Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Với ma lực của con nhện ma quỷ thì nó có thể phun một lúc hơn mười mạng nhện. Trong không gian nhỏ hẹp của phòng giam , cho dù có đến nghìn con Gargoyle thì cũng đều dính lưới mà rơi xuống! Mà vừa rồi lão pháp sư chỉ gọi ra tổng cộng hơn hai trăm con, chừng này quả thật chưa đủ để con nhện khởi động ấy chứ!
Mặc dù nơi này độ cao bị hạn chế, bọn Gargoyle có rơi xuống thì cũng chưa chắc đã chết. Tuy nhiên trên mặt đất còn có mười hai con Man Ngưu Vương cực kỳ đáng sợ! Bọn chúng dù không thể đối phó với Gargoyle ở trên không, nhưng mà nếu ở dưới mặt đất thì bao nhiêu Gargoyle cũng không đủ để chúng đạp lên! Cho nên căn bản là dù chưa đánh nhau thì lão pháp sư đã nắm chắc phần thua rồi!
Vì vậy lão pháp sư lập tức ngây người ra, nhưng mà bởi vì hắn thừ ra nên liền ảnh hưởng đến pháp thuật đang giam cầm lão Tà . Lão Tà thân đã trải qua trăm trận nên tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hợp tốt này. Lập tức, hắn dùng toàn lực, hung hăng vùng mạnh một cái, tức thì liền thoát khỏi giam cầm của lão pháp sư. Ngay sau đó, một nắm tay to bằng cái nồi đã liền mẽ hướng về đầu lão pháp sư!
Lão pháp sư lúc này mới giật mình tỉnh lại, nhưng đáng tiếc đã quá muộn. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn nắm tay kia càng lúc càng lớn. Vừa liên tưởng đến uy lực của nắm tay này, chỉ nháy mắt một nỗi sợ hãi lớn lao với cái chết tràn đã tràn ngập trong lòng lão pháp sư.
Nhưng tại thời khắc quyết định, nắm tay của lão Tà không thể hiểu được lại hướng về một bên. Một tiếng "Bùng" thật lớn vang lên, bức tường phía sau lão pháp sư đã xuất hiện một lỗ thật to. Bụi đất và đá vụn bám đầy mặt lão, trông bộ dáng lão lúc này vô cùng thảm hại!
"Ha ha!" Lão Tà thuận tay bóp chặt lấy cổ lão pháp sư, đắc ý cười to: "Lão già khốn kiếp nhà ngươi cũng có ngày hôm nay hả!"
"A, a, a!" Lão pháp sư bị hắn bóp cổ đến mức không thở được, chỉ có thể mấp máy môi giống như muốn nói điều gì đó.
Lão Tà thấy thế, cười ha ha rồi thả lỏng tay ra một chút: Lão có cái rắm gì thì có thể đánh ra rồi đấy!'
"Đồ ngu, mấy con ma thú này đều cực kỳ cuồng bạo, vô cùng hung ác, ngươi còn không mau thả ta ra rồi chúng ta còn chạy trốn, còn nói dài dòng cái gì hả?" Lão pháp sư trông rất lo lắng nói.
"Ha ha!" Lão Tà không nhìn được cười to nói: "Lão nói bọn chúng vô cùng cuồng bạo sao? Sao ta lại không thấy thế chứ? Bọn nhóc kia, lập tức tất cả tập hợp lại đây để tên già này được mở mắt!"
"Hống, hống!" Mấy con ma thú gầm nhẹ vài tiếng. Sau đó mấy tên quỷ vốn rất cuồng bạo này bỗng trở nên nhu thuận đứng theo trật tự, chia làm hai hàng trái phải. Ở giữa cuối hai hàng là con nhện ma quỷ kia, còn hai bên trái phải của nó là bốn con rồng bay. Tiếp theo rồng bay là đến bọn Ngưu Man Vương. Còn lũ Tinh Quái cũng không ngoại lệ mà xếp thành hai nhóm phân biệt đứng phía dưới Ngưu Man Vương. Đội ngũ hai hàng sắp xếp rất chỉnh tề, trông giống như là quân sĩ chờ duyệt binh vậy!
