Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Băng Hỏa Ma Trù
  3. Chương 206 : Phượng hoàng đệ bát biến (Hạ)
Trước /492 Sau

[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù

Chương 206 : Phượng hoàng đệ bát biến (Hạ)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cặp phượng hoàng lẳng lặng đứng ở trung tâm miệng núi lửa. Phượng hoàng màu lam, lông vũ toàn thân giống như lam bảo thạch trong suốt thấu động lòng người, đôi mắt lam kia trong trẻo nhưng tràn ngập vẻ lạnh lùng, thân thể dài đến năm trượng đứng ở đó, phượng quang trên đầu run rẩy, khí tức dị thường thánh khiết, phượng vũ nương theo thân thể không ngừng lóe ra quang mang màu lam.

Phượng hoàng màu đỏ, ánh mắt màu đỏ tràn ngập uy nghiêm, thân thể của nàng cùng lam phượng hoàng lớn nhỏ như nhau, nhưng vũ mao trên người hoàn toàn bóng như hồng bảo thạch, quang mang sáng ngời rực rỡ. Khí tức trên người lam phượng hoàng lạnh như băng, cùng năng lượng phát ra trên người hồng phượng hoàng hoàn toàn bất đồng. Năng lượng bất đồng mà tương hỗ, giờ phút này, hai loại năng lượng này lại mật thiết trộn lẫn cùng một chỗ, hồng, lam lưỡng sắc quang mang xen kẽ lóng lánh, hai phượng hoàng chăm chú nhìn nhau, cùng mở rộng cánh của mình, hai tiếng phượng hót lảnh lót sôi nổi vút lên cao, vang vọng tận không trung! Ngọc Như Yên giữ chặt Niệm Băng đang muốn nhào tới, nghẹn ngào nói: "Phượng hoàng bát biến, phượng hoàng giác tỉnh thân hóa phượng!"

Phượng hoàng lục biến thân như phượng, chỉ Phượng tộc nhân có phượng hoàng vương tộc huyết mạch, dùng năng lượng tinh thuần đem ngũ thải hỏa diễm chuyển hóa thành hình thái phượng hoàng, cũng lấy hình thái này bộc phát ra lực công kích càng mạnh. Phượng hoàng thất biến phượng hoàng chân thân, còn là ngũ thải hỏa diễm biến thành thuần sắc, thân hình mở lớn, khi đó mới dẫn động phượng hoàng lực chính thức, bởi vậy đệ thất biến cũng là quan khẩu khó đột phá nhất trong phượng hoàng cửu biến. Tuy hai biến này mặc dù cũng có thể biến thành hình dáng phượng hoàng, nhưng thủy chung chỉ là năng lượng hình thái phượng hoàng. Đệ bát biến trong phượng hoàng cửu biến trước mặt này, do thân như phượng biến thành thân hóa phượng, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Lúc này, trước mặt Ngọc Như Yên cùng Niệm Băng, rõ ràng là một lam, một đỏ, hai phượng hoàng hoàn toàn là thân thể thực, không phải hình thái năng lượng, mà là phượng hoàng thật sự.

Hồng lam lưỡng sắc quang mang trong dần dần trở đên ảm đạm. Khí tức xung quanh thân thể hai phượng hoàng từ từ dịu đi, ánh mắt các nàng cơ hồ đồng thời nhìn về phía Niệm Băng cùng Ngọc Như Yên. Cánh chim thật lớn vỗ nhẹ, hai thân thể dài đến năm trượng đứng thẳng lên, ngay sau đó, hai thân quang mang hồng, lam lại hiện ra, chỉ có điều lúc này đây quang mang dần dần thu nhỏ lại khiến độ cao của quang mang giống như thân người bình thường.

