Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Bạo Quân, Ta Đến Từ Cục Tình Báo Quân Tình Số 9!
  3. Chương 4 : Chương 2.2
Trước /90 Sau

[Dịch]Bạo Quân, Ta Đến Từ Cục Tình Báo Quân Tình Số 9!

Chương 4 : Chương 2.2

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chuông điên thoại đột ngột vang lên, thiếu nữ nhíu mày, suy ngẫm một chút cũng đưa tay bắt máy.

"003, vé máy bay dành cho cô đã đặt hoàn hảo, tám giờ sáng ngày mai hãy nhanh tay nhanh chân lên một chút mà xuất cảnh, mau chóng cho kịp để chúng ta còn có thời gian đi ăn tối với nhau!"

Nghe được giọng nói phái nam từ tính vang lên bên kia đầu dây, thiếu nữ được gọi là 003 sắc mặt hơi khẽ thay đổi, cụp xuống rèm mi cong lành lạnh giọng nói: "Nếu như anh gọi điện cho tôi là chỉ để nói điều này, tốt nhất bây giờ anh nên nhanh chóng tìm người thoả đáng có thể nhặt xác cho anh đêm mai đi!"

"Không phải chứ?! Mới một tháng không gặp nhau mà cô liền dám đối xử với tôi bằng loại thái độ này?!" Nam nhân sở vi bất động, vẫn như của phát ra thanh âm vui vẻ đùa cợt.

Thiếu nữ sắc mặt lạnh lẽo, trầm giọng nói: "Nếu như anh không tin lời tôi nói thì có thể thử xem!"

"Được...Được!"

Nhận ra thiếu nữ quả thật không nói giỡn, nam nhân liền ngay lập tức trở lại bộ dáng đúng đắn, đoạn thấp giọng nói: "Hành động có biến, cô chỉ có một tiếng hai mươi lăm phút thơi gian để thực thi nhiệm vụ, sở số 3 truyền ra tin tức đáng tin cậy, ba giờ FBI nước M sẽ có động tác, vậy nên trước ba giờ rưỡi cô phải tuyệt đối thành công rút khỏi đó!"

"Đã biết!"

"Còn nữa, lấy được đồ đến tay thì cô cũng biết phải làm điều gì tiếp theo rồi chứ? An toàn đưa nó về tổng bộ rồi tôi sẽ lo liệu phép nghỉ đông cho cô, hawai là địa phương rất tốt, đáng giá để cô dừng chân nghỉ ngơi một khoảng thời gian!"

"Đa tạ hảo ý của anh!"

"Chúc cô may mắn!"

"You too!" Thiếu nữ khó chịu đáp trả xong liền thẳng thừng tắt máy, thấy phía khách sạn Hồng Nhật vẫn không có động tĩnh gì thì tiếp tục dùng điện thoại trên tay bấm một hàng dài dãy số.

"Alô?!" Một giọng nam phái khàn khàn từ bên kia đầu giây truyền đến, nghe vào có thể dễ dàng nhận ra chính là đang ngủ mà lại bị người đột ngột làm cho tỉnh giấc.

Một nét cười dịu dàng hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ, nàng ôn nhu đối với nam nhân hỏi: "Xem ra em đã làm phiền anh rồi, đang ngủ sao?"

"Tiểu Thi?!!" Nam nhân nghe đến đây thì ngay lập tức thanh tỉnh mười phần, dồn dập lớn tiếng truy vấn: "Tiểu Thi, anh đi khắp nơi tìm em, qua thật là sắp phát điên lên rồi! Em rốt cuộc là đã đi đâu? Tại sao bây giờ mới chịu liên lạc với anh? Em có biết trong khoảng thời gian này anh lo lắng cho em như thế nào không?"

Thiếu nữ được gọi là Tiểu Thi đảo mắt quan sát một vòng, thấy xung quanh không có ai mới nhẹ giọng đáp trả lại người nam nhân đang lo lắng bên trong điện thoại "Đường Vũ, em hiện tại đang ở Bordeau Pháp, trước đây em từng có đề cập qua với anh việc công ty em muốn nhập một loại rượu nho mới, hiện tại em sang bên này là để làm một cuộc điều tra thị trường, công việc vô cùng bận rộn nên thành ra không có thời gian liên lạc với anh!"

