Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Khảm Đặc Đức Bố Tư này chính là lão tam của Đức Bố Tư gia tộc,” Khắc Lai Đức quay về phía Lâm Lôi bên cạnh khẽ cười nói, Lâm Lôi cũng gật gật đầu. Hắn cùng Khắc Lai Đức bọn họ chỉ nhìn chuyện phát sinh, trong khi bọn người Đức Bố Tư gia tộc thì lại cảm thấy hoảng sợ.
Bên cạnh thính tịch, trong số những người của Đức Bố Tư gia tộc không ít kẻ đã lập tức run rẩy đứng lên.
“Coong!”
Tiếng chuông vang lên, dưới sự áp giải của hai gã chiến sĩ, một trung niên nhân gầy gò với mái tóc vàng sắc mặt tái nhợt tiến vào giữa Thẩm phán đình. Toàn bộ ánh mắt của mọi người tại Thẩm phán đình đều chăm chú nhìn vào y, kể cả Bá Nạp Đức, Tạp Lam, Ni Mễ Tư.
Thấy kim phát trung niên nhân xuất hiện, Bá Nạp Đức thở dài một hơi, đoạn nhắm mắt lại.
Quả nhiên là lão tam của Đức Bố Tư gia tộc, Khảm Đặc! Trên dãy thính tịch truyền ra tiếng bàn luận xôn xao về lão tam của Đức Bố Tư gia tộc. Các quý tộc tại Phân Lai thành phần lớn đều nhận ra Khảm Đặc Đức Bố Tư.
Đến lúc này, Đức Bố Tư gia tộc có cố bao biện tiếp thì cũng vô ích.
Mai Lệ Đặc ngồi ở ghế chủ tọa Thẩm phán đình nhìn về phía Khắc Lai Đức, Khắc Lai Đức khẽ gật đầu.
“Bá Nạp Đức,” Mai Lệ Đặc nhìn Bá Nạp Đức “Đến lúc này, ngươi còn có gì để nói nữa không?”
Bá Nạp Đức không nhìn Mai Lệ Đặc mà quay đầu nhìn về phía tam đệ của ông ta ‘Khảm Đặc’, ánh mắt nhìn Khảm Đặc đăm đăm, Khảm Đặc cũng tương tự ánh mắt dừng lại ở Bá Nạp Đức ca ca của y, hai huynh đệ cứ như vậy mà nhìn nhau.
“Lão tam, ngươi tại sao lại phải làm như vậy?” Bá Nạp Đức trong ánh mắt khó có thể tin nổi, thống khổ, phẫn nộ toàn thân phát run lên.
“Xin lỗi,” Khảm Đặc nhẹ giọng nói.
Bá Nạp Đức cười, lắc lắc đầu, trịnh trọng đáp: “Ngươi không phải xin lỗi ta, mà phải xin lỗi Đức Bố Tư gia tộc, Đức Bố Tư gia tộc ta nhiều năm qua, các bậc tiền bối kinh lịch nhiều ít bao nhiêu cố gắng kinh doanh mới có thành tựu ngày hôm nay. Song ngươi, ngươi…” Bá Nạp Đức thống khổ thốt không nên lời.
“Phịch!”
nl.Khẳm Đặc nặng nề quỳ xuống trong Thẩm phán đình, hai hàng nước mắt chảy dài ra.
“Đại ca, ta đáng chết!!!”kien
Tay mang theo khóa xích liên tục đập lên mặt mình, khóc rống lên: “Đại ca, xin lỗi, là ta lầm lẫn, là ta lòng tham không đủ, là ta bất mãn với nhiều chuyện quyền lợi trong gia tộc, nhiều chuyện tài phú cho nên mới sử dụng kim tiễn của gia tộc tiến hành buôn lậu, là ta lầm lỗi, đại ca, đều là ta lầm lỗi.”
Một màn này thật sự khiến mọi người trong dãy thính tịch ngẩn ra.
Lâm Lôi cùng Khắc Lai Đức cũng nhướng mày một cái. Ngay cả trên ghế thẩm phán, chủ tọa Mai Lệ Đặc cũng phải nhíu mày.
“Chuyện đã tới mức này,” Bá Nạp Đức ngẩng đầu nói, cố nén không cho nước mắt tuôn ra, cả người có vẻ buồn bã, “Lão tam, bây giờ không phải là lúc nói chuyện ai đúng ai sai, ngươi làm vậy đã khiến cho gia tộc lâm vào nguy cơ từ trước tới nay chưa từng có, ta - Bá Nạp Đức Đức Bố Tư - thân là một đời tộc trưởng của gia tộc này cho dù có chết đi cũng không dám đối mặt với lịch đại tiền bối.”
Vừa nói, Bá Nạp Đức nước mắt lại lập tức tuôn trào.
