Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chào tạm biệt vị sư phụ Hades thần bí , Ryuji một mình trở lại phòng ngủ của mình tại tháp Cây , lúc này cũng đã khá muộn , hầu hết học viên đều trở về phòng mình , hành lang tháp trung tâm càng trở nên vắng vẻ , điều này cũng dễ hiểu bởi nơi học viên Shinez sinh hoạt không phải là tháp trung tâm mà là 6 tòa tháp xung quanh.
Bài học hôm nay thật sự quá uyên thâm và phức tạp , một cách nói khác là cực kỳ khó hiểu , lượng thông tin và kiến thức được truyền tải thật sự quá nhiều , nhưng Ryuji biết , những gì sư phụ Hades nói với hắn trong buổi tối nay chỉ là những tri thức tổng quát nhất về Ngũ hành Thuận và Nghịch mà thôi.Ryuji cảm giác đầu óc có chút choáng váng , suy nghĩ hỗn loạn như một mớ bòng bong , học thuyết ngũ hành này thật sự không dễ dàng để có thể tiếp nhận nhanh chóng như vậy , nó khiến hắn trong một thời gian ngắn không cách nào tiêu hóa nổi.
Mấy giờ đồng hồ trôi qua , ngoài kiến thức về lịch sử thần bí , thêm vào đó là phương pháp tu luyện của dòng dõi thần bí sử gia Pandora khiến người ta thống khổ và đau đớn , lại còn việc rèn luyện thân thể và thể lực mà Hades nhắc tới , khéo léo , nhanh nhẹn như Hunter , mạnh mẽ như Gladiator , thật sự là những mục tiêu bất khả thi , khiến Ryuji cảm thấy có chút lo lắng , sợ hãi , pha lẫn một chút hưng phấn và chờ mong.Hắn biết được , những ngày sắp tới của hắn tại học viện Shinez sẽ không còn yên bình như trước nữa.
Thở mạnh một hơi , dường như lấy lại quyết tâm , Ryuji không vội vàng trở về tháp Cây , hắn rời khỏi lâu đài Shinez , ra tới quảng trường lớn bên ngoài , một mình tản bộ , thầm hồi tưởng lại quá trình từ khi mình rời khỏi thế giới bên ngoài tới Shinez nhập học.
Tới Shinez , thực sự là một bước ngoặt kì diệu trong cuộc đời Ryuji , hắn không chắc liệu trên thế giới này có thứ gì đó gọi là số mệnh hay không , nhưng học viện Shinez , thế giới của Maer , tất cả đã làm cuộc sống của hắn thay đổi theo chiều hướng tốt đẹp hơn.
Không còn bị những vận xui bám đuổi , không còn suốt cả ngày bị bắt nạt và chọc ghẹo và quan trọng hơn nữa , hắn không còn cô độc , ở Shinez , hắn đã có những người bạn thật sự.
Louis Sazanami , Cindy Mcgreed , Sylvia Silverstone , Rebecca , Gabriel …
Tất cả bọn họ đều là bạn tốt của hắn , những người kết bạn với hắn mà không hề quan tâm tới vẻ ngoài lập dị và tính cách có phần rụt rè , yếu đuối của hắn.
Chuyến tàu số XIII đã đưa hắn tới nơi này , một nơi thật tuyệt vời , để hắn tiếp xúc được với điều kì diệu của tạo hóa , thứ mà ở thế giới bên ngoài , hắn chỉ có thể thấy và ngưỡng mộ trên phim ảnh , thứ mang tên “Pháp thuật”.
Ngẩng đầu nhìn tinh không mênh mông , bầu trời tối đen thăm thẳm hút vào tầm mắt , lác đác một vài ngôi sao phát ra ánh sáng yếu ớt , ảm đạm , Ryuji bỗng cảm thấy giữa vũ trụ bao la , vô biên vô hạn , sinh mệnh con người thật nhỏ bé , cũng giống như những vì sao đơn lẻ kia , một loại cảm giác cô đơn từ lâu không xuất hiện lại một lần nữa dâng lên trong lòng hắn.
