Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đại sư vẫn luôn chú trọng rèn luyện năng lực chỉ huy cho Đường Tam, nghe vậy gật đầu, nói:" Nói một chút về cách an bài của ngươi cho ta nghe?"
Đường Tam trầm giọng nói:" Ta nghĩ như vậy. Trong trận đánh trước bảy người Thất Quái chúng ta chỉ có ba người xuất chiến, trận này ta muốn điều chỉnh một chút. Để Trúc Thanh thay Thái Long mà xuất chiến, Tiểu Áo thay Giáng Châu xuất chiến. Nếu như bảy người chúng ta mà có đến năm người xuất chiến vẫn không thể chiến thắng đối thủ, như vậy chúng ta làm sao có thể đạt được giải quán quân chứ?"
Nghe Đường Tam nói xong, trên mặt Đại sư toát ra một tia mỉm cười," Nói rất hay, xem ra ngươi đã có tính toán từ trước rồi."
Đường Tam nhíu mày nói:" Không thể dùng một phương pháp đã được tính toán trước mà áp dụng được vì trong mỗi trận đấu khả năng phát sinh tình huống bất ngờ là rất lớn. Nhưng đệ tử cho rằng xuất chiến với đội hình như vậy là tốt nhất, vừa không bị bại lộ toàn bộ thực lực, lại khiến chúng ta có khả năng thắng trận này."
Thái Long ở một bên không nhịn được nói:" Tam thiếu gia, tại sao không cho ta xuất chiến? Đối thủ không phải đều có phòng ngự cùng với lực lượng cực cao sao, có ta xuất chiến ít nhất có thể cản đòn được một chút? Năng lực chống đỡ của ta cũng không tệ mà."
Đại sư mỉm cười nói:" Hắn sở dĩ cho Trúc Thanh thay vị trí của ngươi chính là vì hắn không muốn ngạnh kháng trực tiếp với địch nhân." Còn có ai có thể hiểu tâm tư đệ tử mình như Đại Sư chứ, ngay khi thấy cách sắp xếp như vậy thì Đại Sư đã hiểu ngay ý đồ của hắn.
Đái Mộc Bạch chiến ý bùng phát, quang mang từ tà mâu trong mắt hắn đại thịnh," Tiểu Tam, cứ theo an bài của ngươi đi."
Đường Tam gật đầu, gọi những người xuất chiến trong trận đấu này đến gần, bắt đầu nói ra cách bố trí chiến thuật của mình ra cho mọi người nghe. Đại sư, Liễu Nhị Long cùng Phất Lan Đức đều chỉ ở một bên mà lẳng lặng nghe. Ba người không hề đưa ra bất kỳ ý kiến nào cả. Bọn họ đều hiểu được, chỉ có cách bằng vào thực lực và trí tuệ của chính mình trong ma luyện mới có thể khiến những tiểu quái vật này tăng thực lực một cách tốt nhất.
Toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái ngày thứ ba rốt cuộc cũng bắt đầu.
Mười trong hai mươi tám đội ngũ đi vào giữa sân. Cách bố trí đã có sự khác biệt với ngày đầu tiên, ngoại trừ lôi đài bọn Đường Tam thi đấu là vẫn giữ nguyên ở vị trí trung tâm, xung quanh đó còn bố trí thêm bốn lôi đài với độ lớn tương đương nhau. Như vậy nơi đây đã có tới năm lôi đài chiếm diện tích rất lớn. Tuy nhiên Thiên Đấu Đại Hồn tràng vẫn có thể chứa được tới 8 vạn người cùng lúc xem các cuộc chiến nên không có vẻ gì là chật chội cả.
Toàn bộ hai mươi tám đội ngũ trong ngày thi đấu thứ ba này chia làm ba tổ, Sử Lai Khắc học viện thuộc về tổ số một và sân đấu là chính giữa. Bởi vì trận đấu ngày hôm qua bọn họ bộc phát lực quá mức kinh khủng, hơn nữa đối thủ của bọn họ cũng là đội cực mạnh, Tượng Giáp học viện, bởi vậy bọn họ được bố trí tại võ đài trung tâm.
Đây là giải đấu quan trọng mấy năm mới tổ chức một lần, hơn nữa với hồn sư tham dự đều là đối tượng tuyển mộ từ khắp nơi nên hôm nay khách quý đến xem so với trận đấu khai mạc không khác là mấy. Chẳng những giới quý tộc cao quý nhất cả nước cũng đều tập trung để xem, ngay cả đế quốc hoàng đế Tuyết Dạ Đại Đế cũng vẫn ngồi tại vị trí trung ương như hôm trước, chỉ là hôm nay có đến bốn người ngồi bên cạnh hắn, thay vì hai người như hôm trước.
Ngoài Tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông Trữ Phong Trí cùng Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư ra, hai người mới thì một trong hai vị Phong Hào đấu la của Thất Bảo Lưu Ly tông, Cốt đấu la Cổ Dong. Người còn lại thì có vẻ tương đối quái dị. Đừng nói rất nhiều vị khách quý đều nhìn hắn mà ngay cả khán giả cũng chú ý đến sự có mặt của hắn. Bởi vì, người này hình dáng bên ngoài có chút đặc thù.
Nếu chỉ dùng bốn chữ hình dạng đặc thù thôi thì vẫn chưa đủ bởi vì thân thể người này thật sự vô cùng khổng lồ, mặc dù hắn ngồi tại đó nhưng thân thể của hắn so với người thường lúc đang đứng còn muốn cao hơn nhiều. Cốt đấu la có bộ khung cơ thể đã rất cao lớn rồi nhưng nếu cùng kẻ lạ mặt ngồi bên cạnh Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư này so sánh thì cũng phải kém hơn rất nhiều.
