Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Đã Kết Hôn Sau Khi Tỉnh Dậy
  3. Chương 12: Dưới mặt trời là tội ác, không thấy mặt trời liền có lòng tham
Trước /47 Sau

Đã Kết Hôn Sau Khi Tỉnh Dậy

Chương 12: Dưới mặt trời là tội ác, không thấy mặt trời liền có lòng tham

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Mặt Hạ Sở nóng lên, nhưng là người thua không có nghĩa thua trận, cô nói "Cậu được tính là người đàn ông xa lạ sao ??"

Giang Hành Mặc "..."

"Đồng nghiệp, chúng ta là đồng nghiệp" Dứt lời, Hạ Sở còn ghét bỏ nhìn anh một cái "Cái gì mà đã kết hôn, không có gia đình chứ? Hết chuyện để nói sao" Làm cô nhớ tới tra nam Giang Hành Mặc liền cảm thấy bế tắc

Giang tiên sinh chính là chỉ trọc ghẹo một chút ai dè lại nhận một vạn bạo kích thế này

Hạ Sở "Giận dỗi" cũng có lý, có thể thât ra thì trong lòng vẫn cảm giác có chút kỳ lạ, đại khái là bởi vì lúc trước ánh mắt của Dante, hắn cụp mắt xuống nhẹ giọng nói chuyện có loại cảm giác ôn nhu đến kỳ quái, giống như có những ánh sáng nhỏ, lấm ta lấm tấm hội tụ trong mắt anh, mà anh giành hết những điều này về phía cô 

Khóe mắt Hạ Sở lại liếc về phía hoa nhài nở rộ: Hoa thuần trắng nhiễm lên một chút màu ánh vàng, nhìn rất dễ chịu, thế nhưng lại mất đi nhan sắc nguyên dạng 

GIang Hành Mặc bị cô giận dỗi nói không ra lời, bất quá Từ Chi Hàn chỉ là chuyện nhỏ, coi như là đã qua 

Hạ Sở  thuận theo ý từ của anh mà suy nghĩ, hết thảy cũng là hợp tình hợp lý 

Liên Tuyến vốn là một công ty không quá nghiêm túc về cấp bậc, ví dụ là cô, Ethan và tất cả bọn họ đều không ngừng kêu Megan, cũng không bao giờ gọi Hạ tổng. Phía dưới cũng chỉ là bắt chước theo, hình thành bầu không khí thân thiện, rất được nhiều người trẻ tuổi theo đuổi. Cho nên Dante gọi Từ Chi Hàn như vậy cũng rất bình thường 

Công nghệ chính là nghề "Tuổi trẻ", Liên Tuyến chính là có đủ loại người đặc sắc trong việc phát triển nhanh mạnh như hôm nay 

Ném sự việc Từ Chi Hàn đi, Hạ Sở mới ý thức được nơi này rất khác thường "Làm sao một người cũng không có ??" Không chỉ là khách, ngay cả ông chủ phục vụ nhân viên cũng không có 

Giang Hành Mặc nói "Đây là nhà ăn điện tử thông minh"

Hạ Sở trong lòng tò mò, nhưng trên mặt không dám lộ ra, dẫu sao cô cũng "người già" của mười năm trước, thật đúng là không hiểu rõ khoa học kỹ thuật hiện tại, cô giả bộ bày ra bộ dáng hiểu rõ "Há, tôi cảm thấy phong cách rất cổ xưa" cùng với hai chữ điện tử không hề liên quan 

Giang Hành Mặc nhìn một cái liền hiểu cũng không vạch trần, anh giải thích cho cô "Đây là sản phẩm của phòng D thí nghiệm, đang thử vận hành"

Vừa nghe đến phòng D thí nghiệm, Hạ Sở càng tò mò hơn, ánh mắt cô trong suốt, thanh âm còn phải tận lực kéo căng ra "Thì ra chính là tiệm nay, tôi trước đó có nhìn qua bản báo cáo của bọn họ, chưa từng tới"

Giang Hành Mặc thầm nghĩ: Cô một tay theo dõi thiết kế, còn nói mình chưa từng tới

Đương nhiên lời này anh sẽ không nói ra, anh nói "Nhưng kỹ thuật còn không quá hoàn thiện, trong thực đơn chỉ có mỗi món mỳ"

Kỹ thuật này vẫn còn chưa hoàn thiện sao ?? Hạ Sở nghĩ tới phòng bếp điện tử ở nhà mình... Nhìn đồ ăn nó chế biến vậy thui thế nhưng là chỉ có mình mới biết, không có nó là không làm được 

Hạ Sở tâm tư khẽ động, nói ra "Có thể là vì tiết kiệm chi phí đi" Cô nói xong còn cảm thấy mình còn có thể nhịn, cái này cũng có thể có được, không hổ là Hạ tổng 

