Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chu Tiểu Vân phát hiện nếu cô tiếp tục hoạt động trong hội văn học, sẽ rất vất vả nên dứt khoát từ chức hội trưởng. Ngoài chuyên tâm ứng phó bài vở kì thi nghiên cứu sinh, cô còn rút ra không ít thời gian viết tiểu thuyết.
Quá trình này tỉnh lược một đoạn.
Vì thế, khi Tiền Đóa Đóa kích động đến báo cho cô phòng ký túc 301 sắp chuẩn bị tụ tập một bữa, mọi người đều phải tham gia tốt nhất có cả bạn trai đi cùng, Chu Tiểu Vân liên tục từ chối.
Tiền Đóa Đóa nói: “Dù em có bận đến mấy không thể không có hoạt động giải trí nào chứ! Em xem ngày nào em cũng đọc sách đọc sách, viết rồi lại viết, thật buồn tẻ. Cứ quyết như vậy đi! Em nhớ gọi cả Lý Thiên Vũ đến, chị cũng kêu bạn trai chị. Đến lúc đó chúng ta cùng đi hát, nhảy nhót.”
Chu Tiểu Vân vốn không muốn đi, về sau ngẫm lại thời gian này đầu óc cô vẫn hoạt động hết công suất, ra ngoài chơi cũng tốt.
Cầm di động gửi tin nhắn cho Lý Thiên Vũ — cuối cùng anh đã tiết kiệm đủ tiền mua điện thoại, giờ hai người liên lạc tiện hơn, ngón tay bấm bấm đã gửi được tin ngắn.
Tối nay ký túc xá bọn em định liên hoan, bảo tụi em dẫn bạn trai theo. Anh có rảnh không?
Tin vừa gửi, không đến một phút đã có hồi âm: Đi, chắc chắn sẽ đi.
Chu Tiểu Vân cười, lại nhắn: Nếu anh bận thì không cần đến đâu.
Dù bận, không có chuyện gì quan trọng bằng em! ! !
Đọc câu này, trong lòng cô ngọt như mật.
Tưởng Tiêu Đan thấy Chu Tiểu Vân cầm di động phát ngốc trên mặt còn nở nụ cười, trong lòng hiểu ngay: “Thế nào, lại nói chuyện buồn nôn với Lý Thiên Vũ hả!”
Chu Tiểu Vân cười không đáp, ngụ ý thừa nhận.
Tưởng Tiêu Đan thổn thức: “Lý Thiên Vũ nhà cậu quan tâm đến cậu mọi mặt nha! Cách mấy ngày lại đến báo danh một lần không nói, hôm nay gọi điện, chốc lát nhắn tin chưa hề thấy gián đoạn. Trông hai người ngọt ngào làm người ta hâm mộ quá.”
Chu Tiểu Vân phản kích: “Dương Phàm đâu thua kém, không phải ngày nào cũng mua bữa sáng cho cậu à?”
Dương Phàm và Tưởng Tiêu Đan rốt cuộc có tiến triển thực chất, lên năm tư kết thành một đôi. Chu Tiểu Vân và Lý Thiên Vũ đều mừng cho hai người, cảm thấy tính cách họ thành đôi rất hợp.
Dương Phàm hoạt bát Tưởng Tiêu Đan cởi mở, Dương Phàm rực rỡ (như ánh mặt trời) Tưởng Tiêu Đan hào sảng, thật là một đôi trời đất tạo nên.
Vừa nhắc tới Dương Phàm, Tưởng Tiêu Đan hơi đỏ mặt. Thời gian yêu nhau ngắn ngủi, tạm thời cô chưa quen với cuộc sống có bạn trai.
Chu Tiểu Vân trêu Tưởng Tiêu Đan, nghĩ thầm trước đây cô ấy luôn trêu mình và Lý Thiên Vũ, hiện tại thì sao, mình cũng không khách khí lấy Dương Phàm ra giỡn.
Người trẻ tuổi liên hoan luôn bắt đầu từ việc ăn cơm, uống rượu.
Một nhóm nữ sinh cộng thêm hai nam sinh, cực kỳ náo nhiệt.
Chu Tiểu Vân phát hiện ở trong hoàn cảnh này cô cũng bị nhiễm sự hưng phấn, sau khi uống ít bia, đối với hành động Lý Thiên Vũ nhân cơ hội ngồi sát lại gần, ôm mình cô không từ chối. Dù sao mọi người đều dẫn bạn tới, không ai chê cười ai.
Chỉ còn Hoa Nhược Vũ và Liêu Thanh Thanh đến nay chưa có bạn trai, hai người đau khổ góp thành một cặp uống rượu.
Dương Phàm mặt mày rạng rỡ cầm hai chai bia đến: “Thiên Vũ, đến, cạn một chai!”
Cạn thì cạn, ai sợ ai a!
Lý Thiên Vũ và Dương Phàm đấu bia với nhau.
Tưởng Tiêu Đan và Chu Tiểu Vân ngồi bên cạnh tán gẫu, không thèm để ý hai người phát điên này. Trong trường hợp này, không uống nhiều là chuyện không thể.
May sao chỉ uống bia, cùng lắm chạy vào phòng vệ sinh mấy lần thôi, khả năng uống say không lớn.
Lý Thiên Vũ vỗ Dương Phàm: “Dương Phàm, cuối cùng đã đạt thành tâm nguyện, gần đây xuân phong đắc ý nha!”
