Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Dưới lớp quần đùi của Chung Tình là chiếc quần lót ren đen, chất vải mong manh mềm mại. Hạ Lân dùng ngón tay vén méo vải lên chạm tới âm phụ, môi dán vào lỗ tai cô trêu đùa: “Bà xã, em ướt quá!”
Chung Tình đỏ mặt, trừng mắt nhìn anh.
Hạ Lân bị cô nhìn đến miệng khô lưỡi khô, tay sờ đến â/m đ/ế thì thuận tiện xoa bóp, mật dịch càng lúc càng nhiều, thậm chí còn làm ướt quần tây của Hạ Lân.
Anh quá quen thuộc thân thể của cô, chỉ xoa nhẹ trong chốc lát Chung Tình đã run rẩy cao trào.
Hạ Lân điều khiển lại ghế ngồi ngả ra sau, sau đó ôm Chung Tình trở mình, để cô nằm xuống.
Chung Tình vừa mới cao trào một lần, trong đầu ngốc ngốc, vô tội nhìn Hạ Lân, nhìn anh cởi bỏ dây lưng, cởi ra quần tây, lại cởi quần lót, phóng thích côn th*t đã sưng to khó nhịn.
Hạ Lân kéo hai chân cô gác lên vai mình, côn th*t chống lại huy*t khẩu, nơi đó đã sớm ướt át, anh hầu như không phải tốn sức, côn th*t đã đi vào một nửa.
“A…” Cảm giác cơ thể bị căng ra quá mãnh liệt, Chung Tình nắm chặt lấy tay Hạ Lân, thốt ra tiếng rên rỉ tinh tế.
Hạ Lân bị thanh âm của cô lấy lòng, tay siết chặt đùi cô, bắt đầu mạnh mẽ thao. Anh nhịn một tuần, dục vọng đã tích luỹ đến cực hạn, bức thiết muốn vùi vào trong cơ thể cô, muốn cùng cô hoà làm một.
“Sâu quá…chậm một chút…” Chung Tình bị làm đến hơi thở dồn dập, tay nắm chặt lấy áo sơmi đen của anh, mềm giọng xin tha.
Hạ Lân bật cười, kéo cà vạt, cởi cúc áo sơmi, lộ ra lồng ngực tinh tráng: “Em bảo ai chậm một chút?” Đôi mắt anh trở tối, cúi xuống hôn lên mặt Chung Tình, động tác này khiến côn th*t đi vào càng sâu, Chung Tình khó nhịn mà nức nở.
“Nói đi, ai đang chơi em?” Hạ Lân không dễ gì buông tha cho cô.
Hốc mắt Chung Tình phiếm hồng, nhỏ giọng nói: “Ông xã, ông xã đang chơi em…”
“Ngoan quá.” Hạ Lân khen thưởng mà hôn xuống, ôm lấy lưng cô để cô ngồi lên, điều chỉnh lưng ghế, anh thay đổi vị trí, để Chung Tình ngồi trên người anh ngoan ngoãn chịu thao.
Người đàn ông không ngừng đỉnh hông về phía trước, côn th*t cắm đến cung khẩu mềm mại, Chung Tình uỷ khuất ôm lấy cổ anh, vô lực thừa nhận dục vọng của người đàn ông.
Hạ Lân mạnh mẽ làm mấy chục phát, rốt cuộc đạt c/ao tr/ào cùng với Chung Tình.
Bọn họ nghỉ ngơi trong chốc lát, Hạ Lân giúp cô sửa sang lại quần áo, lúc này mới ôm cô xuống xe, từ thang máy gara lên tận tầng cao nhất.
Vừa mở cửa nhà, côn th*t của anh lại cương lên, anh ôn Chung Tình trực tiếp lăn lên sofa, không quan tâm mà làm thêm lần nữa.
Lần cao trào này dịu dàng lâu dài, cả người Chung Tình sướng đến co rút, Hạ Lân vuốt ve người cô như an ủi, thỉnh thoảng hôn lên đầu vai cô: “Ngoan, bà xã ngoan.”
Chung Tình nằm trên sofa vừa tức vừa thẹn.
Hạ Lân vội vàng dỗ dành: “Có phải em đói bụng không? Em muốn ăn gì?” Anh mở app đặt đồ ăn, lấy lòng lắc lắc điện thoại trước mặt cô.
Cánh tay Chung Tình mềm nhũn, căn bản không nâng dậy được, đành phải lườm anh một cái: “Anh tự quyết định.”
Cô nằm trên sofa một lát mới khôi phục sức lực, áo sơmi bị xoa nhàu nhĩ, nội y ném xuống đất, Hạ Lân rất tự giác về phòng ngủ lấy ra một bộ quần áo cho cô.
Váy dây ren màu đỏ rượu và áo khoác ngoài.
Chung Tình bất đắc dĩ nhận lấy, mặc váy vào trước mắt anh rồi mặc thêm áo khoác lụa.
Màu rượu đỏ khiến làn da của cô càng thêm trắng, Hạ Lân yêu thương mà hôn lên cổ cô, cách lớp vải nhéo nhẹ lấy đầu v*.
“Không được lộn xộn.” Chung Tình vỗ tay anh, đỏ mặt cuộn tròn trên sofa.
Đồ ăn rất nhanh đã tới, lần này anh gọi quá nhiều, Chung Tình ăn không bao nhiêu, mỗi món chỉ nếm một ngụm, Hạ Lân ở bên cạnh khuyên, bảo cô ăn nhiều thêm chút nữa.
“Ăn béo một chút mới tốt, vú bự hơn một xíu, ông xã thích.” Chung Tình tức giận đá anh một cái.
Hạ Lân thích nhất dáng vẻ hoạt bát này của cô, ngoài miệng kêu đau nhưng trong lòng lại ngọt ngào.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");