Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ai cũng không có nghĩ tới, Đỗ Khắc sẽ kết minh với Mặt quỷ, ngay cả Đường Thiên cũng không thể ngờ. Nhưng nghĩ lại một chút, Đường Thiên lại cảm thấy là lẽ đương nhiên.
Chỉ có những người nguyện ý co mình sống tại Tội vực kia mới cho rằng đám người Đường Thiên là địch nhân. Đỗ Khắc từng xông qua Tội môn, bước lên đỉnh cao, thế nào lại thiếu hụt dũng khí?
Đường Thiên nhìn Đỗ Khắc khá là thuận mắt, hắn gặp qua nhiều người Tội vực như vậy, Đỗ Khắc là một vị dũng sĩ duy nhất nhiệt huyết chưa có bị diệt. Đường Thiên không thích Tội vực, bởi vì hắn chán ghét bầu không khí nơi đây, cực kỳ nhẫn nhục chịu đựng, không có chút dung khí nào, giống như con đà điểu chôn cái đầu ở trong cát, cứ sợ hãi rụt rè mà sinh hoạt. Hắn cảm thấy hèn nhát, thần thiếu niên chán ghét tất cả những trò hèn nhát.
Đương nhiên, lão Đỗ có thể vừa nhìn đã thấy thần thiếu niên không phải bình thường, cái ánh mắt này, rất chuẩn! Cũng có thể chứng minh lão Đỗ, người già nhưng tâm không già, trung niên đại thúc tinh thần như thiếu niên.
Lão Đỗ đệ nhất Tội vực lại còn có chút trình độ a.
Đường Thiên không biết chính là trình độ của lão Đỗ xa xa không chỉ ở cái này.
Đỗ Khắc tại sau khi tuyên bố kết minh với Mặt quỷ liền dùng thủ đoạn sấm sét, cấp tốc khống chế các gia tộc khác tại Trung Đình Tứ thành. Các gia tộc ở Trung Đình Tứ thành vốn ý đồ khống chế hành động của Đỗ Khắc, ở trước mặt Đỗ Khắc không có chút lực hoàn thủ nào.
Đường Thiên cũng không quan tâm nhiều những chuyện này, hắn có một đống chuyện phải làm. Linh bộ và đám người Chung Ly Bạch cũng trở về Tiêm Phong thành, đoàn người không có chìm đắm ở trong vui sướng đoàn tụ, mọi người đều vùi đầu vào trong huấn luyện điên cuồng. Trải qua lần đau khổ này, mọi người vô cùng rõ ràng thực lực mới là trọng yếu nhất.
Kết minh cùng Đỗ Khắc, có nghĩa là hắn không cần phải lãng phí thời gian chiến đấu cùng Tội vực. Hiện tại chỉ còn lại có một đạo cửa ải khó khăn sau cùng, đó chính là thế nào vượt qua tử lộ trở về, như thế nào đột phá Tội môn.
Đỗ Khắc từng xung kích Tội môn, nhưng thất bại quay về, lực lượng phòng thủ của Quang Minh châu tại Tội môn có thể hiểu tuyệt đối không phải tầm thường.
Không một ai muốn ngã xuống tại cánh cửa sau cùng.
Rất nhiều Linh bộ đội viên trở về, cần phải mau chóng quen thuộc phương thức chiến đấu hoàn toàn mới, ngay cả Tư Mã Tiếu cũng bỏ qua tư thái giống như đội viên bình thường tập trung vào trong huấn luyện.
Huấn luyện cũng điên cuồng, còn có Đông Tiên bộ của Chung Ly Bạch, đã đổi tên làm Chung bộ. Bởi vì bây giờ quy mô đội ngũ của hắn lớn hơn rất nhiều so với trước đây. Đỗ Khắc tuyên bố thành lập binh đoàn, rất nhiều đầu lĩnh đạo phỉ tự mình tiến đến tìm nơi nương tựa, lưu lại đám đạo phỉ như rắn mất đầu, những đạo phỉ này đều bị Chung Ly Bạch hợp nhất. Khiến Chung Ly Bạch khó chịu chính là quá trình hợp nhất này được hoàn thành với sự trợ giúp của Linh bộ.
