Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ngày hôm sau , Ryuji có buổi học đầu tiên ở tháp Cây.Đúng như Louis nói , bộ đồng phục may bằng sợi vải pháp thuật trở nên rất vừa vặn khi hắn mặc vào.Chỗ phù hiệu để trống đã hiện lên hình hổ trắng với chiếc vòng nguyệt quế tượng trưng cho trí tuệ và sự thông thái trên đầu.Ryuji đã chính thức trở thành một nam sinh của tháp Cây.Môn học đầu tiên là "Nguồn gốc pháp thuật" do thầy Steve Mcfly dạy.Thầy Steve khá nhỏ con , trông thầy giống với một học sinh cấp 2 hơn là 1 thầy giáo , tuy vậy , thầy giảng bài rất hay và dễ hiểu , không những thế , thầy còn rất hài hước.Đó là lí do khiến học sinh rất quý thầy.Thầy Steve luôn cố gắng để hiểu học sinh của mình hơn.
Lớp học môn "Nguồn gốc pháp thuật" nằm ở tầng 1 của khu kiến trúc giữa Kim tháp và tháp Trung tâm.Cũng giống như 5 khu kiến trúc phụ cận khác nằm giữa 5 tòa tháp còn lại với tháp Trung tâm , chúng đều là những khu nhà lớn 7 tầng.
Ryuji ngồi cạnh Gabriel trong lớp học.Lúc mới bước vào lớp hắn đã nhận được cả tá những ánh mắt tò mò , săm soi.Có lẽ chẳng một đứa học sinh bình thường nào của tháp Cây có thể ngờ rằng cái gã lập dị có lai lịch kì bí ấy lại học chung với mình.Và gần như suốt cả giờ học , không lúc nào là không có ít nhất một vài đứa lén nhìn về phía hắn rồi xì xầm bàn tán gì đó về hắn.Ryuji không thấy khó chịu lắm , điều này xảy ra như cơm bữa nên hắn đã quen với nó.
Trong khi đó , Gabriel ngồi cạnh thì nhìn Ryuji với vẻ ngưỡng mộ sâu sắc.Cậu ta không ngừng huyên thuyên đủ thứ mà cậu ta nghe được qua đôi tai lúc nào cũng vểnh lên như ăng ten thu sóng.Gabriel giống với một cái tivi hơn là một cậu bé 15 tuổi.Gần như tất thảy những tin tức có liên quan tới Ryuji đều được Gabriel kịp thời bắt sóng và nó nhanh chóng được xử lí và thêm thắt vào những câu ngớ ngẩn độc quyền của Gabriel trước khi truyền đến tai Ryuji.
Suốt cả buổi , Ryuji chẳng thể tập trung được.Gabriel liên tục lải nhải như một cái máy nói.Cũng may là thầy Steve khá hiền nên cậu ta không bị phạt vì tội làm ồn trong giờ học.
Dù thầy Steve giảng bài rất tuyệt nhưng bản thân môn "Nguồn gốc pháp thuật" thật sự nhàm chán và khô khan , nên giờ học trôi qua một cách chậm chạp và tẻ nhạt.Ryuji lật hết từng trang sách nhưng chẳng thấy có chỗ nào nhắc tới RAW CRYSTAL cả.
