Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sáng sớm ngày hôm sau, Collins liền mang theo mọi người tới chào từ biệt de Bourgh phu nhân. Vị hôn thê của hắn cũng muốn hồi Lang Vaughn chuẩn bị đồ cưới.
Bọn họ được quản gia đưa vào phòng khách, de Bourgh phu nhân vừa mới dùng xong bữa sáng, đang nghe Anna · de Bourgh tiểu thư đọc báo chí, hai vị nam sĩ một trái một phải làm bạn.
Thấy Mary, ánh mắt Darcy lập tức theo nàng mà đi, nâng lên hai chân thon dài không tự chủ được bước lên.
Nhưng hai đầu gối Mary khép lại hai chân hơi trùng, nhẹ tay khoát lên tay vịn sô pha, tư thái tao nhã ngồi ở đối diện hắn, đôi mắt trầm tĩnh ai cũng không nhìn, nhạt nhẽo mỉm cười đem mọi cảm xúc của nàng đều che giấu hoàn mỹ.
Thời gian chăm chú nhìn có chút quá dài quá, mi tâm nàng hơi nhíu. Darcy không thể không dời tầm mắt, mặt không chút thay đổi nhìn về phía Collins thao thao bất tuyệt.
“… Cho nên, chúng tôi chuẩn bị chào từ biệt ngài.” Hắn vừa vặn nói xong một câu cuối cùng, tay Darcy nắm chén trà run lên, hồng trà trong chén nổi lên một vòng gợn sóng. Hắn cúi đầu xuyết uống, che giấu sắc mặt bỗng nhiên cương lãnh.
“Sao không ở thêm vài ngày? Cảnh sắc Rossing trang viên mọi người còn không có dạo hết đâu. Chờ thời điểm tuyết rơi xuống, nơi này đẹp giống như thiên đường.” De Bourgh phu nhân giả ý giữ lại.
Mary cùng Elizabeth vội vàng chối từ, nói nhiều lời khách khí, cuối cùng khuyên xong de Bourgh phu nhân. Bà lập tức gọi quản gia tới thay các nàng chuẩn bị xe ngựa.
“Tôi còn có một chút công sự cần xử lý, trước không thể bồi các vị.” Darcy bỗng nhiên đứng lên, ngữ khí cứng nhắc nói.
“Đi thôi đi thôi, con mỗi ngày luôn luôn xử lý công sự không xong!” De Bourgh phu nhân oán trách.
Darcy gật đầu tạ lỗi với mọi người, vội vàng rời khỏi phòng khách.
Mary lúc này mới quay đầu sang, ngóng nhìn bóng dáng của hắn, đáy mắt trạm lam lướt qua một tia phiền muộn.
Chưa bao giờ từng hy vọng xa vời quá thứ gì đó bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt, chỉ cần nâng tay có thể chạm được. Người thường phản ứng có lẽ là đưa lên, nhưng nàng khổ tâm trù tính, từng bước kinh tâm lớn lên, từ nhỏ dưỡng thành tính cách cẩn thận khiến nàng không thể bước ra một bước kia. Nàng cần cẩn thận quan sát, thâm tư thục lự, xác định vô hại mới có thể đưa tay nắm lấy. Nếu bởi vậy mà bỏ qua, nàng sẽ nuối tiếc, nhưng tuyệt sẽ không hối hận.
Có một vị nam sĩ vĩ đại như vậy từng ái mộ nàng, nàng đã cảm thấy vậy là đủ rồi.
Xe ngựa rất nhanh liền chuẩn bị thỏa đáng, de Bourgh phu nhân tự mình đưa các nàng đưa đến cổng lớn.
“Mary tiểu thư, hy vọng mọi người đi chung đường khoái trá! Chúng ta còn có thể gặp lại!” Fitz William ý vị thâm trường nói.
“Elizabeth tiểu thư, nàng từng nói qua muốn dẫn ta du lãm Lang Vaughn, đến lúc đó nhưng đừng nói lỡ.” Hắn lại nhìn về phía Elizabeth, trong mắt tràn đầy tình ý.
