Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Trong cung điện của Hồng quốc: Chính giữa đại điện có một bóng dáng của một nữ nhân đáng uốn lượn mình, thân hình thon thả lắc lư theo điệu nhạc, mang trên người bộ y phục 'tuyệt thế tiên tử' dung nhan lúc ẩn lúc hiện làm cho xung quanh đều ko khỏi trầm trồ khen thưởng. Dưới những ánh mắt ghen tị, hâm mộ, xem thường, say mê,... công chúa Hồng Nguyệt vẫn tiếp tục múa theo điệu nhạc trên gương mặt mang theo một nụ cười mê hoặc, nhu tình huống tới trên người nam nhân trong lòng mình
Người nam nhân ấy vẫn không để ý hay liếc mắt một cái mà chỉ dàng nhạt thưởng thức trà, nhưng trong thâm tâm lại nhớ đến hình bóng của một nữ nhân, đôi mắt hiện lên nhu tình dù chỉ gặp một lần nhưng hắn vẫn không thể quên được, có thể hình bóng ấy đã khắc vào tim của hắn mãi mãi. Khi điệu múa kết thúc những tiếng vỗ tay cùng tiếng khen thưởng đã kéo hắn trở lại
-Ngạo Thiên Vương gia ngươi cảm thấy nàng công chúa này của ta có xứng đáng với ngươi không hả.
Nam nhân ngồi trên vị trí cao nhất dù đã ngoài 60 nhưng trên khuôn mặt vẫn hiện lên nét nham hiểm và tham vọng vừa cười thỏa mãn vừa đắc ý nhìn hắn. Làm cho ả công chúa kia vừa e thẹn vừa vui mừng trong lòng
-đúng đúng rất hợp
-phải rất hợp
...
Trong đại điện bắt đầu nổi lên những ý kiến, đều bàn tán về việc này, nhưng họ không để ý đến sự xuất hiện của một bóng người quỷ dị đến nghẹt thở
-rầm...bịch...bịch
Cánh cửa chính của đại điện bỗng sập xuống phát ra tiếng làm cả đại điện đang ồn ào thì bỗng câm nín, những ánh mắt ngạc nhiên đều hướng vào hai người mới bị ném vào giữa đại điện, một nam một nữ nhưng quần ào của họ đều bị nát vụn trên khuôn mặt đều đầy máu, trên người ngay cả thịt và máu đều hiện ra rõ ràng như bị phân hủy nhưng vẫn chưa chết làm cho cả đại điện nhìn thấy mà không kìm chế mà muốn nôn, có những người nhát gan hay yếu tim đều ngất sỉu
Bỗng đại điện trở nên u tối và đáng sợ giống như cảm giác trước khi chết vậy, một nữ nhân bước vào khuôn mặt dù đẹp đến không tả được người thấy đều ghen tị đều say mê nhưng lại lạnh lẽo và tàn ác đến ghê rợn mang theo sát khí bức người đến chết. Khi mọi người trong đại điện thấy được dung nhan như vậy có người sợ hãi, có người ghen tị, có người say mê đến ngất sỉu, nhưng phần đông vẫn là ánh mắt sợ hãi và kinh hồn. Nhưng trong số đó lại có một ánh mắt vui mừng xen lẫn nhu tình, trên gương mặt yêu nguyệt bỗng nở một nụ cười mê vạn chúng sinh, miệng thì thầm:
-là nàng ấy.
Dù rất nhỏ nhưng người có công lực vẫn nghe được, họ đều cảm thấy kinh ngạc khi vị vương gia vĩ đại của họ lại biết một nữ nhân như vậy, không chỉ thế mà còn giống như có tình cảm vậy. Trong lúc họ suy nghĩ thì giữa đại điện đã đẫm máu người, máu vãi lung tung nhưng lại giống như một bễ máu dành cho những người chết, buồn nôn và ghê tởn đến ngất sỉu