Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Giết tới cửa
“Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới.” Tần Thắng nhỏ giọng lẩm bẩm nói.
Thấy miệng Tần Thắng giật giật, ác lang nhân hô:“Tiểu tử, ngươi nói gì a!”
“Ta nói chính là, ngươi muốn chết!” Tần Thắng chậm rãi nói, vừa dứt lời, thân ảnh Tần Thắng biến mất tại tại chỗ.
“Các ngươi cẩn thận, tiểu.......” Chứng kiến Tần Thắng biến mất tại chỗ, hắn trong lòng kêu bất hảo, mở miệng nhắc nhở đồng bọn, nhưng một câu nói còn chưa có nói xong, ác lang phát hiện mình không thể phát ra bất cứ thanh âm gì, ý thức bắt đầu chậm rãi tiêu tán.
Rất nhanh, Tần Thắng quay về vị trí lúc nãy, sửa sang lại quần áo, tiếp tục hướng Dong binh chi thành đi tới.
Mới vừa rồi hơn mười ác lang tộc thú nhân còn kiêu ngạo, lúc này chỉ thấy bọn chúng đứng thẳng bất động, hơn mười đạo máu tươi chậm rãi từ trên cổ chảy xuống.
Lúc Tần Thắng đi xa mấy trăm thước, thi thể bọn họ lúc này mới ngã xuoống trên mặt đất.
......
Dong binh chi thành phồn vinh, náo nhiệt vẫn như cũ.
Tuy nhiên, lúc này, tại bản doanh của Khô Lâu dong binh đoàn lại an tĩnh 1 cách dị thường, một loại cảm giác bất an chậm rãi lan tràn.
“Các ngươi có thể nói cho ta biết rốt cuộc có chuyện gì. Mới ngắn ngủn ba ngày dong binh đoàn đã tổn thất hơn trăm tên hảo thủ!”
Trong đại sảnh Khô Lâu dong binh đoàn. Đoàn trưởng Lạp Áo mặt dữ tợn rống to. Trên mặt đất còn nằm hơn mười cỗ thi thể.
Đột nhiên một bóng người lảo đảo tiến đến, ngã vào trong đại sảnh, gấp giọng hô:” Đoàn, đoàn trưởng, cái tên kia đang từ đại môn giết vào trong đây.”
“Cái gì?” Lạp Áo nghe tin tức này cũng sửng sốt, lập tức hỏi:“Hắn dẫn theo bao nhiêu người tới.”
“hắn chỉ có một người và một ma thú.” Dong binh vội vàng nói.
“Chỉ bằng 1 người? Đã vậy ta cho hắn tới được mà không về được.” Lạp Áo dẫn đám người vọt ra khỏi đại sảnh. Vừa mới xuyên qua đại sảnh, bọn chúng nhìn thấy một người khoác lân giáp đứng ở nơi đó, hình như đang đợi bọn chúng.
“Ma thú hệ hoàng kim huyết mạch?” Chứng kiến lân giáp trên người Tần Thắng, Lạp Áo khinh hoảng dừng lại, chợt nghĩ tới mối thù giết con, hắn khôi phục vẻ lạnh lùng nói:
“Bất kể ngươi là ai, hôm nay, ta muốn ngươi vĩnh viễn biến mất.” Lạp Áo hận ý ngập trời, đằng đằng sát khí thét lên.
“Giết cho ta, ai giết hắn được thưởng 1 ngàn kim tệ!”
“Sát! Giết chết hắn được một ngàn kim tệ a!”
“Giết!”
......
Đám dong binh hướng Tần Thắng vọt qua.
Chỉ chốc lát sau, dưới tàn ảnh của “Ma La trảo” sắt bén, đám dong binh gục xuống la liệt. Trên người Lạp Áo cũng hiện đầy vết thương to nho. Toàn thân Lạp Áo đã được máu tươi nhiễm đỏ.
“Huyễn nhật diệt ma thủ”
Trong nháy mắt. Đấu khí năng lượng hình thành một bàn tay khổng lồ, trực tiếp đánh Lạp Áo bay đi mấy chục thước.
“Oanh” một tiếng, Lạp Áo Ngã sấp xuống nền đất.
“Ta. Ta không cam lòng.” Nói xong những lời này. Lạp Áo trong miệng tràn ra 1 khối huyết, mắt trợn trừng mà chết.
Ngày hôm sau, có người phát hiện tại bản doanh của Khô Lâu dong binh đoàn 1 cảnh tượng thảm khốc. Xác chết la liệt. Máu nhiễm đỏ nền, mùi tanh tràn ngập. Từ đó về sau, tai Dong binh chi thành truyền nhau chuyện một hình người ma thú xoá sổ 1 dong binh đoàn trong 1 đêm.