Ông ta đột nhiên nhìn về phía Khắc Lai Đức quì xuống, thống khổ khóc nói: “Bệ hạ, Đức Bố Tư gia tộc ta có một kẻ tiểu nhân phản bội vương quốc nư vậy, là tại Đức Bố Tư gia tộc ta bất hạnh. Ta Bá Nạp Đức thân là tộc trưởng không thể nào thoát khỏi việc phải chịu trách nhiệm. Bá Nạp Đức nguyện chết, chỉ cầu xin bệ hạ có thể bảo toàn cho Đức Bố Tư gia tộc chúng ta. Dù sao trong gia tộc chúng ta tuyệt đại đa số người đều là vô tội.”
Khắc Lai Đức nhìn Bá Nạp Đức.
Đoạn lập tức lại nhìn Mai Lệ Đặc, khẽ gật đầu với y.
Mai Lệ Đặc biết ý tứ của Khắc Lai Đức, lúc này cao giọng tuyên bố: “Bây giờ tạm nghỉ, mười lăm phút sau, sẽ tuyên án cuối cùng.”
Tất cả các quý tộc trong dãy thính tịch đều phải rời khỏi Thẩm phán đình, chỉ sau mười lăm phút chờ đợi mới có thể tiến vào lại. Bây giờ tình thế đã rất rõ ràng, tội danh buôn lậu của Đức Bố Tư gia tộc lần này phán phạt thế nào hoàn toàn là do Khắc Lai Đức quyết định.
Buôn lậu, một tội lớn như thế, hoàn toàn một người có thể khiến cho cả Đức Bố Tư gia tộc bị diệt tộc cũng là chuyện thường tình.
Đương nhiên, Khắc Lai Đức cũng có một chút nhân tình, chỉ là trừng phạt Đức Bố Tư gia tộc một chút, ít nhất là vẫn để cho Đức Bố Tư gia tộc được bảo toàn.
Kết quả như thế nào, hết thảy đều do Khắc Lai Đức quyết định.
Ngoài Thẩm phán đình, Bá Nạp công tước đang ở bên cạnh Lâm Lôi, cùng nhau bàn luận.
“Lâm Lôi, ngươi thấy rồi chứ? Con em Đức Bố Tư gia tộc này thật sự không có lầm lỗi. Khảm Đặc kia trên thực tế trước đó vài ngày đã bị bắt, mà Khảm Đặc hắn thế mà cũng không chịu tự sát, vẫn nán lại Thẩm phán đình này diễn xuất một màn.” Bá Nạp công tước cười nói.
Lâm Lôi cũng gật đầu đồng ý.
“Nếu Khảm Đặc tự sát, e rằng cục diện của Đức Bố Tư gia tộc lại càng bị động,” Lâm Lôi cười nói.
Khảm Đặc tự sát, dựa vào thi thể Khảm Đặc có thể chứng minh cho mối nghi ngờ việc Đức Bố Tư gia tộc buôn lậu. mà Đức Bố Tư gia tộc hoàn toàn không có cách nào để giải thích. Bây giờ Khảm Đặc chính mình thừa nhận là một mình y làm, như thế đã mở ra cho Đức Bố Tư gia tộc một con đường sống.
Đương nhiên, có đường sống hay không, cuối cùng đều phụ thuộc vào Khắc Lai Đức bệ hạ.
“Giết, toàn bộ phải giết hết.” Trên vai Lâm Lôi, Bối Bối nhếch miệng hung dữ, cùng linh hồn Lâm Lôi truyền âm nói. “Đức Bố Tư gia tộc này đã quá đóng kịch, Bối Bối ta nhìn không thể chấp nhận được.”
Lâm Lôi nghe xong không khỏi bật cười.
“Cạch~~~”
Đại môn Thẩm phán đình mở ra, mười lăm phút đã trôi qua, bên ngoài các quý tộc liền lần lượt kéo nhau đi vào, từng người một ngồi xuống im lặng ở bên thính tịch. Vừa rồi trong quá trình nghỉ giải lao, cũng chỉ có Khắc Lai Đức bệ hạ, Mai Lệ Đặc cùng số ít người khác lưu lại Thẩm phán đình.
“Lâm Lôi, ngươi đoán ta sẽ phán phạt như thế nào?” Khắc Lai Đức cười với Lâm Lôi.
“Ta đoán không ra.” Lâm Lôi trả lời rõ ràng.
Khắc Lai Đức mỉm cười đầy thần bí.
“Đứng dậy!”
