Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đến lúc này, quang liên xoay tròn một hồi rồi tự động phân giải, quang mang một xanh một đỏ nhanh chóng lan tràn trên thân thể khổng lồ của Hạt vương, tạo thành một quang lưới xanh đỏ xen kẽ, quấn quanh người Hạt vương.
Hạt vương kêu lên một tiếng đau đớn, ra sức giãy dụa, nhưng quang lưới lại kịch liệt ba động, độ dẻo dai thật tốt, vững vàng buột chặt khiến Hạt vương không thể thoát khỏi được.
Rống giận gầm thét, thân thể Hạt vương lập tức bành trướng, cố gắng phá tan quang lưới.
Tam Thủ Viên Hầu lạnh lùng cười một tiếng, con mắt trên trán không ngừng lóe sáng ra quang liên, bên ngoài quang mang xanh đỏ đó còn có một lớp lôi đình chớp giật.
Kể từ đó, Hạt vương khàn giọng kêu lên thảm thiết, thân thể khổng lồ dưới tác động của lôi điện, không chút lắc lư, từ từ thu nhỏ lại.
Tần Thiên khiếp sợ nhìn một màn này, không nghĩ tới Tam Thủ Viên Hầu có cái đầu không lớn này, thế nhưng có tuyệt chiêu lợi hại như vậy.
Chung quanh, một số huyền linh dị thú đang xem cuộc chiến cũng bị dọa sợ chạy tán loạn, nghĩ muốn cháy nhà hôi của, thế mà hiện tại ai nấy điều muốn nhanh nhanh chạy đi.
Hạt vương này vận khí quả thực không tốt, lúc nãy chọc giận Tam Thủ Viên Hầu, bây giờ thân thể đang không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành bằng nắm đấm, rơi vào trên vai của Tam Thủ Viên Hầu.
“Niệm tình ngươi tu luyện 130.000 năm có điểm không dễ, hôm nay ta tạm thời tha ngươi một mạng. Ngày sau lấy công chuộc tội, ta sẽ thả ngươi được tự do”
Tiểu Hạt vương sợ hãi không thôi, hối hận nói: “Ta nhất định lấy công chuộc tội, nhất định …”
Tam Thủ Viên Hầu không rãnh để ý đến nó, nháy mắt biến về nguyên dạng, xoay người hướng Tần Thiên nhếch miệng cười một tiếng, ngoắc ngoắc Tần Thiên qua bên này.
Đi tới bên cạnh Tam Thủ Viên Hầu, Tần Thiên sợ hãi than, nói: “Thật không nghĩ tơi, ngươi lợi hại như vậy”
Tam Thủ Viên Hầu cười nói: “Huyền linh dị thú Tuyệt Thiên lĩnh không có một vạn cũng có tám ngàn, còn có một số tồn tại mà người đời không biết được. Đi thôi, quá trình đến tầng năm cũng sẽ không thuận lợi như vậy nửa đâu”
Tiếp tục tiến về phía trước, huyền linh dị thú chung quanh đã chạy mất dép từ lâu, không dám chạy tới trêu chọc Tam Thủ Viên Hầu nữa.
Tình huống như vậy kéo dài được hơn trăm dặm, nơi đó là một cảnh tượng … hoàn toàn khác.
Tân Thiên một đường quan sát, phát hiện tầng này mênh mông bát ngát, có khuynh hướng xoay tròn, phương viên bao trùm khoảng mấy ngàn dặm.
Một số ít huyền linh dị thú ở nơi này, phần lớn trời sinh tính hung tàn ác sát, hình thể khổng lồ, ngoại hình cổ quái.
Tần Thiên đi theo bên cạnh Tam Thủ Viên Hầu có cái đầu không lớn này, một đường nơm nớp lo sợ, thỉnh thoảng có nhiều huyền linh dị thú nhìn trộm, nhưng có cảm đảm động thủ tương đối ít, dù sao kết cục của Hạt vương khiến cho rất nhiều huyền linh dị thú mang lòng bất an.
Song, khi đi được hơn trăm dặm, loại kính sợ cùng lực ảnh hưởng từ từ nhạt đi.
Chỉ chốc lát, Tần Thiên cùng Tam Thủ Viên Hầu đã bị một con Phi Thiên Hổ ngăn lại.
Hổ - là bách thú chi vương, dù vậy ở bên trong Tuyệt Thiên lĩnh này, cũng không tính là gì, nhưng đầu Phi Thiên Hổ này hơi có mấy phần bá đạo.
Phi Thiên Hổ tầm thường bình thường chỉ có một đôi cánh, mà phần lớn là vũ dực (cánh lông).
Nhưng, Phi Thiên Hổ ở trước mắt Tần Thiên hiện giờ lại có đến ba đôi cánh.
Đôi thứ nhất là vũ dực, đôi thứ hai là nhục dực, đôi thứ ba là quang dực, đây là Hổ vương sáu cánh (Lục Dực Hổ Vương) trong truyền thuyết cực kỳ hiếm thấy.
Phiêu phiêu trên bầu trời, Phi Thiên Hổ ngưng mắt nhìn Tần Thiên, trong mắt bắn ra tia sáng rực lửa, bắn lên người Tần Thiên, thăm dò bí mật của hắn.
Tam Thủ Viên Hầu cũng không ngăn cản, chỉ lãnh đạm nói: “Hổ vương cũng muốn chặn ngang một cước sao?”
Hổ vương sáu cánh ngạo nghễ nói: “Chẳng lẽ không được à?”
Tam Thủ Viên Hầu lạnh lùng nói: “Hổ vương biết mục đích của chuyến đi này của ta không?”
Hổ vương sáu cánh hỏi ngược lại: “Kia có trọng yếu không?”