Nam nhân như cũ vẫn còn oán khí, than thở nói: "Anh tìm em khắp nơi, đến công ty mà em làm cũng là mạc danh kỳ diệu không nhìn thấy bóng dáng, đồng nghiệp của em một người anh cũng không biết nên đành đem điện thoại của gã cấp trên quản lý em gọi cho muốn nổ tung, anh ta cơ bản chính là chẳng thèm tiếp. Tiểu Thi, anh nhưng còn nghĩ em sẽ biệt lai vô dạng giống như lần trước, tận một năm rưỡi không hề thấy bóng dáng!"

Anh ra có thể tiếp điện thoại của anh mới là lạ, Tiểu Thi trong lòng âm thầm nghĩ, tuy nhiên ngoài miệng vẫn là lấp lững đáp lời nam nhân Đường Vũ: "Làm sao có thể chứ? Lần trước không phải em đi nước ngoài tiến tu sao? Chẳng may đúng lúc anh đang thi khảo hạch tiến sĩ nên em không dám làm phiền, sau này cũng sẽ không thế nữa!"

"Tiểu Thi!" Đường Vũ bên kia đầu dây lúc này tinh thần dâng cao, thanh âm không còn buồn ngủ thấm thía nói: "Học kỳ này kết thúc thì tiến sĩ anh cũng học xong, một công ty ở Thượng Hải muốn ký hợp đồng với anh với đãi ngộ thật sự không tệ. Anh hiện tại đã bước một chân trên con đường thành công, có thể cho em cuộc sống cuộc tốt hơn, em hãy từ chức công việc của mình có được hay không? Mấy năm gần đây vì chuyện học hành của anh mà em thân là con gái lại phải xuất đầu lộ diện bương trãi ngoài đời, nội tâm anh thật cảm thấy có lỗi với em. Tương lai gần trước mắt có thể chăm lo cho em cũng làm anh yên lòng!"

Thanh âm nam nhân thập phần thành khẩn, không khỏi khiến thiếu nữ đang ẩn núp trong lùm cây đôi mắt ửng đỏ, dù biết đối phương không thấy nhưng vẫn gật mạnh đầu, nghẹn ngào nói: "Đường Vũ, em nghe anh, đây là lần cuối cùng, sau này em sẽ luôn bên anh không đi đâu hết!"

"Thật không?!" Đường Vũ vui vẻ thốt lên: "Tiểu Thi, em yên tâm, anh sẽ cố gắng để em có được cuộc sống sung túc cùng mộr gia đình hạnh phúc!"

"Tốt, thu đội!!!"

Thanh âm cảnh sát bỗng chợt từ xa vọng tới phá hỏng không khí ngọt ngào. Cô gái ánh mắt vốn dịu dàng ngay lập tức trở nên sắc lạnh hướng về phía xa, giọng nói như cũ ngọt ngào đối với người trong điện thoại nói: "Đường Vũ a, em hiện tại phải quay lại làm việc tức khắc đây, chờ em về chúng ta nói tiếp nha! pi---pi" Nói xong không chờ Đường Vũ trả lời liền tắt máy.

Một đội xe cảnh sát lần lượt lao qua, Tiểu Thi đối với bọn họ cũng không có nảy sinh thứ cảm xúc được gọi là hứng thú, nếu như nàng đoán không lầm mà nói, Jason chết sẽ khiến cho đội X cảnh giác, liên lạc viên làm việc tại Châu Á không thể chết không minh bạch ở khách sạn như thế, đảm bảo nội bộ đội X chắc chắn sẽ điều động người đi điều tra!

Quả nhiên như nàng dự liệu, cảnh sát rời đi chưa được đầy hai phút liền có hai chiếc xe lớn màu đen rời khỏi bãi đỗ. Tiểu Thi cấm kính hồng ngoại, thu rõ mọi vật trong đêm váo trong tầm mắt!

Quảng cáo
Trước /90 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Phượng Hoàng Cốt

Copyright © 2022 - MTruyện.net