Mai Lệ Đặc đứng lên nghiêm túc nói. Nhất thời trong Thẩm phán đình mọi người đều đứng cả lên, Mai Lệ Đặc ngẩng cao đầu nghiêm túc tuyên bố: “Bổn Thẩm phán đình tuyên phán: Thành viên Đức Bố Tư gia tộc là Khảm Đặc Đức Bố Tư do tiến hành buôn lậu quy mô lớn Thủy ngọc quáng thạch với số lượng rất lớn, tuyên phạt treo cổ ngày 10 tháng 11 chấp hành.”
“Lần này Buôn lậu thủy ngọc quáng thạch giá trị gần bốn ngàn vạn kim tệ, tuyên phán Đức Bố Tư gia tộc phạt tiền gấp đôi là tám ngàn vạn kim tệ. còn Bá Nạp Đức Đức Bố Tư được phóng thích tại đây.” Khi Mai Lệ Đặc vừa ra Tuyên phán xong, Bá Nạp Đức, Ni Mễ Tư, Tạp Lam cùng một đám người của Đức Bố Tư gia tộc ngầm thở dài một hơi, trong lòng bọn họ đồng thời cũng đều rất bất đắc dĩ.
Tám ngàn vạn kim tệ!
Một con số mới kinh khủng đến nhường nào!
Tổng tài sản của Đức Bố Tư gia tộc cũng chỉ có trên dưới một trăm triệu kim tệ, đây là còn tính tất cả tài sản cố định, mà lúc này muốn giao nộp tiền phạt khẳng định sẽ phải bán phần lớn số tài sản cố định, bán với quy mô lớn như vậy nhất định sẽ gặp cảnh bị đối phương ép giá.
nl.Tài sản cố định tổng cộng gần tám ngàn vạn kim tệ, song cuối cùng có thể bán được đến tám ngàn vạn kim tệ hay không thì khả năng không được cao cho lắm.
“Lâm Lôi, thế nào?” Khắc Lai Đức nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi cười gật đầu đáp: “Bội phục, bội phục.”
Khắc Lai Đức đưa ra số lượng tiền phạt vô cùng chuẩn, bởi vì Đức Bố Tư gia tộc tài sản cố định cũng trên dưới tám ngàn vạn kim tệ. Nếu Khắc Lai Đức thực sự phán phạt diệt tộc, vậy 100% là số tiền lưu động của Đức Bố Tư gia tộc, đến một khối kim tệ Khắc Lai Đức cũng không lấy được.
Mà nếu phán phạt kim tiền quá cao sợ rằng người của Đức Bố Tư gia tộc tộc có liều mạng chết đi cũng sẽ không bằng lòng nộp tiền phạt.
Tám ngàn vạn kim tệ này không nhiều không ít, vừa đẹp.kien
“Phụ thân,” Tạp Lam cùng mấy người lập tức nâng Bá Nạp Đức dậy.
Bá Nạp Đức nhìn vệ phía tam đệ hắn ‘Khảm Đặc Đức Bố Tư’, Khảm Đặc Đức Bố Tư lúc này sắc mặt ảm đạm chỉ gật gật đầu cùng Bá Nạp Đức. Sau khi chuyện buôn lậu bị phát hiện, Khảm Đặc đã biết mình sẽ chết không thể nghi ngờ, mà bây giờ y vì gia tộc mà chết, sau này gia tộc không chừng sẽ đối đãi tốt với nhi tử cùng thê tử của y.
Bá Nạp Đức gật gật đầu với Khảm Đặc.
Hai huynh đệ chỉ bằng ánh mắt đã hiểu rõ suy nghĩ trong lòng của nhau.
“Chúng ta trở về thôi.” Bá Nạp Đức thở dài nói.
Trải qua sự tình lần này, Đức Bố Tư gia tộc nguyên khí đại tổn, thực lực kinh tế chỉ còn lại một phần. Qua đó, Đức Bố Tư gia tộc từ một gia tộc đứng đầu tại Phân Lai vương quốc, nay suy sụp xuống chỉ có thể xem như một gia tộc tương đối giàu có mà thôi.
Giữa phủ đệ của Lâm Lôi, tại Tuyền Thủy viên.
Lâm Lôi đang một mình lẳng lặng ngồi trên ghế.
“Lâm Lôi, đang nghĩ gì vậy?” Đức Lâm Kha Ốc Đặc từ Bàn Long giới chỉ đi ra.
Lâm Lôi liếc mắt nhìn Đức Lâm Kha Ốc Đặc, thở dài nói: “Hôm nay chứng kiến phán quyết án tử Đức Bố Tư gia tộc, ta đột nhiên lại nghĩ tới gia tộc mình. Gia tộc ta nguyên trước kia vốn tung hoành tại Ngọc Lan đại lục, mà hôm nay một thế hệ người chết đi, phụ thân ta đã chết, mẫu thân cũng không biết sống chết ra sao, tiểu Ốc Đốn hiện nay đang sống tại Áo Bố Lai Ân đế quốc. Hiện tại, ta chẳng còn quen biết ai tại Thần Tháh đồng minh này cả.”