Bạn bè …
Hắn có , nhưng người thân thật sự của hắn thì sao.
- Mẹ … Rốt cuộc mẹ đang ở nơi nào …con tin tưởng , sẽ có một ngày , con nhất định sẽ tìm được mẹ..
Ryuji tự nhủ.Bàn tay nắm chặt , hắn càng thêm kiên định con đường mình phải đi tới trong tương lai.
Thần bí sử gia …Hắn không thể dừng bước…
Hắn tin tưởng , chỉ cần mình nỗ lực và trả giá thật nhiều , một ngày nào đó , hắn có thể sẽ trở thành một tồn tại mạnh mẽ trên đại lục Neitherland , có thể tìm thấy mẹ trong thế giới bao la mà tràn đầy thần bí này , bởi Ryuji hiện tại không còn là một cậu bé ngây ngô cái gì cũng không biết nữa , hắn biết được , mẹ hắn , Phoebe Sander , không có khả năng chỉ là một phụ nữ bình thường ở thế giới bên ngoài , bà ấy là một Maer.
Ryuji khác với Louis , đây là ước muốn và hy vọng của hắn , hắn muốn trở nên mạnh mẽ tại thế giới của pháp thuật này , bởi vì cái hắn cần là sức mạnh và quyền năng để có thể bảo vệ những người quan trọng đối với mình , bảo vệ những điều mình trân trọng và yêu quý , còn Louis , trong con người cậu ta tràn ngập dã tâm , tham vọng và sự hận thù , điều đó khiến Louis trở nên hùng mạnh và đáng sợ , nhưng đổi lại Louis sẽ đánh mất đi nhiều thứ còn quan trọng hơn cả quyền lực và địa vị.
Mục đích giống nhau nhưng con đường lại bất đồng , dẫn đến bản chất của hai người cũng khác nhau.Ryuji lương thiện , còn Louis đã dần nhuốm màu hắc ám , trên con đường dẫn tới đỉnh cao quyền lực trên đại lục Neitherland , cuối cùng ai sẽ là người có thể đi tới tận cùng , điều này không ai có thể đoán trước được.
- Dì Barbara , các sơ trong cô nhi viện ngày trước , không biết mọi người có khỏe không , con rồi sẽ trở lại thăm mọi người , con tin tưởng , con có thể làm cho cuộc sống ở cô nhi viện trở nên tốt đẹp hơn , sẽ có càng nhiều những đứa trẻ giống như con trước đây được chăm sóc và dạy dỗ thật tốt , có thể trưởng thành trong tình yêu thương của mọi người.
- Louis , cậu là người bạn tốt nhất của tớ , tớ biết cậu có nhiều chuyện không muốn tớ biết chỉ vì lo cho sự an toàn của tớ , sau lần vô tình chứng kiến trận chiến trong vùng tối rừng Shinez , tớ rất buồn khi biết được cậu dường như bắt đầu đắm chìm trong hắc ám , nhưng tớ tin tưởng , tớ sẽ không để cậu đọa lạc trong hắc ám mãi mãi , sẽ có một ngày , tớ đưa cậu trở lại là người bạn hiền lành Louis mà tớ từng biết.
- Sylvia , dù gia tộc của bạn có bị người ta ghét bỏ , khinh thường , dù lời nguyền mà bạn phải hứng chịu có đáng sợ tới đâu đi nữa , nhưng mình tin tưởng , sẽ có một ngày , mình có thể giúp bạn thoát khỏi lời nguyền của gia tộc Silverstone , mang đến cho bạn một cuộc sống vui vẻ và tốt đẹp hơn , mình muốn nụ cười sẽ luôn thường trực trên môi bạn.
