Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Diệp Phàm ở xa xa cũng nghiêm nghị hẳn. Đối phương vừa rồi dường như siêu thoát thế giới, khiến hắn nhìn ra chút ảo diệu. Đây tuyệt đối là thánh thuật cường đại.
Tuy nhiên hắn cũng không ngưng lại, vẫn giương Vạn Thương Cung lần lượt bắn ra. Phàm là những mũi tên ánh sáng bắn ra lại càng cần phải có lực tấn công cường đại hon mới có thể hủy diệt
Vút vút vút...
Mũi tên ánh sáng sau lại mạnh hon mũi trước. Diệp Phàm gần như sắp bắt sụp cả vòm trời. Chi mũi tên bắn ra ngang trời như chín đạo cầu vồng phá hủy tất cả mọi vật ngăn cản, thanh thế dọa người.
Mặt Yến Vân Loạn không đổi sắc, không thể không ra ray, cầm trong tay Phương Thiên Họa Kích chém bổ ngang dọc. Làn da hắn ngăm đen, tóc dài tán loạn, ánh mắt khiếp người, ra tay như gió, giống như sắp chém đứt cả vùng trời này.
Keng keng...
Đại kích đánh ra bốn phía, tỏa ra huyết khí nhè nhẹ chớp động, khiến người ta sơ hãi từ tân tâm thần, lưc sát thương rất lớn, khiến moi người ở xa xa đều hoảng sợ biến sắc.
- Chiến lực cường đại như vậy, ta cảm thấy có thể chém đứt cường giả Hóa Long cửu biến. Đây đúng là một yêu ngiệt.
- Khó mà tin được hắn lại có chiến lực như vậy. Rốt cục vẫn xem nhẹ hắn rồi, so với tưởng tượng còn đáng sợ hon.
Mọi người đều cả kinh kêu lên, trái tim tăng tốc. Sự cường đại của yêu nghiệt này nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Yến Vân Loạn tuy có dáng người bậc trung nhưng lại vung Phương Thiên Họa Kích, khí phách trang nghiêm giống như Chiến Thần giáng thế, đôi mắt như điện, mái tóc đen bay loạn, tuyết kích sáng loáng chấn nhiếp tâm thần người ta.
Phụt phụt...
Đại kích chặt đứt vòm trời, lười kích tràn ngập huyết khí, mỗi một đòn đánh ra đều đánh rơi một mũi tên ánh sáng, hóa thành ánh sáng vạn trượng, tiêu tán trong thiên địa.
Không lâu sau đó, chín mũi tên ánh sáng như tia chớp đều bị đánh thành bột mịn. Yến Vân Loạn giống như sát thần, đôi mắt lạnh lùng đáng sợ, đạp bước thong thả trên hư không ép tới.
Yến Vân Loạn giơ cao Phương Thiên Họa Kích đánh xuống. Một đạo thần quang nhìn trượng, nhắm thẳng vào Diệp Phàm.
Đây là một kích tất sát, còn có một tia khí tức của đại đạo, sát khí kinh người khiến tâm thần người ta sợ hãi. Núi lớn vô tận xung quanh đều lay động, vòm trời như sắp sửa rơi xuống.
- Chiến lực cường đại như vậy, Hóa Long cửu biến gặp phải cũng sẽ chịu thiệt lớn.
- Đây là thực lực của Yến Vân Loạn sao? Quả nhiên là dũng mãnh phi thường, không thể đỡ. Người cùng thế hệ chỉ có cách lùi lại tránh né.
Những người bên cạnh đều tránh xa ra, sợ bị đại kích đáng sợ này đánh chết. Luồng sáng kia có thể giết chết cả Thánh tử. Nếu hắn vung Phương Thiên Họa Kích đại chiến chư hùng, từng luồng sáng tỏa ra thì sẽ đáng sợ tới mức nào, những người cùng thế hệ có mấy ai dám tiếp.
Tay phải Diệp Phàm bắt ấn, khí thế trầm trọng, giống như có thần nguyệt vây quanh, lại như thôi sơn, như hiện hình của đạo, đánh ra phía trước.
Ở đầu ngón tay của hắn xuất hiện một ngọn núi lớn màu đen, cao ngất trong mấy, khí thế mênh mông, lập tức bao phủ bầu trời, giống như sắp ép sụp thiên địa vậy.
Vút vút!
Ầm!
Ầm!
Bão Sơn Ấn.
Giờ khắc này hắn đánh ra một trong ba đại pháp ấn, thuộc loại địa ấn trong thiên địa nhân tam ấn, sự cường đại vượt qua tưởng tượng của người khác.
Cả vùng thiên địa này dường như bị đánh nát, nơi nơi đều là gió lốc năng lượng, giống như dung nham sôi trào, hủy diệt tất cả những thân thể hữu hình.