Niệm Băng đến gần hai thân thể mềm mại thánh khiết, trong lam quang nhàn nhạt, Lam Thần hoàn toàn lõa thể đứng đó mỉm cười nhìn Niệm Băng, trên mặt nàng nhìn không ra một cảm giác ngượng ngùng, mà hết tất cả đều là tình cảm thật sâu, quang mang màu lam bao phủ da thịt trắng nõn, tựa như nữ thần băng tuyết từ trên trời giáng xuống.

Trong hồng quang hư ảo, Phượng Nữ cũng hoàn toàn loã thể lẳng lặng nhìn chăm chú Niệm Băng, nụ cười của nàng thật động lòng người, bao phủ trong quang mang màu đỏ kia, da thịt của nàng nhìn qua như thể màn phấn hồng thông thấu, cùng khí tức nồng nàn làm trái tim Niệm Băng ấm áp muôn phần.

"Thần Thần, Phượng Nữ!" Niệm Băng rốt cuộc không kiềm chế được kích động tâm tình vừa mất lại được kia, nhào mạnh tới, ào một cái đem Phượng Nữ cùng Lam Thần ôm gọn trong lòng. Toàn thân run rẩy, ôm hai thân thể mềm mại động lòng người trong lòng, hắn căn bản không muốn biết đã xảy ra chuyện gì, hắn thầm nghĩ vô cùng trân quý thê tử trong lòng, vô cùng xót xa các nàng, không muốn rời ra. Hai thân hình loã thể mềm mại gần như hoàn mỹ, cũng không làm cho dục vọng nam nhân của Niệm Băng trỗi dậy, lúc này trong lòng hắn chỉ có tình yêu vô bờ bến, trong lòng hắn chỉ có thê tử của mình!

Thật lâu sau, ba người mới chậm rãi tách ra, Niệm Băng mở không gian chi giới, từ trong đó lấy ra hai bộ áo dài vải thô khoác lên thân thể mềm mại động lòng người của các nàng, lúc này Ngọc Như Yên mới lại gần, Tích Lỗ cùng Long Linh cũng đều dưới chân núi chạy lên, bởi vì cảm giác được bọn họ đã đến, Niệm Băng mới buông các nàng ra mặc dù vạn phần không muốn.

"Mẹ!" Phượng Nữ cùng Lam Thần cùng nhào vào ngực mẫu thân, không riêng Niệm Băng kích động, các nàng cũng kích động khôn xiết, cảm giác sống lại làm người khiến trong lòng các nàng tràn ngập tình cảm bùi ngùi khó tả, nếu nói không sợ, điều đó thật không phải.

Ngọc Như Yên ôm hai nữ nhi của mình, nước mắt không ngừng chảy ra, nàng lo lắng không kém Niệm Băng, hai nữ nhi có thể nói là vận mệnh của nàng, nhìn thấy các con bình an vô sự, Ngọc Như Yên cảm thấy hạnh phúc xiết bao.

Phượng Hư đã chấm dứt cầu nguyện, bước vào bên trong miệng núi lửa, nhìn thấy ba người Ngọc Như Yên, Phượng Nữ cùng Lam Thần, lão rốt cục lần đầu tiên cảm giác được, tộc quy Phượng tộc đã đến lúc nên sửa đổi rồi.

Kích động từ Ngọc Như Yên chuyển tới Long Linh, ba nữ nhi ôm nhau mà khóc, sống với nhau lâu như vậy, các nàng sớm đã sinh ra tình cảm tỷ muội thân thiết vô vàn, chừng nửa canh giờ sau tâm tình mọi người mới dần dần an bình trở lại.

Không đợi mọi người đặt câu hỏi, Lam Thần cùng Phượng Nữ lần lượt kể lại sự tình đã trải qua, sau khi nghe xong, mọi người mới chính thức hiểu được ý nghĩa "Băng phượng hiện, Phượng hoàng thăng" là thế nào.

