Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Bên cạnh làng là một khu rừng lớn.
Khi còn nhỏ, tôi coi khu rừng này là sân chơi và rất hay chạy nhảy trong đó.
“Mình có thể ăn cái này.”
Tôi vào trong rừng, hái một ít rau dại và nấm.
Đã từ rất lâu rồi, kể từ lần cuối có người tiến vào nơi đây nên thức ăn trong rừng khá dồi dào.
“Dường như mình sẽ không phải lo lắng về vấn đề nguyên liệu nấu ăn trong khoảng thời gian tới rồi.”
Tôi khẽ mỉm cười.
Sau đó, tôi hái vài loại trái cây chín.
"Ồ, ngon thật!"
Nó có vị ngọt và xen chút đăng đắng.
Tôi nhớ khi còn bé, tôi thường hay trèo cây và ăn chúng.
Tôi cũng thường hay chơi trò “Dũng Giả” khi cùng Stella khi chúng tôi còn bé… Đúng như tôi nghĩ, con người rất dễ đổi thay.
Không hiểu sao tự nhiên nó đau lòng thế nhỉ. Nếu cứ thế này thì mình sẽ khóc mất, thôi thì thử kiếm gì đó thay đổi tâm trạng nào.
“Nhắc mới nhớ, mình chưa từng đi sau vào trong đó bao giờ nhỉ. Vào thử xem sao.”
Vậy là tôi quyết định đi sâu vào trong khu rừng.
***
Trans: Kelvin_Key.
Edit: Shuri.Ghi chú
Trò giả làm Anh Hùng ấy...