“Nhất định.” Elizabeth cười gật đầu, ánh mắt không được nhìn phía sau hắn, phát hiện Darcy tiên sinh vẫn không có xuất hiện, có chút thất vọng không thể nói lên lời.
Sau khi đông cứng cự tuyệt lời cầu hôn của hắn, Mary cũng không trông cậy vào Darcy còn có thể bảo trì nhiệt tình đối với nàng. Nàng rõ ràng lưu loát lên xe ngựa, sau khi xe chạy hướng mọi người vẫy tay.
Xe ngựa tiến lên một đoạn thời gian, mặt đường gập ghềnh bất bình làm toa xe có chút rung xóc, Charlotte xê dịch vị trí, lúc này mới phát hiện dưới tay vịn ghế dựa có một cái hộp lễ vật tối đen. Mặt ngoài bọc một lớp vải nhung thiên nga, cùng màu với ghế ngồi, không nhìn kỹ khó có thể phát hiện.
“Đây là cái gì? Sẽ không phải thứ gì đó là de Bourgh phu nhân đã quên lấy đi?” Nàng khẩn trương kêu lên.
“Ta xem xem.” Lucas tước sĩ tiếp nhận hộp lễ vật, sau đó đưa cho Mary, “Đây là đưa cho cô, đứa nhỏ.”
Dưới đáy hộp đặt một tờ giấy, mặt trên dùng thể chữ Aansel ngắn gọn đoan chính viết—— gửi Mary.
Mary có chút mạc danh kỳ diệu, chờ thấy thể chữ quen thuộc lập tức tỉnh ngộ. Nàng có chút ước lượng, đại khái đoán được bên trong có gì.
‘Ngài hẳn là đem bình rượu bao thực nghiêm kín, sau đó riêng tư tặng cho ta’ lời nói từng vui đùa quanh quẩn ở bên tai, nàng ôm hộp lễ vật cười rộ lên, tâm vắng vẻ giống như bị lấp đầy.
“Bên trong là cái gì? Ai đưa vậy Mary?” Charlotte tò mò hỏi.
Elizabeth cũng ghé lại xem.
“Một phần lễ vật nhỏ sắp chia tay.” Mary hàm hồ nói, sau đó chuyên chú nhìn về phía ngoài cửa sổ xe, minh xác biểu đạt ý nguyện không muốn bị truy vấn.
Elizabeth đoán được là kiệt tác của ai, tâm tình tối tăm khôi phục trong sáng. Lễ vật sắp chia tay Darcy tiên sinh lễ tạ thần ý đưa liền tỏ vẻ hắn không hề trách tội mình hiểu lầm cùng Mary cự tuyệt. Hắn quả nhiên là vị thân sĩ. Mary không thể gả cho hắn có chút đáng tiếc!
Thể chữ trên tờ giấy đoan chính hoa quý, hơi chút tiết lộ tính cách người hạ bút. Mà có thể đem vật giấu ở trên mã xa của de Bourgh phu nhân, vậy nhất định là hai vị nam sĩ đến Rossing trang viên làm khách. Mặc kệ là Fitz William thượng tá hay là Darcy tiên sinh đều là chỗ quy túc tốt, nhưng Darcy tiên sinh nửa đường rời đi, lễ vật mười có tám – chín là hắn đưa. Thực nhìn không ra đến hắn có dụng tâm với Mary như vậy.
Charlotte yên lặng phân tích, cảm giác áy náy đoạt hôn sự Mary giảm bớt không ít.
Đoàn người về Luân Đôn, chuẩn bị ở nghỉ ngơi vài ngày, vợ chồng Gardner bố trí bữa tối phong phú tiếp đãi, lại vì cha và con gái Lucas chọn khách sạn tốt nhất.
Bữa tối, trên bàn cơm, vợ chồng Gardner cùng Jane nghe nói đến hôn tấn của Charlotte cùng Collins, tuy rằng kinh ngạc, nhưng đều chân thành biểu đạt chúc phúc. Nói lý ra, bọn họ nhất tề thở dài nhẹ nhõm một hơi. Thời điểm Mary đi, bọn họ luôn lo lắng lại gặp mặt nàng sẽ biến thành Bennet phu nhân, trường hợp kia cũng thật đủ kinh tủng!