Khi Lam Thần mất đi khống chế đối với bản thân, nàng tựa hồ phát hiện, băng ma pháp lực thâm hậu đã xảy ra biến dị, băng thiêu đốt thật sự, đây là điều trước kia nàng chưa bao giờ nghĩ tới. Nhưng sự thật là như thế, bởi vì trong cơ thể nàng ma pháp lực biến dị, mới khiến cho sau lại biến hóa, thời điểm nàng hoàn thành đệ thất biến, trong tiếng kinh hô của Phượng Nữ, Lam Thần mới hiểu được, hỏa diễm màu lam thiêu đốt trong cơ thể mình, dĩ nhiên là âm hỏa. Âm hỏa cũng không phải âm ám chi hỏa, mà là tinh khiết chi hỏa. Khi nàng không biết tại sao phát sinh loại tình huống này, Phượng hoàng hỏa sơn đã bạo phát.

Phượng hoàng chân hỏa khổng lồ kia khiến Lam Thần nghĩ rằng tính mạng của mình đã đi tới hồi kết, nhưng thình lình nàng căn bản không cảm thấy xung quanh có nhiệt lượng truyền đến, ngược lại tiến vào một không gian màu vàng trống trải. Khi nàng tiến vào không gian này không lâu, Phượng Nữ cũng đã lao vào, nàng từ nhỏ tu luyện phượng hoàng hỏa diễm, cửu ly đấu đấu khí trong cơ thể tinh thuần vô cùng, nhưng khi đã tiến vào không gian, cả tỷ muội đều cảm giác được một loại khí tức khác thường, phảng phất hai người bất luận cái gì người này cảm giác được thì người kia cũng đồng thời có thể cảm giác rõ ràng, vẻ mặt cả hai nàng cùng chuyển động của thân thể trở thành giống nhau hoàn toàn.

Một con phượng hoàng màu vàng xuất hiện trong không gian màu vàng, kim phượng hoàng là năng lượng hóa hình thái, trong nháy mắt trong đầu Phượng Nữ cùng Lam Thần, đều xuất hiện nhiều ký ức, ký ức từ viễn cổ hiện về.

Nguyên lai, thần di đại chiến năm đó, phượng hoàng cùng bộ phận long tộc là một thành phần thuộc Di thất đại lục, mà phượng hoàng là vật tổ của Di thất đại lục, là tín ngưỡng của tất cả nhân loại trên Di thất đại lục. Chiến tranh cuối cùng bộc phát, phượng hoàng trở thành cường giả duy nhất của Di thất đại lục có thể chống lại chủ thần, dưới sự lãnh đạo của hắn, nhân loại, tinh linh, quỷ quái tộc, ải nhân tộc liên quân nổi lên công kích. Trong trận chiến này, phượng hoàng đã phát huy toàn bộ lực lượng của hắn, hắn đem hết toàn lực mới khiến cho Di thất đại lục tranh thủ được thời gian thắng lợi, phượng hoàng ưu thế lớn nhất cũng không phải do thực lực mà là hắn gần như bất tử. Mỗi một lần bởi vì ngăn cản chủ thần mà bỏ mình, phượng hoàng đều đã bằng vào "dục hỏa trọng sanh" sống lại, lấy lực lượng của mình, ngăn chặn ba gã chủ thần, giúp đỡ thần nhân thần đại lục, không thể nghi ngờ hắn tiêu hao rất lớn sức lực. Nhưng cho dù là bất tử thân cường thịnh trở lại, cũng là do năng lượng tạo thành, một lần sau khi năng lượng phượng hoàng tiêu hao quá mức, rốt cục hắn cũng vô pháp hoàn toàn sống lại, mà khi đó, chủ thần cùng hắn đối chiến đã bị hắn giết chết một người. Phượng hoàng biết mình không có khả năng tiếp tục chiến đấu nữa, vì vậy hắn lựa chọn rời đi, tử vong cố nhiên có thể mang đến quang vinh. Nhưng một khi thật sự tử vong, vậy Di thất đại lục cơ hồ thất bại, không còn cơ hội nữa, cho nên hắn lựa chọn ly khai, lựa chọn lưu lại cho Di thất đại lục một mồi lửa hy vọng.

