Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Đảo Tình Nhân - Xuân Tinh Dạ
  3. Chương 69: Không để yên (H)
Trước /96 Sau

Đảo Tình Nhân - Xuân Tinh Dạ

Chương 69: Không để yên (H)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Đm, chặt quá.” Hạ Lân than thở, hoa huy*t Chung Tình vừa khít vừa ấm, thịt non bên trong mút lấy côn th*t của anh, giống như mời anh cắm vào sâu hơn nữa.

Hạ Lân buông tay cô ra, hai tay bóp chặt eo cô, bắt đầu liều mạng làm từ phía sau. Côn th*t giống như một cái chày cứng, phá vỡ â/m đ/ạo mềm mại, không biết mệt mỏi mà chinh phạt.

“Lâu rồi không có người chơi cô sao? Tiểu huy*t lại chặt như vậy?” Hạ Lân một mặt ra sức làm, một mặt nói không lựa lời để kích thích Chung Tình.

Chung Tình bị anh cắm cho lay động trước sau, vừa định chống tay lên tường lại đột nhiên vị anh kéo ra, dùng tư thế đó mà vừa thao vừa đẩy cô đi đến mép giường.

“Không…sâu quá…” Cô khóc lóc rên rỉ, thân thể lâu lắm không bị đụng chạm căn bản không chịu được tấn công mạnh mẽ như vậy.

“Ngoan, đến trên giường lại khiến cô thoải mái được không?” Hạ Lân dỗ dành cô, côn th*t ngược lại cắm càng sâu, quy đ*u chống lại cung khẩu.

Anh dùng ngữ khí mềm mỏng như vậy, Chung Tình không nói nổi lời từ chối.

Hạ Lân đẩy Chung Tình quỳ bò trên giường, kéo hai cánh tay cô về phía sau, anh đứng bên mép giường, tiếp tục thao. Hạ Lân cực thích dùng tư thế này làm cô, nhìn eo nhỏ của cô hãm xuống, cánh mông lau động, dâ/m đ/ến nỗi không thể d*m hơn, như đang mời gọi anh mạnh mẽ chơi cô.

Giống như đang nói: Chơi em đi, lại sâu một chút.

Lúc mới bắt đầu Chung Tình rất khô khốc, Hạ Lân chỉ có thể dựa vào dịch bôi trơn trên áo mưa mà thọc vào rút ra, nhưng đến bây giờ cô đã ướt dầm dề.

Cô vùi mặt vào đệm, rốt cuộc ý thức được, mặc kệ Hạ Lân đối với cô quá mắc ra sao, cô vẫn sẽ có cảm giác với anh.

“Sao lại ướt quá vậy?” Hạ Lân cố ý sờ soạng chỗ giao hợp một phen, dễ dàng sờ đến một tay trơn ướt, anh vói tay vào áo hoodie của Chung Tình, đem mật dịch dính nhớp bôi hết lên bộ ngực trắng nõn của cô.

“Vú cũng thu nhỏ rồi.” Anh dùng tay bao bọc lấy hai luồng tròn trịa, cảm thụ được sự mềm mại dưới lòng bàn tay, ngón tay còn cố ý kẹp chặt đầu v*.

Chung Tình bị kẹo đau hừ nhẹ một tiếng, nhưng lại bất lực vì hai tay bị trói đằng sau.

Hạ Lân tiếp tục cắm vào cung khẩu, thi thoảng lại rời khỏi một chút rồi thọc vào rút ra một cách nhợt nhạt, liên tục cọ xát điểm mẫn cảm của cô. Bụng Chung Tình buộc chặt, đùi run rẩy, lúc sắp cao trào Hạ Lân lại cố ý dừng lại.

Chung Tình xoay đầu trừng mắt nhìn anh, rõ ràng chỉ còn chút nữa là cô có thể tiết ra.

Hạ Lân vớt cô lên, để cô mặt đối mặt ngồi trên người mình, tay nhấc lên vạt áo hoodie của coo.

“Cắn.”

Mặt Chung Tình đỏ rần, không chịu động

Hạ Lân làm bộ liều mạng đỉnh cô, côn th*t như muốn phá vỡ cung khẩu.

“A…” Chung Tình kinh hô một tiếng, Hạ Lân nhân cơ hội để cô cắn vạt áo, lộ ra hai luồng mềm mại. Anh cúi đầu ngậm lấy, đầu lưỡi liếm láp nhũ thịt mềm mại, đầu lưỡi đảo qua quầng vú, anh vừa hút vừa cắn như muốn mút ra sữa. Một tay khác đỡ lấy eo Chung Tình, nhấc cô lên rồi lại thả xuống, côn th*t hung hăng cắm vào chỗ sâu bên trong.

Chung Tình giống như thuyền nhỏ trôi dạt trên biển, bị xóc qua xóc lại, anh luôn cọ vào điểm mẫn cảm của cô nhưng lại không chịu cho cô cao trào.

Cô vừa vui thích vừa thống khổ, đôi mắt bịt kín một tầng hơi nước.

Đáy lòng Hạ Lân sinh ra chút khoái cảm biến thái, trước kia anh đã muốn làm như vậy, muốn dịu dàng thương tiếc cô, lại muốn không hề cố kỵ mà thao cô. Làm cô khóc, nghe cô. xin tha, cuối cùng làm cô lớn bụng, cho dù lớn bụng cũng phải bị mình thao.

Chung Tình là của anh, anh nghĩ, cô chỉ có thể là của anh.

Hạ Lân vẫn luôn trêu đùa cô, Chung Tình đã không nhớ rõ đã bao nhiêu lần mình sắp lên đỉnh núi rồi lại bị kéo mạnh xuống, mãi cho đến lúc cuối anh mới làm cho cô tận hứng. Trong nháy mắt cao trào, Hạ Lân vặn mặt Chung Tình quay lại cùng cô hôn môi, giống như dã thú gặm con mồi, đầu lưỡi mạnh mẽ mà tham nhập khoang miệng cô, liếm láp mỗi một chỗ mẫn cảm trong đó.

Cả người Chung Tình co rút, sau đó mất đi ý thức.

Mà chỉ có vào lúc này, Hạ Lân mới dám si ngốc nhìn cô. Đường cong thân thể của cô thành thục hơn trước rất nhiều, sờ lên gầy chút so với trước kia. Anh còn chưa kịp đau lòng lại nghĩ tới cảnh tượng năm đó cô nói chia tay, nháy mắt trong mắt nổi lên hận ý mãnh liệt.

Anh vươn ngón tay miêu tả mặt mày của cô, nhẹ giọng nói: “Chung Tình, anh sẽ không để yên cho em.”

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /96 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Lôi Kéo

Copyright © 2022 - MTruyện.net