Lâm Lôi bỗng có cảm giác cô độc rất mãnh liệt.
Cha mẹ đều không có ở đây, mà chính mình bây giờ đang tiến hành một chuyện không biết trước kết quả - báo thù.
Trên con đường báo thù, Lâm Lôi mỗi ngày trong lòng đều gắt gao tự nhắc nhở bản thân mình, không dám có một chút ngơi nghỉ.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nhìn Lâm Lôi trong lòng có một tia đau đớn, đừng chỉ xét bề ngoài Lâm Lôi đã thành thục, cùng đại quý tộc tiếp xúc không có chút run sợ, thực ra hắn cũng mới có mười bảy tuổi mà thôi a, mới vừa ra khỏi ma pháp học viện không lâu a.
“Lâm Lôi, thư giãn đi, đừng nên để chính mình phải chịu đựng gánh nặng quá lớn, ngươi có đủ thời gian mà.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc an ủi.
Lâm Lôi nhìn Đức Lâm Kha Ốc Đặc, trên con đường cô độc này, may mắn có Đức Lâm gia gia, còn có Bối Bối nghịch ngợm láu lỉnh nữa.
“Đức lâm gia gia, đa tạ,” Lâm Lôi cảm kích nói
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nở nụ cười.
“Ta thực sự muốn biết tin tức về mẫu thân sớm sớm một chút, mau chóng giết chết Khắc Lai Đức.” Không đề cập đến tại sao Khắc Lai Đức lúc trước lại bắt mẫu thân mình, chỉ đơn giản việc khiến cho mẫu thân mình cùng gia đình phải phân cách đến vài chục năm, cuối cùng kết quả là phụ thân chết đi, chỉ đơn giản điều này cũng đủ để phán tội chết.
“Cũng không biết Vua sát thủ Hi Tắc chừng nào mới đưa phương thuốc độc kia tới.” Lâm Lôi đáy lòng có chút vội vàng.
Hắn mỗi ngày đều chờ Vua sát thủ Hi Tắc đến, nhưng mà từng ngày từng ngày qua đi, Hi Tắc vẫn chưa thấy đến, nháy mắt đã tới tháng mười. Trong khoảng thời gian gần một tháng này, Phân Lai vương quốc đã trở lại bình thường, chủ yếu vẫn là việc Đức Bố Tư gia tộc bán đi đại qui mô sản nghiêp của gia tộc.
Không ít gia tộc đã nhân cơ hội mà ép giá, bất quá tài sản cố định của Đức Bố Tư gia tộc giá trị rất lớn, cũng có không ít gia tộc có nhu cầu cho nên giá bán cũng không quá thấp. Vốn tính toán tài sản cố định là tám ngàn vạn kim tệ cuối cùng bán ra được hơn bảy ngàn vạn kim tệ.
Nỗ lực nộp phạt tám ngàn vạn kim tệ đã khiến Đức Bố Tư gia tộc cuối cùng cũng thoát khỏi đại kiếp.
Trải qua chuyện đó, lúc này Đức Bố Tư gia tộc tài phú giảm đi tới chín phần.
Hôm nay là mùng 10 tháng 10, ngày mai chính là ngày treo cổ Khảm Đặc. Hôm ấy theo thường lệ, Lâm Lôi vẫn ở giữa Tuyền Thủy viên tu luyện.
“Lâm Lôi đại nhân, có Hi Tắc đại nhân đến!” Thị nữ bên ngoài lập tức cất cao giọng gọi.
Lâm Lôi đã phân phó, một khi Hi Tắc đến phải lập tức nói cho hắn biết.
“Hi Tắc tới ư?” Lâm Lôi lâp tức khoác một chiếc áo, lập tức hướng bên ngoài Tuyền Thủy viên phóng đi. Với tốc độ của Lâm Lôi, không đến mười giây thời gian hắn đã đến bên ngoài phòng khách. Lúc này Hi Tắc vẫn như cũ, khoác trường bào rộng thùng thình, ngồi gác chân lên nhau, đang uống trà trong phòng khách
“Hi Tắc tiên sinh,” Lâm Lôi từ xa liền gọi, chỉ hai ba bước đã tiến vào trong phòng khách.
Hi Tắc vừa trông thấy Lâm Lôi, mắt không khỏi sáng bừng lên, lập tức đứng dậy: “Lâm Lôi đại sư, thật sự là xin lỗi a, đến hôm nay mới tới.” Nói xong, Hi Tắc liền lấy ra một phong thư, ”Lâm Lôi, đây là phương thuốc mà ta đã nói với ngươi.”
(Hết chương 22)