Một hôm, Tuyên Vương đang uống rượu giữa bầy cung nga xinh đẹp, vui chơi ở Tiệm Đài thì được tin có người xin vào yết kiến. Đó là một người đàn bà trán rộng mắt sâu, răng lồi, cổ bạnh xông thẳng vào cửa xưng danh: "Ta ở huyện Vô Diệm, họ Chung tên là Ly Xuân, tuổi gần 40 còn kén chồng. Nghe nói vua mở yến ở Tuyết Cung, ta đến yết kiến, xin vào hậu cung lo việc quét tước". Quân lính cùng cung nữ nghe xong liền bụm miệng cười nhưng chính kiểu khoe nhược điểm một cách đầy kiêu hãnh như thế lại khiến Hoàng đế tò mò mà triệu kiến Vô Diệm.
Vừa nhìn thấy người phụ nữ xấu lạ trước mặt, Tuyên Vương liền hỏi: "Xú phụ kia! Phi tần trong cung thì quá nhiều, người nào cũng đẹp cũng xinh, ngươi thì xấu quá. Chốn hương đảng chẳng ai hỏi tới ngươi. Giờ ngươi đến đây tự tiến cung phải chăng có tài cán gì?".
Vô Diệm không nói gì, chỉ trừng mắt, cắn răng, giơ tay, vỗ gối… làm 4 động tác rồi đáp vẻn vẹn 4 chữ: "Hiểm nguy, hiểm nguy". Tất cả văn võ bá quan cũng như Hoàng đế đều cảm thấy khó hiểu. Vô Diệm tiến thêm một bước, đưa ra lời "mặc cả" với nhà vua: "Hoàng thượng không xử tội chết thần thiếp mới dám nói". Và tất nhiên Tuyên Vương đã đồng ý.
Người đàn bà nhỏ bé giải thích hành động khác lạ vừa rồi: "Thiếp dùng mắt để quan sát những việc làm của Hoàng thượng. Người đã hơn 40 nhưng không lập người kế vị, cả ngày ham mê tửu sắc, không coi trọng việc giáo giục con cái. Lỡ một ngày Tuyên Vương gặp phải điều gì bất trắc, đất nước không có người kế vị ắt sẽ đại loạn.
Thiếp cắn răng vì việc làm hết sức vô lý của Hoàng thượng. Người làm hao tổn bao tài sản quốc gia vào việc vô bổ như xây dựng đền đài, cung điện để thỏa mãn những thú vui hưởng lạc khiến tình khổ cực, oán thán.
Còn thiếp giơ tay vì Hoàng thượng đang bỏ quên những người tài mà nghe theo bọn xu nịnh. Cuối cùng chẳng có ai hiến kế sách xây dựng đất nước mà ngài chỉ đắm chìm trong lời nịnh hót của những kẻ tiểu nhân.
Thiếp vỗ gối bởi Hoàng thượng đã tốn quá nhiều ngân sách vào việc xây xựng đền đài, cung điện vô bổ. Thử hỏi quân đội lấy kinh phí đâu để phát triển, làm thế nào để chúng ta đối mặt với nước Tần trong tương lai? Rồi dân chúng lầm than, vô tình sẽ tạo ra thù trong giặc ngoài. Tiện nữ chỉ có thể chỉ ra 4 sai lầm nghiêm trọng của Hoàng thượng. Khi đất nước đang lâm nguy, thân là bề tôi tiện nữ chết cũng không hối hận".
Mọi điều Vô Diệm nói đều không sai. Tuyên Vương chợt bừng tỉnh. Ông cảm ơn người phụ nữ xấu xí mà tài giỏi trước mặt: "Cảm ơn ngươi vì đã tới và nhắc nhở ta kịp thời". Ngay lập tức Tuyên Vương lập Chung Vô Diệm làm Vương hậu.
Không ngờ lời tuyên bố năm xưa của Chung Vô Diệm đã trở thành sự thật. Người đàn bà xấu xí mà có tài, trí tuệ vô song đã giúp chồng là Tề Tuyên Vương quản lý rất tốt nước Tề, đưa đất nước vào thời kì thái bình thịnh trị.
__
Bản dịch của dịch giả Tô Chẩn.
__
Lục bộ Xuân thu là bộ sáu tiểu thuyết khuyết danh do nhà in họ Thạch in ấn cuối thời nhà Thanh. Gồm các tiểu thuyết:
1. 'Tả truyện Xuân thu', có phiên bản khác là 'Lâm Đồng đấu bảo' và 'Ngũ Tử Tư tiên thi'. 2. 'Ngô Việt Xuân thu' 3. 'Anh thư Xuân thu', còn có tên khác là 'Vô Diệm nương nương', có phiên bản khác là 'Hộ quốc nương nương truyện' và 'Vô Diệm nương nương truyền kỳ'. 4. 'Ngân hạp Xuân thu', còn có tên khác là 'Tôn Bàng đấu trí', có phiên bản khác là 'Tôn Tẫn diễn nghĩa' và 'Tôn Tẫn dữ Bàng Quyên'. 5. 'Tẩu mã Xuân thu', còn có tên khác là 'Nhạc Nghị phạt Tề'. 6. 'Phong kiếm Xuân thu', còn có tên khác là 'Vạn tiên trận'.