Trong cuốn "Nguồn gốc pháp thuật" chỉ đề cập đến việc khoảng 1000 năm trước , một Portal bất ngờ mở ra nối thế giới con người với một thế giới huyền bí được gọi là Arkadian.Khi cánh cổng ấy được mở ra , nguồn năng lượng mạnh mẽ từ Arkadian được giải phóng qua cánh cổng không gian tràn sang thế giới loài người.Rồi cánh cổng ấy cũng khép lại , nhưng những nguồn năng lượng đó không hề mất đi , mà vẫn tồn tại.Khu vực rộng lớn xung quanh nơi Arkadian Portal mở ra bị xáo trộn bởi ảnh hưởng của những nguồn năng lượng lạ thường và trở thành một khu vực sinh thái đặc biệt.Những cư dân sống gần đó , ngày ngày tiếp xúc với trường năng lượng đặc biệt ấy , dần dà , có những ảnh hưởng lạ thường tác động lên họ.Một sự thay đổi kì diệu , giống như một khả năng tiến hóa mới , những con người ấy nhận ra họ có thể sử dụng những quyền năng dị thường.Tùy vào ảnh hưởng của trường năng lượng ở các mức độ và khu vực khác nhau tác động lên mà những người đặc biệt ấy có thể sử dụng những sức mạnh khác nhau.Đó chính là khởi nguồn của sự phân chia làm 6 thuộc tính pháp thuật căn bản.Những kẻ mang trong mình nguồn năng lượng khác thường ấy tập hợp lại trở thành một cộng đồng đặc biệt , và những quyền năng họ có được dưới ảnh hưởng của trường năng lượng phát sinh từ Arkadian Portal được gọi dưới cái tên chung là "PHÁP THUẬT".
Đó là những điều ghi trong chương đầu của cuốn "Nguồn gốc pháp thuật".Ryuji nhận thấy nó có gì đó không được đúng cho lắm.Tinh thể Raw và những điều liên quan tới nó không hề được đề cập tới.Hắn có cảm giác cuốn sách này được viết ra nhằm mục đích che giấu sự thật về Raw và cố tình cung cấp những thông tin không đầy đủ và chính xác về bản chất thật sự của pháp thuật.Quả thật Maer-World này phức tạp hơn Ryuji tưởng tượng rất nhiều.
Gabriel đến lúc này vẫn không chịu ngừng nói , mặc dù Ryuji đã tỏ thái độ khó chịu với cậu ta.Hắn bắt đầu ước người ngồi cạnh hắn bây giờ là Cindy chứ không phải Gabriel.Hắn thật sự thấy rất vui khi ở cạnh Cindy.Ryuji không ghét Gabriel , chỉ có điều cậu ta thật phiền phức.
Ryuji không rõ vì sao sáng nay Cindy lại không tới lớp.Sự vô tư và hồn nhiên vui vẻ của Cindy sẽ làm cho giờ học bớt tẻ nhạt hơn.
Cuối buổi học , Ryuji có cuộc hẹn với cô Miranda và giáo sư Steinburdg tại văn phòng hiệu trưởng nên hắn tạm biệt Gabriel và tới gặp giáo sư Steinburdg.
Cô Miranda và giáo sư Steinburdg đang chờ hắn ở phòng hiệu trưởng.Việc chia sẻ pháp thuật cũng diễn ra giống hôm trước.Sau khi xong việc , giáo sư Steinburdg nhắc :
- Ryuji , ngày mai cũng vào giờ này , con hãy có mặt ở đây ,.Chúng ta cần thực hiện công việc này một lần nữa.
- Dạ , vâng thưa giáo sư.Con nhớ rồi.
Rồi như chợt nhớ ra điều gì đó , Ryuji bất ngờ hỏi :
- Vậy còn Louis , thầy Steinburdg , bạn ấy thì sao ạ.Con thấy bạn ấy nói sẽ chọn tháp Lửa.Bạn ấy có phải tiến hành chia sẻ pháp thuật như con không ạ.
- Louis đã ở đây trước con , đích thân giáo sư Steinburdg đã thực hiện công việc ấy. - Cô Miranda lên tiếng trả lời thay.
Thắc mắc của Ryuji đã được giải đáp , hắn chào cô Miranda và thầy hiệu trưởng rồi trở về phòng mình ở tháp Cây.
Sau buổi học nhàm chán , Ryuji thấy mệt lử và đói , hắn định sẽ tự thưởng cho mình một chiếc Hamburger thật bự và một tách socola nóng hổi, rồi sau đó sẽ đánh một giấc cho tới chiều.
