Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“ Giờ có người thế thân thay, hắn ta vẫn nhởn nhơ ngoài kia. Ông có muốn chúng tôi làm gì không? ” một tên mặt mũi nhàu nhĩ lên tiếng
Gương mặt biến sắc, ánh mắt đắc ý như đã nghĩ ra được kế hoạch. Ông ta hướng ánh nhìn về phía hắn “ Được chẳng phải cô tiểu thư nhà ông Minh có tình cảm với hắn sao? ”
Đôi mắt híp lại suy nghĩ “ Ý ông là Minh Ngọc, cô ta có tình cảm với tên họ Lục đấy sao? ” hắn hơi hoang mang
“ Có hay không thử là biết, mang những tấm ảnh này đến cho cô ta. Chỉ cần khiến bọn họ ngã lăm xẻ bảy thì chắc chắn chúng sẽ không có kết thúc tốt đẹp ” Ông Nhẫn cười giòn tan, đắc ý nhìn về phía xa.
…….
Minh Ngọc chuẩn bị đi về, đột nhiên cô nhận được một phong bao bằng giấy si măng. Cô mở ra bên trong là những tấm ảnh Lục Minh với Mỹ Lệ hai người họ đang thân mật, cô nheo mắt khó hiểu.
Cô liền nhấc điện thoại “ Tôi có việc cho anh làm ” giọng nói cứng rắn cất lên.
……..
Một Tuần Sau
Minh Ngọc nhận được một tấm ảnh từ người cô cho đi điều tra, cô đọc được dòng chữ đó không khỏi bất ngờ, gương mặt cô thay đổi phi xe nhanh đến bệnh viện.
Mỹ Lệ và Lục Minh đến thăm Tiểu An, cậu ta vẫn chưa tỉnh sau vụ tai nạn đó. Tôi mong cậu sớm tỉnh lại, nếu không tôi sẽ tự trách bản thân đến chết mất Tiểu An. Mỹ Lệ nói trong lòng đôi mắt áy náy hướng về người đàn ông nằm trên giường bệnh.
Minh Ngọc hùng hổ mở cửa phòng xông vào không khách sáo tát mạnh vào má Mỹ Lệ, Lục Minh sững người khuôn mặt anh ta tức giận đẩy mạnh Minh Ngọc ra “ Cô điên rồi! Cô đang làm gì vậy? ” giọng quát lớn
Mỹ Lệ ôm bên má tròn mắt bất ngờ nhìn Minh Ngọc.
“ Tại cô mà Tiểu An mới xảy ra chuyện ” Minh Ngọc chỉ thẳng mặt trừng mắt với Mỹ Lệ
“ Tôi đang trút giận hộ Tiểu An, không được sao? ” cô nhướng mắt về phía Lục Minh.
“ Mỹ Lệ liên quan gì đến Tiểu An, cô biết rõ hôm đấy tôi và Mỹ Lệ còn đang ….” Lục Minh lên tiếng
Minh Ngọc cười nhếch mép “ Không liên quan ….. nếu không phải do bảo vệ cô ta người nằm viện bây giờ là anh rồi đấy Lục Minh. Tiểu An chỉ là người thế chỗ cho anh thôi ”
Lục Minh dừng lại, anh không nói chỉ suy nghĩ một lúc. Anh lôi Minh Ngọc ra ngoài, Mỹ Lệ cô vẫn ôm mặt ngơ ngác “ Có chuyện rồi! Chưa kịp hành động có người đã hành động trước rồi ” cô biết Minh Ngọc sẽ không đơn giản và suy nghĩ nông cạn như này.
Chắc chắn đã có ai đưa gì hay làm gì Minh Ngọc khiến cô ấy hành động bất đồng như thế.
Lục Minh vào phòng anh nắm tay cô an ủi “ Có đau lắm không? ” anh xoa xoa gương mặt cô.
Mỹ Lệ mỉm cười “ Em không đau, cô ấy về rồi ah? ”
Lục Minh gật đầu. Trời sầm tối, Lục Minh đưa Mỹ Lệ về chung cư, dạo gần đây hai người phải ở xa nhau đây là yêu cầu của Mỹ Lệ “ Em muốn về đây ở thật sao? ”
“ Dạo này em bận công việc, chúng ta cũng chưa công khai để anh chịu thiệt rồi. Đợi mọi chuyện ổn định hơn chúng ta sẽ tính sau có được không? ” ánh mắt cẩn thận hỏi anh, giọng nói nhẹ nhàng cất lên.
“ Được, để em quyết vì liên quan đến công việc của em ” Lục Minh khẽ cười nói.
“ Cảm ơn anh ” Mỹ Lệ đôi mắt cảm thán nhìn anh.
Tối đến chị Thanh vẫn luôn túc trực ở bên cạnh “ Người em bảo chị tìm chị đã thấy rồi, giờ thì sao? ”
“ Được cảm ơn chị, em cần gặp người ấy chị sắp xếp giúp em ” Mỹ Lệ nói
“ Được ” chị Thanh nói, chị không biết cô đang có ý định gì? Lục Minh, Minh Ngọc và Mỹ Lệ mọi người gần đây như có chuyện gì đó.
