Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Behemoth Truyền Kỳ
  3. Chương 16 : Lễ mừng công cho đàn em
Trước /25 Sau

[Dịch] Behemoth Truyền Kỳ

Chương 16 : Lễ mừng công cho đàn em

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Lợi hại như thế sao?" Lão Tà vừa nghe xong thì lắp bắp kinh hãi. Khả năng của lão pháp sư đến đâu thì Lão Tà biết rất rõ. Nếu mà người ta chỉ đạt được đến tầng chín thì sợ rằng Lão Tà bò lên được tầng năm cũng khó.

"Đương nhiên là sự thật!" Lilith lập tức cười nói

"Như vậy ...!" Lão Tà không muốn nói chuyện thêm về chủ đề này nữa mà chuyển hướng: "Vậy cô nói cho biết tình hình ở nơi này đi!"

"Vâng, thưa cậu chủ!" Lilith sau đó bắt đầu giải thích cho Lão Tà .

Hóa ra tháp ma pháp mà Lão Tà đang ở này nằm trên đỉnh một ngọn núi, bên ngoài tháp là một tòa thành hình tròn của quý tộc. Nơi này được gọi là tòa thành của gia tộc Stiffen , diện tích lớn đến vài dặm, được xây dựng nguy nga tráng lệ, phối hợp cả tính thực dụng và tính thẩm mỹ. Tòa thành này bao cả đỉnh núi lại, trở thành một rào chắn bảo vệ cho tháp ma pháp.

Nhưng mà điều làm Lão Tà kỳ quái là tòa thành có thể chứa cả vạn người này lại không có ai cả, chính xác thì chỉ có hai người là Lão pháp sư và Lão Tà. Cả tòa thành đều trống không, chỉ có một vài con rối phụ trách việc lau chùi. Còn vì sao lại như thế thì Lilith trả lời là: Lão pháp sư thích yên tĩnh để làm thí nghiệm nên không thích có người khác ở cùng! Thực tế thì việc này đã trở thành truyền thống của gia tộc Stiffen, trừ phi gặp tình huống đặc thù ra; mấy trăm năm nay tòa thành cổ này chưa bao giờ chứa nhiều người.

Còn bên ngoài tòa thành là học viện cao quý nhất của vương quốc Griffin: Học viện quý tộc. Cả Học viện chiếm một nửa của dãy núi. Cả nửa phía trước của dãy núi này đều có các kiến trúc của Học viện quý tộc.

Học viện quý tộc tổng cộng chia làm ba phần. Ở trên cùng đỉnh núi là Học viện ma pháp, nơi này gần như đào tạo ma pháp học đồ cho cả nước. Nhưng mà cho dù như vậy thì số lượng cũng ít đến đáng thương, kể cả thầy giáo thì cũng chỉ gần mấy nghìn người mà thôi.

Còn ở giữa núi là Học viện lễ nghi quý tốc. Mấy nghìn người ở nơi này đều là cặn bã trong đám con cái quý tộc, chúng không có thiên phú về ma pháp, cũng không có thiên phú chiến sỹ; chỉ có thể học tập các môn lễ nghi hội họa vâng vâng. Nhưng mà dù sao thì nhờ đó sau khi trưởng thành cũng có đường ra.

Còn ở chân núi là Học viện chiến sỹ, có nhân số gần một vạn người. Nơi này chuyên đào tạo các loại kỹ xảo tác chiến. Bất kể là quý tộc to nhỏ gì hay học trò gốc bình dân, chỉ cần ngươi có thiên phú chiến sỹ thì đều có thể học tập ở đây.

Bởi vì đại lục chiến loạn không ngừng, nên mỗi quốc gia đều vô cùng xem trọng phát triển chiến lực cao cấp, vì thế mới tồn tại Học viện này. Mà không nghi ngờ gì ma pháp sư và chiến sỹ có đấu khí là lực lượng cao cấp nhất. Nhân số của bọn họ tuy ít nhưng sức chiến đấu lại hoàn toàn vượt quá chiến thuật biển người thông thường.