Ryuji rời phòng định tới nhà ăn tháp Cây , nhưng hắn lại lo sẽ gặp tụi George và Clark ở đó.Vì vậy , Ryuji đành chịu khó đi xa một chút tới phòng ăn tháp Trung tâm.
Khá bất ngời khi hắn gặp Cindy ở đó.Hình như cô bé đã dùng bữa xong.Ryuji thấy trên bàn ngổn ngang chén dĩa và vỏ bánh kẹo, thật không thể tin là một cô gái nhỏ nhắn lại có thể ăn nhiều đến vậy.
- Chào cậu - Ryuji lên tiếng trước.
Cindy quay lại , trông thấy Ryuji , cô bé cười tít mắt.
- Mình đang chờ cậu đây , Ryuji.Mình đoán có lẽ cậu ngại chạm mặt đám côn đồ George nên sẽ không ăn ở nhà ăn tháp Cây mà tới đây.Vì thế mình đã đến đây trước đợi cậu cùng ăn trưa .... nhưng ... nhưng mà .... - Cindy hơi ngập ngừng.
- Nhưng cậu đợi mình lâu quá và cậu thấy đói nên đã ăn trước rồi chứ gì.Đừng nói với mình là cậu chén sạch chỗ này đấy nhé. - Ryuji vừa nói vừa ngó bãi chiến trường bừa bộn trên bàn ăn.
Cindy đỏ mặt , cô lúng túng giải thích :
- Ừ thì ... tại mình thấy đói , được chưa nào .
- Trời đất , cậu ăn nhiều phải gấp mấy mình ấy chứ.Cậu thật giống một cái máy ăn chuyên nghiệp.Cứ đà này sớm muộn cậu cũng sẽ biến thành một cái thùng phuy di động cho mà xem - Ryuji trêu.Hắn chỉ thấy lạ là tại sao Cindy ăn nhiều như vậy mà cô không phát phì lên , không những thế cô bé còn có một vóc dáng rất cân đối nữa.
-Còn lâu mới có chuyện đó , từ trước tới giờ tớ vẫn ăn như vậy mà đâu có biến thành cái thùng gì gì biết đi như cậu nói đâu.Không phải là mình ăn nhiều mà là do cậu quá gảnh ăn đấy.Ryuji à, cậu thật giống một cô nàng tong teo đang cố ăn kiêng - Cindy phản pháo.
Ryuji không thể tìm ra nổi một câu từ nào ngoa ngoắt và sâu sắc hơn để đấu lại Cindy.Lại một lần nữa hắn thất bại trong cuộc khẩu chiến với cô nàng mồm mép này.
- Ơ ... Ơ ... tớ ...không phải là ... - Ryuji ấp a ấp úng.
- Haha , xem cậu kìa Ryuji , mặt cậu đỏ lên rồi kìa , hay là tớ đã đúng , cậu đang ăn kiêng hả , có gì phải xấu hổ về điều đó nào , hãy thú nhận đi và tớ hứa sẽ không kể cho ai biết đâu.
Cindy đã hoàn toàn chiếm thế chủ động.Trong mấy ngày ở học viện Shinez , Ryuji đã trưởng thành hơn một chút , nhưng rốt cuộc thì hắn vẫn chưa thể hoàn toàn biến thành một người khác được.Ryuji vẫn chỉ là Ryuji hiền lành , ngốc nghếch , mồm mép chậm chạp , vụng về trong mắt Cindy.
Ryuji rất ngượng , hắn cứ lúng túng như gà mắc tóc , trông thật buồn cười.Nhìn thấy điệu bộ của hắn như vậy , Cindy tạm tha cho hắn.
- Ryuji này , lúc cậu tỏ ra ngượng ngùng trông dễ thương lắm đấy - Cindy nháy mắt láu lỉnh nói. - Thật là giống ... giống với ... - Cô bé làm bộ chống cằm suy nghĩ như để tìm ra một sự vật so sánh thích hợp.
