Tùng Quân không bao giờ quên được buổi chiều hôm ấy. Ánh hoàng hôn đỏ rực bao phủ cả một vùng trời, ôm trọn người thiếu niên mỏng manh tựa sương khói đang đứng bất động nơi vách đá xa xa. Hắn cảm giác như chỉ cần một cơn gió thoảng qua cũng đủ cuốn cậu vào biển sâu giả lạnh. Người ấy sở hữu đôi mắt xanh thẫm chứa đựng buồn thương, long lanh màu của trời và biển. Linh hồn hắn bị hút lấy, lạc vào lòng đại dương mênh mông, vùng vẫy không thể thoát ra. Kể từ khi Tùng Quân xuất hiện, cuộc đời Sa không còn gam màu xám xịt buồn đau nữa. Hắn tựa như ánh mặt trời rực rỡ, xua tan màn đêm u tối trong tim cậu, khiến cậu cảm nhận được tình yêu thương và quan tâm chân thành từ tận đáy lòng. Nhưng định mệnh như một trò đùa, những tưởng hạnh phúc sẽ tồn tại vĩnh viễn, thì ông trời lại cướp hắn khỏi tay cậu...