Tam Thủ Viên Hầu cười to, nói: “Không trọng yếu, ngươi hỏi ta sao? Ta đi chuyến này là phục mệnh dẫn hắn đến tầng năm, Hổ vương cảm thấy mình có thể đảm nhiệm nhiệm vụ này sao?”
Hổ vương sáu cánh nghe vậy liền biến sắc, bật thốt lên: “Đến tầng năm ở phần dưới, nhưng mà nơi đó là … lấy thực lực của ngươi cũng muốn hoàn thành nhiệm vụ này à, thực buồn cười chết đi được”
Tam Thủ Viên Hầu cũng không tức giận, giọng trào phúng: “Ở trong mắt Hổ vương, là ta không thể hoàn thành nhiệm vụ này rồi, cho nên Hổ vương cũng muốn chặn ngang một cước?”
Hổ vương sáu cánh chần chờ một chút, nhưng ngay sau đó cười lạnh, nói: “Đúng thì sao nào? Ngươi cho rằng bổn vương bị hù dọa sao”
Tam Thủ Viên Hầu cười lạnh nói: “Nếu Hổ vương có hứng thú, ta muốn thì không bằng ngươi muốn, chẳng lẽ không phải không cho Hổ vương mặt mũi sao”
Tần Thiên kinh nghi nói: “Ngươi muốn động thủ với hắn?”
Hổ vương sáu cánh thấy vậy, bất ngờ, ánh mắt mê hoặc nhìn Tam Thủ Viên Hầu, trầm giọng nói: “Động thủ với ta, ngươi cũng biết kết quả là gì rồi?”
Tam Thủ Viên Hầu nở nụ cười giả tạo, nói: “So qua, chẳng phải biết sao”
Bả vai run lên, Tam Thủ Viên Hầu đem Hạt vương ném ra ngoài, phân phó nói: “Bảo vệ hắn cho tốt, đây là cơ hội ngươi lập công”
Hạt vương vừa rơi xuống đất liền biến thân, hóa thành một con bò cạp khổng lồ đến mấy trượng, đem Tần Thiên che ở sau lưng mình, chậm rãi thối lui.
Hổ vương sáu cánh nhìn Hạt vương một cái, nghi ngờ nói: “Nó là …”
Tam Thủ Viên Hầu lạnh lùng nói: “Hắn là ai, ngươi rất nhanh sẽ biết thôi, đến đây đi, để cho ta biết một chút oai của Lục Dực Hổ Vương ngươi đi”
Hổ vương sáu cánh nói: “Vũ dực phi thiên, Nhục dực bác long, Quang dực phá không, ngươi muốn kiến thức cái nào đây?”
Bàn về hình thể, Lục Dực Hổ Vương so với Tam Thủ Viên Hầu lớn hơn trăm lần, một cái hổ trảo cũng có thể nhẹ nhàng xé xác nó thành trăm mảnh.
Mà Tam Thủ Viên Hầu ở Tuyệt Thiên lĩnh là hết sức bình thường, tại thế giới bên dưới lòng đất ở tầng hai phần trên, thuộc về loại tính tình ôn hòa, cũng không có uy lực bao nhiêu, căn bản là không thể so sánh với Hổ vương sáu cánh.
“Ngươi chọn một cái lợi hại nhất, tránh cho đến lúc đó không kịp thi triển ra nửa”
Giọng Tam Thủ Viên Hầu hết sức cuồng vọng, ít nhất khiến cho Hổ vương sáu cánh nổi giận.
“Lớn mật, ta xé xác ngươi”
Quang dực vung lên, Hổ vương trống rỗng xuất hiện, hổ trảo hướng cái đầu Tam Thủ Viên Hầu chụp xuống.
Bốn phía, hư không rung chuyển, kình phong sắc bén mang theo tiếng gào thét chói tai, mang theo lực hủy diệt hư không, khóa chặt đại não của Tam Thủ Viên Hầu.
Tam Thủ Viên Hầu cũng không né tránh, chắp tay tại trước ngực, cánh tay trên lưng dựng thẳng lên trời, vừa lúc đón nhận một trảo kia của Hổ vương.
Đối ứng đơn giản như vậy, nhìn qua có chút bất đắc dĩ, nhưng kết quả làm cho người ta kinh ngạc.
Hổ vương sáu cánh một trảo đánh xuống, va đụng cánh tay thứ ba của Tam Thủ Viên Hầu, song phương vừa chạm đã tách ra, Hổ vương sáu cánh bay lên trời, Tam Thủ Viên Hầu rơi xuống từ giữa không trung.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Tam Thủ Viên Hầu, Hổ vương sáu cánh giọng chất vấn: “Ngươi, rốt cục là tên nào?”
Tam Thủ Viên Hầu hỏi ngược lại: “Ngươi hối hận?”
Hổ vương cả giận nói: “Thúi lắm! Bổn vương làm việc không bao giờ hối hận, trong đầu cũng không có từ hối hận này”
Tam Thủ Viên Hầu hờ hững nói: “Như thế, ngươi cần gì để ý nữa? Ra tay đi, ta còn muốn lên đường sớm, không có thời gian nhiều hồ nháo với ngươi đâu nhá”
“Hồ nháo? Rất cuồng vọng. Bổn vương nếu không cho ngươi nếm một tí lợi hại, ngươi không biết ta đáng sợ cỡ nào”
Ngửa mặt lên trời huýt sáo một tiếng, Hổ vương phát ra hổ khiếu kinh hồn bạt vía, tốc độ âm ba chấn động cực cao dẫn đến thời không rung chuyển, tạo thành một cổ lực hủy diệt, quay chung quanh Tam Thủ Viên Hầu.