Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sáng sớm, ánh mặt trời giống như một chiếc bánh nướng đỏ rực bị người ta ném lên không.
Những tia ban mai chiếu xuống làm Tĩnh Tâm mơ màng tinh giấc. Nhẹ nhàng dụi dụi hai mắt, nàng không ngờ rằng hôm qua mình lại tựa vào trên cây cứ thế ngủ đứng cả đêm.
Tĩnh Tâm bĩu môi nhìn về phía trước, tức thì hình ảnh Cao Lôi Hoa đang ngủ say sưa hiện lên trong mắt nàng, điều này khiến nàng cảm thấy an tâm. Sáng sớm tinh mơ lại phát hiện mình vẫn còn ở đây, nàng còn tưởng rằng Cao Lôi Hoa chưa trở về, bẩy giờ thấy hắn đã trở lại, nàng cũng yên tâm. Khóe miệng Tĩnh Tâm lộ ra nụ cười xinh đẹp. Không ngờ mình đã đứng ngủ ở đây cả đêm vậy mà lúc tỉnh lại thấy tên ngốc kia lại cũng ngủ ngay trước mặt. Nhìn Cao Lôi Hoa chống cằm mà vẫn ngủ rất say sưa. Tĩnh Tâm đột nhiên nảy ra ý tưởng nghịch ngợm. Nàng ngồi xổm xuống trước người Cao Lôi Hoa, sau đó ngắt một nhánh cỏ nhỏ trên mặt đất... ....
- Đừng~~ đừng nghịch.
Đang ngủ say Cao Lôi Hoa đột nhiên cảm thấy mũi ngứa ngáy, theo bản năng phất phất tay kêu một tiếng đầy bất mãn. Tuy nhiên hắn lại vung tay đang chống cằm ngủ nên đầu Cao Lôi Hoa bị gật mạnh một cái.
- A? Sáng rồi sao?
Cao Lôi Hoa xoa nhẹ mắt, mơ mơ màng màng mở mắt ra. Liền đó hắn thấy Tĩnh Tâm đang cầm cọng cỏ ngoáy ngoáy mũi hắn mà cười.
- Ủa?
Cao Lôi Hoa không dám tin dụi mắt thêm lần nữa! Đúng vậy! Bộ dáng nghịch ngợm trước mắt thật sự là Tĩnh Tâm! Khống nghĩ tới băng lãnh như nàng cũng lộ ra loại thần thái nghịch ngợm này!
Nhìn đến vẻ mặt Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm lập tức thấy hành vi mình dường như có chút không bình thường. Nàng cuống quít ném cọng cỏ trong tay đi, nhẹ nhàng cười với Cao Lôi Hoa.
- Buổi sáng an lành, Tĩnh Tâm!
Cao Lôi Hoa gãi đầu mình, rồi nhìn mặt trời:
- Ôi! Đã qua sáu giờ rồi sao?
Tĩnh Tâm nhẹ nhàng cười, gật gật đầu.
- A!
Cao Lôi Hoa đứng lên, lười biếng bẻ lưng một cái, lập tức cả người kêu 'rắc rắc'. Ngủ ngồi một đêm, xương cốt đều đã tê rần hết cả.
- Thoải mái quá!
Ưỡn lưng xong Cao Lôi Hoa than nhẹ một tiếng: "Đúng rồi, sau khi Tĩnh Tâm ăn xong bữa sáng, ta có thể đi xem Vong Linh cốc thế nào". Cao Lôi Hoa nói với Tĩnh Tâm:
- Chờ tôi trở lại sẽ cho có một niềm vui bất ngờ!
Tĩnh Tâm nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, sau đó gật gật đầu.
- Vậy nhé! Ta đi chuẩn bị bữa sáng đây! Không ngờ có ngày Cao Lôi Hoa này lại ngủ quên!
Cao Lôi Hoa của nở nụ cười tươi, nhanh chóng phóng về phòng bếp... ...
******************
Đã 6 giờ, lại như cũ, chạy bộ năm cây số. Nguyệt Nhi đáng thương lại mọt lần nữa "nô tì" trên lưng của Cao Lôi Hoa.
Sau khi về tới nhà, ba đứa nhỏ đều nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa.
- Ủa? Làm sao vậy? Sao nhìn chú chằm chằm thế?
Cao Lôi Hoa sờ sờ khuôn mặt trẻ hơn so với tuổi của mình, chẳng lẽ dính cái gì sao!
- Ba!
Saga đột nhiên ngẩng đầu lên, bất tri bất giác nó đã gọi bằng danh từ kia:
- Có phải người giết Peter Larsen thân vương không?
Saga vừa nói xong, cả ba đứa nhỏ liền cùng nhau nhìn Cao Lôi Hoa. Vừa rồi, ra ngoài chạy bộ nơi nơi đều truyền tin thân vương Peter Larsen chết thảm trong đại sảnh. Ba đứa nhỏ liền liên tưởng ngay tới Cao Lôi Hoa.
- A!
Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu, sau đó nghiêm túc nói:
- Cơm có thể ăn bậy nhưng lời không thể nói lung tung nha! Mấy cháu nói như vậy là không đúng đâu đấy! Tuy rằng ngày hôm qua chú đi thăm hỏi Peter Larsen thân vương, tuy nhiên hắn chết không liên hệ gỉ với chú à nghen! Sẽ nhanh thôi, rồi các cháu sẽ thấy Phó viện trưởng Robinhood sẽ chịu trách nhiệm về tội danh này! Cho nên vụ án của thân vương không có quan hệ gì với chú đâu!
- Ặc~~
Cả ba đứa nhỏ đều bất mãn rên lên, quả nhiên, Peter Larsen là do Cao Lôi Hoa tiễn đi Tây Thiên! Nhưng trên danh nghĩa mà nói, tội đanh này không đổ lên đầu Cao Lôi Hoa!