Bữa tối qua đi, ba chị em nhốt tại trong phòng chuẩn bị thương lượng tốt chuyện tình gần đây.
“Chị cùng Bentley tiên sinh gần nhất thế nào?” Elizabeth tễ chớp mắt với Jane.
“Vẫn là như vậy, không có gì đặc biệt.” Hai gò má Jane đỏ bừng, hàm hồ nói.
Mary đem ra hộp lễ vật Darcy đưa, cẩn thận mở ra đóng gói tinh mỹ bên ngoài. Bên trong quả nhiên là một lọ rượu, là phấn hồng sắc nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua. Rượu dịch cũng không trong suốt, ngược lại giống như mây mù phiêu miểu, nhìn qua cực kỳ xinh đẹp, có loại ma lực làm cho người ta lập tức thường thức một ngụm.
Mary cầm lấy ghi chép dưới đáy hòm đọc, khóe miệng cong lên, đôi mắt lóe sáng.
Giờ này khắc này quanh thân nàng đều tràn đầy hơi thở khoái hoạt, hấp dẫn tầm mắt Elizabeth cùng Jane.
“Thượng đế, Darcy tiên sinh đến tột cùng tặng em cái thứ tốt gì? Nó nhìn qua cực kỳ xinh đẹp!” Elizabeth đi qua, cầm lấy bình rượu lật đi lật lại xem xét.
“Dĩ nhiên là rượu Rum? Làm sao có thể là phấn hồng sắc?” Jane không dám tin nhìn chằm chằm nhãn chai. Nàng chỉ thấy qua rượu Rum màu hổ phách hoặc trong suốt.
“Rượu Rum được xưng ‘rượu Hải tặc’, rất được nhóm Cướp biển Caribbean yêu thích, bình này là đến từ Caribê đặc chế, làm từ dâu tây, vị nhu hòa lại cay độc, cực kỳ giống tâm tình ưu sầu mâu thuẫn của những người trẻ tuổi.” Mary nhẹ giọng nhớ kỹ câu chữ trên ghi chép. Phần lễ vật này thực quý hiếm, nhưng không sang quý, có thể làm cho nàng yên tam thoải mái nhận lấy, bởi vậy có thể thấy được Darcy dụng tâm. Mary thở dài, lại vì đã cự tuyệt hắn cầu hôn mà cảm thấy phiền muộn.
Elizabeth không nhận thấy được cảm xúc nàng đi xuống, cười hì hì mở miệng, “Thật không nghĩ tới Darcy tiên sinh trầm mặc ít lời thế nhưng có thể viết ra câu nói lãng mạn như vậy!”
“Chị cuối cùng cảm thấy thái độ hắn đối với em có chút quá mức ân cần, Mary.” Jane chần chờ nói.
“Chị không biết đi, Darcy tiên sinh đã muốn cầu hôn Mary!” Elizabeth đè thấp tiếng nói.
Jane trợn to mắt, che miệng lại, vẻ mặt biểu tình khiếp sợ. Bị nàng truy vấn, Mary chỉ đành đơn giản thuyết minh tình huống sắp tới, cũng muốn xin nàng giữ bí mật. Một là vì thanh danh Georgia na, hai là miễn cho Bennet phu nhân chịu kích thích. Bà nếu biết Mary cự tuyệt một con rể kim quy năm thu vào trên vạn, thần kinh yếu ớt của bà nhất định sẽ hỏng mất.
“Nha, không nghĩ tới Wickham dĩ nhiên là người như thế, thật đáng sợ! Em không biết, em đi rồi, hắn ở Lang Vaughn nói xấu danh dự Darcy tiên sinh bốn phía, đem chính hắn nhuộm đẫm hoàn toàn thành một người thụ hại!” Jane che ngực, không thể tin được trên thế giới còn có ác nhân như vậy.
