Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 51 Trường Bạch Sơn
Vương Bá Đạo bị chấn động của vụ nổ phát ra làm bị thương, hắn đã không thể quan tâm được cái gì nữa, vì hắn vừa phát hiện tàu ngầm cách hắn có hơn hai nghìn mét!
Vương Bá Đạo hoàn toàn không nghi ngờ uy lực của ngư lôi, nếu tầu ngầm không phải nhắm vào hắn, có lẽ hắn còn có thể thưởng thức một chút, dù sao tàu ngầm là thứ mà người thường cơ hồ chưa bao giờ thấy trong hiện thực.
Nhưng chiếc tàu ngầm này là vì hắn mà đến, Vương Bá Đạo xoay người bơi nhanh, rất nhanh liền trốn đi nơi này...
Trong tàu ngầm.
Mông lão thấy tàu ngầm thăm dò ra bóng dáng Vương Bá Đạo, thầm nghĩ trong lòng." Quả nhiên, mạng của con trăn lớn này rất lớn, trúng một chiêu ‘Đô Thiên Trảm’ của lão phu cũng không chết! Hơn nữa, tựa hồ tu vi của nó rất có tiến bộ, hiện tại đơn đả độc đấu chưa chắc mình có thể đánh bại nó. May mà làm một chiếc tàu ngầm đến. Bằng không, lần này rất có thể lại để cho nó trốn thoát..."
" Tiếp tục oanh tạc!" Mông lão hạ lệnh rồi suy tư. Tốc độ trăn lớn ở dưới nước cực nhanh, hơn nữa còn chuyên chọn những địa phương có chướng ngại vật bơi, tốc độ tàu ngầm mặc dù nhanh, nhưng trong nhất thời thật khó có thể đuổi kịp nó.
"Rõ!"
"Toàn thể nghe lệnh, chuẩn bị phóng ngư lôi, mục tiêu ... 10 ..9 ..8..."
Không có tiếng nổ rung động trời đất, nhưng Vương Bá Đạo cảm giác thấy sau lưng có nhưng cơn sóng chấn động rất mạnh, áp đảo hết thảy, phá hủy hết thảy, Vương Bá Đạo biết rõ lại là một quả ngư lôi phóng ra! Mà mục tiêu hiển nhiên lại là hắn!
Rất nhanh vòng vo mấy vòng để thoát khỏi ngư lôi, nhưng hắn có thể thất vọng rồi. Vì ngư lôi này không phải là ngư lôi bắn thẳng mà nó là ngư lôi tự tìm mục tiêu.
Ngư lôi tự tìm mục tiêu là lợi dụng nguyên lý siêu bọt để tự động dò tìm, theo dõi, mục tiêu ngư lôi công kích.
Cho nên, Vương Bá Đạo rất khó để thoát khỏi.
"Bùm!"
Lại một tiếng nổ lớn vang lên, dãy núi bên trái đáy sông nơi Vương Bá Đạo đang bơi bị nổ ra một lỗ thủng rất lớn, uy lực không lổ của nó sinh ra những cơn sóng chấn động làm máu trong thân thể Vương Bá Đạo bốc lên, nhịn không được phun ra một ngụm máu lớn.
" Khá tốt, may không bị bắn trúng..." Trong tâm Vương Bá Đạo vừa cảm thấy may mắn vừa đem tổ tổng mười tám đại của Mông lão chửi một lần.
Mông lão cũng mặc kệ Vương Bá Đạo nghĩ gì, thấy ngư lôi không có bắn trúng trăn lớn, lại lần nữa quyết đoán hạ lệnh:" Lại bắn quả nữa! Không, lần này phóng ra hai quả một lúc!"
"Rõ!"
"Toàn thể nghe lệnh phóng ra ngư lôi số 3, số 4, mục tiêu ... 10 ... 9 ... 8..."
