Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tại nơi công ty bận rộn tấp nập công việc, Lục Minh vẫn luôn dành ra thời gian rảnh để đến thăm Mỹ Lệ. Hai người họ sắp danh chính ngôn thuận trở thành vợ chồng.
Trước đây Mỹ Lệ không dám có những ý nghĩ sâu xa như vậy, chính cô cũng hiểu bản thân đã bị như vậy thì có thể bắt đầu lại sao? Gặp được Lục Minh đã khiến suy nghĩ của cô thay đổi dần dần.
…..
Lục Minh giờ đây càng bận rộn hơn, dạo này có dự án cần hợp tác với nhà thiết kế mới. Lục An và Tiểu An đều tất bật đi tìm các nhà thiết kế tài ba phù hợp với yêu cầu của Lục Minh.
Cả hai người họ đều tìm được nhà thiết kế với tác phẩm phù hợp yêu cầu, họ hẹn lịch và muốn gặp nhà thiết kế đó.
Mộng Điệp đến trước cửa công ty, cô ngước nhìn toà nhà cao tầng chọc trời “ Thật sự rất to ”
Bước vào trong đã có người đứng chờ sẵn ở cửa “ Mời cô lên tầng ”
Mộng Điệp vui vẻ gật đầu, Lục An đứng ơi cửa chờ đợi khi cô gái bước từ tháng máy ra cậu đã sững người “ Sao cô lại ở đây ”
Mộng Điệp cũng khó hiểu nhìn chằm chằm cậu ta “ tôi được mời đến! ” ánh mắt khó hiểu nhìn cậu ta
Lục An hốt hoảng gương mặt không còn thể hiện những nét đẹp mà thay vào đó là sự bất an hiện hữu, “ Đừng nói cô chính là ….”
Mộng Điệp nghe anh ta gọi tên liền gật đầu “ Đúng rồi tôi tên là Hồ Điệp nhà thiết kế nhận dự án của công ty ”
Lục An đành ngậm ngùi dẫn cô vào phòng “ Nhà thiết kế đến rồi ”
Cánh cửa mở ra, cô gái xinh đẹp ngồi trên chiếc ghế xoay gương mặt toát lên vẻ sang trọng hướng ánh mắt về phía Mộng Điệp.
Sau đó liền cười nhẹ, rời khỏi ghế tiếp đón cô “ Chào mừng cô đến với MNL ”
Mộng Điệp vui vẻ bắt tay, nhưng khi ngồi xuống ghế cô như có linh cảm nơi đây quen thuộc bóng dáng ai đó.
“ Chắc do cô quá nhạy cảm mà thôi ”
……
Lục Minh đợi Mỹ Lệ dưới sảnh công ty, Mỹ Lệ đang dần thu xếp công việc. Cô chuẩn bị lui về sẽ ít hoạt động trong giới giải trí hơn, giờ đây có bị cánh bà báo săn ảnh hay gì cô cũng không sợ nữa.
Mỹ Lệ bước đến sảnh công ty nhìn bóng dáng quen thuộc hai tay đút túi quần đi qua đi lại chán, dừng một chỗ chăm chú suy ngẫm chuyện rồi là đôi mắt ấy lại sâu như hồ nước tĩnh lặng. Mỹ Lệ cười cười cô bước đến bên anh nắm lấy đôi tay ấy.
Cảm giác đó như đưa tấm trí anh về lại thể xác, Lục Minh chợt quay sang gương mặt tươi cười vui vẻ khi cô nhìn anh, một loại cảm giác hạnh phúc cứ thế dâng trào trong anh.
“ Em xong việc rồi à? ” Lục Minh nhẹ giọng hỏi han
“ Ừ, em xong rồi chúng ta về thôi ” Cô cất chiếc giọng thanh nhẹ nói.
Hai người nắm chặt tay, Lục Minh đột nhiên ghé sát tai thì thầm to nhỏ cảnh tượng này thật lãng mạn làm sao?
Mộng Điệp cũng đã bàn bạc với Minh Ngọc xong, hai người họ bắt tay, cô liền rời đi. Đến sảnh dưới công ty đôi mắt cô chăm chú nhìn về một hướng bóng lưng ấy …..
Không nhầm đây chính là Lục Minh, cô tiến lại gần chút nhìn rõ. Hai người họ đang hôn sao? Câu hỏi ấy cứ hiện trong đầu cô.