- Cindy , tớ biết cậu không chỉ là một cô gái đơn giản và bình thường giống như những gì cậu thể hiện từ khi tới Shinez này , khi gặp Lucian tớ đoán rằng có lẽ cậu là một thành viên của gia tộc pháp thuật cổ xưa nào đó , xuất thân và địa vị cực kỳ cao quý , nhưng tớ tin tưởng , tớ có thể cho mọi người thấy , tớ , Ryuji dù lúc này chỉ là một thằng nhóc tầm thường và yếu ớt , không có địa vị cũng không có gia tộc hùng mạnh làm hậu thuẫn , nhưng tớ đủ tư cách để làm bạn với cậu , tớ tin tưởng tớ hoàn toàn có thể sánh ngang với Lucian Augustine , thậm chí có một ngày tớ sẽ vượt qua hắn.
- Gabriel , tớ biết từ khi mới quen có lẽ cậu có chút ảo tưởng về tớ , giống như tớ là một nhân vật thần bí nào đó được phái tới Shinez để thực hiện nhiệm vụ bí mật , cố tình che giấu bản thân bằng cách tạo ra vẻ ngoài lập dị , nhưng biết đâu , một ngày nào đó tớ thật sự trở thành một nhân vật như vậy thì sao , tớ tin tưởng có lẽ cái suy nghĩ buồn cười ấy của cậu cũng có thể trở thành hiện thực đấy.
Đứng giữa quảng trường rộng lớn , Ryuji ngẩng đầu nhìn về phía xa , lâu đài Shinez với 7 tòa tháp sừng sững kiêu hãnh tỏa ra hào quang nhu hòa , rừng Shinez tịch mịch mà hoang sơ , tựa như những nhân chứng lắng nghe , chứng kiến một thiếu niên nhỏ bé tại thời khắc này với ý chí và quyết tâm của mình vì muốn nắm lấy trong tay chính vận mệnh của mình mà phát ra lời hứa , một đường đi tới đỉnh cao của đại lục Neitherland cho dù con đường ấy thật nhiều chông gai , khó khăn và nguy hiểm , cho dù hy vọng thật sự không quá nhiều , nhưng đó là con đường mà thiếu niên ấy đã chọn.
Ánh mắt hắn lộ ra sự tin tưởng cùng quyết tâm mãnh liệt.
Dragon Slayer trên ngón tay tựa như cũng bị quyết tâm và niềm tin của Ryuji ảnh hưởng , tản mác ra ánh lửa cuồng nhiệt , như hưởng ứng , như ủng hộ mục đích vinh quang của thiếu niên này.
Ryuji đứng giữa quảng trường , bàn tay hắn nắm chặt , từng trận gió đêm thổi qua cũng không khiến hắn cảm thấy lạnh , bầu trời đêm mông lung , vô cùng vô tận vũ trụ tinh không tăm tối như không thể ngăn cản một đôi mắt tràn đầy lửa nóng dường như muốn xuyên thủng trời cao.
Nhưng Ryuji không biết được , tại thời khắc hắn xuất thần đứng giữa quảng trường Shinez , từ trong bóng tối , có một đôi mắt đang chăm chú nhìn hắn , trong đôi mắt thần bí ấy , ẩn chứa một tia ngạc nhiên , một phần tán thưởng , lại kèm theo một chút bất đắc dĩ và mang cả hàm ý mong đợi.
Ánh mắt ấy xuất thần nhìn theo bóng dáng Ryuji chầm chậm cất bước trở lại lâu đài Shinez , cho tới khi Ryuji biến mất phía sau cánh cổng lâu đài , chủ nhân của đôi mắt thần bí ấy mới thu hồi lại ánh mắt của mình , khẽ thở dài một tiếng , khẽ nói , tựa như nói với chính mình mà lại tựa như đang nói với một tồn tại hư vô nào đó.
- Ngươi cũng thấy được chứ , Key of Wisdom , trong cuộc đời mỗi người , số mệnh là một thứ hư ảo không thể nắm giữ , nhưng có lẽ nó thật sự tồn tại , nếu không , ta cũng sẽ không giống như ngày hôm nay , trở thành một quân cờ trong tay kẻ khác , nhưng cũng giống như Ryuji Sander , ta tin tưởng , sẽ có một ngày ta thoát khỏi sự thao túng của kẻ đó , biến hắn trở thành nô lệ của mình.Chỉ hy vọng ngươi sớm một ngày có thể khôi phục , mở ra Library of Knowledge (Trí tuệ thư viện) , khi đó , ta có thể hoàn toàn nắm giữ vận mệnh của mình trong tay và làm sáng tỏ bí ẩn về cái chết của họ.
