Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hạ Sở tỉnh táo lại. Giang Hàn Mặc là ai ?? Cũng chưa từng nghe qua cái tên này bao giờ
Thời thiếu niên miệng của Cao Tình cực kỳ sắc bén, mắng người tới nỗi không còn mặt mũi, cùng người hỗ trợ chưa từng thua trận, ở trường là một nhân vật nổi tiếng
Hôm nay đã lớn tuổi, công lực của cô cũng tăng, nhắc tới lại giọng sục sôi, khó thế bừng bừng, vài phút đem Giang Hàn Mặc là "Tra, tra nam, là một tra tra tra nam" mà sỉ nhục
"Hắn ta trừ khuôn mặt, còn có điểm nào tốt?? Ích kỷ, tính tình kém, tính cách phách lối, làm việc kiêu ngạo kiêu căng, còn độc miệng, một ngày hắn đắc tội với người khác ba trăm sáu mươi lăm thiên lôi cũng trả không đủ"
Đây là người gì a... Hạ Sở không khỏi than thở : Nhìn Cao Tình để ý như vậy, chẳng lẽ Giang Hàn Mặc là bạn trai cô?? Suy nghĩ một chút bây giờ đã là mười năm sau, tâm tình của cô phức tạp - có lẽ nào là chồng ?? Thật muốn mất mạng mà, đừng nói đến việc đến làm phụ dâu cho Cao Tình, ngay cả đám cưới của cô cũng bỏ lỡ
Hạ Sở đang suy nghĩ bậy bạ, Cao Tình nhưng lại đột nhiên im lặng, giống như một con chim cô đơn, ngừng ở trên nhánh cây, dùng thái độ giận dữ nhưng lại vô cùng tiếc hận khi nhìn một đồng bạn của mình đi mất
"Tớ thật hối hận" Cao Tình nói "Năm đó tớ phải đánh cậu ngất đi, từ hôn lễ mà kéo rời khỏi đó"
Những lời này có lượng tin tức quá lớn, Hạ Sở có chút lờ mờ
Cao Tình thở dài nói "Hạ Sở, đến như vậy, cậu còn chưa từ bỏ ý định sao??"
Lòng Hạ Sở lộp bộp một chút, Cao Tình lại dè dặt hỏi cô "Cậu đối với Giang Hành Mặc, còn ôm hy vọng sao??"
Cô dùng âm thanh rất nhẹ, vang vọng cả phòng, thật giống như một trò chơi thu âm, nói rõ ràn nhưng lại tràn đầy cảm giác không chân thật
Hạ Sở cảm thấy hoang đường, cô suy nghĩ : Nguyên lai là Giang Hàn Mặc là bạn trai cô sao?? Không đúng, là chồng
Chưa từ bỏ ý định ?? Ôm hy vọng ?? Hạ Sở không cảm giác chút nào, cô chỉ cảm giác trong ngực chỉ có trống trải, giống như bên ngoài trời trong yên bình, không có chút xíu khói mù cùng phiền não, giả bộ ở bên trong trái tim lại là sóng yên biển lặng, chỉ mơ hồ đối với bây giờ có chút tò mò và nhớ nhung người thân của mình
Hạ Sở còn chưa kịp lên tiếng, Cao Tình cho rằng cô đang ngầm thừa nhận, nhíu mày, có chút ảo não và tràn đầy đau lòng "Cậu đi theo anh ta tám năm, một ngày một đêm vì anh ta mà liều mạng, sao anh ta có thể đối với cậu như vậy..."