Ở công ty Minh Ngọc cho Mỹ Lệ chạy show rất nhiều, Minh Ngọc cô ta có vấn đề gì với em sao? Ánh mắt lo lắng bất an nhìn Mỹ Lệ
…..
Thời gian gần đây Lục Minh và Mỹ Lệ ít khi gặp nhau, Lục Minh thì luôn bận việc công ty lẫn khách sạn. Anh luôn ở trong văn phòng Minh Ngọc làm việc.
Lục An từ dưới thị trấn lên thành phố cũng để giúp Lục Minh, cậu ta sẽ thay vào vị trí trợ lý của Tiểu An, Lục An sẽ là trợ lý tạm thời cho Lục Minh.
Mỹ Lệ cũng bận việc của cô, thỉnh thoảng chỉ gọi điện hỏi thăm nhau. Những tin tức chính trị đưa tin về Lục Minh và Minh Ngọc rất nhiều.
Cặp đôi sinh ra dành cho nhau, cặp đôi xây dựng lại thương hiệu MNL…..
Mỹ Lệ bận việc cô cũng không rảnh đọc tin tức về chính trị, chỉ có điều cô có nghe chị Thanh nói “ Sao em dửng dưng vậy? Cậu Lục Minh kia và cô Minh Ngọc kia là sao? ”
“ Là bạn bè, đồng nghiệp ” Mỹ Lệ thắng thắn trả lời
“ Em tin được sao? Cô ta lần trước không hiểu bị sao nhảy dựng ra tát em ”
“ Dù sao hai người họ cũng làm việc chung không thể không tin tưởng được chị, lần trước chắc có hiểu nhầm gì thôi ” Mỹ Lệ lảng tránh.
“ Vậy người em bảo chị tìm để làm gì? ”
“ Để giúp em, giúp mọi người không bị liên luỵ ”
“ Em chắc chứ ” Chị Thanh cau mày hỏi
Mỹ Lệ chỉ cười nhẹ cho qua, “ Chị hẹn được rồi, em muốn đến gặp cậu ta luôn không? ”
“ Được, em sẽ qua luôn chị báo lại giúp em ”
“ Được ”
Hai người họ hẹn gặp nhau trong khách sạn, người đó đã chờ Mỹ Lệ ở phòng. “ Sao em lại hẹn cậu ta ở khách sạn ” chị Thanh thắc mắc
“ Vì em hiểu người đấy ” cô chỉ cười nhìn chị
Chị Thanh đi cùng cô lên tầng, đứng trước căn phòng Mỹ Lệ gõ cửa “ cốc, cốc ”
Người đàn ông tiến lại mở cửa “ cạch ” một tiếng, Mỹ Lệ đôi mắt vui vẻ nhìn anh ta “ Anh Đông ”
Lý Hoằng Đông ngơ ngác đôi mắt to tròn nhìn cô “ Mỹ Lệ là em sao? ”
Mỹ Lệ mỉm cười “ Là em ”
Anh ta nhanh chóng mời cô vào “ Sao em lại hẹn anh, có chuyện gì sao? ”
“ Em có chuyện muốn nhờ anh giúp ” cô dè dặt nói
“ Có chuyện gì sao? ”
“ Em có một dự án cần anh xem qua ” Mỹ Lệ lấy trong túi ra một tệp hồ sơ
Lý Hoằng Đông tập trung đọc “ Em thật sự muốn anh hợp tác sao? ”
“ Đúng dù sao đi nữa anh và anh ấy cũng sẽ sớm gặp nhau thôi ”
“ Em và anh ta ở bên nhau rồi sao? ” ánh mắt thắc mắc nhìn cô
Cô chỉ cười cười “ Đúng vậy, chúng em sắp kết hôn rồi ” ánh mắt Mỹ Lệ hiện lên sự hạnh phúc.
Lý Hoằng Đông chỉ cười cười anh ta biết bản thân đã bỏ lỡ cô từ lâu rồi, mẹ anh ta cũng không thích Mỹ Lệ nếu còn dây dưa không dứt sẽ làm khổ cả hai. Tình thế như bây giờ cũng rất tốt.
“ Được anh sẽ đến gặp cậu ta rồi bàn bạc cụ thể ”
Mỹ Lệ cúi người cảm ơn “ Được vậy em cảm ơn anh, sau khi hợp tác em cũng có chuyện cần anh giúp ”
Mỹ Lệ lại gần anh Đông cô thì thầm vào tai anh “ Chuyện là ……”
…….
“ Anh, em vừa phát hiện chị dâu đến khách sạn xxx vào phòng đó gặp một người ” Lục An bẩm báo
Lục Minh nghe thấy đôi mắt bỗng thu lại hướng về Lục An “ Cô ấy gặp ai? Em biết không?”