- Cậu nói mình giống cái gì - Ryuji thấy không yên tâm vội hỏi lại.
Hắn lo rằng Cindy cũng nghĩ về hắn giống như những người khác "Một sinh vật lạ lùng , một kẻ dị hợm ngớ ngẩn , một thằng nhóc ngu ngốc , điên khùng và quái đản , hay là bất kì thứ gì đó đáng ghét tương tự".
-Ưhm ! Thì giống Ryuji thôi ... Tớ nghĩ Ryuji thật sự rất giống với Ryuji.Vì cậu còn có thể giống với ai khác hơn ngoài chíng cậu được. - Cindy mỉm cười nhìn hắn đầy bí ẩn.
Hắn suýt ngã ngửa vì câu trả lời đầy bất ngờ của Cindy.Thật là mất công hắn đã lo lắng mấy chuyện không đâu từ hồi nãy.Ryuji thở hắt ra nhẹ nhõm.Phải rồi , cô ấy là một người bạn tốt của hắn và sẽ chẳng bao giờ nghĩ về hắn một cách xấu xí như những kẻ khác.
- Ryuji này , chắc cậu đã tưởng rằng mình sẽ nghĩ xấu về cậu giống như những học sinh khác phải không ? - Vẻ ranh mãnh hiện rõ trên gương mặt Cindy.
- Ơ ... Ơ ... không phải vậy mà ...mình đâu có - Hắn ấp úng.
Ryuji thầm nghĩ , cô bé này quả thật như đi guốc trong bụng hắn.Cô ấy có thể nhận ra hắn đang nghĩ gì thông qua những cử chỉ và hành động khác lạ của hắn.Cindy thật sự rất thông minh và tinh tế.
- Mình nghĩ mình hiểu cậu mà , nên đừng lo về điều đó được chứ , và hãy mặc kệ tất cả những điều vớ vẩn mà người khác nói về cậu đi - Cindy nhìn thẳng vào mắt Ryuji như muốn đọc hết những suy nghĩ của hắn.Cũng may , cặp kính kì dị của Ryuji đã ngăn ánh mắt săm soi của Cindy lại.Cô nàng có vẻ hơi bực bội vì cái kính quái đản ấy khiến cô khó mà nhận ra vẻ mặt của Ryuji.
- Này , tại sao cậu suốt ngày đeo cái kính dị hợm ấy vậy.Trông mà phát ớn.Nó không chỉ làm cho ngoại hình của cậu trở nên ngớ ngẩn , biến cậu thành một tên lập dị , mà còn khiến chẳng ai thấy rõ mặt mũi cậu trông ra sao nữa. - Cindy thắc mắc.
Đến giờ , Cindy mới để ý là chưa bao giờ cô trông thấy rõ mặt Ryuji.Ngoài một nửa cái mũi và miệng của hắn là lộ ra còn thì phần trên hoàn toàn bị che khuất bởi cặp mắt kính to bự của hắn.Chẳng rõ có phải do Ryuji cố tình làm thế để không ai biết rõ mặt mũi cậu ta hay là vị cậu ta có một nhược điểm nào đó muốn che giấu trên khuôn mặt.
- À ... cái đó thì ... vào năm mình 10 tuổi , mình mắc một căn bệnh về mắt và nó làm cho mắt mình trông rất đáng sợ.Mình bị mọi người trong làng xa lánh cũng là vì cặp mắt ghê rợn đó.Vì thế mẹ mình đã mưa cặp kính đặc biệt này cho mình.Một loại kính đặc chế khiến cho không ai nhìn thấy được đôi mắt xấu xí của mình trừ phi mình tháo nó ra. - Ryụi giải thích khá trơn tru , giống như hắn đã học thuộc lòng chính những lời nói của mình.
