Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nghe xong lời này khóe miệng Bạch Khởi có chút ưu sầu, co giật liên hồi, sau đó đứng đó tự lầm bầm mắng rằng: “Tên vương bát đản Cửu U vừa nãy ở tu di ảo cảnh đã nói với ta để đả thông chín đại huyệt đạo chí ít cần nửa năm mới có thể gia nhập vào Cửu tinh đấu sĩ, ngoài ra còn cần có thiên phú nhất định, bây giờ cho mình kì hạn ba tháng để hoàn thành nhiệm vụ này, mẹ nó, tên hỗn đản này ngươi chơi ta à.
“Hắc hắc…ta không có a… Nhiệm vụ này nói khó không khó nói dễ cũng không dễ, bất quá tiểu tử à, ta tin ngươi, ngươi nhất định sẽ thành công, hơn nữa Tu di ảo cảnh đã mở, ngươi đại khái có thể dùng các phương pháp khác để đổi điểm giao dịch mà. Như vậy, có thể dùng trình độ nhất định gia tăng quá trình tu luyện. Còn nhiệm vụ…. Uhm, ta cũng không phải là người không thấu tình đạt lý. Nếu ngươi muốn hoàn thành ta sẽ đổi cho ngươi cái khác như thế nào? ví dụ:…tiêu diệt 10 vạn quái thú?” Giọng nói vô cùng u ám của Cửu U lại vang lên, rõ ràng ngữ khí còn mang theo chút vô lại, những lời nói như vậy, đặc biệt là câu cuối cùng, thật không biết xấu hổ. Truyện Cửu U Long Giới
Trong khi hắn ta nói ra những lời này, Bạch Khởi trong thoáng chốc đã đem tên gia hỏa thần thần bí bí này vào danh sách những người cặn bã, vô sĩ hạ lưu, 10 vạn quái thú? Nói chơi kiểu gì vậy. Tuy rằng sự hiểu biết của Bạch Khởi bây giờ đối với Thiên Ân đại lục vẫn còn rất ít ỏi, nhưng cũng biết cho dù là quái thú cấp một, nếu không có trình độ chiến đấu thì đó thuần túy là đi tìm cái chết, những con quái thú đánh với Bạch Khởi bây giờ không khác gì thái rau, huống hồ….10 vạn quái thú? 10 vạn quái thú đứng ở đó cho Bạch Khởi giết, chỉ sợ là giết đến mỏi cả tay mất thôi. Truyện Cửu U Long Giới
Cho nên khi Cửu U nói ra những lời này, Bạch Khởi đã xếp hắn vào danh sách những người cặn bã, về phần cặn bã bao nhiêu, Uhm… Còn phải quan sát đã, nhưng Bạch Khởi đánh giá lão già này tuyệt đối có thể trở thành người cặn bã nhất trong số những người cặn bã.
“Còn nói không có, vậy ngươi nói cho ta biết… Ta phải làm sao mới có thể trong vòng ba tháng gia nhập hàng ngũ của Cửu Tinh Đấu Sĩ.” Bạch Khởi đứng ở đó tức giận nói.
“Điều này à, quá đơn giản. Một ngày mười hai canh giờ, ngươi dành một canh giờ ăn,uống cho đến việc ngủ, hai canh giờ cho việc luyện tập thân thể, thời gian còn lại toàn bộ dùng cho tu luyện là được rồi, ta bảo đảm, nếu như ngươi làm theo lời ta, ngươi nhất định có thể đột phá được…. Nhiệm vụ này chẳng qua chỉ là mưa bụi mà thôi, lão nhân gia ta đây chỉ muốn ngươi tốt, tim ta luôn hướng về ngươi nên mới giao cho ngươi nhhiệm vụ đơn giản. Ngươi không cảm kích ta thì thôi còn mắng ta… Ai… đau lòng quá… đau lòng…” Con người tên Cửu U này rõ ràng thuộc loại người đứng nói mà không biết lưng mỏi, luôn nói những lời mát tai.
Trong khi hắn ta nói ra những điều này, trán Bạch Khởi đã có chút nổi gân xanh, rõ ràng là tức giận không ít, ngồi bắt chéo chân, cũng không để ý tới lão già vô liêm sĩ nữa, bắt đầu chuyên tâm tu luyện, bây giờ Bạch Khởi cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ trông vào lão già Cửu U lương tâm phát thiện mà cho mình thêm thời gian là điều không thể, cho nên Bạch Khởi chỉ có thể không ngừng phấn đấu. Truyện Cửu U Long Giới
Truyện Cửu U Long Giới
Vấn đề lớn của Bạch Khởi trên cơ bản đã khắc phục, chín đại huyệt đạo đã thông suốt, tốc độ tu luyện kinh người. Nhưng nếu như vậy, kinh mạch của Bạch Khởi vẫn yếu như cũ. Điều này cần có một thời gian nhất định để điều dưỡng, không ngừng gia cố kinh mạch và thân thể. Như vậy mới hoàn toàn chịu đựng được năng lượng đấu khí khổng lồ do việc chín đại huyệt đạo đã được đả thông gây ra.