Quy mô Chung bộ, vượt hơn Linh bộ rất nhiều, Chung Ly Bạch chọn tới chọn lui, cũng còn lại một vạn người, nhưng sức chiến đấu lại kém xa Linh bộ. Chung Ly Bạch nhưng không cách nào thoải mái để thủ hạ mình làm một đám pháo hôi, đặc biệt nghĩ đến mình thiếu Nhiếp Thu một cái nhân tình, hắn quả thực khó chịu như nuốt phải con ruồi. Thế nhưng bây giờ thiếu cũng đã thiếu, Chung Ly Bạch chỉ đành đem cổ uất ức cùng lửa giận này phát tiết trên binh đoàn. Chung thị ma quỷ đặc huấn trực tiếp bắt đầu.
Chung Ly Bạch tính khí vốn nóng nảy liền đem doanh địa an bài tại bên cạnh Linh bộ, hai chi binh đoàn tựu như thế hăng say mà đua tranh.
Đường Thiên thì là bận rộn với Thần Trang binh đoàn của mình. Cho dù là Nhiếp Thu hay Chung Ly Bạch, cũng không thể làm được Pháp tắc diện cộng hưởng, chỉ có Đường Thiên mới có thể làm được. Uy lực Pháp tắc diện cộng hưởng khiến Nhiếp Thu và Chung Ly Bạch trợn mắt há mồm, nhưng muốn dùng cho thực chiến, còn cần huấn luyện.
Cũng may Đường Thiên không cần quan tâm vấn đề sĩ khí, từ sau lúc hắn kết minh với Đỗ Khắc, thủ hạ đội viên liền giống như tiêm thuốc kích thích. Điều này khiến Đường Thiên khá là khó chịu, đây là oai phong của lão Đỗ, hừ hừ, đám nhỏe bé các ngươi, chờ đến Thánh vực, các ngươi sẽ biết thần thiếu niên lợi hại cỡ nào!
Vốn là có chút thù cũng phải báo, Đường Thiên âm thầm đề cao độ khó huấn luyện, Thần Trang binh đoàn tức thì một trận nháo nhào.
Biến mất mấy ngày, lão Đỗ lại xuất hiện ở doanh trại huấn luyện của Đường Thiên, phía sau hắn còn có một nữ tử lạnh lùng như băng sơn.
Đỗ Tâm Vũ hơi có chút hiếu kỳ mà quan sát huấn luyện doanh khí thế ngất trời, tất cả nơi đây đều xa lạ với nàng. Từ khi đại ca dự định thành lập binh đoàn, nàng nhận lời xong, liền một lòng một dạ lao vào làm. Nàng thậm chí còn chạy đến phụ cận Phi Mã thành, chú ý quan sát chiến giữa Linh bộ và đạo phỉ.
Bàn về thông minh, tại Đỗ gia không ai có thể so với Đỗ Tâm Vũ, đây cũng là nguyên nhân Đỗ Khắc đem trọng trách thành lập binh đoàn giao phó cho nàng. Nàng cũng không có phụ sự tin tưởng của huynh trưởng, chẳng mấy chốc liền tạo thành hình. Tuy nhiên nàng vẫn chưa có cảm giác kiêu ngạo, nàng biết rõ con bài trên tay mình tốt hơn quá nhiều so với Linh bộ, toàn bộ tinh anh Tội vực cơ hồ nhập dưới trướng nàng.
Những người này không có chỗ nào mà không phải là hạng người thân kinh bách chiến, thiên phú xuất chúng, hơi thúc đẩy một chút, liền có thể cấp tốc lĩnh ngộ nội dung quan trọng trong đó. Tại một quãng thời gian ngắn ngủi, đệ nhất binh đoàn do nàng chỉ huy liền có mấy phần hình dáng cơ bản.
Nhưng tất cả những thứ trước mắt nàng giống như vô cùng khác biệt so với nàng lĩnh ngộ.
Không những Đỗ Tâm Vũ nghi hoặc, Đỗ Khắc ở một bên cũng thất kinh.
Đó... là Đường Thiên?