Phượng hoàng lấy hình thái giả chết thoát ly chiến trường, đi tới Ngưỡng Quang đại lục. Rất nhanh, hắn tìm được chỗ náu thân chính là tòa hỏa sơn đang hoạt động này ở Lãng Mộc đế quốc, hắn đem huyết mạch truyền thừa của mình cấp cho nhân loại, cũng đem chính tu luyện phương pháp mình lưu truyền lại, sau khi năng lượng của hắn cùng kiệt, liền tiến vào hỏa sơn an giấc ngàn thu. Những người này, là tiền thân của Phượng tộc.

Phượng hoàng ngủ say, là một loại quá trình tu luyện, khi hắn trong hỏa sơn đang ngủ say chừng một ngàn năm, hắn mới phát hiện mình vĩnh viễn không có khả năng khôi phục năng lực ban đầu nữa, tinh thần lạc ấn của hắn ở Thần di đại lục trong trận quyết chiến thảm liệt kia bị phá hư trí mạng, hắn chỉ có thể giữ lại ý thức của mình cùng phượng hoàng chân hỏa tinh khiết, hắn đợi, đợi Phượng tộc nhân truyền thừa huyết mạch của mình, hắn chỉ có khả năng là bồi dưỡng một tân phượng hoàng thay thế mình. Tân phượng hoàng này đúng là nhân loại trong Phượng tộc có thể xuất hiện thân thể Băng phượng. Nhưng hắn nào biết rằng, ký ức mình lưu lại cho Phượng tộc, điển tịch hình thành lại bị hiểu lầm…, một ngàn năm sau, tâm nguyện của hắn đến nay mới chính thức hoàn thành.

Năng lượng của Băng phượng là chí âm chí hàn, nhưng bĩ cực thái lai, khi rét lạnh đạt tới một cực điểm sẽ chuyển biến ngược lại, nên với chuyển biến ngược lại, âm hỏa do Băng phượng sinh ra mới có thể kế thừa năng lượng phượng hoàng, ở Phượng hoàng niết bàn đại điển, khi núi lửa phun ra, cùng linh hồn phượng hoàng di lưu câu thông, chính thức đạt được phượng hoàng chân hỏa. Phượng hoàng vốn không nghĩ tới phải chờ đợi dài dằng dặc như thế, hắn tích súc năng lượng so với tưởng tượng còn muốn khổng lồ hơn nhiều, nhưng năng lượng này nếu do một người có thân thể Băng phượng thu nhận, kết cục không biết thế nào, nhưng hắn tinh thần lạc ấn đã bị hao tổn, cũng chỉ có thể mạo hiểm. Hắn càng không nghĩ tới lúc Băng phượng đã bị mình khống chế, lại xuất hiện một Hỏa phượng huyết mạch tinh khiết, tình huống phát sinh này, Phượng hoàng vừa mừng vừa sợ, mới đưa chân hỏa của mình chia đều truyền cho tỷ muội Phượng Nữ, Lam Thần khiến phượng hoàng cửu biến của các nàng tăng vọt tới đệ bát biến. Bởi vì trước mắt thân thể các nàng chưa thể hoàn toàn hấp thu phượng hoàng chân hỏa, trong thân thể các nàng phượng hoàng phân chia để lại mầm mống chân hỏa, một khi thời cơ chín muồi, khi lực lượng của các nàng có thể đạt tới đệ cửu biến, như vậy, hai tân phượng hoàng mới thực sự sinh ra. Mặc dù các nàng đều có huyết mạch nhân loại, nhưng các nàng lại là phượng hoàng chân chính, điểm này không có vấn đề gì.

Nghe Lam thần cùng Phượng Nữ tự thuật xong, Ngọc Như Yên mới nở nụ cười, Phượng Hư vẻ mặt nghiêm túc quỳ xuống bái lạy: "Phượng tộc trưởng lão Phượng Hư, cung nghênh hai vị tộc trưởng, ta đại biểu Phượng tộc, xin mời hai vị tộc trưởng từ nay chủ trì đại cục Phượng tộc chúng ta."