- Được rồi , gần đây dường như ta có hơi chút bi ai , thương cảm , thật sự là không thích hợp với hình tượng của ta lúc này , ngươi sẽ không cười nhạo ta chứ.Chúng ta cũng nên đi thôi , tới gặp những người đó , ta có nhiều điều muốn hỏi bọn họ , mong rằng họ sẽ cho chúng ta câu trả lời rõ ràng…Người đàn bà ấy , từ lần đầu gặp mặt đã khiến cho ta có một cảm giác kỳ quái , cũng không rõ là điều gì nữa…
Người bí ẩn trong bóng tối khẽ cười , thì thào lẩm nhẩm , thanh âm có chút mờ mịt , phảng phất như vọng lại từ chốn xa xăm nào đó.
Dứt lời , thân thể hắn dường như cùng với bóng đêm là một thể , chầm chậm biến mất tựa như dung nhập vào màn đêm vô tận.
Cùng thời điểm đó , ở một nơi khác , nơi này ban ngày vốn là một khu buôn bán khá sầm uất , còn ban đêm cũng trở thành một tụ điểm vui chơi giải trí khá sôi động , nơi này đối với học viên Shinez và các trường pháp thuật quanh đó đều rất quen thuộc , nơi này gọi là thị trấn “Holy Forest”.
Lúc này đã qua 22h30 , ngoại trừ một số quán rượu và quán ăn vẫn còn mở cửa , những cửa hàng khác đều đã ngừng buôn bán , bầu không khí trong thị trấn cũng trở nên trầm lặng hơn.
Broken Sword … cửa tiệm bán M.T.I này thường ngày đóng cửa rất sớm , nhưng hôm nay dường như là một ngoại lệ , thời gian đã muộn thế này , nhưng ánh đèn bên trong cửa tiệm vẫn còn sáng , cánh cửa ra vào cũng chỉ khép hờ , dường như chủ nhân của Broken Sword đang chờ đợi vị khách đặc biệt nào đó ghé qua.
- Aleria , cô nói xem , “hắn” sẽ đến chứ ...
Một giọng đàn ông chợt vang lên xua tan sự yên lặng của trời đêm.
- Nhất định sẽ đến , “hắn” muốn thấy “Người kế thừa” , trước khi đưa ra quyết định.
Một giọng phụ nữ trầm thấp đáp lại.
Bên trong cửa tiệm M.T.I Broken Sword , Aleria Scourge cùng với Vladimir Switzerlaw sắc mặt nghiêm túc , lại thêm vài phần trịnh trọng đang ngồi bên bàn tiếp khách chờ đợi một cuộc hẹn sắp tới.
Hai người bọn họ đều cảm thấy hồi hộp , lại có chút lo âu , song chỉ cần thấy được sự trang trọng trong cách ăn mặc và thái độ nghiêm túc của hai người liền hiểu được những vị khách sắp đến dĩ nhiên đều là những nhân vật không hề đơn giản , có thân phận và địa vị không nhỏ.
“Cộc…”
Một âm thanh va chạm nhỏ vang lên , cốc rượu trên tay Vladimir đặt nhẹ xuống bàn , hắn ngước mắt nhìn giá nến treo trên trần nhà , thì thào nói.
- Chỉ hy vọng lần này cô không phạm sai lầm , “Người kế thừa” chúng ta tuyển chọn sẽ được “hắn” chấp nhận , bằng không … sự việc sẽ ra ngoài tầm kiểm soát của chúng ta , có thể sẽ có nguy hiểm.
