Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sau hôm tán gẫu với Lão Đại, cậu bắt đầu cố ý để tâm đến tin tức kinh tế, tài chính.
Mỗi sáng cùng ăn bánh bao với nam thần, kinh hãi phát hiện không biết từ bao giờ, bọn cậu xem đều là tin tức được phát lại trên TV vào lúc 8 giờ sáng.
Cậu phập phồng lo sợ, ngón tay run rẩy chỉ vào màn hình:
“Boss … anh bắt đầu xem phim truyền hình với tôi từ khi nào?”
Nam thần cẩn thận suy xét chốc lát, vẻ mặt thẳng thắn:
“Từ ngày em về nhà, chúng ta đã bắt đầu như thế rồi.”
‘Thói quen’ rất đáng sợ. Thế nhưng hiện tại cậu mới phát hiện ‘nam thần cùng cậu xem phim truyền hình cuối tuần’ chính là sự thật!
Cậu khó hiểu, động một tý vào ngón chân của nam thần:
“Vì sao? Không phải anh rất quan tâm đến thị trường chứng khoán à?”
Nam thần không nói gì, ám chỉ nhìn thoáng qua cửa phòng đang mở của cậu.
“… Được rồi, tôi sẽ không trốn trong phòng xem phim nữa.”
Cả buổi chiều cậu không ngừng cố gắng, vận dụng mọi khả năng của bản thân để nắm được tình hình mới của công ty. Kết quả …
“Khang Ngôn, anh muốn ăn cam, em bóc cho anh một quả nhé?”
“Ừ.”
“Tiểu Ngôn, em mau nhìn xem có phải chỗ này phát mốc lên rồi không?”
“… Rõ ràng là do Boss nhà anh không chịu dọn dẹp sạch sẽ!”
“Sáu giờ rồi, hôm nay để anh nấu cơm. Tiểu Ngôn phụ anh một tay ha?”
“… Được.”
Thật ra là vì cậu sợ nam thần đốt bếp mất!
Cậu giống một con gấu koala nằm trên vai nam thần chỉ đạo, ngửi được mùi khói dầu trên người anh:
“Boss, anh càng ngày càng giống người đàn ông của gia đình nha. Ha ha.”
Nam thần nghiêng đầu ra phía sau chạm vào tai cậu, mượn tiếng thức ăn va chạm vào nồi để che đi một phần âm thanh của mình:
“Hết cách rồi, anh muốn … em.”
Cậu vểnh tai:
“Nửa câu sau anh nói gì? Tôi nghe không rõ lắm.”
Nam thần bất đắc dĩ lắc đầu cười, cầm đũa gắp một miếng thịt chua ngọt đưa đến bên môi cậu:
Cậu mỉm cười, ‘A’ một tiếng lớn để nam thần đút.
Nhai nhai nhai nhai nhai.
Phải giơ ngón cái với anh. Nam thần nhà cậu ‘đốt’ đồ ăn ngon hơn rồi!