Không cần phải quá nhạy bén , Cindy cũng dễ dàng nhận ra là hắn đang nói dối.Chẳng thể nào có một nguyên nhân khó tin như vậy được.Có gì đó bất thường trong lời nói của Ryuji.Nhưng có lẽ co nguyên nhân nào đó khó giãi bày nên Ryuji mới phải che giấu như vậy , nên Cindy cũng không hỏi cậu ta về cặp kính nữa.
- Mà sao hôm nay cậu không đi học - Ryuji vội lảng sang chuyện khác.
- À , mình ngủ quên mất , mà mình cũng chẳng thích môn 'Nguồn gốc và lịch sử pháp thuật" này.Bố mình nói , cuốn sách đó toàn viết về những điều nhảm nhí , không hiểu sao , "Hội đồng pháp thuật tối cao" lại cho phép nó được lưu hành và dạy tại các trường pháp thuật. - Cindy nói , có vẻ như cô đã bị cuốn vào chủ để mới này.
Chẳng hiểu sao Ryuji lại không thấy đói nữa , trong khi lúc nãy hắn có cảm giác bụng mình cồn cào vì đói.Hắn gọi một bữa trưa qua loa , vừa ăn vừa kể cho Cindy nghe về buổi học đầu tiên cực kì tẻ nhạt và buồn chán và về cậu bạn cùng phòng Gabriel.
Sau bữa trưa , Ryuji định sẽ đem trả Sylvia chiếc khăn tay , nên hắn tạm biệt Cindy , lấy cớ là đi kiếm Louis tại tháp Lửa.Dù là vậy , hắn vẫn đi cùng Cindy tới tận tháp Cây rồi mới chia tay cô bé.
- Tạm biệt , hẹn gặp cậu sau nhé Cindy.
- Ừ , gặp sau nhé , Ryuji.
Chờ Cindy đi khuất sau những bậc thang cuốn , Ryuji mới rời tháp Cây đi về phía tháp Nước.Tháp Cây nằm ở vị trí giữa tháp Nước và tháp Lửa.Tháp Nước nằm về phía trái , còn tháp Lửa nằm bên phải.Tới tháp Nước , hắn cứ lừng chừng mãi trước cầu than dẫn lên khu phòng ngủ của học sinh tháp Nước..Ryuji rất phân vân , không biết có nên tới tận nơi để trả chiếc khăn tay cho Sylvia không , quan trọng là hắn không rõ Sylvia ở phòng nào.Nhưng hắn cũng ngại không dám hỏi mấy đứa học sinh tháp Nước đi ngang qua , chẳng lẽ cứ đứng chôn chân một chỗ chờ tới lúc Sylvia tình cờ đi qua sao
Sau một hồi suy nghĩ , hắn quyết định sẽ trả Sylvia khi nào hắn gặp cô ấy.Ryuji quay lại tháp Cây.Không biết có phải do vô tình hay không , vì khi Ryuji vừa khuất sau bức tường hành lang nằm sát cầu thang thì Sylvia cũng xuất hiện ở đó.Khi cô xuống hết các bậc thang thì Ryuji cũng đã rẽ sang phía hành lang chính.Có lẽ chỉ cần nán lại một chút nữa thôi thì hắn sẽ gặp được Sylvia.
Ryuji trở về phòng hắn ở tháp Cây , vừa mở cửa đã thấy Gabriel đứng đó nhăn nhở cười , trên mắt cậu ta cũng đeo một cặp mắt kính ngớ ngẩn giống như chiếc kính của Ryuji.
- Cậu biết không , Ryuji , giờ thì tớ và cậu sẽ là một bộ đôi đặc biệt ăn ý nhất học viện Shinez này.Có lẽ tớ cũng nên để tóc giống như cậu nữa , sẽ không ai có thể nhận ra sự khác biệt giữa chúng ta và cậu có thể tự do thực hiện sứ mệnh bí mật của mình trong khi tớ thế vai cậu để che mắt mọi người. - Gabriel tỏ ra rất hào hứng.
