Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Gặp gỡ trong học viện
Tần Thắng thoáng ngẩn người, xem bộ dáng phòng 501 thật đúng là phiền toái, bất quá Tần Thắng cũng không sợ hãi, cùng lắm thì đến lúc đó trực tiếp dùng vũ lực giải quyết.
Đột nhiên, đang cúi đầu trầm tư, Tần Thắng cảm giác được phía trước có người đi tới, lúc này muốn tránh ra, nhưng đã không kịp phản ứng.
“ Băng”
“ A”
“ Tên không có mắt kia, như thế nào không nhìn đường, đụng vào nãi nãi, có phải muốn gây chuyện......”
Tần Thắng thân thể cường hãn, chỉ là hơi chút khựng lại, nhìn lên, phát hiện trước mặt trên mặt đất 1 tiểu nữ áo hồng đang lồm cồm bò dậy. Chỉ thấy cô gái kia vừa kịp đứng lên, chỉ vào mũi Tần Thắng rống to.
Bình tâm mà nói, cô gái này dù chỉ hơn mười tuổi đã có nét của 1 tiểu mỹ nhân, răng trắng môi đỏ mọng, khuôn mặt trắng hồng, tóc dài thanh tú, diện mạo đáng yêu. Nhưng từ miệng nàng truyền ra ngôn ngữ dữ dằn, phá hư hình tượng cả người.
Lúc này, chỉ nghe bên cạnh có người nhỏ giọng nói thầm, “A, xong rồi, xong rồi, hắn như thế nào chọc tới Tiểu ma nữ a”
“Tiểu ma nữ là sao, ngươi nói cho ta biết, tiểu đệ vừa mới vào, cái gì cũng không hiểu a”
“Xem ra ngươi phải học hỏi nhiều, ta nói cho ngươi biết, tại Lạp Tư vũ kỹ học viện có tam hại, mà xếp hạng vị thứ nhất là vị Đại tiểu thư trước mắt này, nếu chọc tới nàng, ngươi chắc chắn bị lột da......”
Vốn Tần Thắng đã chuẩn bị xin lỗi, nhưng nghe lời mắng,Tần Thắng nuốt trở vào lời sắp nói, chỉ khoang hai tay, lạnh lùng nhìn nàng.
“ Đồ lưu manh nhìn cái gì vậy, chưa thấy qua mỹ nữ hả......”
“ Hải Luân, không phải nói muốn làm thục nữ sao? Như thế nào còn nói lời thô tục vậy, nếu còn như vậy ta sẽ không lý tới ngươi......”
Lúc này, từ phía sau truyền đến một trận thanh âm ôn nhu, một thân ảnh thanh tú lọt vào trong ánh mắt của Tần Thắng.
Tần Thắng cũng có chút sửng sốt, nhưng là rất nhanh liền hồi phục, trong lòng cũng không được không thầm khen một tiếng.
Nhưng Hồng y thiếu nữ vẫn há mồm nói: “Đại sắc lang, không nghe ta nói sao? Không nên dùng sắc nhãn của ngươi nhìn chằm chằm Thanh Nhã tỷ tỷ, nếu không......Hừ hừ”
Hồng y thiếu nữ đang muốn phát tác chợt phía sau có 1 bàn tay trắng nõn giữ nhẹ.
Vốn vẻ mặt tức giận dị thường cô gái quay đầu nhìn, nhất thời vẻ mặt tươi cười, thanh âm nhu thuận nói: “Thanh Nhã tỷ tỷ, hắn vừa rồi khi dễ ta, ngươi phải giúp ta báo thù, ân, vừa rồi hắn còn nhìn chằm chằm ngươi......”
Tần Thắng nghe được cô gái cùng vừa rồi hoàn toàn trái ngược nhu thuận ngữ khí, sắc mặt biến đổi cực nhanh, thật sự là một “Tiểu ma nữ” a!
Cô gái kia gọi là Thanh Nhã, vội che kín miệng Hồng y thiếu nữ, rất sợ nàng nói điều gì kinh thế hãi tục.
Từ quần áo trên người đó có thể thấy được cô gái áo xanh xuất thân từ danh môn vọng tộc, bân bân có lễ thái độ thượng, có thể nhìn ra đã được giáo dưỡng rất tốt.
Hồng y thiếu nữ nếu chỉ luận về dung mạo, kỳ thật cùng Thanh Nhã cũng không phân cao thấp, mỗi người một vẻ.
“ Hải Luân, ta vừa rồi nhìn thấy, ngươi không cẩn thận đụng hắn, ngươi lại không có bị thương, không cần bức người như vậy. Không phải đã nói muốn làm một vị thục nữ sao? Ngươi cứ như vậy ta sẽ nói lại với gia gia ngươi, để người đem ngươi nhốt vào phòng.” cô gái tên Thanh Nhã nói.
“ Tốt lắm, Thanh Nhã tỷ tỷ, ta biết sai rồi không được sao? Lần sau ta không dám, không nên nói cho gia gia ta biết, ta cũng không muốn nhớ bị nhốt trong cái hắc phòng kia.” Hồng y thiếu nữ sắc mặt hiện ra một tia sợ hãi, xem bộ dáng này cô gái điêu ngoa vẫn còn rất sợ gia gia của nàng.
Khẽ dời bước chân, cô gái tên Thanh Nhã đi tới trước người Tần Thắng, mỉm cười tạ lỗi.
“ Thật sự là không có ý tứ, ta thay mặt muội muội xin lỗi ngươi.”
“ Tỷ tỷ, rõ ràng là hắn đụng vào ta, tại sao xin lỗi hắn......”
“ Không có ý tứ, ta gọi là Thanh Nhã, đây là ta muội muội Hải Luân, từ nhỏ đã ngang ngược, hy vọng ngươi có thể bỏ qua.
“ Ân, không có việc gì, ta gọi là Tần Thắng! Rất vui được biết ngươi, ta còn có có việc, gặp lại sau”, mặc dù cùng mỹ nữ nói chuyện phiếm thật hấp dẫn, nhưng Tần Thắng vẫn còn chuyện quan trọng hơn phải làm.
Cô gái áo xanh nhìn theo bóng lưng Tần Thắng, trong lòng trầm tư : “Các thiếu niên khác gặp mình đều muốn tìm biện pháp trò chuyện, nếu có cơ hội như vậy, người khác có thể sẽ mời đi dùng cơm, không nghĩ Tần Thắng này cùng người khác thật sự có điều bất đồng, không có chút do dự đã xoay người đã đi”.
Đột nhiên, hình như là nhớ tới chuyện gì, Thanh Nhã cũng vội vàng kéo muội muội rời đi.