Người này thân thể phỏng chừng cao hơn hai thước rưỡi, một mình hắn chiếm đến ba chỗ ngồi, hắn ngồi ngay ngắn thì trông giống như một ngọn núi thịt vậy. Làn da ngăm đen, một đôi mắt to tựa như chuông đồng. Trên làn da ngăm đen của hắn tựa hồ hiện lên một tầng quang mang đặc thù. Cả người ngồi ở chỗ đó khiến người khác cảm thấy uy thế kinh khủng toát ra từ cơ thể hắn. Râu tóc bạc trắng, nhìn qua ít nhất đã ngoài bảy mươi tuổi rồi.
Trữ Phong Trí cũng không hề nghĩ tới có thể gặp được người này tại vị trí tiếp đãi khách quý này, Cốt đấu la bên cạnh hắn nhẹ giọng nói với hắn:" Phong Trí. Như thế nào mà ngay cả lão tiểu tử Thiên Tượng Hô Duyên Chấn này cũng tới nhỉ?"
Trữ Phong Trí cũng dùng thanh âm rất bé mà nói:" Ngươi xem xem đối thủ của Tượng Giáp học viện hôm nay là ai thì sẽ hiểu được. Tát Lạp Tư mời Hô Duyên Chấn đến đây chỉ sợ cũng là vì bọn họ."
Thực lực của Võ Hồn điện sở dĩ được xưng là cực mạnh của đại lục, thậm chí có thể cùng hai đại đế quốc so sánh bởi vì họ có sự ủng hộ của bốn tông môn phía dưới. Ba tông môn đứng đầu trong số bảy đại tông môn thì Thất Bảo Lưu Ly tông luôn luôn ủng hộ Hoàng thất của Thiên Đấu đế quốc. Mà Lam điện Phách vương long gia tộc thì bảo trì trung lập còn Hạo Thiên Tông mơ hồ ủng hộ Hoàng Thất của Tinh La đế quốc. Bốn tông môn đứng sau cơ hồ đều có quan hệ mật thiết với Võ Hồn điện, mặc dù không phải là phụ thuộc nhưng tuyệt đối là đồng khí liên chi (dựa vào nhau mà sống). Mà tông môn của Tượng Giáp tông vừa lúc cách Thiên Đấu thành không xa. Núi thịt ngồi bên cạnh Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư chính tông chủ của Tượng Giáp tông Thiên Tượng Hô Duyên Chấn, nếu như không phải người của thất đại tông phái thì sao hắn có tư cách để ngồi ở vị trí khách quý như thế này chứ?
Cổ Dong mỉm cười nói:" Xem ra, lần này đại hội cao cấp hồn sư học viện tinh anh toàn đại lục càng ngày càng có ý tứ. Quả nhiên là giới trẻ đang quật khởi mạnh mẽ. Phong Trí, lúc đầu ngươi đoán hồn sư giới đang đến thời điểm hoàng kim ta còn có chút hoài nghi nhưng hiện tại xem ra không hề sai rồi. Chỉ là không biết trong vòng chung kết sẽ còn có đội ngũ dạng nào xuất hiện nữa. Đối thủ hôm nay của Sử Lai Khắc học viện chính là người của Tượng Giáp Tông, chẳng lẽ ngươi vẫn xem trọng bọn họ sao?"
Trữ Phong Trí mỉm cười nói:" Tại sao lại không chứ? Tượng Giáp tông thực lực mặc dù không tệ, nhưng khuyết điểm của bọn chúng lại hết sức rõ ràng. Với sự thông minh như vậy của Đường Tam, thêm vào lý luận đứng đầu Hồn sư giới của Đại sư chỉ điểm, chỉ cần bọn họ toàn lực trong trận này thì chiến thắng hẳn là không phải vấn đề nữa. Chờ một chút, như thế nào lại như vậy......"
Đang lúc nói chuyện, Trữ Phong Trí đã thấy được song phương đi lên sàn đấu trung ương. Sử Lai Khắc Thất Quái hắn đều đã được gặp qua, lúc này chứng kiến Đái Mộc Bạch, Hoàng Viễn cùng Kinh Linh ba người đi đầu tiên. Khi thấy Hoàng Viễn cùng Kinh Linh thì Trữ Phong Trí lập tức hiểu được, trận này Sử Lai Khắc học viện vẫn không mang toàn lực ra ứng phó.
Vỗ nhẹ lên trán của chính mình, Trữ Phong Trí bất đắc dĩ lắc đầu rồi hướng Cốt đấu la bên người nói:" Sử Lai Khắc học viện này quả nhiên là lợi hại, đối mặt Tượng Giáp tông mà họ vẫn như cũ không mang toàn lực ra ứng phó. Thật hay, trận này bọn họ có thay đổi hai người. Hy vọng bọn họ không sai lầm."
Vừa nói, Trữ Phong Trí ý liếc mắt nhìn sang Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư ở phía bên kia của Hoàng Đế, vừa lúc bắt gặp ánh mắt chợt lóe rồi qua đầy vẻ tàn nhẫn của hắn.
Tại trận đầu tiên Trữ Phong Trí đã từng xác nhận Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Sử Lai Khắc học viện có quan hệ. Giờ khắc này, tâm tình Trữ Phong Trí đột nhiên giật thót lại, hắn đã mơ hồ hiểu được chính thức mục đích của Tát Lạp Tư khi mời Thiên Tượng Hô Duyên Chấn tới. Mà tựa hồ trận đấu này của Sử Lai Khắc học viện cũng không phải do vận khí kém nên mới gặp phải đối thủ mạnh như vậy.
Toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái là do Võ Hồn điện chủ sự, hai đại đế quốc tham gia. Mặc dù trên quy tắc phải thể hiện bốn chữ "tuyệt đối công bằng", nhưng lúc này trong lòng Trữ Phong Trí lại chỉ hiện ra bốn chữ "một bụng ám muội" mà thôi.
Tát Lạp Tư thấy không thể mời chào được, rõ ràng cố ý đem chèn ép thanh danh mới nổi của Sử Lai Khắc học viện. Sợ rằng, hôm nay phương thức tác chiến của Tượng Giáp Tông có lẽ sẽ giống Sử Lai Khắc học viện ở trận trước…. Thật là hay a, Bạch kim giáo chủ.
Sau khi suy nghĩ rõ điểm này sắc mặt Trữ Phong Trí nhất thời trầm xuống, may mắn là trong đội ngũ thi đấu của Sử Lai Khắc học viện ngày hôm nay hắn không thấy có nữ nhi của mình, đồng thời trong lòng hắn cũng thở dài, hắn chỉ có thể hy vọng sự giúp đỡ của mình không trở thành chuyện xấu. Thắng bại của trận đấu cũng không phải là vấn đề quá lớn, Trữ Phong Trí chỉ hy vọng sau trận đấu này Sử Lai Khắc Thất Quái không bị thương quá nặng.
Mặc dù đội viên của Sử Lai Khắc học viện đã có chuẩn bị tâm lý nhưng khi bọn họ chính thức nhìn thấy đối thủ của mình thì vẫn không khỏi hít mạnh một hơi. Bọn này mà là người sao?
Bảy tên đội viên của Tượng giáp học viện bước từng bước vào sân đấu trung tâm, cả sàn đấu đều theo tiếng bước chân của họ mà không ngừng run rẩy. Đạp chân trên sàn đấu căn bản không giống như là bảy người, mà là bảy tòa núi nhỏ.
Toàn bộ chúng đều mặc hắc y, trong số bảy tên học viên tham gia thi đấu của Tượng Giáp học viện thì người có vóc dáng lùn nhất cũng là cao đến hai mét, người cao nhất thậm chí đã hơn 2 mét rưỡi, đứng trước mặt Sử Lai Khắc học viện hoàn toàn ngạo nghễ nhìn đời.
Cùng với chiều cao của bọn họ chính là khối lượng kinh khủng. Chỉ bằng vào ước lượng thì Đường Tam cũng có thể phán đoán người nhẹ nhất cũng có đến ba trăm cân mà tên nặng nhất thậm chí còn nặng hơn năm trăm cân. ( Mịa, bọn này mà đi thi vác Ô tô hoặc ném bom bia trong giải đấu Người Đàn Ông Khỏe Nhất Hành Tinh thì đạt giải nhất hết)
Đều là tóc đen, hai bên cạo sạch, chỉ còn một nhúm tóc giữa đỉnh đầu trông giống như đuôi ngựa. Làn da ngăm đen so với quần áo trên người thì không kém là bao. Bảy người cùng đứng một chỗ trông như một dãy tường thành ngăn chặn hết cả tầm nhìn của đội viên Sử Lai Khắc học viện.
Đứng ở chính giữa là tên có vóc dáng kinh khủng nhất, hắn tiến lên từng bước, hai chân giẫm mạnh xuống sàn đấu khiến sàn đấu không ngừng phát ra thanh âm Oanh Oanh kịch liệt.
" Tượng Giáp học viện chiến đội, đội trưởng Hô Duyên Lực. Bốn mươi ba cấp phòng ngự hệ chiến hồn tông." Vị đội trưởng này có thanh âm ẩn chứa sự tức giận, những thớ thịt trên người hắn không ngừng rung động theo mỗi đợt thanh âm vang lên, con ngươi trong đôi mắt nhỏ tí của hắn trừng lên nhìn Đái Mộc Bạch đang che mặt, hung quang không hề che giấu mà lóe ra.
Đái Mộc Bạch cũng không yếu thế chút nào, tiến lên từng bước, mặc dù khối lượng của hắn không đủ tạo nên hiệu quả rung động mãnh liệt nhưng khí thế lại không kém chút nào," Sử Lai Khắc học viện chiến đội, đội trưởng Đái Mộc Bạch. Bốn mươi bốn cấp cường công hệ chiến hồn tông."
" Đội viên hai bên, hành lễ." Trọng tài lớn tiếng quát.
Lấy Đái Mộc Bạch cùng Hô Duyên Lực cầm đầu, song phương tổng cộng mười bốn đội viên tham dự đồng thời hướng đối phương khon lưng hành lễ. Không khí trong sân bỗng chốc trở nên ngưng trọng hẳn lên.
" Trận đầu của vòng thứ hai dự tuyển tái chính thức bắt đầu."
Cả năm trận đấu đều được tiến hành cùng nhau, sau tiếng hô của trọng tài phía sân trung tâm thì cả 4 sân khác cũng vang lên tín hiệu bắt đầu thi đấu. Năm trận đấu gồm 10 đội tham gia, mỗi đội 7 người như vậy tổng số có 70 thành viên tham gia thi đấu, tựa hồ ngay lúc này cả 70 người đều phóng thích hồn hoàn của mình. Bỗng chốc cả Thiên Đấu đại đấu hồn tràng đều trở nên huyễn lệ hẳn lên. Tiếng hoan hô vang trời của khán giả cũng đồng thời bộc phát.
Thú Vũ hồn thì biến đổi hình dạng còn Khí hồn thì triệu hoán ra, trong phút chốc đã tràn ngập đủ loại ánh sáng của Hồn Hoàn.
