Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hạ Sở tiếp tục xem, càng xem càng thổn thức
Cao Tình nói Giang Hành Mặc trừ khuôn mặt, những thứ khác đều không ra hệ thống gì. Có điều Hạ Sở nhìn toàn bộ thông tin cũng không thấy nửa câu nhận xét về ngoại hình hay khuôn mặt của anh ta, ngược lại chỉ giới thiệu lý lịch kinh người của anh, đầu óc thiên tài, cùng với thành tựu huy hoàng đã lập ra trong vòng mười năm ngắn ngủi
Ở đây Hạ Sở lưu ý được một cái thú vị
Cô cùng Giang Hành Mặc kết hôn vào năm 2017 trước đêm giáng sinh, mà trước khi kết hôn, Giang Hành Mực từ chức giám độc điều hành "Liên tuyến", trải qua những phiếu bầu chọn của hội đồng quản trị, cuối cùng là do Hạ Sở tiếp nhận
Hai người này rốt cuộc quan hệ thế nào ?? Hay là đơn thuần chỉ là sự trùng hợp ??
Trong tìm kiếm viết như vậy : Giang Hành Mặc yêu sâu sắc và tín nhiệm vợ Hạ Sở, bọn họ vừa là người yêu thân mật giữa hàng vạn người vừa là bạn đồng hành song song. Bọn họ trước đó, tuyệt đối không cách nào tưởng tượng nói một đôi tình nhân có thể ở mọi phương diện nào cũng ăn ý như vậy, bổ sung và hỗ trợ cho nhau
Hạ Sở đối với lần này khịt mũi coi thường, cô dùng não mười tám tuổi của mình suy nghĩ một chút đều cảm thấy trong đó có mờ ám
Thật ra thì trên mạng nói về hai người họ rất nhiều, cơ hơ đều có chung ý kiến : Giang Hành Mực ở phía trước, cô ở phía sau. Đây cũng giống như câu kia của Cao Tình "Cậu đã theo đuổi anh ta tám năm..."
Hạ Sở đem toàn bộ nhìn trước nhìn sau, rốt cuộc cũng bắt đầu tò mò tướng mạo của Giang Hành Mặc
Cô thật tò mò, một người đàn ông để khiến mình thích như vậy, rốt cục phải có ngoại hình thế nào ??
Dẫu sao năm mười tám tuổi cô hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi mình sẽ yêu người thế nào. Cô cảm thấy dáng dấp thật đẹp trai, cùng người đó nói chuyện yêu đương, còn có thể đổi lấy một tương lai tốt thế này, thế nào lại không làm
Hạ Sở hào hứng muốn nhìn một chút về hình dạng "Tra nam", kết quả tìm kiếm toàn bộ internet, ngay cả một tấm hình cũng không tìm được
Anh cự tuyệt tất cả phỏng vấn, không ra mặt bất kỳ hoạt động công khai nào, ở tấm lưới internet hiện đại thế này, Giang Hành Mặc giống như đang ẩn thân vậy, hoàn toàn không xuất hiện
Đối với lần này cũng không ít kỳ lạ, có thể nói dáng dấp anh ta xấu xí, xấu hổ đi gặp người khác; có thể nói thân thể anh ta có bệnh, không muốn bại lộ; còn có thể nói anh ta nhát gan sợ chết, đắc tội quá nhiều người, sợ có người đến đánh chết
Hạ Sở không nhịn được, cúi đầu chọc lấy ngón tay cái
Tất cả lý do đều có lý, nhưng cô thật sự không thể nào càng đồng ý
Trên internet không có hình, điện thoại Hạ Sở lẫn cả trong máy tính cũng không có, càng khoa trương hơn là cô lật toàn bộ nhà, ngay cả hôn thú của hai người cũng không tìm ra
Nếu không phải tất cả mọi người đều nói bọn họ đã kết hôn rồi, cô thật là muốn hoài nghi đây là một trò đùa
Cao Tình nói cô yêu Giang Hành Mặc có phải hay không, cô thật sự cũng không nhìn ra
Yêu một người, ngay cả hình cũng không có sao ?? Yêu một người, ngay cả tin tức liên quan cũng không chú ý sao ?? Yêu một người, có thể vô tình như thế sao ??
