Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hơn mười hai giờ, rốt cuộc tìm được một bênh viện mở 24 giờ.
Sau khi tiến hành băng bó vết thương, Đường Diệm Vân được đưa vào một gian phòng bệnh xa hoa.
- Thi Nhu, em trước tiên đi tắm sau đó ngủ một chút đi, anh trông cô giáo Đường cho
Tiêu Thần thấy ánh mắt Cao Thi Nhu có chút mệt mỏi, rất là không nở
Thiết bị ở phòng bệnh này coi như đầy đủ, bên trong chẳng những có phòng tắm, điều hòa các loại, còn có thêm một giường lớn để cho người nhà bệnh nhân nghỉ ngơi.
- Em không sao, em đi tắm trước, chúng ta thay nhau chăm sóc cô giáo Đường
Cao Thi Nhu trợnmắt liếc Tiêu Thần một cái, Tiêu Thần chính hắn cũng hao phí rất nhiều thể lực rồi, vừa rồi còn cõng Đường Diệm Vân đi một quãng đường xa như vậy.
- Ừ, được.
Tiêu Thần cười cười. Cao Thi Nhu từ trong tủ quần áo tìm được một bộ quần áo màu trằng rồi tiến vào phòng tắm.
Cao Thi Nhu đi tắm, Tiêu Thần một mình chăm chú nắm lấy tay của Đường Diệm Vân, đặt trên mặt mình, rất tự trách nói:
- Chị Diệm Vân, xin lỗi, đều là em liên lụy chị
Đường Diệm Vân bên cạnh còn treo một bịch nước biển, căn bản không nghe được lời của Tiêu Thần, cô chỉ im lặng nằm trên giường bệnh. Sắc mặc Đường Diệm Vân tuy rất trắng xanh, lại khiến cho người ta cảm thấy rất xinh đẹo, tựa như một đóa tuyết liên, băng thanh thánh khiết
- Chị Diệm Vân, chị đẹp quá.
Tiêu Thần hôn lên mu bàn tay của Đường Diệm Vân, tham lam mút lấy ngón tay nàng, nghe tiếng nước “ào ào” trong phòng tắm, Tiêu Thần cúi đầu hôn lên môi Đường Diệm Vân
- Ừm, thơm quá, em hôn lại một cái.
Tiêu Thần lại hôn.
-Thật sự thơm quá, chị Diệm Vân, nếu chị không phản đối, em lại hôn thêm một lát.
Tiêu Thần tự sướng hồi lâu, thật lâu cũng không chịu buông tha cái miệng nhỏ của Đường Diệm Vân, thẳng đến khi hô hấp của Đường Diệm Vân có chút nhanh hơn, Tiêu Thần mời buông tha cái miệng của cô, hôn lên trán cô một cái rồi mới bỏ qua.
- Chị cuối cùng là thuộc về em
Tiêu Thần tiến tới bên tai Đường Diệm Vân, nhẹ giọng nói:
- Cả đời chị đều thuộc về em, đừng mong sẽ đi cùng người khác.
- Chị Diệm Vân, nếu chị phản đối, bây giờ nói ra, em nhất định sẽ không để ý, tốt xấu em cũng là một người có thân phận có sĩ diện, không thể cưỡng bức gái nhà lành đúng không?
Tiêu Thần lôi kéo bàn tay nhỏ của Đường Diệm Vân, nhẹ nhàng vỗ, không cẩn thận vỗ vào khối ngọc trên cổ mình, hắn lúc này mới nghĩ tới điều gì đó.
- Ách, thiếu chút nữa quên khối Thiên Dương Ngọc này, không phải rất có hiệu quả đối với trị liệu sao?
Tiêu Thần mừng rỡ, nghĩ tới chính mình lần trước quăng rắm. Ù ù cạc cạc không sao thì tốt rồi, không quan hệ tới khối Thiên Dương Ngọc này, tuy răng chưa từng thử qua, nhưng Tiêu Thần vẫn đem khối ngọc trên cổ mình lấy xuống, đeo lên cổ Đường Diệm Vân.
- Em nói nhiều như vậy, chị cũng không phản đối, em đây liền quyết định cho chị làm vợ của em
Tiêu Thần da mặt dày thật, đã đến một trình độ thường nhân chỉ có thể ngước nhìn, tay hắn cũng đã nắm, miệng cũng đã hôn, hài lòng ngồi ở mép giường, có lẽ là đã thật sự mệt mỏi, vô tình vùi đầu ngủ mất.
…
- Cô giáo Đường, cô xem mặt thằng bé kia đi, thật đáng yêu
- Đúng vậy, thằng bé kia dùng đầu tâng được bóng ca su cao như vậy.
Sáng sớm, Tiêu Thần đã bị âm thanh cười đùa của hai cô gái đánh thức, duỗi lưng một cái, chỉ thấy hai cô gái đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, không biết đang thảo luận chuyện gì.
- Diệm Vân, cô giáo Đường, cô đã khỏe rồi?
Khiến cho Tiêu Thần khiếp sợ chính là, dường như Đường Diệm Vân không hề xảy ra chuyện, cùng Cao Thi Nhu hai người đứng ở cửa sổ vừa cười vừa nói, Đường Diệm Vân còn nhảy hai cái, hoàn toàn không giống người vừa tối hôm qua bị trọng thương.