"Chắc thế" Giang Hành Mặc đồng ý, sắc mặt lại phai nhạt đi chút "Giảm xuống chi phí hoàn thiện, về sau càng lợi cho việc sao chép, sau này mới thuận tiện thu được lợi nhuận" 

Hạ Sở nghe ra lời nói bên trong của anh không vui, chỉ là không rõ nguyên do 

Lúc này, "Đinh" một tiếng, một cái người máy lùn lùn đẩy xe thức ăn từ nhà bếp chạy ra, trên đó là hai tô bát mì nóng hổi kia

Hạ Sở ngạc nhiên mừng rõ, trong lòng nghĩ thật là đáng yêu a, rất muốn trói nó lại mang về nhà, nhưng đáng tiếc cố kỵ mình là "CEO" cao mặt lạnh lùng, quả thật là phải chống đỡ 

Trên mặt đất hẳn là có đường hướng dẫn, chiếc xe thức ăn chuẩn xác không có lỗi nào đi tới trước bàn của bọn họ, sau khi đến còn phát ra một giọng nói "Ăn cơm ngon miệng" 

Giang Hành Mặc lấy một tô mì đưa cho Hạ Sở "Đây"

Hạ Sở nhìn, hơi có chút thất vọng "Đây là hơi cay ??" Thịt bò kho tàu bên trên tựa hồ có chút cay, có điều Hạ Sở không cần ăn cũng biết được đây là chắc chắn không cay 

Giang Hành Mặc nói "Ăn cay ít thui, ăn nhiều đối với dạ dày không tốt"

Hạ Sở nói "Dạ dày tôi rất tốt, ăn hai phần tôm lại với hai ly đá bào cũng không sao" 

Giang Hành Mặc đưa cho cô đôi đũa "Haha"

Hạ Sở liền cảm thấy không phục "Dạ dày tôi thật sự rất tốt nha, rất dễ ăn, thân thể lại khỏe gấp bội..."

Cô lải nhải nửa ngày, đối phương cuối cùng cũng nhìn cô một cái, hỏi ngược lại "Có ăn hay không ??"

Hạ tổng khi đói muốn chết liền không kén ăn, cô gắp một miếng mì sợi nói "Ăn" Đây quả thật là một đại gia mà, còn dám hung hăng lãnh đạo cấp trên của mình nữa chứ

Hạ Sở ăn thử một miếng, trong bụng liền mở cờ "Mùi vị không tệ"

Giang Hành Mặc không nói gì, chẳng qua là an tĩnh ăn mì 

Anh ăn mau, cô ăn chậm, không bao lâu Giang Hành Mặc liền ăn xong 

Anh nhẹ nhàng để đũa xuống, không phát âm thanh nào nhìn Hạ Sở, nhìn "cô gái" vừa quen thuộc vừa xa lạ kia

Cô gái nhỏ dùng chiếc đũa quấn mì sợi, còn có chút cưỡng ép tựa như quấn thế nào để những mì sợi đồng loạt quấn với nhau, không chịu để một chút rời ra ngoài 

Mì sợi màu vàng nhạt bị cô cuốn thành một viên tròn nhỏ đáng yêu, lúc ăn vào cô liền bày ra vẻ mặt đầy thỏa mãn

Giang Hành Mặc nhớ sinh nhật của cô, là một đêm trước đêm Giáng Sinh, chính là chòm sao nữ Ma Kết thông minh, cố chấp, có nghị lực 

Cố chấp, đúng vậy, cố chấp cho đến tận khi tuyệt vọng 

Nghĩ tới đây, trên mặt Giang Hành Mặc liền nhếch môi, như là trong chớp nhoáng từ một quán mì nhỏ ấm áp liền rơi xuống một bầu không khí lạnh lẽo 

Ăn uống xong xuôi, Hạ Sở trở về ngủ, cô hỏi Giang Hành Mặc "Cậu còn phải làm thêm giờ sao ??" 

Giang Hành Mặc nói "Tôi cũng về nhà"

Hạ Sở nói y như những cụ non "Hừm, nghỉ ngơi sớm một chút, đừng có mà ỷ vào tuổi trẻ mà giày vò thân thể"

Giang Hành Mặc nhìn cô, trong giọng nói có chút buồn cười "Cô cảm thấy tôi bao nhiêu tuổi??"