Ngọn núi lớn cao ngất trong mấy ép xuống vòm trời, nguy nga khủng bố, không ngừng giáng xuống, bài trừ tất cả, giống như diệt thế sắp tới.
Mà Phương Thiên Họa Kích bổ ra luồng sáng thật lớn kia lại như ngân hà đổ xuống, khôn cùng vô tận. Hai thứ va chạm nhau, dư lực khiến cho những ngọn núi phía dưới sụp đổ.
Đây là cảnh tượng như tận thế khiến người ta sợ hãi, không đủ sức ngăn cản. Trái tim mỗi người đều đập nhanh, chỉ biết lui lại phía sau.
Cuối cùng ngọn núi lớn màu đen vỡ thành bốn năm mảnh, bị mũi kích đánh xuyên quan, nhưng bản thân mũi kích cùng biến mất rất nhanh, ánh sáng tỏa ra vô tận.
Khi tất cả bình tĩnh lại thì mọi người đều sởn tóc gáy. Uy lực một kích của Yến Vân Loạn chém nát mấy ngọn núi lớn, tạo thành vết nứt, đá vỡ, cây đổ ở khắp nơi.
- Tồn tại không cùng cấp bậc tới mình, thực lực dọa người như vậy...
Hắn cũng chỉ có tuổi xấp xỉ chúng ta mà lại có chiến lực như vậy, khó có thể tưởng tượng nổi.
Diệp Phàm bên kia cùng chấn động. Nhân vật cấp yêu nghiệt quả nhiên đáng sợ, căn bản không thể nói theo đạo lý. Một kích của Phương Thiên Họa Kích chấn vỡ bầu trời, vô cùng rung động.
Cũng chính vì hắn có thân thể vô song mới có thể chống lại. Chứ vừa rồi nếu đổi thành Thánh tử khác thì chi sợ đã bị chém làm đôi, căn bản không thể chống đỡ được, gần như không thể ngăn cản.
Phải tiến vào Hóa Long Bí Cảnh. Đây là ý niệm trong đầu hắn. Bằng không thì những đại địch cao hơn hắn nhiều cảnh giỚI nhỏ như vậy rất khó đánh chết, thật sự quá khủng bố rồi.
- Ngươi lại còn sống...
Yến Vân Loạn dường như cảm thấy rất bất ngờ. Hắn rất tự tin với một kích này của mình, ngay cả cường giả Hóa Long bát biến, thậm chí là cửu biến cũng có thể bị đánh chết.
Sắc mặt hắn lạnh lùng, đi nhanh về phía trước, đạp chấn động cả hư không. Rất nhiều dày núi phía dưới run rẩy, lá cây bay tung tóe, đá lớn lăn khắp nơi, vô cùng đáng sợ.
- Dám giương cung bắn ta, hôm nay Yến mỗ chém ngươi.
Hắn rất tự phụ, mái tóc đen rối loạn, đôi mắt sáng bừng kinh người, dáng ngươi tuy không cao lớn lắm nhưng cầm Phương Thiên Họa Kích trong tay giống như một Chiến Thần thượng cổ, khiến người ta ngường mộ, đứng trên đỉnh cao của thiên hạ.
Diệp Phàm lạnh nhạt nói:
- Ta không những còn sống mà còn có thể giết ngươi.
Hắn không nói thêm gì nữa, cầm Vạn Thương Cung trong tay, rót thánh lực vào bên trong. Tinh khí vô tân điên cuồng vot tới, tiếng sấm sét vang lên ầm ầm, thiên địa biến sắc.
Giờ phút này Diệp Phàm giống như hợp làm một với thần cung, giống như cánh cung, thân thể tỏa ra ánh sáng thần bí, tràn ngập khí tức cường đại.
Cả hai dung hợp không thể tách rời, hoàn toàn hợp làm một, thánh lực mênh mỏng dao động. Một luồng sáng xuyên thủng thiên địa, bay rất nhanh ra ngoài.
- Mũi tên này đối với ta vô dụng, căn bản không thể động tới ta.
Thần sắc Yến Vân Loạn lạnh lùng, căn bản bản không thèm để ý, Phương Thiên Họa Kích trong tay vung lên bổ xuống.
- Yêu nghiệt nghịch thiên thật. Thần tiễn có thể giết Thánh tử mà căn bản không thể gây thương tổn cho hắn.
Những người khác đều ngạc nhiên thán phục, trong lòng còn cảm thấy hơi bất bình.
Sắc mặt Diệp Phàm không hề thay đổi. Lúc này hắn chỉ có một động tác, chẳng những giương cung bắn tên mà cả người còn bị thánh quang bao phủ hoàn toàn.