Bảy tên Tượng Giáp Tông đứng đối diện với Sử Lai Khắc học viện chiến đội cùng lúc cởi bỏ áo làm chúng lộ ra thân hình toàn thịt. Rất nhanh, bọn họ dùng biến hóa trên cơ thể để nói cho khán giả biết vì sao họ lại cởi áo ra.
Nguyên thân thể vô cùng hùng tráng của chúng sau khi hét vang lên vũ hồn phụ thể, thân thể thịt béo của chúng đã có sự thay đổi biến thành một cơ thể vừa khoa trương lại cực kỳ kinh khủng, một tầng vẩy mầu ám kim hiện bao bọc ngoài lớp da, lóe ra ánh sáng kim loại chói mắt. Càng khiến bọn chúng không giống loài người chính là cái mũi của bọn họ đã được kéo dài ra, môi trở nên dầy cộp, 2 chiếc răng nanh của chúng dài ra tới một mét.
Bảy người đồng thời giơ chân phải lên, nặng nề nện xuống lôi đài, tiếng động ầm ầm chẳng những hấp dẫn ánh mắt khán giả, đồng thời cũng làm cho mọi người phải lo lắng liệu sàn đấu có khả năng bảo toàn khi trận đấu này diễn ra không.
Trong bảy người thì ba người ở giữa đều có bốn cái hồn hoàn phân biệt là 2 vàng, 2 tím còn bốn người còn lại đều là 2 vàng 1 tím.
Đường Tam cơ hồ phát hiện bề ngoài của đối thủ càng lớn thì thực lực lại càng mạnh mẽ, cho nên từ bề ngoài hắn đã nắm được thực lực mạnh yếu của từng người.
Tại vị trí khách quý, Bạch Kim Giáo chủ Tát Lạp Tư nhìn về phía núi thịt bên cạnh, Hô Duyên Chấn gật gật đầu với hắn. trầm giọng nói:" A Lực chính là đệ tử trẻ tuổi xuất sắc nhất của Tượng Giáp Tông, hắn cũng chính là cháu trưởng của ta. Thiên phú tiên thiên bẩm sinh so với ta năm đó còn tốt hơn vài phần. Ta rất hy vọng hắn trong tương lai có thể là vị Phong Hào đấu la đầu tiên của Tượng Giáp Tông."
Hô Duyên Chấn cũng không che dấu thanh âm của chính mình, chẳng những Tát Lạp Tư nghe được mà cả Tuyết Dạ Đại Đế, Trữ Phong Trí cùng Cổ Dong cũng dễ dàng nghe được.
Tuyết Dạ Đại Đế mỉm cười, nói:" Hô Duyên tông chủ có đứa cháu như thế thật sự là đáng giá ăn mừng!"
Hô Duyên Chấn ha hả cười, thanh âm làm chấn động khu khách quý," Bệ hạ quá khen rồi, thôi trước tiên chúng ta hãy xem A Lực biểu diễn đã, Lần này mục tiêu của Tượng Giáp Tông chúng ta là nằm trong 3 vị trí đầu của giải đấu."
Tuyết Dạ đại đế lạnh nhạt nói:" Nhưng nếu như ta không nhìn lầm thì đối thủ lần này của lệnh tôn có đến bốn người đạt đến bốn mươi cấp Hồn Tông."
Hô Duyên Chấn sửng sốt một chút, hắn căn bản không hề nghĩ đệ tử tông môn của mình có thể thất bại. Hơn nữa thân hình đệ tử Tượng Giáp Tông bọn họ lại hoành tráng như thế cho nên hắn càng không thèm để ý đến đối thủ trước mắt. Lúc này sau khi nghe Tuyết Dạ Đại Đế nói, ánh mắt hắn mới rơi vào trên người Sử Lai Khắc Thất Quái.
Chính theo lời Tuyết Dạ Đại Đế, ngoài Tiểu Vũ, Kinh Linh cùng Hoàng Viễn có ba hồn hoàn ra thì bốn người khác đều có bốn hồn hoàn, đặc biệt là Đường Tam với hồn hoàn thứ tư có mầu đen đặc biệt phá lệ càng khiến người khác phải chú ý.
Hô Duyên Chấn có chút kinh ngạc nhìn hướng Tát Lạp Tư, nhưng hắn cũng phát hiện thần sắc trên mặt Tát Lạp Tư cũng mang vẻ khiếp sợ.
Trận đấu trước, Sử Lai Khắc học viện xuất hiện ba hồn sư trên bốn mươi cấp đã làm hắn rất giật mình rồi, mà trận này thậm chí lại có thêm 2 người nữa trên bốn mươi cấp. Nói cách khác trận đầu tiên của bọn chúng vẫn là ẩn tàng thực lực. Rất rõ ràng phán đoán của mình về học viện này vẫn còn chưa đủ.
Tuyết Dạ đại đế hướng Trữ Phong Trí bên người hỏi:" Trữ tông chủ. Ngài cùng Sử Lai Khắc học viện này rất quen thuộc, vậy ngài có biết viện trưởng của học viện này là ai không? Ta thật sự tò mò là ai mà có thể đào tạo ra những đệ tử xuất sắc như vậy."
Trữ Phong Trí mỉm cười nói:" Bệ hạ, viện trưởng của Sử Lai Khắc học viện tên là Phất Lan Đức. Có lẽ tên này ngài chưa từng nghe qua. Nhưng ngài nhất định nghe nói qua, vào hai mươi năm trước từng có ba người bằng vào Vũ Hồn Dung Hợp Kĩ mà trở thành những ngôi sao sáng của Hồn sư giới lúc đó. Bọn họ được xưng là Hoàng Kim Thiết Tam Giác, Phất Lan Đức chính là Phi hành chi giác trong tam giác đó. Sử Lai Khắc học viện này chính là do ba người bọn họ thành lập, những hài tử đó còn được Trí tuệ chi giác là Đại Sư dạy dỗ... Mà người xuất sắc nhất trong số mấy đứa hài tử bọn chúng, Đường Tam, cũng là đệ tử chân truyền của Đại Sư đó."