Vì thế, vương quốc Griffin quy định rằng bất kể là ai, kể cả con cái nô lệ, chỉ cần có thiên phú mà pháp thì cả nhà đều thoát khỏ thân phân nô lệ; trực tiếp miễn phí học tập trong Học viện. Mà một khi trở thành ma pháp sư cấp thấp thì sẽ được phong làm quý tộc.

Mà kẻ có thiên phú chiến sỹ thì đáng thương hơn một chút. Bọn họ mặc dù có thể thay đổi thân phận bản thân nhưng không thể đem ưu đãi này cho người thân được. Nhưng mà dù sao đi nữa thì nhờ chính sách này mà hàng năm đều có rất nhiều nhân tài tiến nhập học viện học tập. Sau đó, bọn họ sẽ nhận được đãi ngộ tốt nhất từ vương quốc. Nhờ thế, trong năm vị pháp thánh và bốn vị kiếm thành của đế quốc thì có một nửa xuất thân từ giới bình dân. Cũng chính nhờ chính sách đổi mới sử dụng nhân tài này đã khiến người trong vương quốc Griffin dốc hết sức lực, từ đó mà trở thành một trong những nước bá chủ thế giới của nhân loại.

Mặc khác, Lão Tà còn biết thêm rằng nơi này tuy là ngoại thành nhưng cách thủ đô vương quốc Griffin không xa, chỉ khoảng mười dặm mà thôi. Rất nhiều con cái quý tộc đều trở về nhà vào ngày nghỉ, mà hiển nhiên gia tộc Stiffen cũng có biệt thự cao cấp tại đô thành.

Nghe xong những giới thiệu vắn tắt này, Lão Tà trầm tư một lúc rồi nói với Lilith : "Được rồi, hôm nay đến đây thôi. Cô giúp ta chuẩn bị một ít rượu thịt đi. Nếu không ta sợ lát nữa sẽ phát sinh 'bạo động' mất!"

"Bạo động?" Lilith khó hiểu hỏi: "Xin lỗi cậu chủ, tôi không rõ lắm ý của ngài." Hiển nhiên là cô ta không biết đã xảy ra chuyện gì.

Lão Tà đương nhiên cũng không muốn giải thích, chỉ ậm ừ nói: "Cô chỉ cần chuẩn bị thật nhiều rượu thịt là được rồi. À, nơi này cũng có đủ rượu thịt đấy chứ?" Hắn lo lắng nơi này ít người nên không có đủ.

Có điều, Lilith lập tức nói: "Không sao cả, nơi này dự trữ lương thực đã lâu, cũng đủ để mấy nghìn người sử dụng trong thời gian dài. Tôi lập tức đi chuẩn bị ngay!".

"Tốt lắm!" Lão Tà gật gù, sau đó đứng dậy: "Ta đi xuống trước, cô chuẩn bị xong thì hãy đi!" Nói xong hắn rời đi

"Vâng, thưa cậu chủ!" Lilith vội vàng trả lời

Lão Tà trở lại tầng hầm mà mình đã sống mấy chục năm; đầu tiên hắn nhìn thấy đám đàn em của mình còn đang xếp hàng. Hắn mỉm cười, phất tay nói: "Được rồi, thoải mái đi, muốn ngồi thì ngồi, muốn nằm thì nằm, không cần quỷ củ nữa!"

Vừa nghe xong, đám đàn em kia liền tản dần ra, nhưng mà cũng không đi xa mà đều nhìn Lão Tà một cách chờ mong.

Sau đó, thủ lĩnh Tinh quái Caze đi tới, cung kính hỏi Lão Tà: "Thưa chủ nhân, ngài có thu hoạch gì không ạ?"

Lão Tà đương nhiên biết bọn chúng lo lắng điều gì, mỉm cười nói: "Tất nhiên là có thu hoạch, ta đã đánh bại lão già kia nên lão phải cho ta tự do!"

"Hống!" Tất cả đám đàn em nghe xong thì đều kích động rống lên. Loại tình cảm xuất phát từ nội tâm này là hoàn toàn thật, giống như là chính bọn chúng đạt được tự do vậy! Điều này làm Lão Tà rất cảm động.