Ryuji thật sự phát điên lên với những trò nhảm nhí và ý tưởng quái gở của Gabriel.Ở chung một chỗ với cậu ta thật sự là một điều tồi tệ không thể tưởng.
- Cứ làm gì mà cậu muốn , Gabriel.Tớ muốn ngủ một chút nên đừng làm phiền tớ , được không ? - Ryuji uể oải nói.
Rồi để mặc Gabriel với vẻ mặt tiu nghỉu vì cụt hứng , Ryuji quăng mình lên giường làm một giấc ngon lành.Buổi chiều hôm đó , hắn có giờ học môn "Pháp thuật hệ thông dụng"
Hắn và Gabriel cùng tới lớp học ở tầng 3 khu nhà nằm giữa tháp cây và tháp Trung tâm.Trên đường đi , 2 đứa thu hút hầu như tất cả mọi sự chú ý.Thật không bình thường chút nào khi bất ngờ nảy đâu ra một gã Gabriel bắt chước Ryuji hoàn toàn từ cách ăn mặc , đầu tóc , cử chỉ cho đến cả việc cố tình đeo cái kính quái đản trên mắt cũng là rập khuôn từ hắn.Giá mà Ryuji nổi tiếng vì tài năng hay ngoại hình nên được mọi người ngưỡng mộ và có người sẽ học theo phong cách của hắn thì đã đành , đằng này , hắn lại được coi là kiểu mẫu mọt sách , lập dị ngu ngốc nên việc bỗng nhiên có một thằng nhóc dở người mô phỏng y hệt hắn lại càng khiến cho người khác nghi ngại và chú ý.
"Gabriel là bạn cùng phòng của gã lập dị Ryuji , biết đâu cậu ta thành ra thế này là do bị lây từ Ryuji"
"Phải rồi , dám lắm chứ , hắn ta có cái tinh thể gì gì đó , chắc nó là thứ đã truyền căn bệnh lập dị từ hắn sang người khác , nên tốt nhất nên tránh xa hắn thì hơn"
Hầu hết những ai trông thấy bộ đôi Ry-Ga đều có chung suy nghĩ như vậy. . Vì thế , tất cả các học sinh năm 1 khác đều tìm cách dạt đi chỗ khác khi Ry-Ga đi qua.Ryuji thầm kêu khổ trong lòng , tự nhiên hắn phải chuốc lấy rắc rối không đâu.Nếu chỉ có mình Ryuji thì những học sinh khác sớm muộn cũng sẽ quen với sự có mặt của hắn và họ sẽ thôi không bàn tán hay nhìn hắn như 1 quái vật ngoài hành tinh nữa.Chỉ tại Gabriel cố trở thành một Ryuji thứ hai bằng những hành động ngớ ngẩn của cậu ta , nên giờ đây , hắn càng nhiều tai tiếng hơn , các học sinh khác lại càng tránh xa Ryuji như tránh một thứ virus lây bệnh nguy hiểm.
- Đó là Gabriel Marshall , bạn cùng phòng với gã Ryuji quái đản.Xem chuyện gì đã xảy ra với cậu ta kìa
-Thật tội nghiệp , cậu ấy khá dễ thương.Mình đã trò chuyện với cậu ấy trong bữa tiệc nhập học.Không thể tin được là quái vật kia đã biến đổi cậu ấy trở thành một thứ bệnh hoạn giống hắn ta - Một đứa con gái tỏ ra xót xa , thông cảm cho số phận bi đát của Gabriel.
- Gabriel đáng thương , chắc hẳn bạn ấy đã rất đau đớn , hãy xem cái cách mà bạn ấy lẵng nhẵng đi theo và không ngừng tìm cách trò chuyện với gã đần kia kìa.Có lẽ cậu ấy đã bị tẩy não hay gì đó đại loại như thế. - Một đứa khác thốt lên với giọng buồn rầu.