Ánh mắt Đỗ Khắc tập trung, trong lòng chấn động khó giải thích. Lần trước khi trông thấy Đường Thiên, hắn chỉ là cảm thấy Đường Thiên tính tình thẳng thắn, rất trung thực. Thực lực Đường Thiên như thế nào, thực sự lòng hắn không ôm quá nhiều hy vọng xa vời. Trong mắt hắn, có thể dựa vào là chính mình, lại còn Tội vực binh đoàn. Hắn sở dĩ kết minh cùng Đường Thiên, càng nhiều chính là hi vọng mượn nhờ thực lực Linh bộ.
Linh bộ là lão sư của binh đoàn Tội vực, sức chiến đấu được Đỗ Khắc tán thành. Hơn nữa giống như hắn nói, hắn và Đường Thiên không có bất cứ xung đột lợi ích nào. Lần trước gặp mặt, thực lực Đường Thiên tuy hắn không để ở trong mắt, nhưng hắn không có bất cứ hành động thất lễ nào.
Nhưng mà...
Cái gã toàn thân được pháp tắc tuyến bao vây, thần tình đạm mạc trước mắt này giống như cùng thiên địa hóa thành nhất thể, thật là Đường Thiên sao? Trên người hắn thế nào có thể tụ tập nhiều pháp tắc tuyến như thế? Khí tức của Đường Thiên thế nào cổ quái như thế? Cao thủ mà Đỗ Khắc gặp qua đếm không xuể, bọn họ từng người đều có khí tức thuộc về chính mình, nhưng lúc này khí tức mà Đường Thiên tỏa ra, Đỗ Khắc chưa từng đối chiến.
Không phải lạnh lẽo thấu xương mà là một loại hờ hững giống như hiểu rõ vạn vật, giống như thần linh tại trời cao nhìn xuống đoàn người, không có chút cảm tình nào.
Khi trong lòng Đỗ Khắc hiện lên loại ý nghĩ này, hắn bị hình dung của mình hù dọa rồi. Thần linh? Chết tiệt! Mình đang tại nghĩ cái gì? Cái này quá buồn cười rồi...
Giống như nhận thấy được Đỗ Khắc quan sát, Đường Thiên ở trên bầu trời thoáng nhìn về phía Đỗ Khắc.
Một cảm giác nguy hiểm khó mà hình dung, không hề dấu hiệu bao phủ toàn thân Đỗ Khắc, Đỗ Khắc đang cố gắng trấn định cuối cùng sắc biến!
Từ sau khi hắn bước vào pháp tắc lĩnh vực, không còn có người nào là đối thủ của hắn, trực giác nguy hiểm vô cùng xa lạ, hắn đã không nhớ rõ bao nhiêu lâu không có loại cảm giác này. Hắn thậm chí biết rõ, cái cảm giác nguy hiểm này không phải là bởi vì Đường Thiên có địch ý với mình, mà là vốn dĩ chỉ là phản ứng khi mình thoáng nhìn Đường Thiên.
Bản năng cảm thấy nguy hiểm, đây mới là điểm khiến Đỗ Khắc chân chính cảm thấy hoảng sợ.
Cái này chứng minh điều gì, ở trong tiềm thức của hắn, Đường Thiên đã có thể cấu thành uy hiếp đối với hắn. Nếu như là người khác, nhất định sẽ kinh ngạc mà hô điều đó không có khả năng, nghi ngờ có phải hay không là ảo giác. Nhưng Đỗ Khắc không vậy, hắn đối rất tin tưởng với bản thân, nhạy cảm với năng lượng và nguy hiểm đã sớm trở thành bản năng. Với cảnh giới của hắn phạm vi nhận thức của bản thân đã đạt tới tình trạng cao nhất.
Hắn biết rõ, nếu bản năng của hắn đã cảm thấy nguy hiểm, như vậy, loại nguy hiểm này nhất định tồn tại.
Một vị gia hỏa không có bước vào pháp tắc lĩnh vực, lại có thể tạo thành uy hiếp với mình, như vậy nhất định là bộ "Áo giáp" trên người Đường Thiên kia. Lý giải đối với pháp tắc, ở Tội vực không ai có thể sánh với Đỗ Khắc. Hắn vừa nhìn liền thấy rõ, "Áo giáp" trên người Đường Thiên là do vô số pháp tắc tuyến cấu thành. Những pháp tắc tuyến này thiên kì bách quái(vô cùng kỳ quái), không có bất cứ quan hệ gì, giống như một món ăn thập cẩm, thậm chí có chút pháp tắc tuyến mà Đỗ Khắc nhìn ra tương phản với nhau.