Cho nên hiện nay thời gian tu luyện mỗi ngày nhiều nhất của Bạch Khởi là năm canh giờ, vận chuyển khí trong kinh mạch trong vòng mười tám chu thiên đã là cực hạn rồi.
“Hô~~”Khi Bạch Khởi thở ra một hơi dài từ cái giường lớn mềm mại bước xuống, trời đã chạng vạng tối, bầu trời một mảnh u ám, ánh sáng của mặt trăng đã che lấp mặt trời đi, bầu trời bị bóng đen vô tận xâm chiếm, dùng ánh sáng êm dịu soi sáng xuống mặt đất, bầu trời đầy sao như những vệ binh cùng bảo vệ xung quanh mặt trăng, cùng phát ra những tia sáng mờ nhạt.
Sau khi vận chuyển được mười tám chu thiên, Bạch Khởi cảm thấy tinh thần sảng khoái, thân thể khỏe lên mấy phần, đặc biệt là đấu khí ẩn chứa trong đâu khí hải rõ ràng gia tăng không ít. Điều này khiến cho Bạch Khởi tâm trạng sảng khoái chuẩn bị đứng lên kiếm chút gì lấp đầy bụng, sau đó bắt đầu rèn luyện những nơi cơ thể còn yếu. Thế nhưng lúc này bỗng có âm thanh bên ngoài vang lên. Khiến Bạch Khởi không thể không tạm ngừng suy nghĩ của mình.
“Khởi Nhi còn chưa ra sao?” Giọng uy nghiêm của Bạch Kình Thiên từ ngoài cửa vọng và , âm thanh to tràn đầy trung khí, không hổ danh là đấu linh cường giả có kinh nghiệm lâu năm trên sa trường. Chỉ nghe âm thanh đã khiến cho người ta cảm thấy uy nghiêm.
“Khải bẩm gia chủ, thiếu gia còn chưa ra, từ lúc buổi sáng hôm qua đi vào đến giờ vẫn chưa tỉnh, chắc là còn đang ngủ, nhưng thiếu gia có dặn dò chúng tiểu nhân, không được làm phiền, cho nên chúng tôi không dám vào xem thiếu gia…”Một người nô bộc ở trong khuôn viên Bạch Khởi ngữ khí vô cùng cung kính, có chút run rẩy hồi đáp.
“Vậy sao.... Ai, đứa trẻ này chắc là cảm thấy sợ hãi… đều là do ta đây làm cha không tốt. Mở cửa ra để ta vào…” Bạch Kình Thiên nghe xong lời này thần sắc buồn bã thở ra một tiếng dài, giọng tự trách mà bi thương nói, nói xong bước vào trong căn phòng, tiếng bước chân lập tức truyền đến tai Bạch Khởi. Truyện Cửu U Long Giới
“Cạch”Một âm thanh chói tai truyền đến, Bạch Khởi mở cửa lớn, vừa lúc Bạch Kình Thiên đi vào. Truyện Cửu U Long Giới
“Phụ thân. để người lo lắng rồi…...ta chỉ ngủ một lúc…” Bạch Khởi thấp giọng nói.
“Tốt…….Tốt……không sao…….Không sao….. A a a, Khởi Nhi à… Lại đây. Vào phòng đi, hai phụ tử chúng ta đại khái hơn mười năm chưa từng gặp mặt rồi, bây giờ con ta đã trưởng thành rồi, hôm nay phụ tử chúng ta phải từ từ trò chuyện một chút.....” Bạch Kình Thiên nghe xong lời Bạch Khởi đầu tiên là sững sốt, đại khái là còn chưa thích ứng với việc thằng con ngu ngốc bỗng trở lại thành một người bình thường nho nhã lễ độ. Nhưng đã phản ứng lại rất nhanh, vuốt vuốt chòm râu trước ngực, cười tủm tỉm nói, vừa nói một tay kéo Bạch Khởi đi vào phòng.
Một chân bước vào phòng, Bạch Kình Thiên như vừa mới nghĩ ra điều gì, quay người nói với những người đi sau: “Đi, đi xuống bảo nhà bếp chuẩn bị rượu thịt cho ta và Khởi Nhi, hôm nay ta phải trò chuyện với con trai ta.”