Vút, keng...
Yến Vân Loạn chém lên mũi tên ánh sáng, phát ra tiếng chấn động điếc tai. Mũi tên lại không bị đánh gãy, bắn về phương xa, ầm một tiếng liền bắn nát vách núi.
Có thể nghĩ cũng biết mũi tên này có uy lực mạnh tới mức nào, căn bản không phải thứ mà người thường có thể tưởng tượng được. Dao động tỏa ra mênh mông mành liệt, giống như có sóng thần phát sinh ở nơi này vậy.
Dần dần Yến Vân Loạn lộ vẻ nghiêm trọng, đôi mắt tỏa ra thần quang khiến người ta sợ hãi. Phương Thiên Họa Kích trong tay hắn vung lên càng nhanh, bổ ra thần quang có thể chặt đứt mấy ngọn núi.
- Không đúng. Đây không phải là Vạn Thương Cung trong truyền thuyết sao? Hắn sao lại không ngừng bắn ra mũi tên ánh sáng như vậy được?
- Tương truyền người bình thường lay động dây cũng mười lần đã chịu không nổi, hắn hiện giờ lại bắn ra tới mấy chục mũi tên rồi!
Những người đang xem cuộc chiến rốt cục phát hiện ra chuyện dị thường, tất cả đều hoảng sợ. Người này rốt cục có lai lịch gì, sao lại có thánh lực vĩnh viễn không khô kiệt như vậy?
u u...
Mũi tên bắn nát trời cao. Trong nháy mắt rất ngắn này, Diệp Phàm bắn ra mấy chục phát, mũi tên nào cũng sáng lạn lóa mắt, giống như sao băng cắt ngang qua chân trời, khiến tâm thần người ta sợ hãi.
- Trời ạ, đã hơn cả trăm phát rồi. Thánh tử cường đại cũng không thể hơn người này.
Khiến người ta khiếp sợ là mặt Diệp Phàm không đổi sắc, vẫn kéo căng Vạn Thương Cung như trước, không ngừng bắn ra kim quang, trong nháy mắt đã có hơn trăm đạo kim quang lao tới, bao phủ phía trước.
Ầm ầm!...
Có những mũi tên bắn qua Yến Vân Loạn rồi đánh nát một ngọn núi, uy lực tuyệt luân khiến người ta lạnh toát cả người.
- Khó tin quá. Sao hắn lại có lực lượng như vậy? Bắn hơn trăm mũi thần tiễn, hắn còn bắn tiếp kìa.
Mọi người đều chấn động.
Khí thế của Diệp Phàm như cầu vồng, ngưng kết làm một thể với Vạn Thương Cung, thu nạp tinh khí mười phương, ngay cả thái dương cũng có thần quang tỏa xuống, tràn tới như thác nước.
Hắn bắn ra mưa tên, mũi sau lại mạnh hơn mũi trước, trong nháy mắt đã bắn ra hơn trăm phát. Giờ khắc này mấy trăm đạo cầu vồng màu vàng cực kỳ sáng lạn bao phủ lấy Yến Vân Loạn.
Mà mũi tên ánh sáng lại càng ngày càng gia tăng, càng ngày càng đáng sợ.
Ầm ầm!
Một số đỉnh núi bị mũi tên ánh sáng bắn nát, đá tảng bắn tung tóe, cảnh tượng khiến người ta cực kỳ sợ hãi. Cứ thế này thì cả dãy núi này đều sẽ bị Diệp Phàm bắn nát.
- Trời ạ, hắn là hóa thân của kẻ dã man kia sao, thánh lực không dứt, có tư chất bạt sơn. Vạn Thương Cung này rơi vào trong tay hắn thì đúng là vô địch rồi. Yến Vân Loạn hơn phân nửa cũng sẽ bị hắn bắn chết.
Một mũi tên bắn tan đỉnh núi. Lực lượng này cường đại tới mức nào chứ? Đánh lên thân thể người khác thì tất sẽ hình thể khô diệt, chẳng còn tồn tại thứ gì.
Tất cả mọi người đều cứng họng. Theo thời gian, Diệp Phàm đã bắn ra bảy tám trăm mũi tên, mỗi mũi đều rực rỡ như cầu vồng, chiếu rọi vòm trời.
Mặc dù ở rất xa nhưng cũng có thể cảm nhận được dao động đáng sợ trong thiên địa giống như khiến cả vùng tinh không bị hủy diệt, khiến linh hồn người ta run rẩy.
Rất nhiều dị thú cường đại đều né tránh thật xa, không dám tới gần, sợ đại kiếp giáng xuống. Rất nhiều tu sĩ cùng đứng xa xa, không ai dám lại gần.