- Tiêu Thần, em tỉnh rồi sao.
Đường Diệm Vân quay đầu nhìn Tiêu Thần, sắc mặc cô khôi phục bình thường, vô cùng hồng nhuận, sự tái nhợt hôm qua đã không còn, trên cổ còn đeo khối Thiên Dương Ngọc của Tiêu Thần.
- Thần ca, anh nói mau, khối ngọc này lấy được từ đâu? Quá thần kỳ, nó thậm chí còn có thể chữa thương
Cao Thi Nhu vuốt khối ngọc trên cổ Đường Diệm Vân, rất ưa thích, lần trước lúc Tiêu Thần trọng thương, cô liền chú ý tới khối ngọc trên cổ Tiêu Thần rồi, đêm qua sau khi Tiêu Thần ngủ, cô liền canh giữ trước giường Đường Diệm Vân, chỉ thấy khối ngọc này nửa đêm phát sáng, tiếp theo sắc mặt Đường Diệm Vân liền bằng vào tốc độ mắt thường có thể thấy chuyển biến tốt hơn.
- Đúng rồi, Tiêu Thần, khối ngọc này em lấy được ở đâu? Nếu không phải Thi Nhu tận mắt nhìn thấy, cô cũng không tin được. Qua một buổi tối thì cô đã khỏe hẳn rồi, hiện tại sau lưng ngay cả sẹo cũng không có.
Đường Diệm Vân cũng cao hứng, chỉ là một khối ngọc bội thần kỳ như vậy, cô lần đầu nghe nói, bình thường chỉ có thể nhìn thấy trong phim ảnh hoặc tiểu thuyết, hiện tại thật sự phát sinh trên người mình, thật sự quá thần kỳ,
- Thật sao? Cho em xem xem.
Tiêu Thần tiến lên hỏi, hắn chỉ đoán thứ này có hiệu quả, không biết hiệu quả sẽ tốt như vậy, hắn đứng sau lưng Đường Diệm Vân, nhấc áo của Đường Diệm Vân lên.
- Thần ca, anh làm gì vậy?
Cao Thi Nhu vỗ lên tay Tiêu Thần, giận dữ trợn mắt liếc hắn một cái, người này cũng quá lớn gan, rất không đem mình đặt vào mắt à nha, bạn gái của hắn còn ở chỗ này đấy, hắn đã muốn ăn đậu hủ của cô giáo Đường
- Không có gì, để Tiêu Thần xem một chút đi, phỏng chừng hắn còn không biết tác dụng của ngọc này đâu.
Đường Diệm Vân ngược lại cũng không quá để ý, rất rộng rãi cười nói.
- Ha ha, Thi Nhu em xem em nhỏ mọn như vậy, người thuần khiết như anh, là toàn có tư tưởng thuần khiết đấy.
Tiêu Thần cười ha ha, kéo áo của Đường Diệm Vân lên, làm hắn có chút thất vọng chính là cô đã mặc nội y. Tuy nhiên khiến người ta kỳ lạ chính là sau lưng nàng trắng nõn, trơn bóng như tuyết, thật sự là một vết sẹo cũng không lưu lại, giống như mình lần trước.
- Yaaaa, thật sự thần kỳ nha.
Tiêu Thần không bỏ qua, vuốt ve sau lưng Đường Diệm Vân trong chốc lát, chừng mười mấy giây, hắn còn không muốn buông tay.
- Tiêu Thần, anh còn không mau dừng tay.
Cao Thi Nhu trong mắt đã có chút nổi giận, đây chính là quá không đem mình đặt vào mắt rồi.
- Thi Nhu em không biết, đây chỉ xem bên ngoài nha, còn rất khó để nói … không có di chứng, anh còn phải cẩn thận kiểm tra một chút.
Tiêu Thần lúc này đang hưởng thụ xúc cảm tuyệt mỹ sau lưng Đường Diệm Vân, trong lạnh lẽo lại mang theo một ít lửa nóng, bóng loáng như tuyết, thật sự là cực phẩm nha.
- A…
Tiêu Thần còn đang say mê, bên hông lại bị công kích mãnh liệt, Cao thi Nhu xuất thủ, nhéo vào hông Tiêu Thần, hung hăng xoay 180 độ.
- Hừ, đừng cho là em vẫn đối với anh một bộ dịu dàng động lòng người, em cũng là người phụ nữ chính trực nha.
Cao Thi Nhu hừ một tiếng, lại vui thích nhéo một cái chín mươi độ, bạn học Tiêu Thần lúc này mới buông tay cầu xin tha thứ.
- Cô giáo Đường, cô nói em có thuần khiết không?
Tiêu Thần buông tay hỏi Đường Diệm Vân, hy vọng Đường Diệm Vân bênh vực mình
- Ách, em là một người thuần khiết nhất ta từng thấy, thuần khiết như Hi ca.
Đường Diệm Vân cười nói, vội vang đem áo của mình kéo xuống, vừa rồi Tiêu Thần vuốt ve trong chốc lát, thật đúng là khiến tâm tư phụ nữ của nàng bắt đầu chuyển động