Lão pháp sư lúc này cảm thấy rất choáng vàng, tròng mắt giống như lòi hẳn ra ngoài. Hắn không nhịn được run rẩy hỏi: "Chúng...chúng đều nghe lời ngươi sao?"
"Hỏi vô nghĩa, đám này đều là đàn em của ta, không nghe lời ta thì chẳng lẽ nghe lời lão chắc?" Lão Tà đắc ý nói.
"Nhưng ngươi làm thế nào chứ?" Vào giờ khắc này lão pháp sư lại có dũng khí đi tò mò chuyện này mà không để ý đến tình cảnh của chính mình.
Lão Tà nhếch mép cười, khinh khỉnh nói: "Việc này lão còn hỏi sao? Bây giờ việc lão cần làm không phải là hỏi, mà là sám hối! Thằng già chết tiệt này, dám nhốt ông mày suốt mười ba năm tại đây. Món nợ này chúng ta cần thanh toán thật triệt để chứ! Nào nào, trước hết ta tát lão vài cái để thu lại ít tiền vốn đã!" Nói xong, lão Tà giơ tay lên định tát thẳng cánh!
Lão pháp sư vừa nhìn thấy, sợ đến mức ngay lập tức tỉnh táo lại. Lão vừa mới lĩnh giáo xong khí lực của lão Tà rồi. Cái tát này nếu mà quất lên đầu thì đầu của lão còn không lập tức vỡ vụn ra sao?
Nghĩ vậy, lão già nhanh chóng hô lớn: "Chờ một chút, ngươi không thể đánh ta!"
"Hử?" Lão Tà nghe vậy liền hứng thú hỏi: "Vì điều gì chứ? Cho ta một lý do xem!"
"Ta nuôi ngươi mười ba năm, nào là đổ phân, đổ nước tiểu, nuôi nấng ngươi lớn, lại còn dạy ngươi nhiều tri thức. Ngươi không thể dùng cái tát mà báo đáp ta chứ?" Lão pháp sư nói một cách vô cùng ủy khuất.
"Đổ nước tiểu cho ta đều là đám con rối làm, ngươi có mà làm cái rắm?" Lão Tà cười lạnh nói: "Mà cái mớ rác rưởi ngươi dạy ta chẳng lẽ toàn là thứ ta không biết sao? Có điều ngươi đã nói đây là ân tình thì... Ha ha....Ta hoàn lại ngươi là được chứ gì. Chờ một chút ta giam ngươi lại, sau đó phái ra một con rối để hầu hạ ngươi. Ta cũng sẽ dạy ngươi một vài thứ, chúng ta lúc đó liền hòa nhau! Có điều là những thứ đó đều là tiền vốn cả, còn cái ta muốn bàn chính là tiền lãi kia!" Nói xong hắn lại vung tay lên.
"Chờ một chút!" Lão pháp sư vội vàng hô lớn: "Ta còn một lý do nữa, ngươi nghe xong liền biết vì sao không thể đánh ta!"
"Ặc, ta không thể đánh ngươi?" Lão Tà buồn cười nói: "Hừ, ngươi nói ta nghe thử xem, vì sao mà ta không thể đánh ngươi chứ!"
"Bởi vì ta là cậu của ngươi!" Lão pháp sư hét lên một cách uất ức.
"Hả?" Lão Tà vừa nghe xong thì đầu tiên cảm thấy sửng sốt, sau đó lập tức cho rằng thằng cha này đang nói bậy bạ rồi? 'Mẹ' của mình chẳng lẽ mình không biết, nàng là một mỹ nữ xà có mười cánh tay. Nhưng mà tên này rõ ràng là một nhân loại, cho nên bọn họ như thế nào có thể là anh em được? Cho dù là anh chị em họ cũng không có khả năng mà? Vì thế hắn liền giận dữ nói: "Tên già này, ngươi dám giỡn mặt ta phải không? Muốn chết hả?"