- Vladimir , anh cũng biết , tại Neitherland , người ta gọi tôi là gì mà , “hắn” tuy đáng sợ , nhưng cũng mới chỉ nửa bước tiến vào Legend , chưa phải là một vị Legend Master chân chính , hơn nữa …hắn là trưởng bối trong gia tộc của tôi , ít nhất còn có quan hệ huyết thống , nếu kế hoạch lần này thất bại , với thể diện của hắn , hẳn cũng sẽ không trở mặt với chúng ta đâu.
Aleria thấp giọng đáp , giọng điệu có phần nắm chắc.
“Bốp ..bốp…bốp”
3 tiếng vỗ tay vang lên , ngay sau đó , là một thanh âm lạnh lẽo như vọng đến từ vực sâu khiến người ta lạnh gáy.
- Tốt , tốt , không hổ là Memory Eye (Ký ức chi nhãn) Aleria Scourge , người có khả năng nhìn thấu ký ức và những sự việc xảy ra trong quá khứ của người khác , cô cháu gái , cháu cũng thật hiểu rõ ta đấy , dưới rank Master chỉ là những con kiến vô dụng mà thôi , ta khinh thường ra tay với chúng.Đối tượng mà các ngươi muốn tiến cử , dù có được “Sự thừa nhận” đi chăng nữa cũng chỉ là một thằng nhóc còn chưa đạt tới Master , miệng còn hôi sữa mà thôi , chú ba đáng kính của cháu lại muốn gây khó dễ cho hắn sao.Nếu hắn không được ta coi trọng , vật kia sớm muộn cũng sẽ trở về trong tay ta mà thôi.Lại nói thêm , Aleria bé bỏng , cháu thật sự lừa dối chú ba đến khổ , tại sao khi có được thứ đó lại không đem sự việc này báo cáo với gia tộc , chẳng lẽ cháu không nghĩ tới lợi ích của gia tộc sao.
Cánh cửa bên ngoài vẫn khép hờ , kẻ tự xưng là “Chú ba” với Aleria này giống như là từ trong hư vô xuất hiện , không hề có một dấu hiệu báo trước.
Đó là một người đàn ông trung niên cao lớn , thân hình cường tráng và có gương mặt đầy góc cạnh , hàm râu quai nón đen rậm cùng với cặp mắt hung tàn , vằn vện những tia máu đỏ tươi , thêm chiếc mũi to và khoằm khoằm như mỏ diều dâu khiến cho khuôn mặt hắn trở nên đặc biệt dữ tợn.
- Hừ…
- Ngài Slaught …
Hai người Aleria và Vladimir , đối với sự xuất hiện của Slaught Anthony Scourge đều có những phản ứng khác nhau , với Aleria , cô cảm thấy cực kỳ chán ghét và ghê tởm người chú ruột này , còn với Vladimir , hắn ít nhất vẫn tỏ ra một chút tôn trọng bởi dù sao , Slaught Anthony Scourge không phải một kẻ vô danh , trong thế giới hắc ám , danh tiếng và địa vị của hắn không hề nhỏ.
“Đồ tể” đó là xưng hiệu của hắn trong thế giới hắc ám , một kẻ sát nhân máu lạnh và tàn bạo không hề biết đến hai chữ nhân từ.
Slaught , hắn là một Assassin , nhưng là một Assassin đặc biệt ngạo mạn , nhưng cũng đủ đáng sợ và đủ mạnh mẽ để xuất hiện một cách công khai trước mặt bất cứ kẻ nào bị hắn coi là nạn nhân.Điều khác biệt của hắn với những Assassin khác , đó là Slaught không bao giờ ẩn nấp rồi bất ngờ ra tay , một kích hạ sát thủ nạn nhân của mình , không bao giờ thực hiện cái gọi là ám sát , những phi vụ hắn thực hiện đều là minh sát , lại càng không thích một đòn giết chết nạn nhân , cái hắn thích nhất chính là chơi trò mèo vờn chuột với nạn nhân của mình , rồi sau đó dùng đủ mọi hình thức tàn bạo nhất để tra tấn nạn nhân , không để kẻ đó dễ dàng chết đi , bởi từ trong sự đau đớn tột cùng , chứng kiến sự tuyệt vọng và sợ hãi của kẻ khác , điều đó mang lại cho Slaught khoái cảm tột cùng của đam mê giết chóc.
