Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Bắc Ly Mạc lâm vào thế khó xử, vì Nguyệt Nhi phải giao ra ngôi vị Hoàng đế, nhưng ngôi vị Hoàng đế tuyệt đối không thể giao cho Bắc Ly Viêm, nếu không thiên Hạ sẽ đại loạn.
“Ha ha, thế nào Hoàng đệ lựa chọn xong chưa? Nhìn dáng vẻ của ngươi giống như rất hoang mang, không sao chứ, Ân... Xác thực là có chút làm khó ngươi rồi, bất quá không sao, Hoàng huynh ta sẽ cho ngươi chút thời gian suy nghĩ kỹ càng, bất quá không thể quá lâu nha.” Bắc Ly Viêm đã tin tưởng vững chắc Bắc Ly Mạc tuyệt đối sẽ đem ngôi vị Hoàng đế giao ra, ai, thật sự là tên gia hỏa ức hiếp người. Một bên, Thiên Giai Tuệ sớm bắt đầu có hành động, mục tiêu: Cứu Bắc Ly Nguyệt. Ha ha ha, thằng ngốc kia chú ý Bắc Ly Mạc ngược lại là quên đi ta cùng những người khác, khó trách không được làm Hoàng đế, sơ suất quá mà. Thiên Giai Tuệ vụng trộm đem một ít công lực truyền cho Yến Ngọc Hàn, Yến Ngọc Hàn thì đem công lực truyền cho Bắc Ly Tê, Bắc Ly Mạc thì kéo dài thời gian.
Không bao lâu sau, công lực truyền đã xong, đột nhiên một trận gió thổi qua, Bắc Ly Nguyệt trên đài cũng đã không thấy rồi, thật sự là không được a! Trò giỏi hơn thầy màu xanh đậm hơn màu lam (ý chỉ: con hơn cha, trò hơn thầy, hậu sinh khả uý).
Bắc Ly Nguyệt cảm thấy chỉ trong chớp mắt, chính mình đã đến trong ngực Bắc Ly Tê, “A a a, đau.... Híz-khà-zzz... Hoàng huynh trước tiên có thể đem ta buông ra không?”
Bắc Ly Tê xem xét chính mình không cẩn thận đè lên miệng vết thương của Bắc Ly Nguyệt vội vàng đem hắn buông ra.”Hừ, ta còn kỳ quái Hoàng đệ ngươi tại sao lâu như thế còn không quyết định nguyên lai là vì kéo dài thời gian, cũng được, ta vốn cũng không hy vọng quá nhiều vào hắn.” Bắc Ly Viêm ngược lại là bộ dáng không có gì, xem ra ý của hắn là có thể lợi dụng Bắc Ly Nguyệt được thì cứ lợi dụng, không thể thì cũng chỉ có thể chọn dùng thủ đoạn khác. Hiện tại không ai dám đụng tới Bắc Ly Nguyệt rồi, bởi vì... Hắn toàn thân đều là vết thương.
“Nguyệt Nhi, không có sao chứ? Thực xin lỗi, ta đã tới chậm.” Bắc Ly Mạc trông thấy người trước mắt lại không thể đem hắn ôm chặt vào trong ngực hung dữ mà trừng mắt Bắc Ly Viêm. Bắc Ly Nguyệt nghe lời kịch không biết đã nghe được bao nhiêu lần, Tổ cha tổ mẹ nó chứ, đã biết rõ thực xin lỗi nha, ta đã tới chậm nha, trở về ngươi nhất định phải chết, Bắc Ly Mạc, xem ra ta phải hảo hảo dạy dỗ dạy dỗ ngươi một chút, ha ha ha ha ~~~~( như thế nào biến thành nữ vương thụ?)
“Viêm, thật có lỗi ta không thể bảo vệ tốt.” Bắc Ly Tuyệt hiện đang tự trách chính giữa. Bắc Ly Viêm đem hắn ôm vào trong ngực hôn sâu hắn, “Không việc gì đâu, ta cũng biết ngươi đánh không lại hắn.” Cái hôn này lại để cho toàn trường mọi người choáng váng, không thể không bội phục cái người này thật sự là quá lớn mật.”Hoàng huynh, việc đã đến nước này, ngươi có lẽ nên buông tay a.”
“Buông tay, đương nhiên ta sẽ buông tay…, Hoàng đệ, ta chỉ đùa với ngươi một chút thôi.” Bắc Ly Viêm nói một câu để cho mọi người trợn tròn mắt, đây là ý gì? Hắn thật ra là người tốt?
“Hừ, hoàng huynh ngươi cũng đừng gạt ta, ta biết rõ ngươi khẳng định lại đang suy nghĩ mánh khóe gì.” Bắc Ly Mạc kiên quyết không tin Bắc Ly Viêm.
“Hoàng đệ, nghe ta giải thích, kỳ thật trước khi Phụ hoàng lâm chung nói cho ta biết hết thảy, hơn nữa bảo ta tại sau này phải đến thăm dò ngươi phải chăng có phù hợp với tư cách một Hoàng đế hay không, xem ra ngươi hợp cách rồi, mặc kệ ngươi tin hay không, dù sao ta nói là sự thật, nếu muốn muốn giết ngươi thì sớm đã giết.”
Cái này khiến cho Bắc Ly Nguyệt phát hỏa: “Ngươi chỉ đùa một chút liền đem ta tổn thương thành như vầy? Có cần đùa giỡn như thực vậy không? Chỉ cần vẽ lên người ta một ít vết thương thì tốt rồi.”
“Ai nha, Hoàng chất a, như vậy sẽ không đạt được hiệu ứng như thật, hôm nào bồi tội cho ngươi được không?” Ai, Hoàng bá phụ thật sự là không dễ làm a.
Bên kia Bắc Ly Tuyệt cũng hôn mê rồi, chính mình chịu đựng bấy lâu vì hôm nay sao? Bắc Ly Tuyệt nhìn về phía Bắc Ly Viêm, Bắc Ly Viêm nghĩ thầm lạithêm một phiền toái: “Tuyệt, kỳ thật ngươi có lẽ cảm giác được, cừu hận trong lòng ngươi cũng sớm đã tan thành mây khói không phải sao? Hơn nữa, chuyện đó đang hận lắm sao, ha ha.” Bắc Ly Viêm đang cười Bắc Ly Tuyệt ngây thơ, bất quá cũng chứng minh hắn tuyệt đối xong đời
.”Ha ha, Viêm, ngươi làm tốt lắm.” Hắn dám đùa giỡn ta… Như vậy ta sẽ bắt hắn xin ta đừng giận.
Vì vậy,hiện trường chỉ còn lại bọn người Bắc Ly Mạc.
“Này, có thể đừng có đứng ngơ ngác thế không, mau giúp ta chữa thương a ~~~~~~~~~” Thật sự là một câu bừng tỉnh người trong mộng a, mọi người rời đi hiện trường, xách Bắc Ly Nguyệt đi nha.
Chuyện đã xong thì cũng đã xong, thật vui vẻ thật vui vẻ… …..
Hình như ta viết thành hài kịch luôn rồi.