Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đệ nhất tập chương thứ mười lăm Cảm ứng của La Lâm.
“Có cần phiền toái vậy không?” Long Vũ nhíu mày:” Có biện pháp nào đơn giản hơn một chút không? Hay là tỉ tự mình ra tay đi…”
“Không được…” Tuyết Cơ lập tức bác bỏ:” Nguyên tắc của thiên sư là phải luôn truy đuổi ma quỷ, ngươi phải duy trì liên tục không được lơi lỏng, nếu không tương lai ngươi tu hành sẽ khó tiến bộ…”
Long Vũ trưng ra vẻ mặt đau khổ:” Ta biết tỉ sẽ nói vậy mà.... bất quá tỉ phải giúp ta mới được, bây giờ ta không có một chút manh mối, ngay cả tên của nữ quỷ kia ta cũng không biết, tỉ bảo ta làm sao điều tra nguyên nhân cái chết của nàng.”
“ Không phải ngươi đang hợp tác phá án với nữ cảnh sát kia sao? Bây giờ ngươi hãy theo nàng phối hợp cho tốt, nàng ta chắc chắn là cao thủ phá án.” Tuyết Cơ nghĩ một chút rồi nói thêm:” Như vầy đi, 3 ngày sau sẽ có một đêm Âm sát (âm khí nặng nhất trong tháng), đến lúc đó, ta sẽ giúp ngươi đi hỏi nàng một chút, có lẽ sẽ thu hoạch được gì đó, nhưng mà bây giờ nàng ta sắp hình thành Ác linh thân thể, thần trí mơ hồ, có thể hỏi được những gì ta không thể nói trước được, tất cả phải trông vào ý trời.”.
Tuyết Cơ uống một ngụm cà phê, nói tiếp:” Quyển “Phong Thủy đại toàn” kia ngươi xem hết chưa? Ta đã tìm giúp ngươi một mối xem phong thủy, đối phương đồng ý trả một vạn tám tiền thù lao, nếu không có gì thay đổi, ngày mai người ta sẽ liên lạc với ngươi...”
Long Vũ có chút nhức đầu, quyển “Phong Thủy đại toàn” kia hắn đã xem hết rồi, nhưng trong sách lại toàn những điêu gạt người, căn bản không có chút giá trị thực tế, làm sao có thể đi xem phong thủy cho người ta được chứ..!
“ Tuyết Cơ tỉ tỉ, chuyện này... không đi được không?” Long Vũ lại nài nỉ:” Tỉ phải dạy ta một ít bản lĩnh thật sự mới được...”
Tuyết Cơ nghe vậy, nghiêm mặt nói:” Quyển “Phong Thủy đại toàn” kia không hoàn toàn gạt người đâu, trong đó cũng có một chút sự thật, chỉ có điều Thiên Nhãn của ngươi chưa mở nên mới không thể giải thích được. Chờ ta giúp ngươi mở Thiên Nhãn, lúc đó ngươi sẽ hiểu dễ dàng. Có điều, trước khi mở Thiên Nhãn, ngươi dựa vào chút hiểu biết trong “Phong Thủy đại toàn” để kiếm ít tiền không phải là không được. Ta hiểu ý của ngươi, nhưng chuyện này không thể thương nghị được.... Tiền học phí, tiền sinh hoạt, tất cả phải dựa vào sức ngươi để trang trải. Nếu có oán hận, ngươi phải đi oán hận thúc thúc Long Thiên Trạch của ngươi... ai kêu hắn không có chút trách nhiệm nào... được rồi, trên trán ngươi sao lại có một cái Xà hình ấn kí thế...?”
“ Bây giờ chuyện xâm mình không phải rất thịnh hành sao?”. Có một số việc cho đến giờ hắn không thể cho ai biết kể cả Tuyết Cơ, do đó hắn đành phải nói dối.
“ Không sai, rất cá tính, người ta thường xăm ở cánh tay, bắp đùi, lưng... thật không ngờ ngươi lại xăm trên đầu, hắc hắc ….rất mới mẻ...” Tuyết Cơ cũng không có hứng thú tìm hiểu, thời đại bây giờ việc xăm mình của giới sinh viên cũng hết sức phổ biến.
......
......
Đêm đến, Long Vũ đóng chặt cửa sổ, ngồi xếp bằng, hai tay bắt kiếm quyết, ngưng thần tĩnh khí, một lúc sau, tất cả tạp niệm trong đầu từ từ biến mất.
Khi vận dụng kiếm quyết, mỗi lần hít thở lập tức có từng chút thiên địa tinh hoa được hấp thu vào cơ thể, dưới sự hỗ trợ của lực đạo kết hợp với ý niệm, những tia thiên địa tinh hoa đó được dẫn dắt đi tuần hoàn khắp kinh mạch.
Thật ra trong quá trình tuần hoàn này luôn có tinh lọc, loại trừ tạp chất lẫn trong thiên địa linh khí cùng với trọc khí được hít vào. Sau đó những tạp chất cùng trọc khí sẽ được thải ra ngoài theo nhịp thở.