Hạ Sở ngẩng đầu nhìn anh, nhìn một lát rồi nói "Hai mươi hai tuổi ??" Ngẫm lại người này vừa mới tốt nghiệp, nhìn đi nhìn lại gương mặt này, hai mươi hai tuổi thui không thể nào hơn được nữa

Lão đồng chí Giang đã ba mươi hai tuổi không đổi sắc mặt nói "Không kém bao nhiêu đâu"

Chêch lệch thật sự không nhiều, chỉ là mười tuổi 

Hôm nay về nhà sớm, Hạ Sở sớm rửa mặt xong, ôm chăn mềm ngủ ngon lành 

Đang lúc mơ mơ màng màng, cô nằm mơ 

Đó là một biển hoa màu cam, đóa hoa tươi đẹp, đều đang nở rộ tren đất, mang theo sự khoa trương cùng với sự nguy hiểm, giống như địa ngục đang bị thiêu đốt bởi ngọn lửa vậy 

Cô đứng ở trong đó, lòng bàn chân nóng bỏng, lẽ nào giẫm ở trên lửa đi 

- Hoa anh túc

 Dưới ánh mặt trời là tội ác, không thấy mặt trời liền có lòng tham 

Có người hỏi cô "Thích không ??"

Cô lắc đầu nói "Không"

Anh lại hỏi cô "Vậy em thích gì ??"

Cô nhớ tới lúc về nước ngẫu nhiên thấy một lùm hoa màu trắm nhỏ, nói khẽ "Molly, hoa nhài" Bọn chúng nhỏ, không bắt mắt, nhưng lại cùng nhau tỏa ra những mùi thơm trong không khí, muốn để người bên cạnh có thể lưu lại, dù chỉ là một mảnh vạt áo

Khi Hạ Sở tỉnh lại, giấc mơ liền quên sạch sẽ, nhưng đột ngột nói ra một câu: Đó không phải là hoa anh túc, mà California hoa lăng cỏ, mặc dù nó cũng được gọi là California anh túc

Nói lộn xộn gì thế này ?? Hạ Sở vuốt vuốt trán, cảm thấy khó hiểu

Anh túc và hoa lăng cỏ cũng thế, cô đều không hề biết qua. Đừng nói những thứ này, loại hoa đơn giản nhất là hoa nhài cô cũng không nhận ra, cô sinh ở phương Bắc, lại đối với hoa cỏ không hứng thú, cũng chỉ biết hoa đón xuân cùng với hoa hồng mà thui 

California?? California bang Mỹ sao ?? Hình như đại học Stanford cũng ở bang đó 

Nghĩ tới đây, Hạ Sở có chút cảm giác không thoải mí 

Cô đối với ký ức mơ mơ hồ hồ này rất mâu thuẫn, đây cũng là ký ức còn sót lại trong thân thể, cũng có thể là...

Hạ Sở không muốn suy nghĩ nữa, cô chính là xuyên không đến mười năm sau, nếu không còn có thể thế nào ??

Đúng, không phải thế thì còn thế nào nữa, cô còn nhớ rõ ràng đề thi kỳ thi đại học đấy

Thu lại suy nghĩ, Hạ Sở đi xuống nhà bếp ăn bữa sáng, sau khi ăn no liền xuất phát đi công ty 

Một ngày này Hạ Sở làm việc rất dễ dàng 

Thứ nhất là bọn người Từ Chi Hàn bị cô kéo về, cho nên toàn bộ bộ phận kỹ thuật, từ bao quát nghiên cứu phát minh cùng với duy trì đều trong nháy mắt liền giải quyết xong, không cần để cô tiếp tục lo lắng; thứ hai là có ipad hỗ trợ, cô đã càng ngày càng thích ứng được những công việc này 

Ipad công việc này Hạ Sở càng dùng càng cảm thấy thần kỳ, cô hoài nghi mình hai mươi tám tuổi chính là thiết kế cho mình cái "Điện tử thần kỳ", thông qua số liệu sưu tập cùng với tiến hành phân tích, sau đó liền cho ra những biện pháp giải quyết 

Bất quá khả năng kỹ thuật còn chưa hoàn thiện: Có đôi khi nó đến có thể giúp cô phân tích vấn đề trong bưu kiện đó, thậm chí đề ra những phương án sửa chữa; có đôi khi lại khô khan kết nối với công cụ tìm kiếm, cho ra một loạt nhà báo lá cải tin tức 

Kỳ thật thì cái này cùng với kỹ thuật thật không liên quan, chủ yếu chính là đằng sau chiếc ipad này là có người điều hành 

Giang Hành Mặc bây giờ, nhờ chiếc ipad điện tử này mà trực tiếp đảm nhậm những vị trí của Liên Tuyến: CEO (giám đốc điều hành), CTO ( giám đốc công nghệ), CFO ( giám đốc tài chính) 

Lúc không có Giang Hành Mặc, nó cũng chỉ là một ipad bình thường, còn dám bán sạch sẽ bố của mình ( người nghiên cứu phát minh) Giang Hành Mặc những tin bát quái, ví dụ như lúc Hạ Sở tìm kiếm phòng D thí nghiệm, ipad chính là "Chính nghĩa" cho thấy Giang Hành Mặc cùng với nhân viên nghiên cứu cái gì, rút ra tài chính, còn có các loại tai tiếng bát quái 