Ryuji nghe thấy hết những lời xì xầm ấy , hắn cố tỏ ra chẳng quan tâm tới nhưng không được.Càng cố lờ đi , hắn càng thấy tức đến sôi máu.Vậy mà ở bên cạnh , Gabriel vẫn cứ thảnh nhiên cười cợt.
- Cậu thấy họ nói gì không.Thật là những kẻ đáng thương hại với vốn hiểu biết kém cỏi.Họ đâu có thể biết cậu chỉ giả bộ ngớ ngẩn để tiện cho việc thực hiện sứ mệnh vĩ đại của mình thôi.Và tớ - Gabriel - sẽ là người bảo vệ cậu chống lại những thế lực hắc ám.
Gabriel thật sự là một kẻ hoang tưởng có vấn đề nghiêm trọng về mặt thần kinh.Nhìn cái bản mặt vửa nhởn nhơ vửa cố tỏ ra nghiêm trọng và bí hiểm của Gabriel , Ryuji chỉ muốn đập cho cậu ta một phát.Nhưng hắn cũng đã tưởng tượng ra cảnh mọi người sẽ lại càng hiểu lầm hơn nữa về hắn và về một Gabriel đáng thương , bị hành hạ tàn tệ bởi một gã điên khùng , biến thái.
Và nếu điều đó đến tai Cindy nữa thì chắc hắn chả còn mặt mũi nào để gặp cô bé.Vì thế , Ryuji chỉ còn cách cố kiềm chế ý định bạo lực ấy của mình lại.Hắn cúi gằm mặt bước vào lớp và cầu trời cho mau hết giờ.
Lần này , vừa vào lớp , hắn đã chạm mặt Cindy ngay.Cô bé đang ngồi trò chuyện với một nữ sinh tháp Cây khác.Chắc là bạn cùng phòng của cô.Trông thấy bộ đôi Ry-Ga , Cindy phá lên cười sặc sụa , hồi lâu cô mới kìm lại được.
-Có ... có chuyện ...chuyện gì thế này ? Chỉ mới không gặp một lát mà sao cậu lại biến thành 2 người thế kia , Ryujji ? - Cindy nói trong hơi thở gấp gáp vì cô bé đã cười quá nhiều.
Ryuji mặt mũi đỏ bừng , hắn cảm thấy thật xấu mặt khi thằng ngốc Gabriel đứng cạnh hắn giống như một bản sao hoàn hảo.Vóc dáng và ngoại hình tương đương nhau , chỉ khác màu tóc và Ryuji cao hơn 1 chút.Nhưng nếu Gabriel cũng nhuộm tóc nâu như Ryuji thì sẽ chẳng ai nhận ra nổi đâu là Ryuji , đâu là Gabriel.
-Xin chào , mình là Gabriel , bạn là bạn của Ryuji phải không, bạn xinh thật đấy - Gabriel liến thoắng.
Cô bé ngồi cạnh Cindy khẽ lay nhẹ tay Cindy , thì thầm gì đó.
- Ồ , không sao đâu , Rebecca , tớ nghĩ không có thứ virus ngớ ngẩn ấy đâu.Ryuji trông đâu có giống một kẻ truyền bệnh quái đản phải không ? - Cindy trấn an , cô hướng ánh mắt về phía Ryuji mỉm cười ranh mãnh.
Tuy vậy , cô bé tên Rebecca vẫn nhìn Ryuji với vẻ lo lắng.
- Mình là Cindy , rất vui vì được biết cậu.Cậu là bạn cùng phòng cua Ryuji hả. - Cindy quay sang hỏi Gabriel.
- Cậu ta ... không phải - Ryuji gằn từng tiếng.
- Phải rồi , mình là bạn của Ryuji , bạn thân nữa là đằng khác , cậu có thấy cách tụi mình giống nhau không , một cặp Ry-Ga hợp rơ. - Gabriel nhanh nhảu cướp lời Ryuji.
