Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 8: Báo thù
Tuy nhiên quán rượu dù sao vẫn là nơi huyên náo, nếu như không phải người tâm trí cực kỳ kiên định, người bình thường ở chỗ này tu luyện đều sẽ chịu ảnh hưởng. Bởi vậy phần lớn hộ vệ đều muốn ở trong hậu viện quán rượu, nơi đó tương đối yên tĩnh.
Vì thế Vương Bá Đương nói cho ông chủ tửu lâu rằng hắn muốn trong gian phòng chuyên dụng tu luyện, lâu chủ sảng khoái đáp ứng.
Nhắc tới cũng là vận khí, ngày hôm đó khi Vương Bá Đương đang tu luyện, vô tình nhìn thấy một người trong tửu lâu. Người này hắn không nhận ra, nhưng bề ngoài rất giống người mà chủ thượng hôm qua bảo hắn lưu ý.
Vương Bá Đương lạnh lùng nhìn người này cùng mấy người bằng hữu của hắn ăn xong uống rượu, sau đó tính tiền rời đi. Đứng dậy, Vương Bá Đương nói với người cùng hắn trực ban hộ vệ: "Chu ca, ta có chút việc đi ra ngoài một chút, làm phiền ngươi để mắt một chút tới quán rượu."
Dù sao cũng cùng làm việc một chỗ, về sau không thể thiếu mối quan hệ. Chu ca cởi mở cười một tiếng: "Được!"
Vương Bá Đương bí mật đi theo sau lưng người kia. Sau khi ra khỏi quán rượu, người kia đi một đoạn liền tách khỏi đám bạn, sau đó đi vào khu Tây Thành, cuối cùng vào một ngôi nhà.
Sau khi đứng một lúc ở cuối phố, phát hiện không có người ra vào ngôi nhà, Vương Bá Đương liền rời đi. Về tới quán rượu, bây giờ vẫn là ban ngày, kể cả có ý nghĩ gì, cũng không tiện hành động.
....
Một đêm sau khi tập luyện ngày hôm qua, Vương Bá Đương nhận thấy kĩ năng luyện tập vốn có của mình không những không yếu, mà còn khá mạnh? Bởi vì các anh hùng được triệu hoán sẽ tự động được truyền vào một số tin nhắn giống như những gì Bạch Vũ nhìn và nghe thấy. Nó sẽ không phải ngẫu nhiên được tạo ra, nghĩa là chỉ cần Bạch Vũ biết, miễn là hắn sẵn sàng, thì anh hùng sẽ tự động được tạo ra giống như những gì tồn tại trong tâm trí hắn.
Việc so sánh các tài năng tu luyện cũng dựa trên những gì Bạch Vũ đã thấy và nghe trong gia đình hắn. Sau khi luyện tập một đêm, Vương Bá Đương phát hiện ra rằng ngay cả thiên tài của Bạch Gia là Bạch Trường Ca kĩ năng cũng kém hơn mình rất nhiều,.
Ta nghe nói Bạch Trường Ca ít nhất cũng mất một tuần tại Phá Phàm cảnh mới có thể đả thông một chỗ huyệt vị, mà ta chỉ cần một đêm đã đả thông được một chỗ huyệt vị. Hơn nữa, Bạch Ngạo Thiên còn có sự trợ giúp của các loại thuốc cực bổ hỗ trợ tu luyện. . .
Người ta nói rằng, Bạch Trường Ca này còn khá có tiếng tăm ở Bạch Gia. Ngoài người sáng lập ra gia tộc là Bạch Hàn có năng lực thiên phú, năm gần 14 tuổi đã đến Phá Phàm cảnh, 18 tuổi đã đả thông ba trăm huyệt vị, tính đến giờ đã mấy năm trôi qua, không biết là đã mạnh đến mức nào rồi.
Tốc độ xử lý của Thành phòng doanh vẫn còn rất nhanh, sáng sớm, thi thể thủy quái liền đã bị đem đến chợ bán thức ăn đầu phố, tội sát hại ngư dân là tội không thể tha, nên nó bị giết, phơi thây một tuần.
Thi thể thủy quái bị treo trên một cái cột sắt cao, đây là một con thanh liêm cua biến dị. Một con liêm cua bình thường chỉ một mét, tính cả móng vuốt cũng chỉ khoảng hai hoặc ba mét.
Nhưng con thanh liêm cua lần này khác biệt hoàn toàn, đường kính khoảng chừng năm mét! Liêm trảo dài như hai thanh thương thép, mặt sau lồi ra gai ngược, vì thế nên trông càng hung dữ.
Phía đầu được ghép lại với nhau, trên đó là một vết dao sắc bén đầy hống hách. Đây có lẽ là vết thương chí mạng của con thanh liêm đột biến này. Vết thương này chắc hẳn hẳn do vị Đô sứ đại kia của thành doanh trại tạo ra.
