Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hắn lấy ra một tấm bùa được tẩm máu chó đen từ trong lòng ngực ra, đặt trên cái cọc đựng bảy viên thất tinh.
Máu chó, nhất là máu chó mực đối phó với loài yêu ma quỷ quái hay cương thi thì có tác dụng rất lớn. Vô luận là Mao Sơn đạo sĩ hay người cản thi đều mang theo một ít bùa tẩm máu chó, vì nó có tác dụng trong mọi trường hợp. Thực ra, nếu luận về dương khí thì máu chó mực cũng chưa phải là thịnh nhất, mà là máu của đồng tử. Nhưng mà, chủ trương của đạo giáo là thái âm bổ dương, vì thế có riêng một nhóm thánh nữ để phục vụ việc song tu, vì thế đồng tử trong đạo giáo rất ít, do đó máu của đồng tử cũng tự nhiên hiếm thấy. Lại nói, máu trong cơ thể của con người, nơi có dương khí mạnh nhất chính là đầu lưỡi của con người, được gọi là “Thiệt tiêm đản”. Cứ đối chiếu theo tiểu thuyết Tây Du, Tôn Hành Giả mỗi khi sử phụng pháp thuật gì đầu cắn đầu lưỡi một cái, chỉ là bọn đạo sĩ sao giống với Tôn Hành Giả người ta, được sinh ra từ đá? Đầu lưỡi của con người là nơi dễ dàng tổn thương nhất, vì thế người ta vẫn thường hạn chế sử dụng biện pháp này đến mức nhỏ nhất. Chính vì lẽ đó, máu chó mực lại trở nên thông dụng.
Tuy trước kia Lâm Quốc Dư chưa từng tiếp xúc với Thất Tinh Định Thi Trận này, nhưng dù sao hắn cũng là con cháu trong gia đình chuyên hành nghề cản thi, từ thuở còn nhỏ đã bị cha ép buộc đọc thuộc hết những bút kí cản thi mà tổ tiên truyền xuống, tự nhiên biết sự lợi hại của trận pháp này. Nhưng vô luận trận pháp có lợi hại cách mấy, hắn vẫn có cách giải. Nếu như là một lăng mộ lớn, tỉ như lăng tẩm của đế vương, mỗi tầng mỗi lớp đều có trận pháp, chủ yếu nhằm vào trộm mộ hay vu nhân mà làm khó. Nếu muốn giải trừ thì tương đối khó khăn, đồng thời mất rất nhiều thời gian. Nhưng mà trận pháp này rất đơn sơ, người thi pháp chủ yếu chỉ dùng để trấn áp thi thể bên trong nên không làm phức tạp, so với lăng tẩm hay gì đó thì trận pháp ở đây phá giải khá dễ. Lâm Quốc Dư dùng bùa tẩm máu chó dán vào cột, sau đó dùng xẻng lấy bảy viên đá thất tinh ra. Nhưng, cái cọc như có tính người, xoay một vòng 180 độ, khiến cho hắn đang dùng xẻng tháo đá ra thất bại. Lâm Quốc Dư kỳ quái, nhìn kỹ lại, thấy trên cột có điêu khắc những hình thù kỳ quái, tổng cộng bảy hình, ngẫm lại cũng phải, chắc bảy hình nọ đại biểu cho Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Nhật cùng Nguyệt. Lâm Quốc Dư phá hỏng bảy đồ hình này, đồng thời lấy những viên đá ra. Sau đó hắn bắt đầu đào mồ của Ngọc Nhi.
Không mất bao lâu thời gian, Lâm Quốc Dư đã đào được một cái hố to, phỏng chừng không sâu lắm. Lâm Quốc Dư mang bao tay vào, bắt đầu nhẹ nhàng sờ quanh dưới đất.
Bởi vì hắn từng nghe phụ thân nhắc nhở, nếu bày bố Thất Tinh Định Thi Cục này thì thi thể không được đặt trong quan tài. Vì thế Lâm Quốc Dư mới cẩn thận từng tí, có lẻ hắn không muốn tổn thương thân thể của Ngọc Nhi.
Tuy rằng hắn chưa gặp qua Ngọc Nhi, nhưng lại vì chuyện của nàng mà đồng cảm.
Đôi tay của Lâm Quốc Dư sờ soạng cả nửa ngày, quả nhiên chạm phải một thanh đinh làm bằng sắt.
Hắn cẩn thận dùng tay hất những nấm đất ra.
Gương mặt của Nhọc Nhi từ từ lộ ra, nhưng do vì chôn dưới đất lâu ngày nên đã tái nhợt. Bảy chiếc đinh đâm vào mắt, tai, mũi, miệng, loại đinh này là loại cương đinh, thường dùng để đóng nắp quan tài. May mà đinh không đâm thẳng vào sọ não, nếu không thì tai hại khỏi nói. Trên gương mặt của Ngọc Nhi vẫn còn đọng lại chút đất, Lâm Quốc Dư cẩn thận dùng hai đầu ngón tay bóc, đưa lên mũi cẩn thận ngửi: còn mùi. Xem ra, trước khi chết Ngọc Nhi đã từng đổ máu, nên đất mới bám lên mặt của Ngọc Nhi không tróc.