Slaught Anthony Scourge thực sự là một gã đồ tể bệnh hoạn với những thú vui khát máu biến thái của mình.
Hắn khiến cho tại Neitherland , rất nhiều Maer chỉ cần nghe đến tên hắn đều sợ hãi và hoảng loạn vô cùng , không chỉ bởi vì hắn là “đồ tể” mà còn bởi hắn là một Assassin đã bước nửa bước chân vào rank Legend.
Còn nhắc tới gia tộc Scourge , chính là một trong 3 đại gia tộc cổ xưa nắm giữ quyền thống trị trong thế giới hắc ám …
Một bất hủ đại gia tộc với truyền thừa hơn 20000 năm tại Neitherland., đây là một đại thế gia cổ lão hùng mạnh đến mức khó tưởng tượng , một con quái vật kinh khủng thật sự , là thứ mà những gia tộc pháp thuật cổ xưa mới nổi khác như Silverstone , Shadowrage hay Augustine so sánh với nó , chỉ giống như trẻ con so sánh với người trưởng thành.
Nhận thấy thái độ của Aleria với mình không hề có chút thân thiện và hảo cảm nào , Slaught cũng không chút để ý vì trong gia tộc sự xung đột quyền lợi giữa những thành viên trực hệ thường xuyên xảy ra gay gắt , nên không tránh khỏi phát sinh mâu thuẫn và xích mích khó có thể hòa giải.Aleria trong gia tộc địa vị không cao do quyền năng của cô không đủ mạnh và một số nguyên nhân liên quan tới huyết mạch nữa.Thế lực của Aleria không đủ để cô có thể tham gia tranh đấu quyền lợi trong gia tộc , Slaught lại là một kẻ rất có địa vị trong gia tộc , nếu có thể tranh thủ được sự giúp đỡ của hắn , địa vị của Aleria một lần nữa sẽ được nâng lên , bởi vậy , dù rất chán ghét người chú ba này , Aleria cũng chỉ có thể nhẫn nhịn , gạt bỏ mọi hiềm khích hợp tác với hắn.Mà trong kế hoạch này , “Người kế thừa” chính là một điểm mấu chốt để lôi kéo Slaught.
Slaught híp mắt nở một nụ cười đáng ghê tởm , cái miệng râu xồm xoàm mở ra , để lộ hàm răng ố vàng , càng làm tăng thêm vẻ bệnh hoạn ở hắn , hắn thô lỗ kéo một chiếc ghế ra , đặt mông thô kệch ngồi phịch xuống khiến chiếc ghế phát ra những âm thanh kẽo kẹt.
- Cháu gái yêu quý , chúng ta sẽ không bàn bạc một chuyện cơ mật như thế ở nơi này chứ...cháu sẽ không sợ có kẻ tò mò nghe lén chứ…
- Dĩ nhiên là không , chờ “Người kế thừa” tới , chúng ta sẽ vào trong phòng bí mật để bàn bạc cụ thể.
Aleria Scourge không mấy mặn mà đáp.
Chợt đúng lúc này , cánh cửa khép hờ bị người đẩy ra , một cơn gió đêm lạnh lẽo thổi tới , tràn vào trong cửa tiệm Broken Sword , một người với dáng vẻ có chút gầy yếu xuất hiện tại ngưỡng cửa.
Dưới ánh nến vàng vọt , kẻ mới đến gỡ xuống chiếc mũ trùm trên đầu , phía sau hắn , bên ngoài cánh cửa là màn đêm tăm tối và tĩnh lặng , hoàn toàn tương phản với màu tóc của hắn , giống như sự tương phản giữa thiện và ác , giữa bóng tối và ánh sáng , giữa ban ngày và ban đêm , giữa thần linh và ma quỷ.
Kẻ mới tới có mái tóc màu bạch kim …và trong đôi mắt của hắn hoàn toàn là một mảnh màu tăm tối.