“Đáng tiếc chúng ta không thể đứng ra chọc thủng mặt nạ của hắn, nhất định tạo thành thương tổn với Georgia na. Cám ơn trời đất dân binh đoàn sẽ chuyển đi, chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại hắn!” Elizabeth khoa tay múa chân làm thủ thế ‘Thượng đế phù hộ’. Nàng trước kia có bao nhiêu thưởng thức Wickham, hiện tại có cỡ đó chán ghét hắn.
Giống như nhớ tới cái gì, nàng rút đi thần sắc phẫn hận, trêu ghẹo nói, “Jane, Bentley tiên sinh khi nào thì cầu hôn chị? Hắn nhưng là rất sớm trước kia liền yêu chị nha, trước mắt lại rơi đến phía sau Darcy tiên sinh nha.”
“Này cũng không kỳ quái, hắn tính tình kéo dài, làm việc luôn do dự. Darcy tiên sinh vừa vặn cùng hắn tương phản, tính cách kiên nghị, hành động quả quyết.” Jane nhíu mày. Nàng cũng ý thức được nhược điểm trí mạng của Bentley, nhưng mà yêu chính là yêu, nàng không hối hận.
Elizabeth cũng trầm mặc xuống. Trước kia nàng phi thường ủng hộ hai người kết hợp, nhưng sau khi Bentley vô cớ mất tích, nàng cũng bắt đầu tồn tại nghi ngờ đối với cảm tình hai người. Hai người đều là người thành thật tính tình mềm mại, ở chung nhất định sẽ hòa hợp, nhưng luận đến công việc quản gia hoặc quản lý sản nghiệp, vậy nhất định chính là một hồi tai nạn.
“Tốt lắm, nếu muốn lui bước, hiện tại đã không còn kịp rồi. Jane, chị trở về về sau liền bắt đầu theo em học tập quản gia. Không biết làm gia vụ cũng không có gì, mấu chốt nhất là học được để ý sản nghiệp cùng kèm chặt nô bộc. Muốn sống hài lòng, dựa vào vẫn là thủ đoạn.” Mary vừa nói vừa mở nắp rượu Rum phấn hồng sắc, tìm đến ba cái ly rượu đưa tới trước mặt.
“Em giúp rất đúng lúc, Mary!” Jane cảm kích ôm em gái.
“Trời ạ, em thế nào có thể mở ra rượu Darcy tiên sinh đưa cho em? Em chẳng lẽ không muốn lưu lại làm kỷ niệm sao?” Elizabeth đoạt lấy rượu, ý đồ cất trở về.
“Hắn vĩnh viễn tồn tại trong đầu em, không cần ngoại vật đến kỷ niệm. Hiện tại, em nghĩ nếm thử cái gì là tư vị ‘Mâu thuẫn ưu sầu’.” Mary ngã một ly đầy cho mình, dùng cánh môi nhấp một miệng nhỏ. Ngọt lành, cay độc, triền miên… Nàng nhắm mắt lại, còn thật sự ghi cảm giác giờ này khắc này. Đúng vậy, nàng thực mâu thuẫn, nàng cũng ưu sầu, nàng cần một lọ rượu đến phóng thích tình cảm đè ép dưới đáy lòng.
Elizabeth cùng Jane đối diện, giơ ly rượu lên cùng nàng chạm vào, sau đó ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Jane ngũ quan xinh xắn, mặt nhăn thành một đoàn, không ngừng vỗ ngực, hơn nửa ngày nói không nên lời.
Elizabeth lưu loát lau đi rượu dịch bên khóe môi, hào sảng nói, “Rượu ngon, lại ngọt lại cay! Lại đến một ly.”
Nàng làm bộ dáng tửu quỷ chọc cười Mary, nàng thay các nàng đổ đầy, giơ lên ly rượu hô lớn ‘cheers’.
Đêm nay, ba chị em phi thường tận hứng, nhưng ngày hôm sau thời điểm rời giường các nàng mới biết được cái gì tên là đau đầu muốn chết. Đăng bởi: admin