Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
3.
Hôm nay Jaejoong mặc bộ đồng phục màu đen của chấp sự, vẻ mặt cung kính đứng tại đại sảnh điện Thái tử, nhìn Thái tử điện hạ trẻ tuổi và Park công tử, chờ phân công nhiệm vụ.
“Park Yoochun, tớ bảo cậu tìm cho tớ một chấp sự nam, cậu tìm một người nữ tới đây làm gì, còn nữa, cho dù là nữ cũng phải kiếm người trưởng thành chứ, thuê trẻ tuổi vị thành niên biết tội gì không.” Thái tử điện hạ liếc mắt nhìn Jaejoong, sau đó bất mãn khiển trách Yoochun.
“Thái tử điện hạ, tôi tên là Kim Jaejoong, giới tính nam, năm nay 21 tuổi, tốt nghiệp khóa chấp sự bằng cấp loại giỏi đã được hơn một năm, xin Thái tử điện hạ yên tâm.” Jaejoong dù nghiến răng nghiến lợi nhưng vẻ mặt vẫn bình thản, đời này cậu ghét nhất ai gọi mình là nữ! Lại còn chưa trưởng thành! Người ta là không già, có biết không hả!
“Yunho à, mắt cậu bị gì vậy hả, Jaejoong đây là đại soái ca rạng ngời thế này, lại còn có bằng chấp sự loại giỏi, người đứng đầu trong giới này chưa chắc hơn được cậu ta nhé! Nếu không phải tại tớ đã có Junsu thì tớ chắc chắn sẽ giành với cậu đấy!” Nói xong Yoochun còn tiến lên vỗ vỗ vai Jaejoong “Thái tử điện hạ của chúng ta từ nhỏ mắt đã không tốt, tính tình cũng tệ luôn, Jaejoong à, cậu phải cố lên nha! Đúng rồi, trước khi vào điện Thái tử tớ đã gặp qua Hoàng hậu nương nương, nương nương rất hài lòng với thái độ của Jaejoong, cậu tốt nhất là nên nhận đi, tớ phải đến công ty rồi, Junsu đang ở ngoài đợi tớ, bye bye ~” Yoochun vui vẻ hôn gió với Thái tử điện hạ đang đen mặt và Jaejoong mặt không đổi sắc, sau đó hí hửng rời đi. Kỳ thật nội tâm Jaejoong lúc này cũng đen như mặt Yunho mà thôi, nhưng tác phong chuyên nghiệp của chấp sự không cho phép có bất cứ biểu cảm nào lộ ra trên mặt.
“Kim Jaejoong phải không.”
“Vâng, thưa Thái tử điện hạ.” Thái độ của Jaejoong vẫn cung kính đáp lại Yunho.
“Nếu mẫu hậu đã hài lòng cậu thì cậu cứ ở đây trước đi. Sáng theo Shim Lý sự để biết nhiệm vụ phải làm, buổi chiều bắt đầu làm việc. Cho dù mẫu hậu có nói gì thì cậu phải nhớ kỹ, ở điện Thái tử này tôi là chủ nhân, đừng vọng tưởng câu dẫn được tôi, người như cậu tôi thấy nhiều rồi.”
“Vâng, thưa Thái tử điện hạ, Jaejoong sẽ làm việc thật tốt. Hoàng hậu nương nương chỉ yêu cầu tôi chăm sóc cuộc sống của Thái tử thật tốt, cũng không có dặn dò gì thêm. Nơi này là điện Thái tử, đương nhiên do ngài làm chủ, Jaejoong luôn ghi nhớ trong lòng.” Nói xong còn trưng ra nụ cười trung thành, chính là trong nội tâm cậu có ngàn vạn con *** chạy qua, hận không thể đem Yunho đánh một trận cho hả. Câu dẫn hắn? Nói cái gì vậy? Chẳng lẽ Thái tử là gay chắc? Thế nhưng thái độ chuyên nghiệp đã giúp Jaejoong áp chế tâm trạng hiện tại, mỉm cười cúi đầu chào Yunho một cái liền lui ra.