Nói đến chỗ này, Cao Tình nói không được nữa. Cô nhìn người trước mặt mình mà cảm thấy lòng như đao cắt, Hạ Sở là người trong cuộc không biết phải nên có tâm tình gì
Ai có thể tưởng tượng, bất quá chỉ mới trôi qua thời thiếu niên, Hạ Sở liền cố chấp như vậy
Kỳ thật thì Cao Tình đã rất lâu không thấy Hạ Sở, ít nhất là nửa năm. Chủ yếu là Hạ Sở quá bận rộn, lịch trình kín đến nỗi cô không thể nào đến thăm được. Lần này Cao Tình có thể thấy cô, do là tối hôm qua Hạ Sở bỗng nhiên gọi điện thoại cho cô, hẹn cô cơm trưa ăn chung với nhau
Cao Tình nhìn Hạ Sở thân hình gầy gò, trong lòng không biết phải nói sao. Lúc Cao Tình vô tình thấy được ảnh tốt nghiệp hồi cấp ba, thấy được Hạ Sở mười tám tuổi mặc đồng phục học sinh, xấu hổ cười
Khi đó cô luôn chê Hạ Sở không biết ăn mặc cho thời trang, nói cô đi học giống mọt sách, không biết quý trọng thời gian hiện tại
Nhưng hôm nay cô lại càng không muốn nhìn thấy tin tức Hạ tổng gọn gành xinh đẹp, cô đẹp, mê người, có được địa vị và tài sản mà người thường không thể có, nhưng lại càng ngày càng xa lạ, càng ngày càng lạnh như băng, càng ngày càng không giống người
Cô càng giống như một cây diêm đang cháy, ở trong thời gian cực ngắn điên cuồng cháy, phát ra ánh sáng nhiệt huyết, nhưng cũng ở trong mắt thường có thể thấy được sự mệt mỏi và tiền tụy
Cao Tình mỗi lần cũng nhắc nhở mình không nói tới Giang Hành Mặc, có điều vừa thấy Hạ Sở liền không nhịn được
Nếu như không phải Giang Hành Mặc, Hạ Sở làm sao gầy thành như vậy?? Nếu như không phải Giang Hành Mặc, Hạ Sở cần gì phải vất vả như vậy?? Nếu như không phải Giang Hành Mặc, Hạ Sở tại sao có thể đau lòng đến mức không muốn sống
Giang Hành Mực, ba chữ này là vết thương của Hạ Sở
Buổi trưa các cô không đi ra ngoài ăn, Cao Tình xuống bếp xào mấy món ăn, đây khiến cho Hạ Sở kinh ngạc, vạn vạn không nghĩ tới Tình nhi còn có tài nghệ này, phải biết năm đó Cao Tình ngay cả muối và bọt ngọt không phân biệt được, cũng được xem là "Đại tiểu thư"
Hạ Sở đầy tò mò, nhưng không dám nói nhiều, sau khi tỉnh dậy liền ở mười năm sau cũng quá quỷ dị, cô sợ nói ra sẽ bị xem tâm lý có vấn đề
Huống chi mười năm cũng quá lâu, Cao Tình biết nấu ăn, còn cô thì gả cho một tra nam, có trời mới biết còn có chuyện gì mới mẻ nữa
Trên bàn thức ăn, Cao Tình hứng thú bừng bừng nói "Mở chai rượu ra"
Hạ Sở đối với rượu còn có bóng ma trong lòng, cô cảm thấy mình là bởi vì một ly bia kia mới đi tới mười năm sau
Bất quá cô thay đổi suy nghĩ một chút, lại cảm thấy uống một chút cũng không tệ, không đúng, liệu cô có thể lại trở về thì sao ?? Vì vậy Hạ Sở nói "Được"
Cô tiện tay cầm một chai, Cao Tình vội vàng nói "Ai da Hạ tổng, tiểu nhân biết cậu không thiếu tiền, nhưng cái này thì hơi quá, tớ không chịu nổi"
Hạ Sở "..." Không phải đây là bình rượu đỏ sao?? Chẳng lẽ là loại rượu trong truyền thuyết năm 82 Lafite
Hạ Sở không hiểu, chỉ nói "Rượu là cho cậu uống"
Cao Tình trong lòng còn cảm động, dĩ nhiên dù cảm động cô cũng sẽ không to miệng mà uống, cô rút bình Burgundy nói "Cái này là ok rồi"
Hạ Sở hoàn toàn không nhìn ra sự khác biệt trong đó, chẳng qua là theo ý Cao Tình
Bây giờ đã qua một tiếng, hai người lại uống hai bình
Cao Tình say tới mức nằm ở trên bàn mắng trời mắng đất, nhưng Hạ Sở lại cảm thấy khá tốt, thân thể cô thích nghi được, không say rượu, đầu vô cùng thanh tỉnh
Rõ ràng Hạ Sở mười tám tuổi dính chút rượu liền say, vào lúc này đã có bộ dạng có ngàn ly cũng không say
Hạ Sở lắc ly rượu, nhìn chất lỏng màu đỏ diễm lệ bên trong, không có chút hoảng hốt
Cô rất quen thuộc với nó, khui rượu như thế nào, giải rượu như thế nào, cầm ly như thế nào, cô cũng thành thạo giống như đã làm vô số lần
Có điều trên thực tế cô chưa bao giờ chạm qua một giọt rượu, xem ra thân thể mình còn trí nhớ
Hạ Sở dìu Cao Tình đến phòng dành cho khách, mình lại không có chút xíu buồn ngủ, cô trong lòng còn một đống chuyện, muốn đi tìm câu trả lời
Cao Tình nói rất nhiều, mang đến cho cô càng nhiều điều nghi ngờ hơn
Giang Hành Mặc là ai?? Chồng cô?? Nhưng ở trong phòng này hoàn toàn không có dấu vết của người khác
Cô rất yêu anh ta?? Nhưng anh ta lại đối với cô không tốt??
