Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 384:
“Em đi rửa mặt một lát.”
Ôn Nhiên nặng nề sụt sịt, giọng nói còn mang theo âm thanh run rẩy, vừa rồi cô thật sự rất sợ hãi, Mặc Tử Hiên trở nên xa lạ và đáng sợ.
“Anh đi cùng em.”
Ánh mắt Mặc Tu Trần đảo qua Mặc Tử Hiên đang ngồi dưới đất, anh nắm tay Ôn Nhiên cùng cô bước vào nhà vệ sinh nữ.
Ngoài nhà vệ sinh.
Đồng Thi Thi nhìn thấy Mặc Tu Trần và Ôn Nhiên đã vào nhà vệ sinh cùng nhau, cô ta mới chạy đến đỡ Mặc Tử Hiên đứng lên.
“Tử Hiên, em đi cùng anh đến bệnh viện khám.”
Nhìn thấy dáng vẻ hung dữ của Mặc Tử Hiên, Đồng Thi Thi vui mừng khôn xiết, ngay cả xưng hô cũng thay đổi ngay lập tức.
Cô ta thích lúc đàn ông suy sụp nhất, bản thân cô ta sẽ thể hiện tốt hơn. Lúc đó, nếu không phải Mặc Tử Hiên sa sút, cô ta đã kịp thời giúp đỡ anh ta thì chắc chắn sẽ không thể cùng anh ta đi cùng nhau.
Không nói đến vấn đề anh ta giàu hơn Tiểu Lưu, chỉ xét về ngoại hình, anh ta cũng đẹp trai hơn Tiểu Lưu gấp nhiều lần. Ngoài ra, vừa rồi hai người bọn họ làm tình ở trong phòng bao, anh ta khiến cô ta rất hài lòng.
Mặc Tử Hiên nhìn chằm chằm cánh cửa nhà vệ sinh đang đóng chặt, lửa giận trong mắt anh ta bừng bừng. Mặc Tu Trần, anh nhớ lấy cho tôi, thù ngày hôm nay tôi nhất định sẽ trả lại.
Không chỉ thù hôm nay mà còn có cả trước đây, tất cả mối thù tôi đều sẽ trả lại.
Anh không cho tôi chạm vào Ôn Nhiên đúng không? Sẽ có một ngày, tôi sẽ biến Ôn Nhiên trở thành người phụ nữ của mình, cho dù bây giờ tôi không yêu cô ấy thì tôi cũng không thể nhìn Mặc Tu Trằn anh hạnh phúc.
Mẹ mình nói đúng, sự nhẫn nại của mình trong quá khứ sẽ chỉ khiến Mặc Tu Trần cảm thấy mình yếu đuối, khiến Mặc Kính Đẳng coi thường mình. Sau này, mục tiêu của anh ta chỉ có một, chính là lấy lại công ty, đưa Ôn Nhiên trở về bên cạnh mình, cướp lấy tất cả mọi thứ của Mặc Tu Trần.
Cô ta làm việc này tất nhiên không phải là ý đồ của mình, mà là cô ta nhận tiền của người khác, thay người khác làm việc.
“Tử Hiên, Mặc Tu Trần cũng quá nhẫn tâm, cho dù anh có hôn Ôn Nhiên thì anh ta cũng không nên ra tay nặng với anh như vậy. Vốn dĩ Ôn Nhiên là bạn gái của anh, nếu không phải anh ta nhảy vào cướp tình yêu của anh, đừng nói đến việc anh hôn cô ta, cho dù anh ngủ với cô ta cũng là chuyện bình thường.”
Đồng Thi Thi mím môi, vẻ mặt bắt bình thay anh ta.
Nói xong, cô ta lại đưa tay chạm vào mặt Mặc Tử Hiên, nếu không được mười ngày nửa tháng thì tình trạng sưng tấy trên mặt anh ta sẽ không lành hẳn.
“Không phải phụ nữ các cô thích nhất là ghen sao? Cô không sợ tôi có được Ôn Nhiên sẽ bỏ mặc cô sao?”
Mặc Tử Hiên híp mắt, nhìn kỹ Đồng Thi Thi, anh ta bị Mặc Tu Trần đánh cho một trận đã tỉnh rượu hơn một chút. Lúc này, sao anh ta lại nghe ra lời nói của Đồng Thi Thi rất kỳ lạ.
Đồng Thi Thi nở nụ cười quyến rũ, nắm lấy tay Mặc Tử Hiên đặt lên bộ ngực kiêu hãnh của mình, giọng nói quyến rũ và trêu ghẹo: “Em sợ gì chứ, thân hình Ôn Nhiên có đẹp bằng em đâu, anh có được thân thể của cô ta không có nghĩa anh sẽ say đắm cô ta. Tử Hiên, vừa rồi em vẫn luôn muốn nói, anh thật giỏi!”
“Thế à?”
Tay Mặc Tử Hiên chạm vào quả cầu mềm mại, trong mắt có một tia lửa nhảy dựng.
Sự đụng chạm trên tay kích thích thần kinh đàn ông của anh ta.
“Đương nhiên rồi, vừa rồi lúc anh muốn người ta, người ta không thể chịu được nữa đó.”
Giọng của Đồng Thi Thi rất quyến rũ, khi cô ta nói cô ta còn cố tình vặn vẹo cơ thể. Dưới sự trêu chọc của cô ta, cơn giận của Mặc Tử Hiên nhanh chóng biến thành ngọn lửa dục vọng, anh ta cúi đầu mạnh mẽ hôn cô ta.
“Ưm…”
Trong xe nhỏ, nhiệt độ tăng mạnh, một màn rung động kịch lịch lập tức nỗ ra…