Còn Yunho thì đang đắm chìm trong nụ cười khi nãy của Jaejoong “Nhóc con này, cười lên nhìn giống hồ ly quá, so với đám nam nữ mình quen trước đây thì hơn rất nhiều…mắt nhìn người của mẫu hậu có vẻ rất tốt.” Yunho lắc lắc đầu “Nghĩ cái gì vậy, người này chính là mẫu hậu phái tới mà! Không chừng tới để làm gì đây! Không thể để hắn lừa được! Mẫu hậu cũng thật là! Tính cái gì không biết!”
4.
Shim Lý sự rất thích Jaejoong, bộ dạng đáng yêu lại lễ phép, ngoan hiền, dù có bằng cấp loại giỏi nhưng vẫn thật khiêm tốn, nhất định có thể chăm sóc tốt cho Yunho. Có thể yên tâm rồi, mắt nhìn của Hoàng hậu nương nương quả nhiên rất tốt.
“Kim chấp sự tuổi còn nhỏ mà đã có bằng cấp giỏi, thật là lợi hại!”
“Nào có nào có, Shim Lý sự gọi con là Jaejoong thì được rồi, Jaejoong vừa mới ra đời, còn phải nhờ Shim Lý sự chỉ dạy thật nhiều, đây là công việc của con phải không? Con sẽ cố gắng!” Jajeoong nhìn thấy nội dung công việc của mình, may mà không nhiều như cậu nghĩ.
“Được, nếu tôi cũng có một cháu trai như Jaejoong đây thì tốt quá, Yunho Thái tử có đôi khi tính tình sẽ không dễ hầu hạ nhưng thật ra là người rất tốt, cậu đừng quá để ý, có cái gì không hiểu cứ hỏi tôi, hoặc là hỏi chấp sự Kim Hyun Joong nhé.”
“Shim Lý sự cứ chọc con, dạ được rồi, Shim Lý sự cứ yên tâm công tác. À đúng rồi, con biết chấp sự cả năm sẽ không có ngày nghỉ nhưng con có chút lý do đặc biệt nên có thể cho con xin nghỉ nửa ngày cuối tuần được không ạ? Giảm tiền lương cũng không sao.” Jaejoong hai mắt long lanh nhìn Shim Lý sự khẩn cầu.
“Lý do đặc biệt gì vậy? Cái này cậu phải xin phép Yunho Thái tử và Hoàng hậu nương nương, phải được sự phê chuẩn của họ mới được.”
“Vâng, con biết rồi, cám ơn Shim Lý sự, con đi tập làm quen với công việc đây.” Jaejoong cúi chào sau đó quay về phòng ngủ của mình.
Cuộc sống làm chấp sự của Thái tử Jung Yunho, Jaejoong phải phụ trách tất cả sinh hoạt hàng ngày của Thái tử, từ lúc Yunho rời giường vào buổi sáng, chuẩn bị kem đánh răng cho Yunho, lựa chọn trang phục của Yunho, chuẩn bị cơm ngày ba bữa, đến tối vẫn phải phục vụ cho đến khi Yunho đi ngủ mới kết thúc công việc. Hơn nữa bất cứ khi nào Yunho cần đều phải xuất hiện, cho nên phòng ngủ của cậu được sắp xếp cạnh bên phòng của Yunho, tiện cho Yunho gọi bất cứ lúc nào. Mặc dù lúc ở trường đã học qua đủ cách để phục vụ cho chủ nhân, ở nhà cũng chăm sóc cho Jaejae nhưng chân chính phục vụ với tư cách là một chấp sự, đối với Jaejoong vẫn là lần đầu tiên. Cố lên! Kim Jaejoong! Vì Jaejae! Lấy chiếc đồng hồ quả quýt từ trong túi áo ra, bên trong nắp đồng hồ có dán hình cậu và Jaejae chụp chung, hai cha con cười thật vui vẻ, chiếc đồng hồ này là quà của Kim Jung Hoon nhân dịp cậu đi làm ngày đầu tiên, Jaejoong hôn lên tấm ảnh một cái, sau đó lăn qua lăn lại vài vòng rồi bật dậy, chuẩn bị bắt đầu công việc.