Vương Bá Đạo lại lần nữa hiểm hiểm tránh được hai quả ngư lôi, hắn hiện tại cũng không có tâm tư lo lắng gì hết, chỉ có thể một tâm một ý không ngừng bơi về phía trước, mục tiêu chỉ có một, thoát khỏi tàu ngầm truy kích.
Một ngày ... hai ngày ... ba ngày ...
Ba ngày!
Vương Bá Đạo cũng không biết mình là như thế nào né được hơn mười quả ngư lôi phóng ra, hắn cũng không biết mình đã bơi tới đâu ... Cho dù là đã ra biển lớn Vương Bá Đạo cũng không thể chú ý tới, hiện tại hắn chỉ có thể thể trực tiếp cắm đầu mà bơi!
Sông Tùng Hoa là kế Trường Giang và Hoàng Hà, lả con sông lớn thứ ba của Trung Quốc, Sông Tùng Hoa có hướng dòng chảy đông nam-tây bắc trên địa bàn tỉnh Cát Lâm. Xuất phát từ Thiên Trì của ngọn núi chính của Trường Bạch Sơn là Bạch Đầu Sơn, từ đông nam chảy tới tây bắc đi qua chỗ giao giới tỉnh Cát Lâm và Hắc Long Giang, sau đó ở phía bắc thành phố Tùng Nguyên ba ngã ba hà tụ hợp cùng Nộn Giang, lại chuyển hướng đông bắc chảy, rồi sau đó lại nhập vào Hắc Long Giang. Sau khi nhập vào Hắc Long Giang là có thể ra biển.
Cho nên nói, Vương Bá Đạo một đường tiến vào biển lớn cũng là có khả năng. Đương nhiên, lúc này còn chưa tiến vào biển lớn được, dù sao nước ngọt với nước biển Vương Bá Đạo vẫn còn có thể nhận ra.
Vương Bá Đạo cũng biết, tàu ngầm đã phóng ra hơn mười quả ngư lôi, ngư lôi trên tàu ngầm khẳng định không còn nhiều lắm. Chỉ cần kiên trì thêm vài ngày là có thể triệt để thoát khỏi tàu ngầm. Không có ngư lôi, tàu ngầm chỉ là con hổ không răng, nếu như không phải tàu ngầm quá khổng lồ, Vương Bá Đạo còn chuẩn bị đem nó phá hủy ...
Vương Bá Đạo không phải là không nghĩ đến gần tàu ngầm, dù sao, nếu như kéo lại khoảng cách gần với tàu ngầm thì bọn họ cũng không dám phóng ra ngư lôi, chẳng lẽ bắn ra ngư lôi để đem tàu ngầm bắn nổ? Chỉ tiếc Vương Bá Đạo thử mấy lần đều không thể thành công.
Chỉ cần khoảng cách kéo lại gần, từ trong 4km xuống 3m, tàu ngầm sẽ phóng ra ngư lôi lập tức, Vương Bá Đạo hoàn toàn không có cơ hội tiến đến gần tàu ngầm.
"Còn có bao nhiêu ngư lôi?" Trong tàu ngâm, Mông lão nhíu mày hỏi.
"Bảy quả!"
"Đủ rồi! Có cơ hội liền trực tiếp phóng ra 6 quả một lúc, lưu lại một quả để đề phòng tình huống ngoài ý muốn là được."
"Rõ!"
Vương Bá Đạo ở phía trước bơi, đột nhiên cảm giác nhiệt độ nước xuống thấp không ít. Hơn nữa, hiện tại đáy sông có rất nhiều hang động. Điều này làm cho Vương Bá Đạo càng có nắm chắc thoát khỏi tàu ngầm, có chút địa phương quá hẹp, tàu ngầm không thể tiến vào được.
Mông lão cũng phát hiện tình huống này, xoay người hỏi người phụ trách tiểu đội, nói:" Nơi này là chỗ nào của con sông?"
