Cảm giác khi phải lòng anh sao từa tựa làn gió. Hết phơi phới nhẹ nhàng, rồi lại gào thét khôn nguôi; lúc ngỡ đâu xuân sang đem hơi ấm về, khi lại tưởng giá lạnh lúc đêm đến. Và chỉ cần gặp được anh, tất thảy tình cảm bỗng hóa thành chữ “thương”.
Lâm Triêu Lộ, rất vui khi gặp lại anh.
Tư Khanh, Tư Khanh trong “nhớ người mà không được gặp người”. Anh à, anh còn nhớ em chăng?