Còn có câu kia cô theo đuổi anh ta tám năm... Cô thời đại học biết anh ta sao?? Là bạn học hay là đàn anh??
Hạ Sở hết thảy đều không biết
Cô thậm chí còn không biết mình thi đậu trường kia chưa, không biết mình đã học ngành gì, càng không biết nay mình đang làm nghề gì
Tỉnh dậy, xung quanh cô tất cả đều là sương mù dày đặc
Có điều cô lại mơ hồ cảm thấy, trong sương mù đó có khí độc, tùy tiện chạm vào, có thể sẽ bị ăn mòn
Hạ Sở đầu tiên là xem điện thoại di động, cô phát hiện ngoài dữ liệu đặt tên "Xã giao" và QQ thì bên ngoài còn có một Wechat
Hạ Sở mở QQ ra không thấy có tin tức hữu ích nào, có điều mở Wechat ra thì thấy được tin nhắn mà ba mẹ gửi tới
Bọn họ đang nghỉ phép, ở nước Venice phong cảnh xinh đẹp giống như một bức tranh đẹp đẽ đang trưng bày
Sông ở đằng sau, ba mẹ khí sắc đều rất tốt, ba đã mập ra, cười một tiếng, mẹ mặc kỳ bào, nhìn lại so với đầu năm mươi còn trẻ hơn
Tin nhắn cuối cùng là mẹ gửi "Sở Sở ngoan, ăn cơm nhiều vào, đừng thức khuya"
Nhìn chằm chằm vào tin nhắn này
Ánh mắt Hạ Sở không chớp mắt cứ nhìn, đột nhiên nước mắt như lũ lụt mà tràn ra, bối rối giấu một ngày cùng nước mắt mà xông ra
Tại sao đã đến mười năm sau??
Tại sao không giải thích được tại sao mình bị ném mười năm sau??
Tại sao ngủ một giấc xung quanh cứ xa lạ như vậy ??
Bộ dạng trấn định mạnh mẽ phá vỡ, đối với việc khủng hoảng và hoang mang lan tràn lồng ngực, không thể nói giống như bị một dây thừng thắt chặt cô lại vậy
Hạ Sở càng khóc càng ủy khuất, càng ủy khuất càng khóc, chẳng qua là cô không chịu phát ra âm thành, chỉ biết nghẹn ngào ở cổ họng, thật giống như sợ bị cha mẹ ở Veince đầu bên kia điện thoại nghe được
Có điều thật ra thì ở nơi nhà khổng lồ thế này, ngay cả bị sụp đổ khóc cũng có thể bị chìm lại
Khóc một hồi, sau khi phát tiết cảm xúc ra, cô ngược lại buông lỏng một chút, nhất là nghe được tiếng của ba ở trong video "Con cũng đừng để ý tới lời của mẹ con, con bây giờ đẹp đến mức khiến nhiều người ngưỡng mộ rồồi"
Hạ Sở bật cười, cô rất muốn gọi cho ba mẹ, chỉ là chỉ sợ lệch múi, liền kiềm chế nhịn lại
Cô có thể đoán ra mình giàu rồi cho ba mẹ đi du lịch, xác nhận một chút liền để điện thoại xuống
Cái này không phải giấc mơ, như đã thành thế này thì vậy cứ như vậy đi
Hạ Sở nắm chặt tay, an ủi chính mình
Dù sao ba mẹ đều ở đây, nhìn qua cũng rất tốt, vậy cô phải cố gắng thích nghi, thật tốt đối mặt với cuộc sống bây giờ
Sau mười năm thì sao chứ?? Đổi ở một góc độ khác suy nghĩ, cô đã làm được chuyện mình muốn làm - để cho ba mẹ thoát khỏi cuộc sống cực khổ, đi ra ngoài nhiều để ngắm nhìn xung quanh một chút
Hạ Sở lên tinh thần, cũng cố lấy dũng khí, tìm một lúc thì mới thấy được laptop mỏng nhỏ, cô đang suy nghĩ mật khẩu sẽ là gì nhưng lại phát hiện chỉ cần mở khóa là được
Cái này thì dễ dàng hơn rồi
Cô mở trang web ra, ngón tay rơi trên bàn phím. Trước tiên nên tìm kiếm ai đây ??
