Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lạc Kiều Ninh bước đến bên giường nằm xuống. Chỉ trong chốc lát, mái tóc bạch kim trong thoáng chốc trở lại màu đen tuyền vốn có của nó. Những bông Mạn đà la xung quanh nàng nhanh chóng bay trở lại mi tâm của Lạc Kiều Ninh rồi biến mất không còn chút bóng dáng. Sát khí vô hình xung quanh căn phòng cũng không còn nữa, chỉ còn lại không khí màn đêm tĩnh lặng, trong lành. Bộ bạch y nhuốm máu cũng trở lại màu trắng tinh khôi như chưa từng thấm máu, bạch y cũng trở lại lành lặn như mới.Lạc Kiều Ninh nhắm nghiền mắt, hơi thở đều đều chìm trong giấc ngủ.
Hỏa Thiên đứng bên cạnh, cảm giác sợ sệt vẫn còn vương lại một chút trên gương mặt của ông. Dù sao thì vị đại nhân đó đi nhưng có thể quay trở lại bất cứ lúc nào. Mặc dù vị đại nhân đó không so đo với ông về chức danh “sư phụ” của ông đối với Lạc Kiều Ninh nhưng trong lòng ông vẫn còn chút gì đó vướng mắc. Thân phận của nàng quá cao quý, liệu một Tiên Tôn mà còn mất đi thân xác của ông có đảm đương nổi việc đó hay không.
- Haizzz, ta trước giờ cứ nghĩ rằng con gặp ta là may mắn của con. Nhưng thật không ngờ sự thật lại ngược lại, đó lại là cơ duyên cả chục kiếp của ta. – Hỏa Thiên bay tới, nhìn Lạc Kiều Ninh đang say giấc ngủ mà thở dài. Hỏa Thiên vung tay kéo chiếc chăn cuối giường ra đắp cho Lạc Kiều Ninh.
Sau đó, Hỏa Thiên bước tới bên cạnh lục trưởng lão đang nằm dưới đất muốn đỡ lục trưởng lão lên giường. Khi linh khí vừa tới bên người lục trưởng lão chuẩn bị nâng ông lên thì lục trưởng lão vội vàng mở mắt.
- Kiều Ninh, mau mau chạy đi. Mau đưa Lạc Ân rời xa khỏi nơi đây, mau lên.
- Không cần kêu la, mọi chuyện đã được giải quyết. – Tiếng nói của Hỏa Thiên vang bên tai của lục trưởng lão.
Nghe tiếng nói xa lạ bên cạnh mình, lục trưởng lão theo bản năng đứng bật dậy, chuẩn bị tư thế sẵn sàng giao chiến, chuẩn bị tự bạo.
- Ngươi không cần vội vàng, Ninh nhi đã bình an rồi.
- Ngươi , ngươi là ai. – Lục trưởng lão thấy Hỏa Thiên không phải là hắc y nhân tâm lý lo sợ cũng bớt đi phần nào.
- Ta là sư phụ của Lạc Kiều Ninh, ngươi có thể gọi ta là Hỏa Thiên. Hắc y nhân ban nãy đã hình thần câu diệt, Lạc Kiều Ninh cũng đã bình phục, đang nằm ngủ trên giường đằng sau ngươi kìa. – Hỏa Thiên chỉ về phía Lạc Kiều Ninh đang nằm trên giường.
Lục trưởng lão vội vàng quay người lại, bước tơi bên cạnh Lạc Kiều Ninh vuốt lên mái tóc của đứa cháu gái. Ông vẫn còn nhớ lúc đó ông đỡ một kiếm cho nàng, rồi ôm chặt lấy hắc y nhân. Sau đó ông bị hắn đánh rồi ngất xỉu lúc nào không biết. Chuyện sau đó ông không còn biết được gì nữa. Ông bị thương nặng, Kiều Ninh bị thương đều đã được chữa trị, hắc y nhân thì đã hình thần câu diệt. Chắc chắn là vị sư phụ này đã ra tay giết hắc y nhân và chữa trị cho ông và Lạc Kiều Ninh.
- Đa tạ ngài đã ra tay giúp đỡ ông cháu chúng ta. Xin ngài hãy nhận lấy một lạy của lão già này. – Lục trưởng lão vội vàng quỳ xuống dập đầu trước Hỏa Thiên.
- Không cần, ta là sư phụ của nàng nên việc nàng gặp nguy hiểm ta ra tay giúp đỡ là điều đương nhiên. Mà thật ra thì ta cũng không phải là người giết hắc y nhân và giúp chữa trị cho các ngươi. – Hỏa Thiên vội dùng linh khí đỡ lục trưởng lão đứng dậy, không cho ông dập đầu.
- Không phải là ngài, vậy thì là ai? – Lục trưởng lão nghi hoặc hỏi.
- Ha ha ha đó là người mà cả ta cũng không dám tiết lộ. Ngươi không nên hỏi nhiều. Mà chuyện này chỉ có ta và ngươi biết, không được để Kiều Ninh biết. Nếu nàng tỉnh lại có hỏi thì ngươi cứ nói rằng ta là người đã giúp chữa trị cho ngươi, ngươi hiểu chứ. – Hỏa Thiên căn dặn
Nghe thấy câu trả lời của Hỏa Thiên, Lục trưởng lão tuy có nghi hoặc nhưng sống trong thế giới sức mạnh vi tôn này ông cũng đã hiểu được có những điều không nên tò mò, không nên biết. Vị sư phụ của Lạc Kiều Ninh cũng không dám nói, có cho ông 10 lá gan cũng không dám hỏi thêm hay tiết lộ bất cứ chuyện gì đã xảy ra.
- Ngài yên tâm, tôi hiểu.
Khi hai người đang nói chuyện, bỗng cảm nhận được linh khí phía Lạc Kiều Ninh ba động dữ dội. Hỏa Thiên cùng lục trưởng lão vội vàng quay người lại. Hai người nhìn thấy linh khí từ bốn phương tám hướng tràn cuồn cuộn tụ hợp lại tràn vào thân thể của Lạc Kiều NInh. Cả hai người đều giật mình cảm thán dòng linh khí ba động lớn vô cùng xung quanh, thân thể của Lạc Kiều Ninh bây giờ như một các hắc động đang không ngừng hút linh khí vào thân thể của mình. Lạc Kiều Ninh đang nằm trên giường bỗng ngồi dậy xếp bằng tu luyện.
- Linh khí ba động thật lớn, sợ rằng sẽ gây sự chú ý đối với các thế lực xung quanh – Lục trưởng lão lo lắng thốt lên
- Ngươi cứ yên tâm, ta vừa bày kết giới xung quanh tiểu viện này. Sẽ không sợ ai biết được chuyện gì xảy ra ở đây đâu.
Trong khi đó các cao thủ xung quanh trấn bao gồm các gia tộc lớn cũng cảm thấy được sự dao động linh khí rất lớn, nhưng khi chuẩn bị dò xét thì dòng linh khí ba động đó đọt nhiên biến mất không còn tung tích. Tất cả đều có chung một câu hỏi.
- Không biết cao thủ nào đang ở trong trấn?