"Ta không hề đùa ngươi, lời ta nói đều là sự thật!" Lão pháp sư hiển nhiên cũng đã nóng mặt, dùng hết sức rống to: "Ta dám dùng danh dự gia tộc để thề những điều ta nói đều là sự thật!"
"Hả?" Lão Tà vừa nghe xong thì cảm thấy có chút kỳ quái. Bởi vì trong mười ba năm qua, hắn cũng được lão pháp sư dạy cho nhiều quy tắc đạo lý của nơi này, cho nên hắn cực kỳ rõ ràng là đối với những người như lão pháp sư này thì danh dự của gia tộc có ý nghĩ cực kỳ to lớn. Thậm chí là ngay cả lúc mất mạng hắn cũng tuyệt đối sẽ không lấy việc này ra để nói đùa. Chẳng lẽ điều hắn nói là sự thật sao? Nhưng mà hình dạng mẹ mình và hắn quá sức khác biệt, thật sự là không nhìn ra chỗ nào giống nhau cả.
Lão Tà cảm thấy chuyện này rất mơ hồ. Vì vậy hắn liền cau mày hỏi: "Ngươi nói ngươi là cậu ta, vậy ta hỏi ngươi mẹ ta có hình dáng như thế nào?"
"Mẹ ngươi vốn có đầu người thân rắn, có mười cánh tay, bộ dạng của nàng thì hiển nhiên là một đại mỹ nữ!" Lão pháp sư vừa nói đến đây thì cảm thấy thấy dở khóc dở cười: "Khụ khụ, ta nói với ngươi chuyện này làm gì chứ? Ngươi vừa mới sinh ra đã xa mẹ ngươi rồi, làm sao mà ngươi có thể nhớ bộ dáng của nàng chứ? Ta nói cũng vô ích mà thôi!"
Có điều sau đó lão pháp sư bỗng nhìn ra lão Tà trở nên vô cùng khiếp sợ, hơn nữa sức mạnh dồn trên cánh tay cũng đã nhỏ đi nhiều. Hắn nhịn không được bật miệng hỏi: "Không phải chứ? Khó nói ngươi vừa sinh ra đã nhớ hết tất cả?"
"Hừ!" Lão Tà hừ lạnh một tiếng, không phủ nhận cũng không thừa nhận mà lạnh lùng hỏi: "Các ngươi là anh em thật sao?"
"Chúng ta không phải là anh em !" Lão pháp sư nhanh chóng nói.
"Hả?" Lão Tà vừa nghe xong thì cảm thấy rất giận dữ: "Không phải anh em vậy thì ngươi làm sao là cậu ta được, thằng nhóc này mày trêu đùa tao đúng không?"
"Không phải không phải thế!" Lão pháp sư nhanh chóng giải thích: "Chúng ta không phải anh em, mà là chị em!"
"Chị em?" Lão Tà vừa nghe xong thì tròng mắt đã trợn ra đến tròn xoe, hắn trong lòng khó tin nói: "Ngươi rõ ràng là già hơn nàng nhiều. Nếu mà nói các người là cha con thì cũng không phải quá mức hả! Như thế nào mà tuổi nàng lại lớn hơn ngươi được chứ?"
"Chuyện đó cũng không phải không thể!" Lão pháp sư cười khổ nói: "Ta năm nay mới có 124 tuổi, nàng đã 153 tuổi, như vậy đương nhiên nàng là chị ta. Còn chuyện tướng mạo thì là do huyết thống quyết định, ai bảo bộ tộc Naga sống lâu vậy cơ chứ? 153 tuổi trong tộc Naga cũng chỉ mới là thanh niên thôi!"
"Vậy các người là chị em ruột thật sao?" Lão Tà cau mày nói
"Đúng vậy, chúng ta là chị em cùng cha khác mẹ!" Lão pháp sư vội vàng gật đầu trả lời.
"Mẹ kiếp, ngươi không phải đang trêu ta sao?" Lão Tà giận dữ nói: "Ngươi là nhân loại, nàng là tộc Naga, hai người như thế nào mà là chị em ruột chứ?"