" Hiện tại chúng ta đã tiến vào dòng sông của Trường Bạch Sơn, năm mươi km phía trước chính là Thiên Trì. Phía trên không của Thiên Trì thường có sương mù bao phủ, vệ tinh rất khó quan sát. Hơn nữa, ở đó có rất nhiều hang động dưới nước, tàu ngầm rất khó tiến vào thăm dò. Cho nên... Nếu để cho trăn lớn trốn vào Thiên Trì, tạm thời chúng ta sẽ không có biện pháp gì." Đội trưởng tiểu đội thứ tư trả lời.
Mông lão nghe vậy liền hít sâu một hơi, nói nhỏ:" Trước khi trăn lớn tiến vào trong Thiên Trì, liền tìm kiếm cơ hội phóng ra sáu quả ngư lôi!"
"Rõ!"
Hồ sâu nhất của Trung Quốc – Thiên Trì của Trường Bạch Sơn, nằm ở đông nam tỉnh Cát Lâm, là hồ giao giới của Trung Quốc và Triều Tiên. Phía bắc bộ nằm trong phạm vi tỉnh Cát lâm, là khởi nguồn của sông Tùng Hoa. Vì vị trí của nó rất cao, cao hơn 2150 mét so với mặt nước biển, cho nên nó được gọi là Thiên Trì.
Trước kia Trường Bạch Sơn nguyên là một tòa núi lửa. Theo lịch sử ghi lại, từ thế kỷ 16 đến nay, nó đã phun trào 3 lần, sau khi núi lửa bộc phát phun ra một lượng nham thạch lớn, miệng núi lửa liền hình thành một cái chum, theo thời gian qua đi, nước tích lũy nhiều liền thành hồ, hiện tại nó đã thành Thiên Trì.
Dùng Thiên Trì Trường Bạch Sơn làm đại biểu, nó tụ tập rất nhiều thác nước, suối nước nóng, khe động, những khu rừng rậm, dung nham núi lửa, núi cao, mạch nước ngầm, rừng nguyên sinh, mây mù, băng tuyết ,... hợp làm một thể tạo thành quang cảnh du lịch đẹp đến mê người. Đại tự nhiên giao cho nó vô cùng phong phú tư nguyên, làm nó trở thành những nơi du lịch về sinh thái, về cảnh đẹp, dân tộc,.. được rất nhiều người trên thế giới biết đến.
Cho nên nói, chỉ cần trăn lớn tìm được một chỗ mạch nước ngầm, sau đó chui vào bên trong, tàu ngầm liền không làm gì được nó ... Đây mới là điều mà Mông lão lo lắng nhất !
Tàu ngầm không hề quan tâm chướng ngại dưới nước, tốc độ nhanh hơn, rất nhanh liền đuổi theo Vương Bá Đạo.
Khoảng cách bốn nghìn mét, đã đầy đủ để phóng ra ngư lôi! Một quả ngư lôi tự tìm mục tiêu xa nhất có thể phóng ra khoảng bảy nghìn năm trăm mét. Nhưng để tăng độ chuẩn xác, khoảng cách 4km thì tốt hơn nhiều.
"Phóng ra! 10 ...9 ..8 ...
Lúc này, Vương Bá Đạo bơi tới một hang động dưới đáy sông, đang chuẩn bị chui vào.
Đột nhiên, hắn cảm giác được sau lưng từng con sóng chấn động cực mạnh kích đến, rất rõ ràng là tàu ngầm lại phóng ra ngư lôi. Vương Bá Đạo có chút quay đầu nhìn lại, lập tức liền sợ hết hồn.
" Một lần phóng ra sáu quả ngư lôi, cũng không sợ đem đáy sông nổ ra ..." trong tâm Vương Bá Đạo thầm mắng.
Rất khó để tránh né sáu quả ngư lôi, Vương Bá Đạo không còn cách nào khác chỉ có thể tiến vào hang động. Ở bên ngoài rất dễ bị bắn trúng, ngư lôi tự tìm mục tiêu cũng phải là là chỉ đi thẳng tắp, mà tiến vào hang động chí ít cũng có chướng ngại vật có thể lợi dụng.
"Bùm!"
Hang động sụp đổ, đổ nát thê lương.