Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Địa Cầu Tối Cường Sinh Vật
  3. Chương 22 : Bản tính khó đổi (2)
Trước /70 Sau

Địa Cầu Tối Cường Sinh Vật

Chương 22 : Bản tính khó đổi (2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Husky ngậm Diệp Thùy trong miệng nhảy nhót đi đến công viên. Khi gần đến chỗ địa bàn của đàn mèo, Husky cảnh giác đi vòng qua, tựa hồ biết nơi đó không thể tùy tiện đi vào. Khi đi qua chỗ mấy con mèo đang tuần, chúng nó kêu vừa meo meo với nhau vừa liếc trộm qua chỗ Husky—— Diệp Thùy cảm thấy đó là ánh mắt của quần chúng vây xem kẻ ngu si não tàn.

Lo chỗ mèo này có con biết mặt mình nên Diệp Thùy cố ý lấy hai tay ôm đầu, tình cảnh hiện tại của hắn thật sựu quá mất mặt.

Nhìn qua kẽ tay, hắn nhìn chỗ mèo đen bị Husky làm ầm ĩ nên đã thức dậy, nó đang từ bò dậy duỗi người. Những con mèo xinh đẹp vây quanh bên nó kêu “Meoww Moew~~~ ”. Mèo đen nhìn thoáng qua bên này, liền dùng một loại thái độ “ Nhìn con chó ngáo mãi thành quen” , nó không ý thức thứ đang bị Husky ngậm ở trong miệng lại chính là đại cừu nhân của nó.

Tiểu Bạch đang bị giam thì hơi hoảng sợ, gần như hôn mê suy yếu. Những người bị giam bên trong mấy lồng sắt cũng quay ra nhìn nhưng Diệp Thùy không thấy rõ bọn họ, cũng không nhìn thấy tình trạng hiện tại của Vương Thi Vũ.

Sau một hồi lắc lư nhảy nhót, Husky ngậm Diệp Thùy đi vòng qua lãnh địa của bầy mèo, đi sang phía bên kia của công viên. Sau tận thế đàn meo được mèo đen chỉ huy chọn một góc công viên làm nơi tụ tập. Mà lũ chó thì hoạt động tương đối rời rạc, có vài con thích ở trong nhà, còn lại thì tìm chỗ thích hợp ở công viên. Con Husky này thuộc nhóm sau.

Chỗ ở của nó ở bên cạnh ngọn đồi nhỏ trong công viên. Ở đó có ba cây lựu cành lá sum xuê. Husky liền sống ở dưới những cây lựu đó. Trên cây sai núc nỉu toàn lựu chín đỏ, dưới bóng cây râm mát đã phủ đầy chăn bông do Husky mang tới làm cái ổ chó thoải mái dễ chịu. Bên cạnh là một đống đồ ăn lộng xộn. Phần lớn là các loại thức ăn cho chó, giăm bông, một ít đồ ăn vặt, còn có cà rốt, dưa chuột...

Lúc trước Diệp Thùy từng quan sát Husky nhưng bởi vì gò đất ngăn cản nên bây giờ hắn mới biết chỗ nó ở Husky.

Husky nhẹ nhàng đặt Diệp Thùy đặt ở bên cạnh ở chó, chân nó vẫn đang nghịch quả cầu kia. Có vẻ thứ này rất quan trọng đối với nó. Nó thoải mái lăn lộn một lúc trong ổ rồi lại dùng ánh mắt nghiêm túc, ngơ ngơ nhìn Diệp Thùy.

Nửa người Diệp Thùy đều ướt đẫm nước dãi của nó, cảm giác quá tởm. Khi hắn thấy Husky nhìn chằm chằm mình lại càng không thoải mái —— nhưng con tó này còn hăng hái. Nó lấy từ đống đồ ăn bên cạnh một túi đồ ăn vặt in hình một con chó, chắc là một loại cẩu lương. Nó thành thạo dùng dùng chân kéo túi đồ ra, dùng hai cái móng vuốt cầm đồ ăn ngấu nghiến. Từ đấu đến cuối nó vẫn nhìn ngơ ngác nhìn chằm chằm Diệp Thùy, thật sự trông vừa ngáo vừa tiện.(*゜ー゜*)

Vì thế Diệp Thùy dứt khoát quay người sang chỗ khác. Hăn vừa sửa sang lại quần áo trên người, một bên suy đoán con Husky đem mình đến nơi này để làm gì. Tuy rằng sau tận thế động vật đạt được trí tuệ nhưng muốn suy đoán suy nghĩ của một con Husky ngáo thì vẫn rất khó khăn.

Chó khác mèo, ít nhất là so với mèo đen Tiểu Bạch. Bọn chúng sau khi đạt được trí tuệ thì có khả năng chiến thắng bản năng, có ý thức rất mạnh nhưng con Husky này…… Rõ ràng là nó thiên về hành động theo bản năng.

“Cái gì kia?” Ngay lúc này Diệp Thùy đột nhiên nhìn thấy một đống đất nho nhỏ dưới một gốc cây lựu, cạnh đống đất đó có một cái xích chó. Cái đống đất kia còn mới, nhìn độ lớn thì vừa vặn cho một người trưởng thành. Diệp Thùy nhìn lại cái xích chó, mơ hồ đoán bên trong chôn chính là—— trung niên nam nhân hắn từng thấy lúc trước.