Trong điện thoại di động của cô chỉ có một cái dấu vết duy nhất của Giang Hành Mặc là dãy số di động kia. Trong danh bạ, chìm ngập những dãy số phổ thông, bình thường, không có bắt mắt, không có chú thích, không có lưu ý, chẳng qua đơn giản mà hời hợt ba chữ - Giang Hành Mặc
Tựa như một số liên lạc không đáng nhắc tới, lễ phép giữ lại số điện thoại, rồi sẽ không liên lạc
Hạ Sở cảm thấy Cao Tình suy nghĩ nhiều quá, cô đối với Giang Hành Mặc khẳng định không phải cô ấy nghĩ như vậy
Lúc này còn trẻ Hạ Sở không hiểu, trải qua nhiều như vậy, cuộc sống sinh hoạt hằng ngày chung của hai người lại không có dấu vết của đối phương, vừa lạ lẫm vừa xa cách, bản thân cô liền cảm thấy không bình thường
Cô không hiểu : Yêu một người, một tấm hình cũng không có để ngắm nhìn, cũng sẽ không khổ sở đến nỗi không dám nói câu nào; yêu một người, phải đem nhớ anh ta, khắc sâu vào trong lòng
Hạ Sở lại tìm kiếm "Liên tuyến", đây là công ty Giang Hành Mặc sáng lập, sau mười năm liền phát triển thành công ty internet tuổi trẻ. Tác phẩm chủ yếu là trò chơi cùng wideo ở trang web chính, cơ hồ là đem những hạnh mục đáng tiền nhất gom lại hết
Hạ Sở càng thấy càng không thể tưởng tượng nổi, cô từ nhỏ không có chơi qua game gì, cũng không thích chơi, bây giờ lại thống lĩnh một nhà công ty game, thậm chí còn tham dự sáng tạo, thành một trong những người sáng lập
Nhân sinh, thật đúng là vô thường
Vào buổi tối, tinh thần càng tỉnh táo, cô che lấy trán, khó chịu chịu không được, nếu nhìn thêm chút nữa thì Hạ Sở cảm thấy khó chịu hơn là uống rượu lúc nãy
Cao Tình yếu ớt nói "Mười năm trước tớ cho cậu một ly bia, cậu liền say. Mười năm sau, ai mà uống rượu hơn cậu, tớ liền kêu người đó là ba ba"
Hạ Sở cười ra tiếng "Cẩn thận là tớ thật sự cho cậu thấy ba ba"
"Cậu có thể dành thời gian, tớ còn phải cảm ơn cậu..." Lời nói cô còn chưa dứt lời, liền ngẩn người
Hạ Sở không biết cô đang sững sờ cái gì, nửa ngày sau Cao Tình mỉm cười nói "Xem ra cậu có chút say"
Lời này lại giống như muốn nói câu gì nhưng lại không nhớ ra, Hạ Sở không hiểu, nhưng bởi vì vậy mà bầu không khí thay đổi, cô cũng nở nụ cười trên mặt
Cao Tình chẳng qua là quá lâu rồi không thấy cô cười, cũng quá lâu không nghe cô nói đùa, cho nên không phản ứng kịp
Lúc chín giờ, một đàn ông tướng mạo bình thường tới đón Cao Tình, Cao Tình cùng Hạ Sở nói lời tạm biệt, trước khi còn dặn dò "Ăn nhiều vào, đừng thức đêm, sức khỏe quan trọng hơn"
Lời này lại giống y chang với mẹ Hạ, Hạ Sở trong lòng cảm động, không biết diễn tả thế nào
Cô thật muốn giữ Cao Tình ở lại một chút, có điều cũng không thể
Cao Tình cũng có nhà của mình