Trước đó Hạ Sở bận tối mày tối mặt, nguyên nhân lớn nhất là riêng cô một người làm bằng mười người cộng lại, mười người này cũng đều là tinh anh trong tinh anh, cô thong thả mới là lạ 

Bây giờ bọn người Từ Chi Hàn trở về vị trí, Giang Hành Mặc lại âm thầm giúp cô chia sẻ đại bộ phận làm việc, cô tự nhiên sẽ là rảnh rỗi 

Năm giờ chiều, Ethan lại hỏi cô có cần an bài cơm tối không

Hạ Sở lười đi xã giao, liền nói "Không cần, về nhà tôi còn có một sô việc" Cô cũng nên nghỉ ngơi một chút, hưởng thụ một cuộc sống không tăng ca thật tốt 

Lúc trở về nhà, Hạ Sở tự nhiên nhớ tới huynh đệ tương tàn của mình - Dante 

Nhưng là cô không tăng ca, cảm thấy thật sự không ổn đi gặp cậu ta

Dù sao cô cũng là lãnh đạo đã kết hôn, còn người đó chính là đàn ông xa lạ... Hạ Sở chẹp miệng 

Ba ngày liên tiếp đều xuôi gió xuôi nước ( thuận lợi), không tăng ca không thức đêm Hạ tổng một mực cũng không đi gặp Dante nữa

Dante nghĩ như thế nào Hạ tổng không biết, cô vẫn có chút không thích nghi - dù sao cũng là người lạ lẫm đầu tiên cô kết bạn sau khi đến đây 

Chỉ là Hạ tổng nghĩ không ra lý do ban ngày ban mặt đi gặp một nhân viên phần mềm nhỏ nhoi của công ty 

Trưa hôm nay, Cao Tình gọi điện cho cô

Hạ Sở bắt máy, Cao Tình sợ chậm trễ thời gian của cô, nói ngay vào chủ đề "Cuối tuần này chính là buổi họp lớp cấp ba, tớ nên nói sớm với cậu một tiếng"

Hạ Sở sửng sốt một chút, trong đầu liền hiện lên những khuôn mặt vừa quen thuộc lại thân thiết

Cao Tình lại nói "Bọn họ đều kêu tớ đi hỏi cậu, tớ liền nói cậu thật sự không rảnh..."

"Tớ rảnh" Hạ Sở nói 

Đầu bên kia điện thoại, Cao Tình ngưng lại một chút, kinh ngạc "Cậu muốn đi ?? Lần này là đám người Bàng Tư Thiến tổ chức, nếu cậu đi, khẳng định mấy người đó lại muốn lắm mồm"

Bàng Tư Thiến ?? Hạ Sở tất nhiên nhớ kỹ cái tên này, dù sao bạn học cùng lớp. Chỉ là hai người đều không quen biết nhau, nguyên cả học kỳ giống như không nói với nhau mấy câu 

Cao Tình thở dài nói "Cậu cũng đừng nên đi, nếu không bọn họ lại hỏi lung tung"

Tiếp đến cô lại dường như giội nước lạnh cho Hạ Sở "Còn làm cái vũ hội, yêu cầu dẫn theo bạn nhảy" 

Hạ Sở cũng có thể hiểu được ý của Cao Tình, cô ấy rõ ràng hiểu được trạng thái của cô và Giang Hành Mặc, không muốn cô đi để người ta nói xấu. Nếu là cô hai mươi tám tuổi khẳng định là sẽ không đi, nhưng cô bây giờ rất muốn đi 

Không phải là không có lý do, chỉ là muốn... muốn đi gặp những người quen thuộc, đi xem một chút những bạn học mới gặp cách đây không lâu nhưng thật ra cách xa nhau mười năm rồi

Tâm tình này của Hạ Sở không có cách nào giải thích được với Cao Tình, cô nói "Được rồi, nói sau đi"

Để điện thoại xuống, Hạ Sở lại thất thần 

Lúc chiều, một đống việc chen chúc tới, cộng thêm ipad thần kỳ còn bắt đầu ngớ ngẩn, cô bận tối mày tối mặt 

Cái này bận bịu giày vò cái không ngờ liền tới đến nửa đêm mười hai giờ

Hạ Sở làm sao biết "Ipad" không phải bị ngớ ngẩn, chỉ là nghỉ việc 

Nguyên nhân đại khái chính là - giúp cô làm việc xong cuối cùng người lại không thấy đâu 

Giang Ipad cảm thấy rất khó chịu, liền đình công 

Quảng cáo
Trước /47 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Trọng Sinh: Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc

Copyright © 2022 - MTruyện.net