“ Hình như là một người đàn ông ” Lục An nói khẽ vào tai anh
Minh Ngọc nheo mắt nhìn Lục Minh “ Dô, bị bạn gái cho ăn sừng rồi sao? ” giọng nói bễu cợt không khách khí cất ra
Lục Minh trừng ánh mắt sắc hướng về cô “ Ấy, tôi đùa thôi mà có cần phải nhìn tôi vậy không? ” Minh Ngọc cười trừ quay đi chỗ khác.
“ Lập tức đến đấy ” Lục Minh lên tiếng
“ Được ” Lục An mau chóng đi, cậu ta chưa bao giờ thấy dáng vẻ tức giận hay ghen của ông anh trai nên giờ cậu ta đang rất hứng thú.
Nói chuyện xong Hoằng Đông chủ động đưa cô xuống sảnh “ Có gì tiến triển về hợp đồng anh sẽ gọi cho em ”
Mỹ Lệ tươi cười “ Được vậy em đợi anh ” cô vừa đi vừa cúi mặt suy nghĩ, không để ý suýt vấp ngã. Hoằng Đông vội vàng đỡ lấy cô.
Anh túm lấy tay cô kéo lại vào phía anh “ Cẩn thận ”
Hai tay anh ôm trọn eo cô, hai gương mặt đối diện nhau. Chị thanh đi đằng sau thấy cậu ta đã đỡ được Mỹ Lệ liền xoa ngực thở dài “ Con bé hậu đậu này ” chị mắng thầm trong lòng.
Mỹ Lệ khó xử cô định lùi về sau bỗng anh Đông ôm cô chặt hơn, một tay đỡ lấy gáy cô anh dí sát đôi môi vào tai cô thì thầm “ Anh có chuyện này …..”
Theo hướng anh ta đứng có thể thấy Lục Minh đang nhìn bọn họ với ánh mắt tức giận, trong đôi mắt ấy như có ngọn lửa muốn thiêu rụi mọi thứ nhìn thấy. Lý Hoằng Đông nhìn Lục Minh với ánh mắt đắc ý.
Nhìn từ ngoài cửa vào hành động của hai người họ thật ái ngại, như đôi tình nhân đang thầm thương trộm nhớ lâu không được gặp. Quấn chặt lấy nhau
Chị Thanh thấy cậu ta làm vậy liền khó chịu, chị nhìn theo ánh mắt câu ta đang nhìn ra cửa “ Lục Minh, chết rồi ….” Chị nhăn mặt vội vàng tiến tới đẩy hai người ta
“ Xin lỗi nhé, cảm ơn cậu đã đỡ em ấy. Chuyện là chúng tôi có việc phải về rồi ” chị cười trừ ghé vào tai Mỹ Lệ
“ Ngoài cửa, ngoài cửa ” chị ra hiệu mắt về hướng cửa ra vào.
Từ cửa sảnh khách sạn, một bầu không khí âm u đang kéo tới. Gương mặt Lục Minh tối sầm, ánh mắt như ngọn lửa đỏ rực đốt cháy Hoằng Đông. Lục An đi theo cũng không dám lên tiếng, cậu ta không dám mở lời chỉ cúi mặt đi theo. Cậu ta chưa thấy dáng vẻ tức giận như thế này của Lục Minh từ trước tới giờ.
Đẩy cửa bước vào Lục Minh tiến tới nắm tay Mỹ Lệ kéo về phía anh đôi mắt sắc lẹm nhìn Hoằng Đông “ Em có sao không? ” giọng nói nhẹ nhàng cất lên
“ Em không sao ” Mỹ Lệ đặt tay lên người anh
“ Được, chúng ta về thôi ”
“ Chúng ta đã hẹn, anh sẽ tới tìm em sau ” Hoằng Đông lên tiếng giọng nói thỏa mãn vang lên nhìn về Mỹ Lệ.
Riêng cô không nói gì chỉ ra hiệu với anh ấy bằng mắt “ Được em biết rồi ”
Lục Minh thở dài tức giận, anh chỉ cười miễn cưỡng về Hoằng Đông đưa Mỹ Lệ lên xe. Lục An đi theo sau, ra xe Mỹ Lệ được anh mở cửa ngồi ghế lái phụ. Lục Minh đóng cửa mạnh, anh lên ghế lái thở dài. Nhấn ga chiếc xe lao đi.
Lục An vội vàng chạy đuổi “ Anh ơi!!! Em Chưa Lên Xe ” tiếng gào của cậu ta không đủ lớn với tốc độ Lục Minh đang lái.
“ Xong rồi, toang ” Lục An nói ra mà trong lòng không yên tâm, bực mình thì vẫn phải nhớ còn có người em trai này chứ. Lục An lắc đầu ngán ngẩm.
Lời tâm sự tác giả:
Halo! Chào các bạn, chuyện này mình thường 2 ngày ra một chương vì vậy, mấy chương cuối mình sẽ cố ra nhanh hơn có thể là cách 1 ngày có một chương hoặc ngày nào cũng có chương nhé.
Cảm ơn các bạn đã đón nhận và đọc truyện của mình, truyện còn rất nhiều thiếu sót mong các bạn đóng góp ý kiến mình sẽ tiếp tục sửa đổi trong những bộ truyện tới. Mình cảm ơn