Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sáng hôm sau, đúng giờ thoát khỏi trạng thái tu luyện, Sakura thoải mái duỗi vai, bắt đầu vệ sinh cá nhân, sau đó đi tới thực đường ăn chút điểm tâm.
Hôm qua sau khi trở về từ phòng Kakashi, Sakura đã đem thùng gỗ của mình cùng Chu Trúc Thanh tẩy rửa sạch sẽ, cũng đem cất đi luôn rồi.
Chu Trúc Thanh hiện giờ vẫn còn đang trong trạng thái tu luyện, Sakura cũng không có gọi cô nàng dậy.
Sau khi ăn xong bữa sáng một cách nhanh chóng, Sakura tinh thần phấn chấn quay về gọi Chu Trúc Thanh, Chu Trúc Thanh bây giờ mới thoát khỏi trạng thái tu luyện.
Sakura ngồi ngốc một chỗ chờ đợi cô nàng, tuy cô rảnh rỗi nhưng Naruto thì không nên bình thường hai người cũng rất ít khi nói chuyện, chỉ khi cả hai đều rảnh rỗi mới nói.
Cũng không cần phải đợi bao lâu Chu Trúc Thanh đã đi ra rồi, Sakura bồi cô nàng đi tới thực đường, sau đó đợi cô nàng ăn xong.
Cùng lúc này, tiếng chuông quen thuộc vang lên, sử lai khắc bát quái cùng nhau tập hợp ở thao trường.
Đại sư đứng ở giữa thao trường đợi bọn họ, bên cạnh còn nhiều thêm một người là Kakashi.
Nhìn khuôn mặt bình tĩnh nhưng cứng rắn của đại sư, ngoại trừ Đường Tam, Sakura cùng Kakashi ba người, những người khác không tự giác cảm thấy có chút khẩn trương, thậm chí có chút e ngại.
"tốt lắm, hôm nay các ngươi tới đây rất nhanh"
Đại sư gật đầu, ánh mắt theo thói quen đảo qua từng người một :"hành động trước đó của các ngươi làm ta rất hài lòng, mặc dù có người không hoàn thành trừng phạt, nhưng làm ta hài lòng chính là, ta thấy được trên người các ngươi tinh thần không từ bỏ, không vứt bỏ. Là đồng bọn, như thế nào mới có thể làm cho mọi người yên tâm giao hậu tâm của mình cho người khác? Phải là hai chữ tín nhiệm. Các ngươi làm tốt lắm, tín nhiệm lẫn nhau, cho nên các ngươi đã làm rất tốt bài kiểm tra"
"trước khi khóa trình ngày hôm nay bắt đầu, Đường Tam, đi hoàn thành trừng phạt của ngươi ngày hôm qua đi"
"vâng" Đường Tam đáp ứng một tiếng, xoay người hướng ngoài học viện chạy đi.
Đại sư hướng hắn nói :"đợi một chút"
Đường Tam nghe lời dừng lại, quay lại nhìn đại sư.
Đại sư tiếp tục nói :"các ngươi có phải rất kỳ quái, vì sao chỉ có Đường Tam phải chạy, còn Xuân Dã Anh thì không?"
Mọi người hướng hắn gật đầu, bao gồm cả Sakura cùng Đường Tam.
Đại sư giải thích nói :"là bởi vì sau khi các ngươi tất cả đều đã ngất đi, Xuân Dã Anh nàng một mình chạy hết hai vòng cuối cùng, sau đó mới vì mệt mỏi mà ngất đi, này có thể thấy, tinh thần của nàng vẫn luôn chịu trách nhiệm với những gì mình phải làm"
Mọi người nhìn lại hướng Sakura, chỉ thấy cô giật mình một chút, sau đó khuôn mặt không biết có phải vì ngại ngùng hay không mà đỏ bừng.
Sakura gãi gãi má, xấu hổ tìm một cái cớ để lảng tránh :"A, tam ca, ta cùng ngươi chạy"
Nói xong, vội vàng hướng cổng học viện mà chạy, bộ dáng như là chạy chối chết.
Mọi người nhìn nàng như vậy, bất giác cùng nhau bật cười thành tiếng.