Lục Minh thì thầm xong Mỹ Lệ chợt bật cười vỗ nhẹ vào vai anh, ánh mắt hạnh phúc lấp lánh như bầu trời đêm đầy sao!
Đôi tay nắm chặt nhìn điệu cười mãn nguyện và hạnh phúc của Lục Minh khiến Mộng Điệp cười mãn nguyện, Lục An khó hiểu nhìn cô “ Cô cười gì vậy? ”
Cô chỉ cười cười rồi chào tạm biệt Lục An, xong rời đi. Hoá ra bản thân đã nghĩ quá nhiều rồi, hôm nay cuối cùng cũng có thể gặp được anh ấy rồi. Nụ cười đó kể cả khi ở bên mình, anh ấy cũng chưa từng như thế.
Sao nhìn hai người họ xong cô lại có loại cảm giác hạnh phúc nhỉ? Bất giác cứ thế vừa về vừa cười, chấp niệm trong lòng cô giờ đã nhẹ nhõm hơn rồi. Anh đã có hạnh phúc của riêng mình, chỉ cần anh Hạnh Phúc em sẽ cảm thấy bản thân đã không hối hận.
Dù cho chúng ta từng là tất cả của nhau, nhưng dáng vẻ của anh hôm nay kể cả khi yêu em cũng chưa từng có.
Cô xoay người lại Lục An đang đi đằng sau liền va vào cô “ Sao đang đi cô tự dưng dừng lại vậy? ”
Cô cười hạnh phúc “ Chuyển lời đến Lục Minh, cảm ơn anh ấy giúp tôi, giờ tôi đã hiểu vì sao rồi ” gật đầu nhẹ Mộng Điệp rời đi.
Để lại mình Lục An khó hiểu gãi gãi đầu ……
Sao xung quanh mình toàn người khó hiểu vậy?
……
Tối đến Lục Minh nhận được tin nhắn của Minh Ngọc “ Nhà thiết kế đã đồng ý ”
Ngay lúc sau tin nhắn của Lục An cũng đến cậu ta truyện lại toàn bộ câu nói của Mộng Điệp “ Lúc nào gặp lại cô ấy nhờ cậu gửi giúp anh cái thiệp ”
Lục Minh đã biết trước nhà thiết kế lần này là ai? Tuy nhiên anh muốn tránh những việc không đáng sẽ xảy ra “ Mộng Điệp và anh chẳng xảy ra chuyện gì và sẽ không bao giờ xảy ra nhưng để nhanh chóng thì nên để Minh Ngọc nhận dự án này thay vì anh ”
Dù sao mọi chuyện Lục Minh cũng không còn để trong lòng nữa, chính anh đã tha thứ cho bản thân và Mộng Điệp rồi. Cô ấy có thể buông bỏ đi tìm hạnh phúc của riêng mình.
Bỏ điện thoại xuống bàn, rời phòng làm việc. Mở cửa tiếng kêu lên “ Cạch ”
Mỹ Lệ cô đang loay hoay cất đồ và dọn dẹp lại đồ đạc, Lục Minh bước đến từ phía sau ôm trọn cô vào lòng. Hương thơm từ cơ thể thoang thoảng bữa qua khiến anh mê mệt “ Người em thật sự rất thơm ” cô quay đầu nhìn anh.
Khoảng cách rất gần Lục Minh không ngần ngại anh nhích thêm chạm đến đôi môi mềm mại đó, thỏa mãn chiếm hữu đôi môi ấy.
Lục Minh xoay người cô lại, đến khi khó thở cả hai mới dừng lại anh chạm trán vào cô “ vợ ơi! ”
Mỹ Lệ hơi sững người khi nghe anh gọi vậy, nhưng cô nhanh chóng hiểu ra “ Chồng ơi ” tiếng gọi nhẹ nhàng nhưng rõ mồn một khiến tai Lục Minh ửng đỏ.
“ Anh thỏa mãn rồi thì em đi tắm đây ” cô đánh nhẹ vào đôi bàn tay đang ôm eo, phát đánh yêu thương.
Nhưng Lục Minh không bỏ tay, anh thất thần một hồi “ Chúng ta tắm chung đi ” ánh mắt sáng rực không để cô trả lời kéo vào nhà tắm cánh cửa đóng sầm. Tiếng nước từ vòi sen chảy xuống chạm vào sàn nhà tạo ra những âm thanh tí tách tí tách.