Cô đối với Giang Hành Mặc có chút tò mò, đối với mình cũng rất tò mò
Trước tiên, thử tìm kiếm mình đã
Đánh hai chữ "Hạ Sở" vào ô tìm kiếm, Hạ Sở kinh ngạc phát hiện mình lại có một đống thông tin thế này
Thật đúng là nổi tiếng rồi
Hạ Sở vội vàng xem lướt qua, trong lòng vừa cảm thấy bất thường vừa kinh ngạc, còn có chút buồn cười
Bất thường là có ai mà dựa vào internet mà tìm kiếm bản thân mình không?? Kinh ngạc là những thông tin khiến người ta phải cắn lưỡi kia, cuối cùng buồn cười chính là đoạn miêu tả cuộc sống sinh hoạt của cô
Hạ Sở, nữ, là giám đốc điều hành tập đoàn "Liên tuyến", tốt nghiệp trường đại học Stanford. Thành tựu chủ yếu : Người sáng lập ra trò chơi "Thiên Kiến" thịnh hành toàn cầu, đại diện nữ danh nhân xuất sắc và ảnh hưởng lớn nhất trong xí nghiệp vào năm 2017 của báo "XX Chu Khan"
Người thân : Cùng chồng là Giang Hành Mực, vợ chồng tình thâm, là vợ chồng điển hình giới tinh anh, để cho người ta hâm mộ cặp đôi hoàn mỹ
Hạ Sở móp méo miệng, đoạn cuối cùng mỗi một chữ cô đều không tin
Cái gì mà vợ chồng tình thâm, sâu nặng đến mức này mà không ở chung với nhau?? Còn điển hình vợ chồng, điển hình tới mức cả tin nhắn xã giao này nọ giữa cô và anh ta cũng đều trống không ?? Cặp đôi hoàn mỹ sao, hoàn mỹ đến mức bạn thân của cô hận không thể ở đám cưới đánh ngất cô vác đi ??
Hạ Sở nhìn lướt qua những thứ kia, chỉ nhìn chằm chằm bên trên một chút
Cuộc sống trải qua quả thực rất rung động, lúc cô mười tảm tuổi dù là giấc mơ cũng sẽ không nghĩ tới mười năm sau mình sẽ như vậy
Phải biết ba cô là tài xế, mẹ cô đang làm việc ở siêu thị, nhà cô coi như gia đình bậc trung, nhưng ở cùng với những thế giới đại gia thế này đại khái là một thế giới hoàn toàn khác nhau
Cũng không nghĩ mười năm ngắn ngủi, cô liền trở thành giám đốc điều hành của tập đoàn có trị giá trăm trăm triệu đô la
Ừ... ghế giám đốc điều hành nghe thui cũng rất trâu, hẳn là người đứng đầu đi??
Hạ Sở tò mò nhìn lại, cuối cùng tầm mắt rơi vào tốt nghiệp trường
Đại học Stanford ?? Nước Mỹ
Cô tại sao lại đi nước Mỹ học đại học?? Làm sao lại tốt nghiệp với bằng cấp trường đại học nổi tiếng thế này??
Thành tích của cô không tệ, trong nước 985 là có hy vọng, có thể thời gian chênh lệch cũng là cực lớn. Nhưng cô chưa bao giờ xin vào đại hoc ở nước ngoài, cũng không có làm bất kỳ thủ tục nào, làm sao có thể đi học ??
Hạ Sở suy nghĩ một chút, rốt cục lại mở một trang web khác, gõ xuống ô tìm kiếm "Giang Hành Mặc"
GIang Hành Mặc, nam, là người sáng lập ra "Liên Tuyến", trước là giám đốc điều hành, bây giờ đã từ chức
Tốt nghiệp trường đại học :Stanford
....
Hạ Sở sờ cằm một cái, hiểu :Nguyên lai là bạn học a
Rất nhanh Hạ Sở liền kinh ngạc đến nỗi càm có thể rơi xuống đất
Bạn học cái quỷ ấy!! Giang Hành Mặc lớn hơn cô bốn tuổi, cô vừa mới thi xong kì thi đại học, hai mươi hai tuổi Giang Hành Mặc đã lấy được PHD, là vị tiến sĩ số học trẻ tuổi không thể nào trẻ hơn nữa
Lời của editor : Xin nhắc nhở mọi người !! Nam chính không phải tra nam, không phải tra nam, không phải tra nam. Truyện quan trọng phải nhắc lại nhắc lại ba lần =3