Hạ Sở thấy người đàn ông tới đón Cao Tình rất cẩn trọng, trong ánh mắt không giấu được sự lấy lòng
Nhưng sắc mặt Cao Tình lại lạnh xuống, không để cho đàn ông nói chuyện thì liền sãi bước rời đi
Đàn ông chỉ đành phải theo sau, trước khi đi còn nói lời xin lỗi với Hạ Sở
Hạ Sở cười một tiếng, nói "Rảnh rỗi thì cùng sang đây chơi"
Trong mắt đàn ông sáng lên, cảm thấy ánh sáng này cùng với sự lấy lòng lúc này không hề liên quan với nhau, Hạ Sở cảm thấy đó là một loại kỳ lạ khác rồi trong nháy mắt liền sáng tỏ
Bọn họ đi rồi, trong bụng Hạ Sở lại đầy dấu chấm hỏi. Đó là chồng của Cao Tình sao?? Một người so với Cao Tình còn trẻ hơn, không phải thuộc dạng si tình
Vậy Cung Thần đâu?? Người đàn ông mà khiến Cao Tình yêu chết đi sống lại, ngay cả trường đại học thi vào cũng không muốn bỏ lỡ người này
Hạ Sở lắc đầu, thu lại suy nghĩ
Cao Tình hai mươi tám tuổi, hẳn so với cô càng trưởng thành hiểu chuyện hơn đi
Hạ Sở cho là mình sẽ mất ngủ, nhưng thật ra cô tạm thời ngủ được
Giường cực kỳ êm ái, chăn cũng hết sức quen thuộc, điều khiến người ta thán phục là nhiệt độ trong phòng vẫn duy trì từ đầu đến cuối
Không lạnh không nóng, thoải mái không thể nào thoải mái hơn nữa
Cô cái gì cũng không điều khiển qua, cũng không phát hiện có thể điều chỉnh ở điều khiển từ xa, phảng phất như nhà có "ý thức", có thể phán đoán nhiệt độ, hơn nữa vừa đúng ý, để cho người khác cực kỳ thoải mái
Mặc dù ngủ rất ngon, nhưng trời chưa sáng thì đồng hồ báo thức đã khiến da đầu cô muốn nổ tung
Lúc này mới mấy giờ ?? Làm sao lại phải rời giường ?? Hạ Sở mơ hồ nhìn đồng hồ :Bốn giờ sáng
Cái quỷ gì đây, ai lại muốn thức dậy vào bốn giờ sáng! Hạ Sở che chăn lại, tiếp tục ngủ tiếp
Nhưng không ngờ giấc ngủ này lại xuất hiện vấn đề rồi
"Megan, xe đến rồi" Đột nhiên âm thanh vô căn cứ vang lên đem Hạ Sở còn đang trong mộng giật mình
Megan là ai ?? Xe gì đến ?? Sau mấy giây suy nghĩ trong đầu Hạ Sở nhanh chóng tỉnh táo lại
Đúng rồi, cô không phải đã thi vào trường đại học vào mùa hè, rồi đi tới mười năm sau, Megan là tên tiếng anh của cô
Hạ Sở cầm lấy điện thoại, thấy mới năm giờ
Năm giờ! Năm giờ sáng! Rốt cuộc muốn cô đi đâu vào năm giờ sáng chứ??
Hạ Sở nhắm mắt thức dậy, cũng không biết nên làm sao để đáp lại âm thanh vừa rồi. Cô tuân theo bản năng đi theo phòng tắm, lúc rửa mắt liền ngây dại ra
Trước mặt chiếc gương sáng bóng, cảm giác đã được thiết kế qua - Hạ Sở không phải bị hình ảnh miệng đầy kem đánh răng mà ngẩn người, mà do bị chữ màu xanh trên gương làm cho bối rối
Từ từ hiện ra nhiều chữ, chậm chạp hoạt động, nhanh chóng hiện ra chữ "Hạng mục cần giải quyết"
Gương rửa mặt cũng cao cấp như vậy sao ??
