Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Phi, tớ điều tra ra rồi" Bên trong thư phòng có hai người đàn ông đang ngồi nói chuyện với nhau, dĩ nhiên cuộc nói chuyện giữa đàn ông sẽ không thể thiếu đi rượu. Một chai rượu XO cùng hai ly thuỷ tinh được đặt trên bàn, người đàn ông đẹp trai ngồi đối diện Từ Chí Phi đây chính là thanh tra cảnh sát Mục Lãng. Chơi thân từ khi học chung với nhau, cho đến khi mỗi người một hướng, người thì làm xã hội đen, người thì làm cảnh sát, trái ngược nhau như vậy thế nhưng tình bạn của họ vẫn bền vững, thứ này được gọi là huynh đệ.
Từ Chí Phi cầm trên tay một sắp văn kiện, trong đó có viết ngày tháng năm sinh của Hạ Mạch, còn để rằng mồ côi cha mẹ từ lúc mười hai tuổi sống với chị gái, nhưng chị gái lại tự sát vào năm hai mươi tuổi, ngoài ra không còn chút tin tức gì.
" Chỉ có như vậy thôi sao" Từ Chí Phi điềm đãm nhìn tờ giấy, khoé môi lại giật giật, hướng về phía Mục Lãng hỏi
"Tớ điều tra kỹ rồi chỉ có như vậy thôi"
"Ừm được rồi, cảm ơn cậu" Từ Chí Phi lại thở dài đứng lên về phía cửa sổ, dưới hoa viên Mạch Mạch lại đứng dưới tầm nhìn hắn, đôi ngươi của cô hướng về phía trăng trên bầu trời, hắn bất chợt quay lên nhìn theo hướng cô nhìn. Chà! Quả thật đêm nay trăng rất đẹp...
" Tiểu bạch thỏ nhà cậu đó à" Mãi mê ngắm cô, hắn quên rằng còn có Mục Lãng, không biết anh ta đi đến cạnh mình lúc nào. Lại còn tán thưởng về cô.
" Cậu về được rồi đó"
" Này tớ vừa mới đến, lại đuổi tớ về"
" Ở cũng gần một tiếng mà dám nói mới đến sao" Hắn liếc nhìn Mục Lãng
" Trọng sắc khinh bạn" Mục Lãng hừ lạnh với hắn, bước nhanh đi ra cửa, khuôn mặt vẫn còn đang hậm hực, thật muốn giết cái tên vong ơn bội nghĩa này.
Mục Lãng đi được nữa tiếng, Hạ Mạch cũng trở về phòng ngủ, đi ngang qua thư phòng, gõ cửa thử xem, nếu như không có tiếng nói thì có nghĩa hắn đang ở phòng.
" Vào đi" cô gõ lên hai tiếng lại có tiếng trả lời, thì ra hắn ở đây, mở cửa bước vào, cô nghe một âm thanh phát ra từ trong căn phòng, âm thanh làm cô ngượng đến độn thổ, một tiếng rên yêu kiều của một cô gái, lại có nhiều tiếng va chạm với nhau, không lẻ anh ta xem phim người lớn. Đang không biết nói như thế nào lại bị một giọng nói của hắn cất lên.
" Mạch Mạch lại đây xem đi" hắn bỏ chiếc điện thoại thân yêu của hắn xuống đi đến phía Mạch Mạch, nắm tay cô đi lại ghế sô pha, đặt cô ngồi lên đùi mình. Mạch Mạch vùng vẩy lại bị một cánh tay hắn đè lại, cánh tay còn lại đem điện thoại để ngang tầm mắt cô.
Ánh mắt cô tối sầm đi, khốn nạn thật là quá khốn nạn, hắn ta cư nhiên mở lên cái clip đồi trị mà hắn đã quay vào đêm đầu tiên của cô. " Anh..."
" Thế nào, có hứng thú không" hắn cười ma mị, tay hư hỏng sờ soạn trên người cô, luồng tay vào trong áo cô, xoa nắn bộ ngực.
" Đừng.." một tiếng đừng của cô lại như kích thích thần kinh của hắn, đặt cô nằm trên sô pha, cơ thể to lớn đè lên cô.
" Một chữ " Đừng " này em thấy nó có tác dụng gì không" hắn cuối xuống liếm vành tai cô, lại nghe tiếng thở dốc từ trong miệng cô
" A Phi, đừng mà"
" Mạch Mạch, tôi muốn em" Hắn không kiêng dè gì, thô bạo nói ra hắn muốn cô.
Từ Chí Phi hôn lên đôi môi đang cắn chặt lại, nụ hôn dịu dàng, sâu lắng, hắn mút môi cô, liếm những vành môi, thừa lúc cô mở miệng ra thở, hắn tranh thủ đưa lưỡi mình vào miệng cô, đảo quanh một vòng, bàn tay không kiêng dè bóp ngực cô, khiến cô phát đau.
" Áa"
"Nằm trên sô pha khó chịu lắm, trở về giường được không" cô lý nhí rụt rè nói nhỏ lại, nếu chống cự không có tác dụng thì nên ngoan ngoãn mà phối hợp còn hơn chống cự để gây thương tích cho bản thân.
" Được, chúng ta về phòng"
Từ Chí Phi bế Hạ Mạch trở về phòng, hôn cô điên cuồng, cởi bỏ quần áo trên người cô và mình, hô hấp cô bắt đầu khó khắn, lại bị hắn làm cho hưng phấn, cơ thể không ngừng đòi lấy hắn.
Ngoài trời yên tĩnh, ánh trăng khuyết dường như đang mỉm cười, soi sáng chiếu rọi vào khuôn cửa sổ, một màn kích tình mãnh liệt, lại còn có những tiếng va chạm mạnh, những tiếng rên thoả mãn của một người con gái, và tiếng gầm gú của một người đàn ông được phát tiết.
Trải qua 3 canh giờ mây mưa, cô rã rời nằm trong vòng tay của hắn, để mặc hắn ôm chằm mình.
" A Phi, có thể cho tôi đi làm lại không"
" Không được, ở bên cạnh tôi làm người phụ nữ của tôi là được"
" Tại sao có rất nhiều phụ nữ cho anh thoã mãn, vì sao phải là tôi" cô đẩy hắn ra quay lưng về phía hắn.
Cô nằm im đó một lúc, chờ đợi câu trả lời của hắn, nhưng lại vẫn yên tĩnh như vậy, cô quay lại nhìn hắn, hoá ra hắn đã ngủ mất.
Hạ Mạch tiến lại gần khuôn mặt hắn, đây là lần đầu tiên cô nhìn gần hắn lâu như vậy, thật sự rất đẹp, ngoài những lúc hắn cầm thú thì lúc ngủ hắn lại trầm tư như thế, đôi chân mày nhíu lại, cô bất giác đưa ngón tay mình đặt giữa chân mày hắn, từ từ dãn ra, cô mỉm cười rồi cũng đi vào giấc ngủ.