Mà cái này chính là sức mạnh của cường giả Thiên Cương cảnh sao? Quái thú như vậy còn bị giết, nhìn ánh sáng phát ra từ thân giáp con thanh liêm cua này, chứng tỏ khả năng phòng thủ của nó cũng không hề tầm thường, nhưng nó vẫn bị chém nhiều đao như vậy.
Trên phố, vẻ mặt Bạch Vũ đột nhiên khác lạ, tim hắn đập loạn xạ.
Đây chính là Thiên Cương cảnh sao! Phía trên Thiên Cương cảnh còn có Thần Tàng cảnh, Linh Thần cảnh, Thậm chí còn có một cảnh giới cao hơn, và sức mạnh nào mới khiến hắn có thể tu luyện.
Những Tướng chủng được trồng trong cơ thể của Vương Bá Đương có nhiều tác dụng kỳ diệu, nhưng chúng bị giới hạn bởi nhiều nguyên nhân. Hiện tại, có rất nhiều chức năng không thể phát huy được.
Nhưng trước mắt có thể phát huy tác dụng hai hạng năng lực là đủ rồi, hạng thứ nhất liền quân chủ cùng Tướng hồn thụ thể ở giữa có thể cảm nhận được cảm xúc. Miễn là họ sẵn sàng, cả hai bên có thể cảm nhận được cảm xúc suy nghĩ của nhau. Đương nhiên, quân chủ có thể đơn phương che đậy cảm xúc, trước mắt cả hai khoảng cách cảm biến rơi vào khoảng một ngàn dặm.
Hạng thứ hai là hai bên có thể cảm ứng được vị trí của đối phương, khoảng cách càng gần, cảm ứng càng rõ ràng. Quân chủ cũng có thể đơn phương che đậy.
Bạch Vũ đột nhiên cảm ứng được một điều gì đó, có thể biết được là từ Vương Bá Đương phát ra, lúc trước Vương Bá Đương và hắn đã hứa với nhau, nếu tìm được người sẽ ngay lập tức thông báo cho đối phương. Sâu trong mắt Bạch Vũ hiện lên một tia sáng, khóe miệng nhếch lên,
Mấy ngày gần đây ,Vương Hổ luôn có cảm giác thấp thỏm, bởi vì vài ngày trước, hắn đã giải quyết một tiểu tử Tiểu Bạch giàu có. Hắn không dám ra ngoài đường nếu như không có thân vệ. Hắn cùng một số người bằng hữu gan dạ tìm mọi cách để xóa dấu tích của tiểu công tử họ Bạch kia.
Ngay từ đầu, để tránh bái lộ, hắn ẩn tích vài ngày. Nhưng cảm thấy mọi chuyện vẫn bình thường nên liền quay về, ăn mừng một trận ra trò.
Bọn hắn đã liên hệ được với người mua hàng, định ngày mai liền đi giao, đêm nay bọn hắn mua rất nhiều thịt rượu, bình thường bọn hắn nhưng không dám xa hoa mua rượu, nhưng vừa nghĩ tới thu nhập ngày mai, lòng hắn lại rạo rực. Sau lần giao dịch này hắn phải sống sung sướng được vài năm.
Hắn không biết sao Bạch Vũ lại không được coi trọng, dù gì cũng là con của gia tộc Bạch gia ở Kim Vân huyện, tích lũy nhiều năm để mua Kim Vân thiết dùng trong gia tộc, nên đối với những tên côn đồ này mà nói, đây đúng là một khoản tiền lớn.
Vương Hổ uống say, đứng lên, giơ cao vò rượu trong tay, lớn tiếng nói: "Chờ ngày mai giao dịch xong, chúng ta sẽ đến Kim lâu hưởng thụ một phen! Các huynh đệ, cạn ly!"
Vừa dứt lời, bên trong gian phòng, đám người chỉ nghe bên tai vang lên một đạo tiếng rít, quay đầu lại, chỉ nhìn thấy Vương Hổ mở to hai mắt, hai tay che yết hầu, mũi tên đâm trúng cổ họng hắn.
Máu chảy ra từ miệng hắn, đôi mắt Vương Hổ lộ ra vẻ không cam lòng, hắn còn chưa kịp hưởng thụ cuộc sống, sao lại chết như vậy được. .
Phía sau cửa sổ liên tiếp bị mũi tên xuyên thấu, trong phòng còn lại mấy người đều bị bắn thủng đầu, một tiễn mất mạng.
Cuộc chiến đấu kết thúc, đây cũng là ý của Bạch Vũ, bởi vì hắn không muốn chậm rãi chiến đấu như vậy, hơn nữa trước mắt lại là một đám kẻ thù đang nhiều lời, một khi đã là kẻ thù, vậy đương nhiên là nên dùng nhất phương pháp đơn giản thuận tiện giải quyết hết, không thấy nhiều nhân vật phản diện đều chết bởi vì nói nhiều sao?