" Đại Sư?" Nhắc tới hai chữ này, Tuyết Dạ Đại Đế cũng không nhận ra được đó là người nào nhưng giáo chủ Bạch Kim Giáo Tát Lạp Tư sắc mặt bỗng đại biến. Thậm chí không kìm chế được mà truyền âm cho Thiên Tượng Hô Duyên Chấn nói vài câu gì.
Hô Duyên Chấn khiếp sợ nhìn hắn, thì thào nói:" Nhưng là, trận đấu đã bắt đầu, như vậy đã không còn kịp nữa rồi."
Sắc mặt Tát Lạp Tư nhất thời trở nên cực kỳ khó coi, lầm bầm nói:" Như thế nào lại là hắn? Như thế nào lại là hắn."
Lúc này ngay cả Trữ Phong Trí cũng không khỏi cảm thấy chút kỳ quái, không nhịn được hỏi:" Tát Lạp Tư giáo chủ. Ngài cũng biết Đại Sư sao?"
Tát Lạp Tư phục hồi tinh thần lại, sắc mặt nghiêm trọng nói," Hoàng Kim Thiết tam giác ai mà chẳng từng nghe nói qua. Vị Đại Sư này không phải được xưng là lý luận vô địch sao? Hắn cùng với Vũ Hồn điện chúng ta có quan hệ không bình thường. Không nghĩ tới, hắn cũng đến học viện này. Cũng khó trách, cũng chỉ có hắn mới có có thể bồi dưỡng ra những đệ tử xuất sắc như thế.."
Trữ Phong Trí sửng sốt một chút, tính tình vị giáo chủ Bạch Kim Giáo này hắn rất rõ ràng, người này chẳng những mạnh mẽ cực kỳ, hơn nữa kẻ khác chỉ cần trừng mắt thách thức hắn thì chắc chắn hắn sẽ báo thù ( Bá đạo thế - thằng này chắc thích dùng câu "Mày Thích Nhìn Đểu À" lắm đây – A Nèo). Chính mình đã xác nhận việc quan hệ mật thiết của mình với Sử Lai Khắc học viện, nhưng lúc này hắn lại tán dương Đại Sư, hơn nữa trên mặt ẩn chứa thần sắc lo lắng như vậy chắc chắn vụ này không đơn giản rồi.
Tuyết Dạ đại đế mỉm cười nói:" Nhị vị nếu đều tôn sùng vị Đại Sư này như thế, nếu có cơ hội Trẫm nhất định sẽ phải nhìn phong thái của hắn. Hiện tại chúng ta cứ xem trận đấu trước đã."
Không sai, ngay khi mấy vị tại vị trí khách quý đang nói chuyện thì cả năm trận đấu cũng chính thức bắt đầu rồi.
Bảy người Đường Tam cùng bảy tòa núi thịt trước mắt đồng thời phát động công kích, chiến đấu với Tượng Giáp học viện này cũng không giống với bảy người của đội hai Thiên Đấu Hoàng Gia học viện là các cường công hệ hồn sư đồng thời phát động mạnh mẽ mà là bảy tên cùng loạt tiến lên, hồn hoàn đầu tiên của chúng đều lóe lên, từng bước tường bước tiến đến.
Dưới tác dụng của hồn hoàn đầu tiên này, trên thân thể Bảy Tòa núi thịt này lúc trước có mầu Ám Kim thì bây giờ phía trên chúng được bao trùm bởi một tầng khí bảo hộ. Thân thể chúng thật sự rất khổng lồ, từ trung ương tiến về phía bọn Đường Tam cơ hồ chúng chiếm tạo thành một vòng tròn dồn bọn Đường Tam về nửa sân đấu bên kia. Bọn họ bước tuy chậm nhưng với kiểu đi của chúng như vậy càng khiến khí thế tăng lên mãnh liệt, bất luận là trên thân thể hay là hồn lực đều gây cho bảy người Sử Lai Khắc học viện một áp lực cực lớn.
" Lùi lại." Đường Tam khẽ quát một tiếng. Lúc này đây, hắn cũng không chỉ huy đội hình trực tiếp công kích mà là lùi lại.
Hai cường công hệ hồn sư Đái Mộc Bạch, Hoàng Viễn cùng cận chiến cường công hệ hồn sư Tiểu Vũ rất nhanh lui về phía sau, hai mẫn công hệ hồn sư Kinh Linh cùng Chu Trúc Thanh cũng đồng thời co rút lại đến hai bên của Đường Tam. Cũng trong lúc này màu đen của Lam Ngân Thảo bỗng mọc lên.
Nhìn qua những thân Lam Ngân Thảo này rất bình thường nhưng chúng lại lan tràn cực nhanh, bay tứ tán ra xung quanh. Trong đó một cây Lam Ngân Thảo quấn quanh bắp đùi một gã đệ tử Cường tráng của Tượng Giáp Tông. Nhưng bỗng nhiên một màn kinh khủng xuất hiện, Lam Ngân Thảo của Đường Tam đã được bốn hồn hoàn tăng phúc nhưng cũng chỉ cuốn quanh bắp chân của đối thủ một chút rồi Lam Ngân Thảo lập tức đứt tung tóe cả ra.
