Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
‘Hoàng thương…’ Huyền Hoài Cẩn tiến vào liền quỳ rạp xuống đất,’Ngài….’
Muốn mở miệng lại nuốt vào, Huyền Hoài Cẩn không biết chính mình có nên hay không cùng Lạc Ngọc nói chuyện.
Cục diện như vậy vô luận là ai cũng thấy thực xấu hổ, Huyền Hoài Cẩn một mực cúi đầu không dám nhìn vào ma trướng sợ gặp phải ánh mắt đối phương khiến y xấu hổ.
Nhưng Huyền Kì Dịch cũng không nhận hảo ý của hắn, y thậm chí cũng không để ý tất cả đều bị đối phương nhìn thấy, y ra lệnh Huyên Hoài Cẩn không thể không ngẩng đầu tình cảnh này thật khiến hắn kinh hách lần nữa.
Hiện tại hắn cách giường rất gần, khi hắn vừa nghẩng đầu đập vào mắt chính là Lạc Ngọc toàn thân bị hồng ngân bao phủ, hồng ngân trên da thịt trắng như tuyết liền giống như rượu khiến nguời ta khuynhh túy.
Đang lúc hắn nhìn trên đùi Lạc Ngọc, Lạc Ngọc bỗng nhiên phát ra tiếng thở dốc khiến hắn vội vàng nhìn về phía Lạc Ngọc, thực sự kinh ngạc.
Thống khổ cùng cực lạc hai loại biểu tình cùng xuất hiện trên mặt Lạc Ngọc thực hoàn mỹ, hấp dẫn đến cực độ.
Thắt lưng Lạc Ngọc mảnh khảnh bị hai tay Huyền Kì Dịch giam cầm, hạ thân hai nguời dính liền truyền đến âm thanh ‘xuy phốc xuy…’ trong căn phòng tĩnh lặng làm cho người ta nghe nhất thanh nhị sở.
‘Có phải hay không rất đẹp?’
Huyền Kì Dịch nhìn mặt Huyền Hoài Cẩn tăng thêm tầng sắc đỏ, tà mị cười. Huyền Hoài Cẩn nhất thời không phòng bị, bị đối phương nắm lấy cổ tay dùng sức kéo lên giường nhưng lại vừa vặn nằm ngay trên ngực Lạc Ngọc, lọt vào tầm mawsthai khỏa hồng nhị cứng rắn sưng đỏ.
‘Ngô…’
Lạc Ngcoj thống khổ kêu lên, bị khủy tay Huyền Hoài Cẩn thúc vào ngực, Lạc Ngọc muốn ngồi dậy để giảm bớt đau đơn nhưng lại khiến cho hắn thêm gầm Huyền Hoài Cẩn hơn!
Tiếng thở dốc của Lạc Ngọc vẫn quanh quẩn bên tai Huyền Hoài Cẩn không tan, tiếp xúc quá gần khiến Huyền Hoài Cẩn có thể tinh tường cảm nhận nhiệt khí từ Lạc Ngọc ghé vào lỗ tai hắn phát ra âm thanh ái muội.
Giống như kích thích chưa đủ, Huyền Kì Dịch còn cố đổ dầu vào lửa.
Hắn nắm chặt cánh tay Huyền Hoài Cẩn bắt tay y chu du trên ngực Lạc Ngọc!
Tay Huyền Hoài Cẩn lạnh bất đồng thân thể nóng rực của Lạc Ngọc đem lí trí của Lạc Ngọc thổi bay nhấn hắn vào nhục dục, hai hông nhị liền cứng lên khát cầu thêm âu yếm.
‘Nhìn Lạc Ngọc, quốc sư nghĩ thế nào?’
Huyền ì Dịch thâm thúy nhìn Huyền Hoài Cẩn, làm cho kẻ khác không biết rốt cuộc y đang nghĩ gì.
Sơm biết hoàng thượng hỉ nộ vô thường, Huyền Hoài Cẩn lựa chọn im lặng nhưng Huyền Kì Dịch không cho phép, y bức hắn phải mở miệng.
Ngón tay ở trên hai khỏa hồng nhị trêu đùa dần trượt xuống phía dưới, ngón tay run lên muốn phản kháng lại bị kìm hãm di chuyển xuống khu vực cấm ở phía dưới.
‘Đủ, đủ! Không cần như vậy!’
Huyền Hoài Cẩn rốt cục nhịn không được mở miệng phản kháng nhưng Huyền Kì Dịch vẫn như trước cười cười, đưa ngón ta hướng sồ cúc diễm lệ.
‘Ngươi không muốn sao?’
Thanh âm trầm thấp bên tai Huyền Hoài Cẩn nỉ non mê hoặc giống như thôi miên, mà ánh mắt Huyên Hoài Cẩn cũng dần dần tan rã, gắt gao nhìn thaanh thể bạch ngọc phía dưới….