Xem ra, trung niên nam nhân đó bị Husky đùa chết……

Thật là đáng thương, sau đó Diệp Thùy đột nhiên này ra một ý, trong lòng muốn văng một tiếng ngọa tào, Husky đem hắn mang về để thế chỗ trung niên nam nhân đi?

Khi Diệp Thùy đang tức giận không nói nên lời thì con Husky đột nhiên quay ra kêu “Ô ô” gần chỗ Diệp Thùy. Nó quỳ rạp trên mặt đất, đầu cúi xuống đất, đôi mắt thì nhìn đống đất, trong miệng tiếp tục kêu“Ô ô”.

Từ tiếng kêu của nó nghe ra vài phần bi thương.

Người kia là chủ nhân của nó. Sau khi có được trí tuệ, nó luôn oán giận chủ nhân của mình vì mỗi ngày đều bắt nó đi bộ, mỗi ngày đều bắt nó tắm rửa, bắt nó ăn đồ ăn không thích, tối nào cũng ôm nó đi ngủ…… Nó rất chán ghét nên dùng cách tương tự đối đãi hắn. Không phải ngươi thích xích cổ ta sao? Thì ta cũng muốn xích cổ ngươi, mỗi ngày ta cũng bắt ngươi tắm rửa, đem ngươi liếm ướt dầm dề. Ta còn muốn ném bóng cho ngươi đi nhặt, hừ, biết tư vị khi bị đối đãi như vậy chưa?

Nhưng mà trong thâm tâm, nó vẫn muốn sống cùng nam nhân này, chỉ là muốn trả thù tý. Nhưng sao đột nhiên hắn chết?

Diệp Thùy nghe không hiểu cẩu ngữ, nhưng từ thần thái của Husky hắn có thể cảm giác được ý tứ của nó. Sau tận thế có rất nhiều chó mèo thay đổi thái độ đối với nhân loại. Những người từng đối xử , gọi chúng là nhi tử, bảo bảo trở lên cực kỳ đáng ghét trong mắt chúng. Làm sủng vật trong mắt chó mèo có trí tuệ là mua vui cho kẻ khác, cho nên có rất nhiều người nuôi chó mèo bị chúng trả thù. Dù vậy có nhưng vẫn có vài trường hợp cá biệt như Tiểu Bạch hoặc con Husky này.

Con Husky vẫn có chút quyến luyến đối với chủ nhân, tuy cách thể hiện của nó quá…… Người trung niên đó chắc là bị hắn không cẩn thận làm chết đi?

Trong lúc Diệp Thùy có chút kinh ngạc, con Husky vẫn lộ ra bộ dạng thực thương tâm, thậm chí mắt đã ươn ướt, kêu “Uông ô uông ô” . Tựa hồ như muốn bảo người kia sống lại, bồi hắn chơi. Diệp Thùy nhất thời có chút kỳ quái, nhịn không được thở dài, vỗ vỗ Husky.

Có vẻ Husky thực thích Diệp Thùy vuốt ve, ngậm miệng lại, dùng sức cọ cọ Diệp Thùy. Sau đó, bỗng nhiên nó nhảy dựng lên, đem quả bóng kia tới trước mặt Diệp Thùy, hai chân không ngừng múa may, trong miệng kêu “Uông ô uông ô” —— xem nó ra hiệu, Diệp Thùy suy đoán nó đang nói, ta đem cầu ném, ngươi đi nhặt về được không?

“……” Một tý xíu cảm giác thương cảm vừa dâng lên trong lòng Diệp Thùy bay mất tăm, cái việc sỉ nhục nhân quyền như thế hắn tuyệt đối sẽ không làm.

Husky nào có quân tâm nhiều như vậy, nó lấy chân đẩy quả cầu ra chỗ Diệp Thùy, tiếp tục kêu “Uông ô uông ô”.

Trong lòng Diệp Thùy lập tức bốc lên lửa giận, hắn cầm quả cầu kia lên, dùng hết sức ném vèo một cái. Qủa bóng cao su nhỏ chỉ nặng có mấy trăm gam. Nếu là người khác chắc dùng hết sức cũng chỉ có thể đẩy, muốn cầm lên thì sẽ tương đối khó khăn. Nhưng Diệp Thùy tthì cầm ném dễ như trở bàn tay, quả cầu bay lên 2 mét tạo thành một đường parabol. Sau đó, cảnh tượng làm Diệp Thùy sửng sốt: Husky “Ngao ô” một tiếng, vươn người chạy, tư thái tuyệt đẹp, thoáng chốc liền ngậm quả bóng trong miệng.

Nó tung ta tung tăng chạy về chỗ Diệp Thùy, cúi đầu nhả quả bóng cao su xuống trước mặt Diệp Thùy, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý, ta lợi hại quá…… Tiếp theo nó lại đột nhiên cẩn thận suy nghĩ lại, hai chân lại múa may một phen, không đúng không đúng, là ta ném bóng, ngươi phải đi nhặt.

w(゚Д゚)w

Diệp Thùy: ( ̄_ ̄|||)

Hắn đột nhiên nghĩ ra, có thể lợi dụng cho chó ngốc này làm loạn trong chỗ đàn mèo rồi nhân cơ hội Tiểu Bạch và Tiểu Vũ?

Quảng cáo
Trước /70 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Trở Thành Tôn Ngộ Không

Copyright © 2022 - MTruyện.net