Đồng tử của Đường Tam nhất thời co rút lại, thông qua màn dò xét này hắn đã lập tức phát hiện ra nhiều vấn đề, Đệ tử của Tượng GiápTông này có lực lượng rất kinh người lại kết hợp với ưu thế lớn của chúng là thân thể mạnh mẽ. Khối lượng bản thân chúng cực kỳ kinh khủng không phải chỉ để dọa người khác mà nó sẽ khiến hồn lực cơ thể giảm bớt sự tiêu hao mỗi khi chúng hành động, đồng thời sau khi thân thể cùng hồn lực kết hợp thì càng phát ra lực lượng cùng phòng ngự kinh người. Lam Ngân Thảo của mình mặc dù cứng cỏi nhưng số lượng quấn quanh vẫn còn ít nên không đủ để hạn chế họ sau khi thân thể được phụ trợ bởi hồn lực. Như vậy có thể thấy được sự đáng sợ về lực lượng của đối thủ thế nào.
Bởi vì lôi đài là hình tròn, lúc ban đầu song phương đều ở tại nơi rộng rãi nhất nhưng lúc này bị đối thủ không ngừng ép lại khiến Sử Lai Khắc Thất Quái càng khó có không gian thi triển khả năng của mình. Đối thủ với thân thể khổng lồ như vậy khiến cho chúng có khả năng khống chế chién trường sẽ tăng mạnh. Một khi chúng có thể ép đối thủ đến khi không còn không gian thi triển nữa thì chính là lúc ý đồ của chúng đạt hiệu quả.
Đây cũng là nguyên nhân khiến bảy người Tượng Giáp Tông này không nóng lòng đẩy nhanh chiến đầu, bọn họ nghĩ cách này không có sơ hở nào cả. Hiện tại hai bên mặc dù có khe hở, nhưng bọn hắn vẫn có thể khống chế được tình hình, cũng không cần bắt toàn bộ đội viên của đối thủ mà chỉ cần giải quyết những tên không phải là mẫn công và phụ trợ hệ của đối phương trước là được. Phòng ngự có một nghĩa khác chính là sự chịu đựng cực tốt, mà bảy tên đệ tử của Tượng Giáp Tông này thì không phải thành viên đội hai Thiên Đấu hoàng gia học viện có khả năng so sánh với, lại thêm mấy tên có hồn lực đạt tới bốn mươi cấp thì đây chính là phương pháp công kích ổn thỏa nhất để giải quyết đối thủ.
Bên phía Sử Lai Khắc tất cả mọi người không có chút kinh hoảng nào, mỗi người đều đề tụ hồn lực bản thân lẳng lặng cùng đợi lệnh. Hoàng Viễn cùng Kinh Linh hai thành viên mới dưới áp lực khổng lồ của đối phương khiến hô hấp của họ dần nặng nề hơn, nhưng năm người trong Sử Lai Khắc Thất Quái vẫn trầm ổn cực kỳ, không tỏ một chút sợ hãi hay gấp gáp nào cả.
" Tiến lên ba bước." Đường Tam thấp giọng quát.
Ngoài hắn và Áo Tư Tạp thì năm người khác rất nhanh đã tiến lên ba bước, khí thế cũng bộc phát khiến áp lực hai bên va chạm mãnh liệt giữa không trung. Trong năm người Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh cũng đã đồng thời vượt qua bốn mươi cấp, khiến cho khí thế họ không hề thua kém đối thủ chút nào.
Năm đạo hắc quang đồng thời xuất hiện, phân biệt cuốn lấy hông năm người, đúng là lúc này Đường Tam phát ra trận pháp Lưu tinh nhân chuy, bằng vào trận pháp này Sử Lai Khắc Thất Quái từng khuất phục được Hoàng Đấu chiến đội. Khi đó cấp bậc của bọn họ thậm chí kém xa Hoàng Đấu Chiến Đội. Mà Lúc này Lam Ngân Thảo của Đường Tam so với lúc đó lại càng thêm cứng cỏi, có khả năng vươn ra và khống chế quá năm mươi thước, nên lúc đó với bây giờ là không thể so sánh được. Cho nên Lưu tinh nhân chuy này uy lực tăng đến cỡ nào?
" Tiểu Áo, đến đây."
Áo Tư Tạp rất nhanh đi tới bên người Đường Tam. Cổ tay Đường Tam vừa lộn, một cây phi hành Ma Cô Tràng đã nuốt vào trong bụng, một tay đem Áo Tư Tạp nhấc lên lưng mình, ngay sau đó cả người phóng lên cao bay thẳng lên không trung.
Hiệu quả của Ma Cô Tràng nhanh chóng được bày ra, một đôi cánh trong suốt lặng yên hiện lên tại sau lưng Đường Tam cứ như vậy mang theo Áo Tư Tạp bay thẳng lên không trung.
" Khinh thân." Đường Tam vừa là hét lớn một tiếng. Năm người vừa tiến lên ba bước đồng thời hít sâu một hơi đề tụ hồn lực của chính mình làm cho thân thể trở nên nhẹ nhàng nhất.
Trong số bảy người thì Chu Trúc Thanh cùng Tiểu Vũ còn có Kinh Linh là mẫn công hệ hồn sư nên thân thể có thể nhẹ nhàng cực kỳ, gần như không có vài phần sức nặng nữa. Đái Mộc Bạch cùng Hoàng Viễn mặc dù nặng một chút nhưng cũng không phải là vấn đề lớn, Huyền Thiên Công được Đường Tam phối hợp với Khống Hạc Cầm Long thì tác dụng càng lớn, hắn dễ dàng mang theo năm người bay lên.
