Tiểu thư hào môn, thiên kim quý nữ Lư Hoa Anh, ngay lúc mười năm tuổi, tựa như một đóa hoa chớm nở rộ khiến người kinh diễm, nàng lớn lên trong quyền quý, nàng có thể tùy hứng, có thể có kiêu ngạo của mình.
Chính năm thiếu nữ xinh đẹp như vậy, gặp gỡ Ngụy Minh Túc, một thư sinh nghèo khổ ở nông thôn, bần hàn tới mức chỉ có bốn bức tường, lâu nay sống tại trong chùa.
Trong một trận đá cầu lớn nhất thành Trường An, người xem đông như mắc cửi, Hoa Anh ở giữa biển người, chỉ vào Ngụy Minh Túc đang dẫn ngựa cho lũ công tử thế gia, nàng nở nụ cười lộ má lúm đồng tiền cất tiếng: "Ta thích hắn!"
Quý tộc và thường dân, danh gia và bần gia, quả thật cách nhau một trời một vực. Nàng là trăng trên trời, là đóa hoa giữa trời mây, cao cao tại thượng, không thể nào với tới. Mà hắn hèn mọn như cát bụi, không dám vọng tưởng, chung quy vẫn là trầm luân.
Năm ấy, hắn không màng tất cả, gác lại tiền đồ, trịnh trọng viết một lá thư cầu hôn. Hắn tuy bần hàn, nhưng tin tưởng bản thân cố gắng hết mình, nhất định có khả năng đem đến cho Lư Hoa Anh một cuộc sống thư thái như ý.
Lư gia nhị ca khinh miệt cười, nói thẳng: Ngươi chỉ là một tiểu tử nghèo hèn, lại cho rằng mình có thể lọt vào mắt Lư Hoa Anh? Muội ấy công khai thổ lộ thích người cũng chỉ vì đang giận dỗi người nhà mà thôi.
Hắn không có gì xứng với nàng, chỉ có thể đào ra tâm can mong nàng tiếp nhận. Mà nàng thì tò mò, thưởng thức hắn một hồi, sau đó hung hăng xé nát hôn thư, vứt bỏ như giày cũ.
Làm nhục, trêu đùa, lừa gạt, giẫm đạp.
Như dao xẻo kiếm cắt, như mổ tim xẻ gan.
Ngụy Túc Minh nhặt lên lời cầu hôn rách nát, chật vật rời đi.
Triều đình rung chuyển, cục diện đột biến, Đại thiếu gia của Lư gia bị xử tử, Lư Hoa Anh bị giáng làm tỳ nữ.
Một thiên kim quý nữ tùy tiện ngang ngược, nay nàng ngã xuống đất đen bùn bẩn, nhận lấy sự lạnh nhạt và bắt nạt, cuối cùng vì giết người mà bị tống vào tù.
Chủ thẩm ngồi tại đường thượng mặt lạnh lùng, nghiêm nghị, chính là Ngụy Minh Túc bị Lư Hoa Anh đùa giỡn năm xưa.
Mấy năm qua, hắn được Nữ hoàng đế thưởng thức coi trọng, phá cách đề bạt, lên như diều gặp gió, trở thành chưởng quản tố tụng, phụ trách án kiện. Hắn chặt đầu không ít danh gia quý tộc, cũng chỉ như cắt rau, xắt dưa.
Lư Hoa Anh quỳ gối tại công đường, nhìn mặt Ngụy Minh Túc lạnh hơn lưỡi đao, nước mắt rơi trên khuôn mặt: "Nếu lúc này nói từng yêu ngươi, có thể cứu vãn được điều gì không?"
REVIEW
Nếu các bạn từng đọc Nguyệt Minh Thiên Lý, từng đọc Lão đại là nữ lang thì hẳn là biết đến tác giả La Thanh Mai. Mới đây nhất, trong năm 2022-2023, tác giả đã bắt tay vào viết tiểu thuyết mới tên là Đan Hoa Liệt Liệt.
Về độ chắc tay của tác giả thì những ai đã từng đọc các tác phẩm khác của tác giả sẽ rõ nó tốt như nào. Nhắc đến độ chắc tay thì cũng nhắc đến phong cách thích tả bối cảnh đến lan man của tác giả này, nhưng cảnh được tả cũng rất hoa mỹ và lôi cuốn, không ảnh hưởng tới độ thú vị của cốt truyện.
Nhắc một chút tới tên truyện "Đan hoa liệt liệt" thì Đan hoa ở đây chỉ hoa lựu, mà váy hoa lựu là loại trang phục phổ biến vào thời đường của phụ nữ. Nên đan hoa ở đây hoán dụ cho hình ảnh cô gái hay chính là nữ chính. Còn "Liệt liệt" mang ý nghĩa sức sống mãnh liệt. Nói tóm gọn lại, tên truyện truyền tải thông điệp về "sức sống mãnh liệt của nữ chính".
Lần này viết tác phẩm mới, tác giả chỉnh sửa truyện đã đăng khá nhiều. Mình sẽ cố gắng theo dõi trên Tấn Giang để bắt kịp các bản sửa và đưa đến nội dung sát nhất có thể. Điều này đồng nghĩa các bạn sẽ thấy truyện của mình có một số chương và sự kiện bị khác so với bản cv trên wiki.