Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tiễn Wendy xong, Mao Hữu Tài liền ngồi xếp bằng trước cửa sổ. Học tập đương nhiên là chuyện quan trọng, nhưng tu luyện linh lực vẫn trọng yếu hơn, Mao Hữu Tài không thể trì hoãn tu luyện một ngày….
Lúc này đã đến hoàng hôn. Ngừng tu luyện nhưng Mao Hữu Tài không có chút cảm giác mệt mỏi hay ngưng trệ, ngược lại hắn có cảm giác cả người tràn đầy tinh lực. Cơm trưa được đưa đến phòng đã nguội lạnh từ lâu còn cơm chiều vẫn còn âm ấm. Mao Hữu Tài nhìn thoáng qua vẫn miễn cưỡng ăn, hắn không muốn chuyện cơm canh làm người khác chú ý.
Thời gian tiếp theo, Mao Hữu Tài bắt đầu học điều khiển quang não, lúc quang não đang lơ lửng trên không, một camera lấp lóe màu đỏ to bằng ngón tay cái như đang nhìn vào hắn.
- Không nghĩ ngươi có thể bay, ta đặt tên cho ngươi, sau này ngươi gọi là tiểu Phi nhé.
- Được, thưa chủ nhân, sau này ta gọi là tiểu Phi.
Thanh âm tiểu Phi vẫn là giọng nói ngọt ngào làm cho người khác có cảm giác phi thường thoải mái.
Mao Hữu Tài đi một vòng quanh tiểu Phi một vòng, cuối cùng dừng ngay trước mặt nó:
- Tiểu Phi ta nghĩ cần học gì đó, không biết bắt đầu từ đâu, ngươi có thể cho ý kiến không?
Tiểu Phi nói:
- Chủ nhân có thể học từ vật lí cơ bản đến vật lí cao cấp, từ toán học đại cương đến toán học, hóa học cơ bản đến hóa học cao cấp, từ huấn luyện thể thao đơn giản đến kĩ năng chiến đấu cấp cao, cơ khí, điều khiển người máy, máy bay chiến đấu, vũ trụ học, kí hiệu động lực học, kí hiệu điều khiển học….
Mao Hữu Tài hơi sửng sốt:
- Thế giới này còn có kí hiệu động lực học và kí hiệu điều khiển học sao?
Tiểu Phi cung kính nói:
- Đúng vậy thưa chủ nhân, đây là hai môn học trọng yếu nhất. Kí hiệu động lực học là dùng tinh thể năng lượng chuyển hóa thành năng lượng duy trì hoạt động, kí hiệu khống chế học được ứng dụng rộng rãi trong mọi ứng dụng từ quang não, người máy, máy bay chiến đấu đến phi thuyền vũ trụ, không có nó thì mọi thứ không tồn tại.
- Hai môn này có từ khi nào?
Mao Hữu Tài ủy khuất nghĩ lại tiên giới, nơi hắn đáng lẽ được cơm no rượu say.
- Nghe nói là từ thời kì người nguyên thủy, cực kì huyền diệu, bất quá bây giờ không có chứng cứ chính xác về thời kì bắt đầu của hai ngành học này, bởi vì thời kì người nguyên thủy đã bị xóa sổ trong một lần đại chiến vũ trụ, rất nhiều nền văn mình và hành tinh vị tiêu diệt trong trận chiến đó.
Tuy không có căn cứ chính xác nhưng trong lòng Mao Hữu Tài lại rất rõ, hai ngành học về kí hiệu này đúng là từ thời kì kia truyền lại, mà hắn, hắn chính là người nắm giữ thứ quý giá nhất đã mất đi của thế giới này! Một là năng lực vẽ kí hiệu trận, hai chính là kĩ năng tu chân xa xưa nhất! Đương nhiên, quan trọng hơn là, hắn chính là một người tu chân hàng thật giá thật.
- Tiểu Phi, ngươi nói cho ta về kí hiệu động lực học đi.
- Vâng thưa chủ nhân, có hai mươi sáu kí hiệu, kiệu hiệu trận thuộc loại tài liệu bí mật của quốc gia, bình thường đều do viện nghiên cứu khoa học của quân đội đưa ra, ứng dụng rộng khắp trên lĩnh vực quân sự lẫn dân sự, trong đó quân đội giữ bí mật những kí hiệu trận phức tạp, kí hiệu động lực học hình thành ở….
Nét mặt Mao Hữu Tài thủy chung vẫn lộ vẻ giống như mỉm cười, khi tiểu Phi nói đến phần được cho là cao thâm khó hiểu, nét cười hắn càng đậm. Chừng hai giờ sau, hắn có chút không kiên nhẫn nữa, khoát tay:
- Được rồi tiểu Phi, kí hiệu động lực học giảng tới đây thôi, ngươi giảng về kí hiệu khống chế học đi.
Giọng tiểu Phi có chút kì quái:
- Chủ nhân, người nghe có hiểu hết không?