Đường Tam từng cẩn thận nghiên cứu qua khả năng phi hành của Ma Cô Tràng này, nên hắn phát hiện Ma Cô Tràng phi hành có khả năng thừa nhận trọng lượng chừng năm trăm cân. Tổng cộng trọng lượng của cả bảy người bọn họ tuyệt đối vượt qua con số này, nhưng vượt qua không nhiều lắm. Dù sao, trừ Hoàng Viễn cùng Kinh Linh ra thì Sử Lai Khắc Thất Quái bọn họ đều mới chỉ mười mấy tuổi. Chỉ có vóc dáng của Đái Mộc Bạch là hoành tráng một chút. Cho nên dưới tình trạng này mỗi người bọn chúng chỉ cần đề khí khinh thân thì Ma Cô Tràng thừa khả năng thừa nhận. Đây cũng là điểm mấu chốt trong chiến thuật của hắn. Sở dĩ Đường Tam tạm thời loại bỏ Thái Long ra khỏi đội hình thì nguyên nhân chính là thể trọng của hắn quá lớn. Nếu không, lúc này tác dụng của Thái Long còn lớn hơn so với Tiểu Vũ vài phần.
Đường Tam đột nhiên bay lên không trung, nhất thời khiến người xem phải kinh hô. Từ lúc dự tuyển bắt đầu cho đến bây giờ mặc dù cũng từng xuất hiện qua vài Hồn Sư có được năng lực phi hành nhưng tuyệt đối không có một ai bằng Đường Tam lúc này, một người mang theo sáu người nữa mà vẫn có thể phi hành. Bằng vào Lam Ngân thảo liên tiếp nâng năm người nữa bay lên không trung, cảnh tượng này khiến người khác phải giật mình.
Trận đấu giữa Sử Lai Khắc học viện cùng Tượng Giáp học viện này đã hấp dẫn đến sáu mươi phần trăm số khán giả đang xem, lúc này thậm chí tất cả khán giả đều đưa mắt nhìn lại đây.
Tại vị trí khách quý, Tuyết Dạ đại đế kinh hô một tiếng," Cái tên Đường Tam kia lại còn khả năng phi hành sao?"
Trữ Phong Trí mỉm cười, nói:" Ta xem, năng lực này cũng không phải thuộc về hắn, mà là thuộc về vị phụ trợ hồn sư kia. Ta nghĩ, bọn họ tuyệt đối đã có tính toán kỹ lưỡng từ trước khi cho gã phụ trợ hệ hồn sư này thay cho người khác.."
Áo Tư Tạp được Đường Tam cõng trên lưng, khiến cho Đường Tam lúc này trông giống như bảo mẫu vậy. Hắn không chút do dự mà lập tức từ trong tay ngưng tụ ra một cây khôi phục Đại hương tràng nhét vào trong miệng Đường Tam. Hắn lập tức trợ giúp Đường Tam tiến hành bổ sung hồn lực tiêu hao vừa rồi. Mấu chốt trận này không phải nằm trên năm người kia công kích như thế nào mà là phụ thuộc vào khống chế của Đường Tam như thế nào.
Đột nhiên chứng kiến cả bảy người của đối thủ bay lên, bảy tên của Tượng Giáp học viện đang tiến về phía trước nhằm áp bức đối thủ nhất thời ngây ngẩn cả người. Bọn chúng như thế nào cũng không nghĩ tới trận đấu này lại xảy ra tình huống như thế. Giống như lời Đại sư nói, bọn chúng có lực lượng cùng phòng ngự cực cao nhưng đồng thời bọn chúng cũng là hy sinh sự nhanh nhẹn cùng mẫn cảm của mình. Mẫn công hệ hồn sư hoàn hảo một chút thì bọn chúng không có biện pháp nào để đối phó, mà loại phi hành hồn sư này lại chính là loại khắc chế bọn chúng nhất. Nếu như tất cả mọi người trên mặt đất, như vậy đệ tử của Tượng Giáp tông tự nhiên có thể phát huy lực phòng ngự cường đại của mình, nhưng đối thủ tại không trung thì khoảng cách gần nhất của đối thủ với bọn họ lại chính là đầu. Đầu có lực phòng ngự mặc dù cũng không yếu nhưng lực phòng ngự chính của họ là thân thể lại không thể phát huy được. Quan trọng hơn chính là bảy người của đối thủ đồng thời bay lên, đã lập tức phá tan chiến thuật của họ.
Hai tay của Đường Tam đồng thời khống chế năm căn Lam Ngân Thảo. Năm người phía dưới giống như năm con rối vậy, trong nháy mắt đã thoát khỏi phạm vi công kích của bọn núi thịt.
Thân thể của Đường Tam xoay nửa vòng giữa không trung, năm nhánh Lưu Tinh Nhân Chùy đồng thời được quăng theo năm hướng khác nhau, đích của chúng chính là bảy tên đối thủ mập mạp kia. Cùng lúc đó, vô số Lam ngân thảo từ trên người Đường Tam được phóng thích ra, đồng thời phát động kỹ năng quấn quanh người bảy đối thủ.
Từ lúc mọi người cất cánh đến phát động công kích, toàn bộ quá trình cũng chỉ bất quá là mười mấy giây mà thôi. Nhưng lại khiến Đường Tam có chút ngoài ý muốn chính là phản ứng của bảy tên đệ tử Tượng Giáp Tông lại không chậm chạp chút nào cả. Hô Duyên Lực, người có thân hình tráng kiện nhất quát lên một tiếng, bảy tên mập mạp liền phi nhanh tụ lại một chỗ hình thành một trận hình với lưng dựa vào nhau, đồng thời vung tay đánh ngược lại năm người đang bay tới.
Chứng kiến một màn này khiến Đường Tam không khỏi âm thầm cả kinh. Lực phòng ngự của bảy người này vốn đã cực kỳ kinh người, mà trận hình lúc này của chúng lại không có chút sơ hở nào đáng nói. Muốn công phá trận hình của bọn họ thì không dễ dàng chút nào, đây cũng là điều mà Đường Tam không muốn chứng kiến nhất.