Hạ Sở tiện tay ấn một cái, dữ liệu tên "Tư liệu của tổ báo cáo tiến độ của nghiên cứu XL" hiện ra, ngay sau đó lít nha lít nhít chữ bay ra khắp gương
Hạ Sở cũng không quan tâm đến nội dung, cô chẳng qua là đơn thuần bị công nghệ hiện đại cao dọa sợ
Ngay sau đó, phía dưới gương cũng hiện ra một nhóm chữ màu đỏ "Xin chú ý thời gian"
Thần kinh Hạ Sở căng thẳng, vội vàng rửa mặt, cô vội vả ăn mặc chỉnh tề, sau khi ra cửa liền thấy một chiếc xe màu đen
Đàn ông cả người mặc âu phục thẳng, thân hình thon dài, tướng mạo anh tuần hướng với cô hành lễ "Buổi sáng tốt lành, Megan"
Hạ Sở khẽ vượt càm, theo động tác của anh ta mà lên xe
Vốn tưởng rằng người đàn ông này là tài xế, không nghĩ tới tài xế đã ở phía trước, đàn ông này ngồi ở phía sau, ngồi ngay bên cạnh Hạ Sở
Hạ Sở nhất thời có chút lúng túng... cùng một người đàn ông xa lạ ngồi chung
Nhưng rất nhanh cô liền không có thời gian lúng túng, người đàn ông này đơn giản chỉ là lau mắt kiếng, anh ta ngồi vững vàng phía sau cầm ra một cái notebook ( dạng laptop mỏng xách tay), bắt đầu hướng với Hạ Sở thông báo lịch trình
Đàn ông này nói chuyện rất rõ ràng, êm tai, nhưng mà Hạ Sở lại cảm thấy bó tay toàn tập
Đều là thứ gì đây ?? Cả câu từng chữ cô đều nghe rất rõ ràng, nhưng lại cảm thấy từng chữ nó đều không liên quan với nhau
Cũng may mắn đàn ông có thể đã quen với trầm mặc của Hạ Sở, giống như trước đó xuất hiện rất nhiều tình huống như vậy vậy, lợi dụng nửa giờ này nói hết lịch trình của Hạ Sở, cùng với sự an bài và tình huống của hôm trước nói cho cô nghe
Cả đoạn đường này Hạ Sở cảm thấy rất buồn ngủ! Có điều nam nhân cẩn trọng như thế, cô nghe không rõ thì thôi, ngủ tiếp chắc không có vấn đề gì
Thời gian canh rất vừa vặn, cũng không biết là tài xế quá chính xác, hay vị trợ lý này chính xác, có lẽ cả hai cũng quá chính xác, tòm lại lúc xe dừng hẳn Hạ Sở xuống xe, trợ lý cũng kết thúc báo cáo
Hạ Sở vốn cho là lỗ tai mình cuối cùng cũng yên tĩnh, có điều đây chỉ là món khai vị trước bữa ăn, món ăn chính còn đều ở kia thâm thúy mà khó lường đang đợi ở công ty "Liên tuyến"
Đáng thương hơn Hạ Sở không có thời gian để thăm quan cái "Đồ vật to lớn" này, từ khi cô vào "Liên tuyến" đến bây giờ, không có chút thời gian ở không
Vô số người có vô sốố chuyện chờ cô hướng đến báo cáo, vô số chuyện lại có vô số đề nghị chờ cô quyết định
Hạ Sở bể đầu sứt trán, rốt cuộc cái này không phải do là mạnh mẽ cô chủ động, mà là triệt đệ bị động
May mắn hơn chính là sáng sớm cô rửa mặt có nhìn gương, càng may mắn hơn trí nhớ của cô vốn rất tốt, cho nên dù những thứ này mặc dù xem không hiểu, nhưng lại nhắc nhở cô những điểm cần chú ý. Cô có thể dùng kế hồ ly một chút sau đó lại dựa vào theo tính toán mà chỉnh sửa
Đến mức sau một ngày đối phó một chút, đều không ai phát hiện bên trong Hạ tổng đã thay đổi, hẳn là không có ?? Ít ra chính cô cảm thấy như vậy
...Cũng không phải đã thay đổi, chẳng qua là từ người trưởng thành biến hóa thành tiểu nhỏ bảo bảo
Không phải Hạ Sở giả bộ trẻ trung, thật sự cô mười tám tuổi so với hai mươi tám tuổi mà so sánh, nói tiểu bảo bảo cũng loại phóng đại
Lúc sáu giờ tối, cô rốt cuộc cũng có thời gian của riêng mình, trợ lý đưa cho cô một ly cà phê sau đó liền nhỏ giọng lui ra ngoài
Hạ Sở ngồi trước bàn làm việc, nhìn khói và mùi hương của cà phê bay lên, chỉ cảm thấy khốn khổ muốn chết
Chống đỡ một lúc, hẳn là phải về nhà rồi
Hạ Sở uống cà phê, đáng tiếc đồ chơi này cũng không ngăn được cơn buồn ngủ mạnh mẽ của cô, mơ mơ màng màng, cô gục xuống bàn ngủ
Tư thế này của cô rất quen thuộc, học sinh cấp ba nào không nằm gục ngủ bù chứ?? Bởi vì quá quen thuộc, Hạ Sở ngủ ngon vô cùng. Thậm chí còn nằm mơ, trong giấc mơ cô thấy được thông báo đậu từ trường đại học Q, vui vẻ đến mức mà nhảy cẫng lên. Nhưng do nhảy quá cao, lúc rơi xuống Hạ Sở thấy có chút đáng sợ
Hạ Sở chỉ cảm thấy một trận thất vọng, cô từ trong giấc mơ tỉnh lại
Nằm ngủ ở tư thế xấu, cánh tay đã tê rần, tê đến mức cảm thấy cơ thể không phải là của mình nữa, mà là một khối xa lạ vướng víu, cầm đao chém cũng cảm thấy không có vấn đề gì
Hạ Sở cố gắng thích nghi một chút, ở cánh tay truyền tới sự đau nhức tê rần, cô rốt cuộc cũng tỉnh tảo
Xung quanh rất yên tĩnh, hơn nữa còn rất tối, cô nhìn điện thoại di động, nhất thời mắt trợn to
Hai giờ sáng !!