Mao Hữu Tài cười ha ha nói:
- Cái này có gì mà không rõ, các lão tổ tông của ta có truyền lại một quyển sách, mấy thứ này đều là cơ bản thôi, mặc dù về phương diện tổ hợp kí hiệu trận có biến hóa nhất định nhưng một số lí luận nguyên thủy không thể thay đổi, căn cứ vào những lí luận cơ bản này thì những gì ngươi nói không có gì phức tạp.
Tiểu Phi trên không hơi hốt hoảng:
- Không có khả năng, ở học viện cao cấp tiên quốc mặc dù có mở hai ngành học này nhưng hàng năm tuyển được rất ít sinh viên, cần có thiên phú nhất định mới có tư cách nhập học, hơn nữa cái chủ nhân gọi là lí luận nguyên thủy thật ra không tồn tại, nếu không các viện nghiên cứu của tiên quốc đã sớm tìm ra.
Mao Hữu Tài cười nói:
- Được rồi, chúng ta không thảo luận vấn đề này nữa, ngươi tiếp tục nói về kí hiệu khống chế học đi.
- Vâng thưa chủ nhân, kí hiệu khống chế học so với kí hiệu động lực học còn phức tạp hơn nhiều, nó cũng được ứng dụng rộng rãi trong mọi ứng dụng từ quang não, người máy, bên trong máy bay chiến đấu, là hệ thống thao tác cao cấp nhất, cũng là hệ thống an toàn nhất, ví dụ như người máy chiến đấu, sau khi sử dụng kí hiệu trận điều khiển trừ người điều khiển, người khác không có khả năng điều khiển nó…”
Trên mặt Mao Hữu Tài lại hiện lên nét cười, cũng giống như ban nãy càng lúc càng đậm. Người khác không thể điều khiển? Ngày hôm qua hắn đã xâm nhập kí hiệu trận điều khiển của người máy quản lí, sửa đổi mệnh lệnh, cái gọi là an toàn nhất, an toàn cái lông gì?
Hai giờ trôi qua, Mao Hữu Tài lại không kiên nhẫn ngắt lời tiểu Phi:
- Được rồi, được rồi, kí hiệu khống chế học cũng giảng tới đây thôi, đối với mấy thứ nông cạn gì đó ta không cảm thấy hứng thú.
- Nông cạn gì đó á?
Tiểu Phi kinh ngạc nói:
- Chủ nhân, người nên biết, trong các ngành học ở tiên quốc, kí hiệu khống chế học được công nhận là ngành học thâm sâu khó hiểu nhất, các chuyên gia phân tích uy tín vẫn cho rằng, so với toán học, vật lí, hóa học, vũ trụ học vân vân, trình độ phức tạp của nó gấp cả trăm lần, sao ngài lại cho rằng nó là thứ nông cạn gì đó chứ?
Cái thâm sâu khó hiểu gì đó trong mắt Mao Hữu Tài là thứ tối nông cạn, nhưng những thứ tối nông cạn nhưng đối với hắn lại là thâm sâu, khó hiểu, đòi mạng nhất ví dụ như toán học. Mao Hữu Tài lại cười.
- Chủ nhân ngài đang cười gì đó?
- Không cười gì cả!
- Nụ cười của ngài rất giống một người?
- Oái, ai cơ?
- Một diễn viên nổi tiếng ở tiên quốc, Stoichkov, hắn có nụ cười đểu rất nổi tiếng.
Mao Hữu Tài đột nhiên cảm thấy quang não tiểu Phi này nhất định có chức năng bắt chước nhân tính.(ZoungHyu: lên mạng tìm được Stoichkov này http://vi.wikipedia.org/wiki/Hristo_Stoichkov)
- È hèm, người cũng biết diễn viên, nhất định là có phim ảnh rồi, có AV không?
Mặc dù tiểu Phi biểu hiện như một thiếu nữ hay mắc cỡ có giọng nói ngọt ngào thanh thúy nhưng Mao Hữu Tài vẫn hiểu nó chỉ là một quang não, không có cảm xúc gì cả, cho nên chỉ thị của hắn có chút khác người cũng chẳng sao.
- Xin hỏi chủ nhân, AV là gì vậy?
- Ngươi không biết á? Đó là những video được xếp vào cấp XXX chỉ dành cho ngươi lớn ấy.
- Có, nhưng chủ nhân chỉ mới mười tám tuổi, còn thiếu một tuổi mới là người trưởng thành, ngươi thuộc nhóm người chưa trưởng thành, pháp luật tiên quốc ngài xem loại phim kia, ngài có thể xem các phim như cổ tích mùa xuân, Shrek, Hoa cô nương và ba người khổng lồ….
- Được rồi, ta không xem là được, có trò gì hay không?
- Có nhiều lắm, nhưng độ tuổi của chủ nhân không được chơi các trò chơi bạo lực, người chỉ được chơi các trò như Nông trại, rắn săn mồi, đua ngựa, đào vàng…
- Thôi được, ta không chơi, ngươi giảng về vũ trụ học một chút đi.
Biểu tình của Mao Hữu Tài giống như gà trống bị vặt lông.
Phòng bệnh số 47.
Tiểu Phi miệng lưỡi lưu loát.
Mao Hữu Tài buồn ngủ.