Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dạ Diên cầm tiểu Linh trong tay, chật vật né tránh chiêu thức tập kích của quỷ hồn, xoay vòng lẫn phi thân qua lại trong phòng. Một tiểu hài tử chỉ mới năm tuổi thể lực nào có nhiều, rất nhanh Dạ Diên liền thấm mệt.
Một khắc lơ là, liền bị hắc vụ đánh trúng, lực công kích mạnh mẽ đánh trúng thân người Dạ Diên. Hắn té xuống, hôn mê nằm trên mặt đất, bên tai chỉ còn loáng thoáng ghe tiếng tiểu Linh gào thét:
“Tiểu chủ nhân, tiểu chủ nhân………”
Trong cõi mông lung, Dạ Diên cảm thấy thân mình phiêu phiêu trôi nỗi. Toàn thân không hề có một tia cảm giác nặng nề.
Tiền sinh kiếp?
Những hình ảnh trong quá khứ ở kiếp trước của chính mình cuồn cuộn hiện lên trước mắt hắn:
Mẫu thân kiếp trước đối với mình thập phần ôn nhu, còn phụ thân lại vô cùng lãnh đạm.
Khi được năm tuổi, cuộc sống hạnh phúc bỗng chốc vỡ tan. Mẫu thân vì bảo hộ mình mà hi sinh bản thân. Trước khi chết còn trao lại Linh châu cho mình.
Tám năm ròng, phụ thân biệt tăm vô tích.
Vì Linh châu mà phụ thân vô tâm một chưởng giết mình.
Chính mình mang theo tâm can đau đớn nuốt lấy Linh châu mà chuyển thế.
Thúy các ấm áp…
Hình ảnh hiện lên cuối cùng là hình ảnh mình cùng Phụ hoàng trải qua những tháng ngày khoái hoạt trong Dạ Long điện.
Chính những ngày tháng hạnh phúc này đã bù đắp cho tiền kiếp đau thương.
Những ngày tháng khoái khoái hoạt hoạt sẽ chấm dứt tại nơi u ám, tịch mịch không người cư ngụ này.
Quan trọng nhất chính là, mình không bao giờ…… không bao giờ là một Lạc Tước yếu ớt, nhỏ bé bị người khác khinh khi như trước kia nữa.
Chính mình hiện tại chỉ là Dạ Diên, là nhi tử của Phụ hoàng…..
….Phụ hoàng….
Quỷ hồn nhìn thấy Dạ Diên bị hắc vụ đánh trúng nằm bất tỉnh trên mặt đất, viên Linh châu cổ quái kia, ánh sáng càng ngày càng u ám, cuối cùng là tắt hẳn, mạnh mẽ rơi từ không trung xuống mặt đất.
Quỷ hồn chậm rãi tiến đến phía trước, một bước lại một bước thoạt nhìn đều ổn trọng, nhưng ổn trọng không che dấu được niềm sung sướng trong lòng ả, khóe miệng tràn ngập tiếu ý, hoa mai tại mi tâm ngày càng thắm đỏ diễm lệ. Gương mặt vốn tái nhợt hiện tại lại mang nét câu nhân.
“Ta rốt cuộc đã chờ đợi ở nơi này bao lâu rồi? Chờ đợi rốt cuộc cũng có cơ hội này.”
“Ta luôn ngoan ngoãn chờ đợi tại nơi đây, nghe theo lời chàng nói, rốt cuộc ta đã chờ suốt bao nhiêu lâu?”
“Ta thực sự không còn nhớ nổi nữa, nếu chàng không đến, ta sẽ đi tìm chàng , được không?”
“Tiểu oa nhi, nếu không phải là do các ngươi khiêu khích ta, mạng các ngươi cũng không phải vong tại đây như vậy…”
“Chỉ cần nuốt linh hồn của tiểu oa nhi kia, chỉ cần nuốt hắn…”
Miệng quỷ hồn không ngừng lẩm bẩm, trong thời khắc này, tóc dài của ả phiêu phiêu trong gió, áo trắng vờn phong, hắc vụ biến thành những đường vân đen đúa, đánh thẳng hướng Dạ Diên.
Không ngờ những đường vân hắc vụ vừa đụng vào Dạ Diên liền bị một cổ lực đạo vô hình đánh bật lại.
Thân thể Dạ Diên nhỏ nhỏ, chậm rãi trôi nỗi , từ từ bay lên giữa không trung, hồng quang cùng bạch quang lấp lánh quấn quanh thân, dây dưa không dứt, đến cuối cùng song quang mới tiến sâu vào cơ thể Dạ Diên.
Dạ Diên chậm rãi mở mắt. Hắn vung nhẹ tay phát ra một đạo bạch quang, đánh thẳng về hướng hắc vụ. Trong tích tắc, hắc vụ liền bị bạch quang lấn át mà tiêu thất như mây như khói. Quỷ hồn như bị trúng chiêu, một lực đạo mạnh mẽ vô hình bức ả thối lui vài bước.