Năm căn Lam Ngân thảo điều khiển bọn Đái Mộc Bạch khi sắp tiến vào phạm vi công kích của chúng thì đồng thời bị thu về, lại mang năm người kéo lên. Đường Tam rất rõ ràng mặc dù mình đã tìm được điểm yếu nhất của địch nhân nhưng những tên mập mạp này lại cực kỳ khôn khéo, hiện tại bọn chúng không sợ bị đánh mà cố kéo một người của Sử Lai Khắc học viện lại, bằng vào cân nặng cùng lực lượng kinh khủng của bọn họ mà kéo một người thì chắc chắn trận hình Lưu Tinh Nhân Trùy sẽ bị phá.
Người mặc dù đã được kéo trở về nhưng Lam Ngân thảo quấn quanh lại không đình chỉ, Lam Ngân Thảo màu đen mang theo gai đâm lợi hại đang điên cuồng cuốn quanh thân thể bảy tên mập mạp, chỉ trong chốc lát đã đem bảy người quấn quanh thành những cái kén.
Những ngọn Lam Ngân Thảo này đều là được kéo dài từ thân thể Đường Tam, đang khi cuốn quanh thì Đường Tam bỗng phát hiện có chút vấn đề không ổn. Gai độc của Lam ngân thảo không có cách nào để đâm vào lớp da dầy của chúng, thậm chí ngay cả khả năng ăn mòn cùng ma tý hai loại kịch độc đều không thể xâm lấn. Phòng ngự của đối thủ cực mạnh, thậm chí còn vượt qua cả tưởng tượng của hắn nữa.
Bảy tên đệ tử của Tượng giáp tông cơ hồ đồng thời hét lớn, lực lượng trong nháy mắt bộc phát ra. Mắt thấy sự mềm dẻo của Lam Ngân Thảo dưới lực lượng kinh khủng của họ đang dần giãn ra, rồi bị đứt văng tung tóe, mà rõ ràng Đường Tam cũng nhìn thấy đệ nhị hồn hoàn trên người đối thủ đồng thời sáng lên.
Hắn lập tức đã phán đoán được, hồn hoàn thứ nhất có mục đích là tăng phòng ngự còn hồn hoàn thứ hai là tăng lực lượng.
Lam Ngân thảo chính là bản thể vũ hồn của Đường Tam, trải qua bốn hồn hoàn tăng phúc, trong đó lại được phụ gia của vạn năm hồn hoàn tăng phúc đã khiến Lam Ngân Thảo từ bị xưng là phế võ hồn nay đạt đến độ cứng cỏi kinh khủng. Hơn nữa không lâu trước cũng đã đạt đến trạng thái hòa nhập vào thế giới Lam Ngân Thảo xung quanh, cho nên Lam Ngân Thảo cũng đã được biến đổi nhất định. Mặc dù biến hóa rất nhỏ nhưng sâu bên trong cấu tạo của thân mỗi ngọn Lam Ngân Thảo đều trở nên dày đặc hơn. Cho nên lúc này đang cuốn quanh với số lượng lớn thì mấy tên mập mạp không thể chỉ bằng lực lượng cơ thể làm giãn ra rồi khiến chúng đứt đoạn được.
Trong lòng Đường Tam tự đếm: Một, Hai, Ba, Bốn, Năm… Ba tên đạt đến bốn mươi cấp đều chỉ cần có năm giây là đã làm giãn Lam Ngân Thảo ra, thậm chí Tên Khổng Lồ Hô Duyên Lục chỉ cần có bốn giây đã làm được. Còn bốn tên chưa đạt đến bốn mươi cấp phải cần đến bảy giây mới khiến Lam Ngân Thảo giãn ra.
Áo Tư Tạp bay nhanh lại vừa đem một cây Ma Cô Tràng nhét vào miệng Đường Tam, đồng thời vẫn đã chuẩn bị một cây khôi phục đại hương tràng.
Chỉ đơn giản dưới thời gian tính toán, trong não Đường Tam bắt đầu hiện lên các phương pháp, lập tức hắn phát động công kích lần thứ hai.
" Hai mươi giây phải đánh bại được Hô Duyên Lực." Đường Tam hét lớn một tiếng, đồng thời khả năng cuốn quanh của Lam ngân thảo lần nữa được phát động, trên người hắn đệ nhất, đệ nhị, đệ tứ, ba cái hồn hoàn cơ hồ đồng thời sáng chói.
Bảy tên tượng giáp học viện đệ tử với thân hình khổng lồ đứng ở đó quả thực chính là bia ngắm tốt nhất, Lam Ngân thảo bay nhanh quấn quanh mà tới, lần nữa vây khốn thân thể bọn họ, cùng lúc đó lấy Đái Mộc Bạch cầm đầu năm người nhanh chóng lao xuống, dưới khống chế bởi Khống Hạc Cầm Long của Đường Tam đồng thời hướng tới Hô Duyên Lực mà đánh. Hô Duyên Lực khinh thường hừ một tiếng, còn khống chế nữa sao? Chẳng lẽ hắn không sợ hao tốn hết hồn lực hả? Lấy thân thể khổng lồ của bảy người phe mình, chỉ cần vài lần quấn quanh cũng sẽ khiến hồn lực của đối phương tiêu hao kinh khủng. Đợi đến khi hắn không kiên trì được nữa mà từ không trung rơi xuống thì trận này sẽ kết thúc thôi. Nghĩ muốn đánh bại ta? Sợ rằng không có dễ dàng như vậy.