Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- - Gì mà muốn với chả không muốn? Em không biết chị ngưỡng mộ những người có chị gái hoặc em gái thế nào đâu. Bây giờ em đã là em họ của chị rồi, em không được nuốt lời đâu! Em phải chuyển đến nhà chị, sống cùng với chị đấy, chỉ cần nghĩ đến mỗi ngày có thể ôm em gái của mình cùng nói chuyện, cùng ăn quà vặt, cùng ngủ là chị thấy hưng phấn rồi!
Hai tay Tăng Tư Tuệ xoa nắn gương mặt của Dương Tử Mi như nhào bột mì, điều này quả thực làm cho cô không quen.
Nhưng mà cô có thể nhìn ra Tăng Tư Tuệ thật lòng muốn có người em họ như cô, vì thế nên cô để mặc cho cô ấy nhéo nắn.
Nói thật lòng Dương Tử Mi cũng vô cùng khao khát có một người chị em cùng tuổi.
Tuy rằng em gái Tử Hi và cô chỉ hơn kém nhau có bốn tuổi nhưng mà linh hồn của cô đã già rồi. Cô vẫn luôn chỉ coi Tư Hi như trẻ con, vốn không thể làm những việc như cãi nhau ngang hàng như những cặp chị em khác được.
Với một người lòng dạ cởi mở như Tăng Tư Tuệ, cô bất giác có một cảm giác gần gũi như chị em với cô ấy.
Sao cô lại chưa từng khao khát có chị em cùng tuổi chứ?
- Ông nội…
Tăng Tư Tuệ lại duỗi cánh tay còn lại ra, ôm lấy bả vai Tăng Thiên Hoa.
- Ông tìm cho con cô em họ này quả thật là quá hiểu lòng con rồi, ông không được để em ấy đi đâu nhé! Ohải để em ấy sống thật lâu ở nhà chúng ta!
- Ha ha, ông nội cũng muốn thế, chỉ có điều bây giờ Nữu Nữu vẫn chưa đồng ý đâu.
Tăng Thiên Hoa cười nói.
- Nữu Nữu? Ha ha, cách gọi đáng yêu quá, sau này con cũng muốn gọi em ấy là Nữu Nữu.
Tăng Tư Tuệ kêu lên, luôn miệng gọi liền mấy tiếng Nữu Nữu.
Dương Tử Mi cảm thấy bất đắc dĩ.
- Nữu Nữu, em nói cho chị biết tại sao lại không muốn ở lại nhà chị chứ? Chị rất muốn em sống ở nhà chị, dạo phố mua quần áo, xin em đấy… Ở lại nhà chị đi, quần áo giày dép trang sức cái gì chị cũng có thể chia sẻ với em.
Hai mắt Tăng Tư Tuệ tràn đầy sự cầu khẩn nói.
Rốt cuộc Tăng Tư Tuệ thiếu vắng tình cảm chị em đến mức nào đây.
- Lát nữa lại nói, bây giờ em còn có chuyện quan trọng phải làm.
Dương Tử Mi cảm thấy lúc này mình từ chối thì chính là một tội ác, có lỗi với lời mời nhiệt tình của chị họ.
- Một đứa trẻ như em thì có chuyện gì quan trọng cơ chứ? Chẳng lẽ muốn ở cùng với bạn trai sao?
Tăng Tư Tuệ nháy mắt hỏi.
- Thật là… Con cho rằng Nữu Nữu giống con sao?! Cả ngày chỉ biết nhắc đến đàn ông, còn bé tí tuổi không học hành cho tử tế, suốt ngày chỉ nghĩ đến việc đi quán bar vui chơi với đám bạn xấu, còn muốn yêu đương nữa chứ.
Tăng Thiên Hoa ở một bên quát lớn.
Nhưng mà, trong giọng nói của ông còn chứa đựng sự cưng chiều chẳng hề có tí uy hiếp nào, có thể thấy bình thường ông yêu chiều đứa cháu gái này nhiều đến mức nào.
Dương Tử Mi rất hâm mộ nếu như ông nội của cô có thể cưng chiều cô không giới hạn như vậy thì cuộc đời sẽ tốt đẹp biết bao.
Nhưng đáng tiếc là… Mình chỉ là một cái máy ATM của ông nội mà thôi.
- Ông nội à, bọn con là thanh niên mà, mà thanh niên thì phải ăn uống vui chơi yêu đương, nếu không đợi đến lúc già rồi thì sẽ chẳng còn hứng thú gì nữa đâu.
Gương mặt của Tăng Tư Tuệ đầy giảo hoạt nhìn Tăng Thiên Hoa.
- Ông nội, ông đừng tưởng con không biết lần trước con thấy ông và một cô gái trẻ rất thân mật nhé. Ông đã là ông nội rồi mà còn muốn yêu đương, một cô gái trẻ tuổi như con không yêu đương thì làm gì?
Nghĩ đến Y Hồng sắc mặt của Tăng Thiên Hoa hơi thay đổi.
- Cái con bé này, thật là…
- Nữu Nữu chắc là em cũng biết lát nữa chủ nhân của Lục Thủy Sơn Trang này, công tử Abe Masao của thế gia số một Nhật Bản sẽ đến đây. Lần trước chị đã gặp qua anh ấy một lần, cực kì đẹp trai, cực kì có khí chất luôn, là bạch mã hoàng tử trong mộng của chị đấy! Hì hì…
Tăng Tư Tuệ lại bắt đầu lải nhải với Dương Tử Mi.