**************************
Tin thân vương Peter Larsen vinh dự làm khách Vip lên gặp Quang Minh thần nhanh chóng truyền đi khắp đế đô, nhất thời không khí đế đô trở nên căng thẳng hẳn! Nhưng lại kéo theo một tin khác lan truyền nhanh hơn ra cả nước !
Sau khi thăng chức, phó viện trưởng Học viện Ma Võ Thánh Peter Robinhood liền mở tiệc chiêu đãi. Tại bữa tiệc, Robinhood vẻ mặt thập phần thương tiếc đối với chuyện "chết ngoài ý muốn" của Peter Larsen.
Dưới đây là bài phát biểu vô sỉ của Phong chi Kiếm thánh Robinhood trong lễ hội:
- Khụ khụ! Các bạn hữu, các tiểu thư, mọi người đều khỏe cả chứ! Ta chính là Phong chi Kiếm Thánh Robinhood nổi tiếng trên đại lục, hóa thân của anh tuấn cùng hiệp nghĩa, trí tuệ cùng mỹ mạo (màn yy tiếp tục, xin không viết thêm vào). Hôm nay xin được phát biểu đôi câu! Đối với việc tinh anh của đế quốc - tên ngốc Peter Larsen thân vương chết đi, ta đành bất đắc dĩ đứng ra gánh vác trách nhiệm. Chuyện này là cực kỳ nghiêm túc! Tại cả mọi người biết tênPeter Larsen này không ngờ lại dám mang theo nhân mã đến gây rối, thân là phó viện trưởng học viện, ta đương nhiên phải có trách nhiệm cho hắn một chút kỷ niệm. Mọi người nói xem có phải không?
Phía dưới liền đồng thanh ủng hộ, Robinhood lại càng thỏa mãn nói tiếp:
- Cho nên ta liền cho hắn một kiếm để làm kỷ niệm. Không nghĩ tới ta cũng già mất rồi, tay chân lại không còn linh hoạt cho lắm! Ngay lúc ta chuẩn bị cho hắn chút 'quà lưu niệm' thì tay chân lại run lên, không cẩn thận làm vết thương thành ra quá sâu! Cho nên, đối với cái chết của Peter Larsen thân vương, ta sẽ nhận toàn bộ trách nhiệm.
- Robinhood đại nhân thiện lương, anh minh thần võ!
Mọi người phía dưới càng thêm kích động! Thật là anh hùng quá, còn có thể chủ động gánh vác sai lầm của mình! Thành ra hình tượng Robinhood trong mắt người dân đế đố lại cao lên không ít!
- Và bởi vì ta cảm thấy vô cùng sấu hổ trước cái chết của Peter Larsen thân vương. Cho nên ta quyết định, tha thứ đại tội bất kính của hắn đối với Học viện Ma Võ Thánh Peter!
Robinhood bày ra bộ dáng từ bi hỉ xả nói!
- Robinhood đại nhân quả là từ bi vô cùng!
Những kẻ hâm mộ phía dưới lại được một phen kích động, thật giống như mấy fan cuồng, tín nhiệm một cách mù quáng!
Vài người của Quang Minh đế quốc nghe Robinhood lên tiếng liền cười khổ không thôi, tuổi quá lớn? Chém hơi sâu một chút? Không cẩn thận khiến giết chết thân vương Peter Larsen? Trước tiên khoan nói tới Robinhood hắn hiện giờ sinh long hoạt hổ, tinh thần tràn trề, sau nữa hắn đường đường là một Kiếm Thánh, thì làm sao lại không có khả năng không khống chế độ chuẩn xác của kiếm.
Quan trọng nhắt là, thi thể thân vương Peter Larsen rõ ràng là kiệt tác ma pháp lôi hệ! Cộng với lời tường thuật của mấy tên gia binh may mắn còn sống cả Quang Minh đế quốc tự nhiên đoán được Peter Larsen thân vương bị thích khách giết vào đêm qua. Mà thủ phạm có lẽ có quan hệ nhất định nào đó với hai vị viện trưởng.
Nhưng Phong chi Kiếm Thánh lại chính mồm đứng ra nhận là do một kiếm không cẩn thận ngày hôm qua gây nên? Cả đám người Quang Minh đế quốc không nói thêm được gì, ngược lại còn phải phối hợp với Robinhood hắn, lặp tức che dấu cái chết của thân vương Peter Larsen đi!
Ngoại trừ làm như vậy, Quang Minh đế quốc còn có thể thế nào nữa chứ? Phong chi Kiếm Thánh nói lão không cẩn thận chém chết Peter Larsen. Lão có năng lực thế nào ? Chẳng lẽ còn có thể đi bắt lão? Huống chi lại nói là do Peter Larsen quá khích, dẫn người tiến vào Học viện Ma Võ Thánh Peter điều tra. Học viện không trở mặt với Quang Minh đế quốc đã là tốt lắm rồi chứ đừng nói đi điều tra lại!
Cuối cùng một điểm tương đối trọng yếu, Peter Larsen tuy là thân vương, nhưng bởi vì hắn luôn kiêu ngạo nên cũng không có thân thiết mấy với tầng lớp thượng lưu của Quang Minh đế quốc. Cho nên chuyện này cũng không ai ra mặt thay hắn cả.
Cuối cùng, cả hai bên Học viện Ma Võ Thánh Peter cùng Quang Minh đế quốc đều tận tâm áp chế, thành ra chuyện này cứ như vậy mà kết thúc. Toàn bộ Quang Minh đế đố một lần nữa lại yên tĩnh trở lại... ...