Dạ Diên niệm động chú ngữ, hỏa long cuồng bạo lập tức xuất hiện, xoay quanh người Dạ Diên, hỏa quang làm nổi bật hình thù Dạ Diên, như phượng hoàng diễm lệ tái sinh từ trong lửa đỏ. Toàn thân hắn đều tỏa ra một loại thần thái tản mạn kinh nhân, vốn là một tiểu hài tử phấn điêu ngọc mài, hiện giờ lại toát ra một mị lực thanh sạch, thuần khiết khiến người phàm tục không dám nhìn vào.
Hỏa, Quang nguyên tố.
Hai nguyên tố được xưng là nguyên tố thuần khiết nhất của Linh châu, đứng đầu trong 981 pháp khí.
Lực lượng trải qua hai ngàn năm say ngủ mà tích tụ, hôm nay chính thức thức tỉnh.
Theo sau sự thức tỉnh của Dạ Diên, tiểu Linh cũng thanh tỉnh lại. Hắn lập tức phóng xuất bạch quang hướng quỷ hồn phi tới.
Mắt thấy bạch quang chợt lóe, kiếm quang liền phóng ra ngăn cản.
“Ngừng tay, tiểu Linh.”
Dạ Diên ngăn cản tiểu Linh động thủ, nếu bị kiếm quang đánh trúng , quỷ hồn kia chân chính sẽ bị hồn phi phách tán, hồn vía thăng thiên.
Tiểu Linh ủy khuất đình chỉ chiêu thức, thu lại hào quang, nằm gọn trong lòng bàn tay Dạ Diên.
“Ngươi vì cái gì lại đợi ở đây mà không đầu thai chuyển kiếp?”
Dạ Diên không ngần ngại trực diện hỏi thẳng quỷ hồn.
“Ta phải chời đợi Vũ ca ca trở về nơi này, ta phải hảo hảo trụ lại đây chờ đợi. Chỉ cần chờ Vũ ca ca báo xong hoàn cừu, huynh ấy sẽ mang ta đi. Tiểu công tử, ta thực sự không nghĩ sẽ hiện thân, chính là do hạt châu cổ quái của ngươi…….”
Quỷ hồn ngập ngừng nhìn tiểu Linh nằm gọn trong lòng bàn tay Dạ Diên, khẽ nhíu mày.
“Tiểu công tử, chỉ cần ngươi giúp ta có đủ năng lực rời khỏi gian phòng này, giúp ta tìm được Vũ ca ca. Ta về sau sẽ báo đền ơn ngươi, được không?”
“Hừ, năng lực của ngươi hiện tại không đáng đem ra so sánh với ta, ngươi lấy gì mà đền đáp?
“Tiểu công tử, tuy rằng năng lực của ta so với ngươi thực kém, nhưng ta biết được rất nhiều tin tức đồn đại bí sử.”
(Bí= kì bí, sử= sử thi, truyện cổ….:”> )
Quỷ hồn dừng lại một chút rồi nói tiếp:
“Kì thực ta không phải là nhân tộc mà là ma tộc a.”
“Ma tộc? Lấy gì để chứng thực lời ngươi nói?”
“Ấn kí hoa mai giữa tâm mi của ta là bằng chứng hữu hiệu nhất. Tiểu công tử, ngươi có thể đi tra xét, tìm hiểu về một trong tam đại ma tộc, Tử Thị.”
Nghe được lời này, song nhãn to tròn của Dạ Diên phút chốc sáng ngời, nhưng vẻ mặt vẫn tỏ ra bình thản, thần thái trang nghiêm, ra vẽ lão thành nói:
“Ta là Thất hoàng tử Dạ Diên của triều đại này, ngươi tên gì?”
“Tiểu nữ danh xưng Tử Kính.”
“Ân, Tử Kính nhà ngươi, trước tiên nên ở đây chờ ta. Ta phải quay về. Đợi đến khi ta tìm ra biện pháp giúp ngươi thoát ly nơi này, ta sẽ tới tìm ngươi.”
“Tuân mệnh, Thất hoàng tử.”
Dạ Diên vừa lòng gật nhẹ đầu, cùng tiểu Linh ly khai tiểu hắc ốc.
Quỷ hồn Tử Kính lúc này thẩn thờ nhìn qua cửa sổ, chăm chú một hồi lâu mới yếu ớt, thì thào gọi:
“Vũ ca ca.”
Rất may mắn tiểu hắc ốc vốn không người qua lại. Ngay cả tuần vệ cũng không nguyện ý ghé ngang, trong phòng xảy ra động tĩnh gì cũng không người biết tới.
Đêm nay , khế ước của tiểu Linh cùng Dạ Diên đã được lập ra. Kế thừa được lực lượng quang minh cùng hỏa nguyên tố, đồng thời thu thập được tin tức về Ma tộc, Dạ Diên toàn thân hưng phấn, miệng khẽ ngâm nga tiểu khúc, hướng thẳng Dạ Long điện mà đi.
Nhưng hắn không ngờ tới chỉ vừa tiến vào nội điện liền phát giác Phụ hoàng sắc diện bất hảo, ngồi ở trên giường, quanh người tỏa ra áp khí trầm thấp bức nhân.
Thảm, lòng Dạ Diên âm thầm kêu lên một tiếng. Hắn vẫn ngọt ngào chạy tới, gọi:
“Phụ hoàng.”