Giấc ngủ này của cô cũng quá kéo dài ấy !!
Trọng yếu hơn chính là... tại sao lại không có người tới gọi cô?? Đám người này chỉ lo bản thân mà tan việc, bất kể cô sống chết thế nào mà
Hạ Sở làm sao biết, toàn bộ nhân viên "Liên tuyến", trừ vị kia bên ngoài thì không ai dám quấy rầy cô khi đang làm việc
Hai giờ sáng thì tính là gì, suốt đêm làm việc đối với Hạ tổng mà nói là trạng thái bình thường, bọn họ cũng kết thúc vào sáng sớm một chút, một giờ, hai giờ, ba giờ, bốn giờ thì tính là gì ??
NHưng lúc này Hạ Sở chỉ cảm thấy kinh sợ, tổng bộ kiến trúc công ty "Liên tuyến" là một loại dị thường không phải chỉ một ý nghĩa tòa nhà cao tầng bình thường, mà một đồ vật chiếm diện tích cực kỳ lớn. Trong đó cực kỳ rắc rối phức tạp, từ các hàng lang tạo ra nhiều đường đi, đem toàn bộ tổ cùng một chỗ, như một mạng lưới internet vậy
Ban ngày Hạ Sở không có thời gian nhìn, trời tối đứng nhìn thui cũng cảm thấy sợ hãi lắm rồồi
Người đều đã đi, đèn đã tắt tất cả, đồ vật này tự nhiên trở nên trống rỗng, giống như một phi thuyền đang chứa một tà ác, lúc nào cũng có thể xuất hiện một quái vật đáng sợ
Hạ Sở cẩn thận bước đi, càng chạy đáy lòng càng kinh hoàng, càng chạy càng sợ hãi, vì vậy bước chân liền nhanh hơn
Thật ra thì cô căn bản không biết cửa ra ở nơi nào, cô cứ như vậy mà đi, cũng không biết đang đi đâu
Cho đến khi cô nhìn thấy ánh sáng
Mắt Hạ Sở sáng lên, trong lòng nghĩ, tốt quá, có người!
Trong lòng cô tràn đầy vui mừng, cũng không đoái hoài tới những thứ khác, bước chân chạy tới, suy nghĩ có thể thấy dược người sống liền quá tuyệt vời
Mấy bước đã tới, Hạ Sở phát hiện đây là phòng làm việc rất lớn, có rất nhiều bàn làm việc, nhưng ánh đèn chỉ có một cái, ở chỗ xa nhất, ánh sáng không sáng lắm, thậm chí còn chút mờ tối, có thể ở nơi này không gian mờ tối, một ánh đèn đã là tốt lắm rồi
Hạ Sở trước đó nghe được âm thanh tiếng gõ bàn phím, âm thanh rất nhẹ nối liền với nhau, vốn là khô khan nhàm chán, nhưng bởi vì xung quanh lại quá yên tĩnh, ngược lại cảm thấy rất ăn khớp, giống như là một âm nhạc cổ điển, nặng nề vang lên, chậm chạp lấy nền là Hoa Mỹ
Cô không nhịn được mà bước nhẹ hơn, hoàn toàn đến gần rồi, cô nhìn thấy một người đàn ông
Dưới ánh đèn, anh tựa vào ghế công nhân, một cặp chân dài dựa vào chiếc ghế bên cạnh, bàn phím đặt trên đùi, cả người đều phân tán không còn hình dáng, chỉ có ngón tay thon dài bằng nhau giống như những phím đàn dương cầm vậy, ở trên bàn phím mà biểu diễn một bài thơ lịch sử