Tiểu Vũ cũng nói :"Tiểu Tam, ta chạy cùng ngươi, ngày hôm qua đã nói rồi mà" sau đó nhanh nhảu đuổi theo sau Sakura mà chạy ra ngoài học viện.
Trữ Vinh Vinh đột nhiên cười nói :"chúng ta cùng đi đi, chúng ta không phải là một chỉnh thể hay sao?"
Áo Tư Tạp mở rộng cánh tay :"làm nóng người cũng tốt, lần này chúng ta không phải là bị phạt, mà chỉ là chạy cùng, dù sao cũng không phải mang theo phụ trọng"
Mập mạp có chút buồn rầu nói :"xem ra thật sự phải giảm béo, tưởng ta nuôi béo chỗ thịt này dễ dàng lắm sao?"
Đới Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh đã chạy đi, một bên nói :"nói nhảm ít thôi, mau đi nào"
Kakashi ở một bên xem kịch nãy giờ, hứng thú dạt dào đi tới bên cạnh đại sư, vỗ vỗ vào vai hắn :"Tiểu Cương nha, lần này, ngươi đã đào tạo bọn chúng trở thành một chỉnh thể tốt"
Đại sư xúc động, nhẹ nhàng gật đầu, vậy mà lại nghe Kakashi nói tiếp :"bất quá, Xuân Dã Anh nàng không phải một thành viên bên trong một chỉnh thể này, nàng so với các ngươi biết đến, có được càng nhiều bí mật"
Đại sư nhìn cô trầm mặc, lát sau mới nói :"vậy, A Huyên, ngươi nói một chút ta nghe xem"
"đã nói với các ngươi rồi, đừng có mà gọi ta A Huyên!" kakashi mắt cá chết nhìn hắn :"Xuân Dã Anh nàng thuộc về một chỉnh thể khác, nhưng chỉnh thể đó lại là một chỉnh thể không hề hoàn chỉnh, so với bất cứ thành viên nào, nàng đều là ở mờ mịt sương mù bên trong"
Đại sư yên lặng nghe nàng nói, chậm chạp đáp lời :"A Huyên, ngươi biết hết mọi thứ về nàng sao?"
Kakashi cũng lười so đo việc xưng hô với bọn họ nữa :"được rồi, thích gọi gì thì tùy các ngươi, lão tử không thèm quản nữa"
Đại sư mắt cá chết liếc nhìn nàng :"lão tử? Muội bớt dùng xưng hô của nam tử đi, thục nữ một chút, như vậy hô bậy hô bạ, sau này ai thèm lấy muội chứ?"
Kakashi bất mãn bĩu môi :"hứ! Ta mà còn cần ai đó lấy sao? Lão tử chính là muốn độc thân tới già thì làm sao đây?"
Đại sư thở dài nhìn hắn :"được rồi, quay về chính sự đi, lại nói, ngươi biết mọi thứ về Xuân Dã Anh nàng sao?"
Kakashi cũng đi theo đó mà thở dài :"cũng không phải là biết mọi thứ, nhưng so với Xuân Dã Anh chính nàng biết về mình, ta so với nàng càng thêm thấu hiểu"
Rõ ràng là một cô nương nhỏ bé, lại cứ phải cố gắng hơn người, tự mình trải qua dày vò tu luyện mà trở nên cường đại.
Rõ ràng là thống khổ trong lòng, lại cứ không nói ra, A, nói không chừng, đến nàng chính mình còn không có phát hiện ra thống khổ sau trong lòng.
Rõ ràng biết rằng sẽ bị tổn thương, lại cứ nhất quyết lao đầu vào, thay người chịu lấy hàng ngàn mũi tên đâm xuyên.
So với Sakura chính mình, bất kì là Kakashi, Naruto .....hay thậm chí là Sasuke, nàng đều không hiểu được chính mình bằng họ.
kakashi thương xót nàng vì người mình yêu hết lần này tới lần khác chịu lấy tổn thương.
Naruto lại thương xót nàng không biết tự lo cho chính mình, tự làm mình tổn thương.
Đến nỗi .....Sasuke thương xót nàng .....rõ ràng đã biết được sự thật, vậy mà lại cứ cố chấp không tin .....đến cuối cùng .....vẫn là nàng tự mình thay người khác hứng chịu mũi tên đâm xuyên.