Sau 49 vòng tuần hoàn, Long Vũ đem thiên địa tinh hoa biến thành đạo lực thuần túy. Chuyện kế tiếp là đem đạo lực này chứa ở đan điền.
Trong quá khứ, công đoạn cuối cùng này chính là chuyện làm Long Vũ đau đầu nhất. Khổ cực tu luyện nhưng khi đem đạo lực đến đan điền lại không thể chứa đựng, phần lớn đều bị tan biến, rất lãng phí.
Nhưng nay không giống trước, hắn biết La Lâm sẽ đem đạo lực dư thừa hấp thu thành nguồn năng lượng duy trì hoạt động.
Quả nhiên, khi đạo lực của Long Vũ tiến đến đan điền, La Lâm hóa thân trong đồng hồ điện tử lập tức hấp thu sạch sẽ, không lãng phí chút nào.
Long Vũ chậm rãi mở mắt, trong mắt tinh quang lóe lên (zh: dạng như mắt của đồng chí Tôn Ngộ Không mình lúc mới từ lò luyện đan ra ấy mà), trên miệng nở nụ cười thỏa mãn, theo như La Lâm nói, bọn họ thực chất là cùng một thể. Đạo lực mà mình khổ cực tu luyện ra đã được La Lâm hấp thu, không bị biến mất. Từ khi bắt đầu tu luyện đến nay, đây là lần đầu tiên Long Vũ cảm thấy sung sướng như vậy.
“Chủ nhân, có linh khí đang dao động...” Đột nhiên từ đồng hồ truyền đến âm giọng nói dồn dập của La Lâm:”Chủ nhân, ta phát hiện một nguồn linh khí rất mạnh đang dao động... ta sẽ mở chức năng dẫn đường điện tử (zh: cái chức năng này dạng như Mobile Camera của Vina, bác nào có xài 3g của Vina chắc biết), ngài theo hướng dẫn của ta, đuổi theo ngay... tinh hoa linh khí của thế giới này quá ít, nếu ngài có thể đến nơi kia, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên rất nhanh...”. Theo giả thuyết thế giới bất đồng, La Lâm vẫn dùng thứ âm thanh lạnh lùng nói chuyện với Long Vũ qua microphone.
“Ngươi có thể trò chuyện với ta ở thế giới thật à?” Long Vũ hơi kinh hãi nói.
“Ừ...” La Lâm giải thích rất nhanh:” Ta là máy tính hình người, trên lí thuyết, khi ta phát triển đến một giai đoạn nhất định, ta có thể xuất hiện ở thế giới này trong hình dáng con người. Đương nhiên với tình hình hiện tại, để làm được chuyện đó, còn xa cả vạn dặm nữa. Có điều ta có thể thông qua thiết bị điện tử giao tiếp với ngài ở thế giới thật... thôi, không nói chuyện vô nghĩa, ngay lập tức xuất phát đi....”
Long Vũ trả lời một tiếng rồi vội vàng theo chỉ dẫn của La Lâm chạy đến cái nơi được cho là có linh khí dày đặc. Đang chạy như điên, hắn chợt phát hiện tuyến đường mình đang đi càng đi càng thấy quen thuộc, theo hắn đoán nếu cứ tiếp tục chắc chắn 100% là đến hồ Linh Trạch. Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy nhức đầu nhớ đến nữ quỷ kia, mà hôm nay hắn lại không chuẩn bị đồ chơi gì cả.
Ngay lúc hắn đang do dự không quyết, La Lâm thúc dục:” Chủ nhân, nhanh lên... linh khí đang dao động càng lúc càng mãnh liệt...”. Long Vũ nghiến răng, tăng tốc, mặc kệ chuyện gì, chạy đến hồ Linh Trạch rồi nói. Đến lúc đó nếu có nguy hiểm cũng không thể quay lại nữa rồi.
......
......
Long Vũ chạy đến bên hòn giả sơn cách hồ Linh Trạch chừng 10 thước, lợi dụng trăng mờ, hắn lờ mờ thấy một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh đang ở cạnh hồ chăm chú làm gì đó.
“Chủ nhân, nhanh lên, linh khí đang dao động giữa hồ...” La Lâm lại thúc dục.
“Đừng ầm ĩ, để ta xem xét một chút rồi nói...” Long Vũ cũng không hành động lỗ mãng, có trời mới biết có nguy hiểm gì không, xem xét một chút rồi hẵng tính tiếp.
Một lát sau, Long Vũ cuối cùng cũng xác định được nhân ảnh kia là của một cô gái, trong tay nàng đang cầm một lá cờ màu vàng viền đỏ quơ qua lại, giữa hồ chợt xuất hiện một luồng khí đen chậm rãi bay lên, dần dần ngưng tụ thành một đám mây đen thông thường, bay qua bay lại giữa hồ.
Cùng lúc, Long Vũ phát hiện ánh trăng càng lúc càng mờ, một đám mây đen không biết từ đâu bay đến hoàn toàn che đi mặt trăng.
Ngay trong khoảnh khắc đó, La Lâm thốt lên:” Có oán linh....”.