Lão Tà phất tay, ngăn bọn chúng tru lên tiếp rồi thản nhiên cười nói: "Các ngươi yên tâm, ta tự do chính là các ngươi tự do. Vừa rồi ta đã thương lượng xong với lão già, lão sẽ tìm một vùng đất dành riêng cho các ngươi! Để các ngươi sống một cách tự do tự tại, không bao giờ lo bị người ta hãm hại nữa!"

"Hống...!" Nghe xong điều này, đám đàn em càng gầm lên to hơn. Đám Tinh Quái thì cảm động đến mức khóc rống lên. Lão Tà biết tâm tình chúng nên cũng không ngăn lại, để mặc bọn chúng phát tiết.

Qua một lúc lâu sau thì bọn chúng mới bình tâm trở lại. Lúc này, Lilith đã cử một vài con rối người hầu đưa xuống rất nhiều rượu thịt, vì thế Lão Tà liền cùng bọn chúng ăn uống thả cửa một phen. Bất kể là trâu điên hay rồng hai đầu, thậm chí con nhện ma bạo cũng đều rất hứng thú với rượu thịt của nhân loại. Mà điều làm Lão Tà bất ngờ là bọn chúng không hẹn mà cùng thích một loại đồ uống ngọt ngào: Rượu đỏ

Lão Tà nhìn rượu đỏ hảo hạng bị lũ trâu điên uống ừng ực thì cảm thấy dở khóc dở cười. Có điều hắn cũng không ngăn cản bọn chúng, chẳng qua chỉ là một ít rượu thôi mà. Mặc dù Lão Tà biết rượu này rất đắt tiền, nhưng đối với đàn em Lão Tà đều vô cùng hào phóng. Cho nên hắn không chỉ ngăn cản mà ngược lại còn yêu cầu Lilith phải mang thêm đến để chúng nó được uống no say. Trong tình hình như vậy, đám đàn em của Lão Tà dần dần đều say mèm, chỉ còn Lão Tà và mười mấy Tinh Quái không uống rượu là còn tỉnh táo. Ngay cả con nhện ma bạo cũng đều bò cả tám chân ra mặt đất để ngủ.

Ngày hôm sau, Lão pháp sư vừa tỉnh lại, nhận được báo cáo từ tay của Lilith thì tức giận đến mức nhảy dựng lên trên giường. Lão ngay cả áo ngủ cũng không thay mà nhanh chóng đi tìm Lão Tà tính sổ, chửi ầm ĩ lên : "Ngươi ^$^&# cái tên phá nhà phá cửa này, lại lấy rượu của ta đãi đám ma thú? Khạc! Trong một đêm các ngươi uống hết 30 thùng rượu ngon của ta, ngươi có biết tất cả đáng giá bao nhiêu không?"

"Đồ keo kiệt, không phải chỉ là vài thùng nước đái mèo sao? Chỉ cần nhìn thấy bộ dáng keo kiệt này của lão, ta biết cả đời lão vốn khốn khó mà!" Lão Tà khinh thường nói

"Thằng nhóc ngu ngốc!" Lão pháp sư bị Lão Tà chọc giận đến mức gần như phát điên, nếu mà không có việc cần nhờ thì lão đã sớm phát ra vài tia sét rồi. Lão cố hết sức nén lửa giận xuống, hét lên : "Từ nay về sau, ngươi sẽ không có tiền tiêu vặt nữa! Khi nào ngươi bồi thường được rượu cho ta thì hãy nói!"

"C*t!" Lão Tà cười lạnh một tiếng: "Ông đây từ bé đến giờ chưa nhận của lão một cắc nào!"

"Ngươi...!" Lão pháp sư lúc này mới sực nhớ ra là mình nhốt Lão Tà đã hơn chục năm , đã bao giờ cho hắn một đồng nào đâu?

Quảng cáo
Trước /25 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Xuyên Thành Nữ Phụ Quyết Không Chết Dưới Tay Nam Chủ!

Copyright © 2022 - MTruyện.net