Đỗ Khắc chưa từng đối chiến "Áo giáp" nào như vậy.
Đỗ Khắc vừa kinh hãi, lại cảm thấy hứng thú, hắn nhìn càng chăm chú. Những pháp tắc tuyến này không phải là sắp xếp lộn xộn, mà như được bện lại.
Nếu Đường Thiên biết Đỗ Khắc chỉ mới vừa nhìn là có thể thấy ảo diệu của Thức Tỉnh thần trang, hắn nhất định sẽ thất kinh. Thức Tỉnh thần trang của Đường Thiên có tăng lên lớn như vậy là từ cảm ngộ của hắn đối với Yêu đao.
Bộ phận pháp tắc tuyến phụ ở trên người được Đường Thiên mô phỏng theo Yêu đao huyết pháp tắc, cẩn thận sắp xếp.
Bây giờ Thức Tỉnh thần trang trên người Đường Thiên không còn hỗn độn như lúc trước nữa, mà đã bắt đầu có hình dáng áo giáp. Tuy nhiên tầng ngoài còn phập phềnh lượng lớn pháp tắc tuyến, Đường Thiên lý giải đối với pháp tắc còn kém, những pháp tắc tuyến này đủ loại, hơn nữa có rất nhiều loại tương phản với nhau, sắp xếp một bộ phận trong đó, Đường Thiên đã tốn rất nhiều tâm lực.
Đương nhiên, việc sắp xếp này không hề uổng phí, tuy chỉ sắp xếp được một bộ phận trong đó nhưng uy lực của Thức Tỉnh thần trang tăng lên rõ rệt.
Điểm này nhìn vào hiệu suất đồng bộ có thể thấy, hiệu suất đồng bộ hiện tại tăng lên rất lớn.
Hiệu suất đồng bộ tăng lên khiến Đường Thiên có chút thỏa mãn, nhưng rất nhiều vấn đề xuất hiện trong huấn luyện lại khiến Đường Thiên cảm thấy có chút vướng víu. Trong suy nghĩ lúc trước của hắn, có thể tập hợp lực lượng Pháp tắc diện của hai trăm người lại làm một thì công kích tuyệt đối không thể chống lại.
Nhưng trong huấn luyện sau đó, Đường Thiên lại phát hiện, việc này căn bản không có khả năng thực hiện.
Bởi vì vấn đề thuộc tính của pháp tắc, rất nhiều pháp tắc xung đột lẫn nhau, căn bản không cách nào dung hợp chúng lại. Hiện tượng này ngay từ đầu đã khiến Đường Thiên rất khó chịu, nhưng sau đó lại Đường Thiên lại phát hiện, cái này có lẽ không phải là một chuyện xấu.
Uy lực không kinh khủng như hắn mong muốn nhưng tính đa dạng của đòn công kích lại rất phong phú. Pháp tắc bất đồng dung hợp với nhau có thể sinh ra biến hóa bất đồng, thuộc tính công kích thiên biến vạn hóa. Đối với địch nhân mà nói, chắn chắn là một cơn ác mộng, công kích của bọn hắn trở nên khó mà tính được.
Bây giờ, ngay cả Cát Trạch và Phù Chính Chi cũng cực kỳ hứng thú đối với điểm này.
Mọi người vô cùng hứng thú thử kết hợp với nhau để xem có thể công kích ra thứ gì. Đây là một thế giới hoàn toàn mới, mỗi người bọn họ đều chỉ tu luyện một loại pháp tắc, bọn họ chưa từng nghĩ tới, lực lượng pháp tắc lại có thể dung hợp với nhau.
Chỉ suy nghĩ đã khiến người ta kích động, pháp tắc vốn mênh mông, có thể dung hợp biến hóa với nhau, thế giới đó càng thêm mênh mông rộng lớn!
Do đó Đỗ Khắc và Đỗ Tâm Vũ có thể nhìn thấy một màn cả đời khó quên.