Khi bắt đầu Phượng tộc xuất hiện đúng là có tộc trưởng, mà phải là phượng hoàng. Tất cả mọi người Phượng tộc đều tin tưởng rằng phượng hoàng là bất tử, cho nên ngàn năm nay, bọn họ thủy chung cùng đợi, đợi tộc trưởng của mình lên tiếng. Lúc này Lam Thần cùng Phượng Nữ, hiển nhiên đã thành tân phượng hoàng. Trong lòng Phượng Hư vừa hối hận vừa tràn ngập hưng phấn, có hai vị tuyệt cường giả này, mùa xuân của phượng tộc rốt cục chính thức đến rồi.

Phượng Nữ tiến lên một bước nâng Phượng Hư dậy: "Trưởng lão, ngài đừng như vậy! Kỳ thật, cả chúng ta cũng không biết sẽ phát sinh nhiều chuyện thế này, chúng ta đều còn trẻ, Phượng tộc đại cục còn cần kinh nghiệm của ngài chủ trì mà."

Phượng Hư mỉm cười, lắc lắc đầu, nói: "Không, ta quả thật già rồi, đầu óc trở nên trì độn, thông qua Phượng hoàng niết bàn đại điển lần này, ta hiểu được Phượng tộc chúng ta nên bắt đầu thay đổi, mà lần đổi mới này phải do hai vị tộc trưởng hoàn thành. Bất luận các người đối với tộc quy Phượng tộc thay đổi như thế nào, ta cũng vẫn ủng hộ các người. Vì tương lai mấy ngàn tộc nhân Phượng tộc, xin hai vị tộc trưởng đồng ý ở lại." Vừa nói, ánh mắt ông hướng sang Niệm Băng có ý khẩn cầu, ông biết, Phượng Nữ cùng Lam Thần có nguyện ý lưu lại hay không có quan hệ trực tiếp với Niệm Băng.

Niệm Băng không lên tiếng, ánh mắt dừng ở trên người Phượng Nữ cùng Lam Thần, nói: "Các nàng có quyền lựa chọn vận mệnh của mình. Phượng Hư trưởng lão nói rất đúng, bây giờ Phượng tộc quả thật là của các nàng, phải đủ sức mạnh như các nàng mới có thể dẫn Phượng tộc phát triển. Trận chiến giữa ta cùng Băng Tuyết nữ thần tế tự còn có một đoạn thời gian, chúng ta trước hết ở lại Phượng tộc đi, đến lúc đó các nàng lựa chọn như thế nào, ta đều nghe các nàng."

Phượng hoàng niết bàn đại điển đại cục đã định, Niệm Băng biết mình sắp tới còn phải đối mặt với những thời khắc gian nan, kỳ thật trong lòng hắn muốn Phượng Nữ cùng Lam Thần lưu lại, thậm chí cả Long Linh hắn cũng muốn lưu lại, như vậy vào lúc hắn làm chuyện gì sẽ bớt đi những điều cố kỵ. Mặc dù đạt tới đệ bát biến thực lực mọi mặt Phượng Nữ cùng Lam Thần đều tăng tiến, nhưng Niệm Băng thông qua thiên nhãn huyệt quan sát đi đến kết luận, các nàng bây giờ, mới vừa tiến vào đệ bát biến, thực lực mới vừa tiếp cận mười ba bậc, nếu gặp phải lượng lớn thần đại lục cao thủ, rất là nguy hiểm, huống chi ở nghi thức Tà Nguyệt triệu hoán Di thất đại lục, sẽ phát sinh biến hóa gì, căn bản không ai có thể lường hết được.

Đón đọc chương sau!

Chúc mọi sự tốt lành và vui vẻ mỗi lần onl!

Quảng cáo
Trước /492 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tình Yêu Của Chúng Ta - Nguyễn Chi

Copyright © 2022 - MTruyện.net