- Vậy sao , tuyệt quá nhỉ.Gabriel này , chỉ cần cậu nhuộm tóc nâu giống Ryuji thì ngay cả mình cũng sẽ chẳng nhận ra đâu là Ryuji đâu là Gabriel dưới cặp kính to bự kia. - Cindy nhận xét.
- À , mình quên không giới thiệu , đây là Rebecca , là bạn cùng phòng với mình - Vừa nói Cindy vừa kéo Rebecca lại phía Ryuji.
Rebecca có vẻ là một cô gái khá nhút nhát.Cô ấy có mái tóc đên cắt ngắn ngang vai , gương bầu bĩnh lốm đốm tàn nhanh với đôi mắt to tròn màu nâu.Một vẻ ngoài không có gì nổi bật.
Ryuji chỉ không thích Rebecca nhìn hắn với vẻ sợ sệt như 1 sinh vật lạ nguy hiểm.
- Đừng sợ Rebecca , Ryuji không cắn đâu.Mặc dù trông cậu ấy có vẻ khá giống như đang chuẩn bị làm thế. - Cindy đùa.
Lời nói của Cindy lại càng làm cho Ryuji lo lắng , bởi trước mặt cô bé bây giờ có tới tận 2 kẻ dị hợm giống hết nhau.Dù sao thì Gabriel cũng bớt đáng sợ hơn gã Ryuji kia.Càng lúc Rebecca càng không hiểu tại sao một cô gái xinh xắn , cá tính và nổi bật như Cindy lại có thể làm bạn với gã lập di ngớ ngẩn Ryuji.
Chuông reo , giáo viên "Pháp thuật thông dụng" bước vào lớp.Rebecca thở phào nhẹ nhõm trở về chỗ ngồi cạnh Cindy.Ryuji muốn ngồi cạnh Cindy nhưng phần vì Gabriel cứ bám theo hắn , phần vì đã có Rebecca ở đó.Có vẻ Rebecca chẳng có chút thiện cảm nào với Ryuji.
Dạy môn "Pháp thuật thông dụng" là thầy Bridge cua tháp Kim loại.Thầy Bridge còn khá trẻ , chỉ độ ngoài 30.Sở hữu một ngoài hình cao ráo cộng với gương mặt đầy nam tính.Thầy Bridge được khá nhiều nữ sinh hâm mộ.
Trật tự , các trò hãy mở trang 5 cuốn "Pháp thuật thông dụng nhập môn" và chúng ta bắt đầu bài học. - Thầy Bridge nghiêm giọng.
Ryuji mở cuốn sách của hắn ra , đó là phần giới thiệu về các pháp thuật hệ thông dùng.
- Sander , trò đọc nó giúp tôi - Thầy Bridge liếc qua danh sách lớp gọi.
Ryuji đứng dậy đọc , lại có hàng đống tiếng xì xầm về hắn vang lên.Nhưng thầy Bridge đã dập tắt tiếng ồn ào ấy , thầy ấy có vẻ khá nghiêm khắc.Ryuji thấy vững tâm hơn , hắn đọc to và rõ ràng những điều ghi trong sách.
-Pháp thuật hệ thong dụng là một trong 3 hệ pháp thuật cơ bản.Tất cả những pháp thuật dạng dịch chuyển đơn giản , sửa chữa và điều khiển đồ vật pháp thuật cấp thấp , truyền tin và liên lạc được gọi chung là pháp thuật hệ thông dụng.Không giống với hệ tự nhiên và hệ tâm linh.Pháp thuật hệ thông dụng được dùng nhiều trong những hoạt động sinh hoạt của cộng đồng pháp thuật.
- Cám ơn trò Sander - Thầy Bridge ngắt lời.
Thầy bắt đầu giảng về hệ thống các pháp thuật thông dụng , các phép đơn giản nhất thường được sử dụng ở Maer-World.Trong kì học đầu tiên , các học sinh sẽ được học và thực hành tất cả những pháp thuật hệ thông dụng.