Dương Phàm biết bạn thân nói đến chuyện Tưởng Tiêu Đan, nhắc tới việc này toàn thân anh khoan khoái, lại uống thêm một chai.
Lý Thiên Vũ vừa uống vừa bát quái: “Nói coi, sao cua được Tưởng Tiêu Đan?”
Đầu tiên Dương Phàm khẩn trương liếc mắt nhìn Tưởng Tiêu Đan, phát hiện cô đang mải nói chuyện với Chu Tiểu Vân căn bản không lưu ý mình và Lý Thiên Vũ bên này mới yên lòng: “Nói nhỏ chút, đừng để Tưởng Tiêu Đan nghe thấy.”
Lý Thiên Vũ cười ha ha nói: “Trông bộ dạng này của cậu còn không biết xấu hổ cười nhạo tớ, tớ thấy sau này cậu sẽ thành bạn gái nô không kém tớ đâu!”
Ngoài miệng cười mắng hai câu, trong lòng Dương Phàm rất hạnh phúc.
Lý Thiên Vũ nhất quyết không tha, tiếp tục truy vấn chuyện hai người, lúc đầu Dương Phàm sống chết không chịu nói, chờ uống thêm hai chai bia bắt đầu tiết lộ từng tí một. Anh được thỏa mãn lòng hiếu kỳ lại bắt đầu uống cùng Dương Phàm.
Còn bên này Chu Tiểu Vân và Tưởng Tiêu Đan đang vui vẻ trò chuyện.
Chu Tiểu Vân không khác bạn trai mình lắm, đồng dạng cũng tò mò với chuyện của Tưởng Tiêu Đan và Dương Phàm, nhưng thay đổi cách hỏi.
Tưởng Tiêu Đan không chịu nói tỉ mỉ, chỉ nói đơn giản: “Lần trước tớ bị bệnh cậu biết rồi đó, Dương Phàm đi cùng tớ đến tận bệnh viện truyền dịch.”
Thì ra dựa vào chiêu này đả động lòng cô ấy nha! Chu Tiểu Vân vỡ lẽ, không ngờ Dương Phàm vậy mà cũng cẩn thận săn sóc!
Tiền Đóa Đóa qua kéo hai người: “Đừng ngồi đây tán dóc nữa, nào, qua đây uống rượu.”
Tưởng Tiêu Đan không cam lòng tỏ ra yếu thế, Chu Tiểu Vân cũng nảy sinh hào khí, uống thì uống, ai sợ ai a! Mấy nữ sinh ngồi cùng một chỗ hi hi ha ha uống rượu náo nhiệt phi thường.
Thừa dịp còn hơi rượu, cả đám lại đến quán bar cách đó không xa nhảy nhót.
**
Nam mua vé nữ miễn phí, dưới ánh đèn mờ âm nhạc điếc tai, đi vào rất có cảm giác muốn nhảy.
Tiền Đóa Đóa nhảy đẹp nhất, dáng người cô ấy đẹp ngực to khi nhảy đúng là sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, là kiểu người đầy đặn hiếm thấy trong nữ sinh.
Doãn Dao không cam tỏ ra yếu kém, kéo bạn trai cô ấy lên sàn ôm nhau nhảy. Vu Giai phóng khoáng nhất, lúc khiêu vũ giống như sắp dính hẳn vào người bạn trai.
Chu Tiểu Vân nhìn cảnh này không ngừng cười, cô cảm thấy chỉ nhìn mọi người nhảy cũng thật vui vẻ.
Tưởng Tiêu Đan bị Dương Phàm kéo qua khiêu vũ.
Miệng Lý Thiên Vũ thủ thỉ bên tai Chu Tiểu Vân: “Tiểu Vân, chúng ta cũng ra nhảy đi!” Nhìn người ta từng đôi tình cảm dính cùng một chỗ, thật đỏ mắt quá.
Đầu tiên Chu Tiểu Vân không nghe thấy, chờ Lý Thiên Vũ nói lại một lần mới hiểu được. Trong quán quá ồn, không hét to căn bản không nghe được đối phương đang nói cái gì.
Ban đầu cô không chịu đi, bị Lý Thiên Vũ dụ dỗ nửa ngày mới kéo vào sàn nhảy.
Người đẩy người, người dính người là cảm giác duy nhất của cô.
Thế nhưng, thật sự rất high rất tuyệt. Chẳng cần quan tâm đến động tác, tùy ý thoải mái theo cảm giác.
Chu Tiểu Vân nhìn Lý Thiên Vũ nhảy rất đẹp trai, trong lòng ngứa ngáy cũng nhảy theo. Chốc lát sau, cả người cô mồ hôi đầm đìa.
Cô nghĩ thầm thảo nào Tiền Đóa Đóa mấy cô ấy đều thích đi nhảy, quả là biện pháp tốt để xả stress. Giữa tiếng nhạc ầm ĩ, nhảy cả buổi, quên hết mọi phiền não.
Lý Thiên Vũ thấy trán Chu Tiểu Vân đầy mồ hôi, đau lòng ngừng lại, thay cô lau đi giọt mồ hôi trên trán. Muốn nói với cô mấy câu, kết quả biến thành gào to. Anh dứt khoát dẫn Chu Tiểu Vân ra bên ngoài phòng khiêu vũ nghỉ một chút.
Chu Tiểu Vân thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy không khí bên ngoài thật tốt!