Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đệ nhất tập chương thứ mười sáu Huyền cảnh trong truyền thuyết.
Long Vũ hít sâu một hơi, ngạc nhiên hỏi:” Ngay cả cái này ngươi cũng biết sao?”.
“ La Lâm số 1 là máy tính siêu thông minh được chế tạo nhằm hỗ trợ thiên sư, nhận biết oán linh chính là chức năng căn bản nhất của ta. Nếu bây giờ có đầy đủ năng lượng, ta thậm chí có thể phân tích mức độ nguy hiểm của oán linh, đồng thời đưa ra biện pháp đối phó chính xác nhất…” La Lâm nói.
Long Vũ đang muốn hỏi nữa, đột nhiên nghe cô gái đang cầm lá cờ kia khẽ quát:” Yêu nghiệt, còn không mau hiện hình… mấy năm nay ngươi đã hại chết biết bao người…”.
Cô gái còn chưa nói xong thì từng đợt âm phong từ bốn phương tám hướng đột nhiên thổi tới, hắc khí giữa hồ càng lúc càng nồng đậm, giữa hồ dần dần hình thành một vật thể.
“Chỉ có chút tài mọn…” từ trung tâm của đám hắc khí truyền ra âm thanh khàn khàn. Cô gái không hề sợ hãi, hai tay tiếp tục quơ lá cờ, trong miệng lẩm bẩm gì đó giống như đang thi triển một loại chú pháp.
Đột nhiên một hình bát quái màu vang bắn nhanh vào đám hắc khí kia. Ngay lập tức, từ trung tâm của đám hắc khí vọng ra những tiếng gào thét phẫn nộ thê lương... có điều nghe kĩ thì âm thanh đó không phải do con người phát ra.
“Trong đó có ít nhất 18 cái oan hồn...” La Lâm phán đoán.
Long Vũ thầm hít sâu một hơi, cảm thấy đây chính là kết quả của mấy vụ án mạng mấy năm qua trong trường.
“Nguy rồi, ngươi đã sắp hình thành ác linh thân thể...”. Cô gái hình như cũng nhìn ra một ít thủ đoạn của nữ quỷ, sợ hãi kêu lên một tiếng rồi vội vàng lui nhanh về phía sau, đột nhiên từ đám hắc khí phóng ra một luồng sáng màu hồng, trông rất yêu tà, trong tích tắc bao phủ toàn bộ hồ Linh Trạch, thậm chí cả Long Vũ cũng bị cuốn vào.
“ Tiểu muội muội, không cần lo lắng, bổn thiên sư sẽ đến cứu ngươi...”. Long Vũ thấy bản thân đã bị lôi vào không gian của quỷ , bất đắc dĩ vội vàng đến bên cạnh cô bé kia, ý đồ đôi bên hợp tác tiêu diệt nữ quỷ kia.
“Ngươi cũng là người trong Huyền môn?” Cô gái hơi nghiêng đầu nhìn Long Vũ, Long Vũ cũng nhân cơ hội nhìn kĩ cô gái, nàng chừng 18, tóc ngắn, mắt to, trong mắt thỉnh thoảng hiện lên một tia linh khí trông rất lanh lợi, sống mũi khá thẳng, môi hơi nhỏ nhưng rất quyến rũ, đây nhất định là dạng miệng anh đào điển hình. Nàng mặc đồ đen bó sát người, làm nổi lên vóc dáng hoàn mĩ, nhất là kích thước của eo lại rất tương phản với cái mông to, thật sự làm người ta rất kích thích.
“Này… ngươi ngắm đủ chưa?” Cô gái cảm giác được ánh mắt soi mói của Long Vũ, gắt nhẹ một tiếng:” Thật không biết ngươi là thiên sư hay là sắc lang......”
“Khụ khụ......” Long Vũ cười khan một tiếng, ưỡn ngực nghiêm mặt, nói:“Ta đương nhiên là thiên sư...... Do ngươi không biết chứ, tối qua ta còn đánh nữ quỷ kia bị thương đó…”.
“Nói dối không biết ngượng…”. Cô gái căn bản không tin hắn có khả năng đánh nữ quỷ bị thương. Nếu nữ quỷ thật sự bị thương, tại sao chỉ mới sau một đêm đã hồi phục nhanh như vậy. Hơn nữa, nàng nhìn ra Long Vũ chỉ mới tu luyện đến cảnh giới đạo lực có màu đỏ, cho nên những lời của hắn nghe thật buồn cười.
“Thì ra là ngươi… ta phải giết ngươi…”. Nữ quỷ cũng đã nhận ra Long Vũ, trong đám hắc khí truyền ra một tiếng gầm giận dữ, một đôi mắt yêu dị nhìn chằm chằm vào Long Vũ. Ngay sau đó, một dung nhan tuyệt mĩ trong đám hắc khí lộ ra mỉm cười với Long Vũ, làm Long Vũ nhất thời ngây dại. Đang lúc đó, một luồng ánh sáng màu hồng từ trong đám hắc khí đánh thẳng vào ngực Long Vũ.
“A….!” Long Vũ chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết rồi ngã lăn xuống đất, miệng phun ra một ngụm máu, một luồng khí âm hàn xâm nhập vào cơ thể Long Vũ, điên cuồng phá hoại kinh mạch của hắn. Long Vũ chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn nhưng lại không có biện pháp cứu chữa.
“Nguy rồi, ngươi bị âm khí xâm nhập cơ thể…” Cô gái nhìn tình cảnh của Long Vũ, trong lòng nhất thời như bị lửa đốt, đối mặt với một ác linh lợi hại như thế, với tu vi của Long Vũ hiện giờ căn bản không có cách đối phó. Nếu không nhanh chóng giúp đỡ Long Vũ, hắn nhất định sẽ bị hồn phi phách tán. Mặc dù nàng không có nhiều hảo cảm vói Long Vũ lắm nhưng tốt xấu gì hắn cũng là người dồngđạo, không thể thấy chết mà không cứu.
“Chủ nhân, đừng sợ, ta đến giúp ngài...!”. Đang lúc sống dở chết dở, Long Vũ nghe được giọng nói của La Lâm truyền vào trong đầu. Ngay sau đó, Long Vũ cảm thấy trong đan điền xuất hiện một luồng khí nóng, trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, luồng khí nóng đi đến đâu, âm khí biến mất tới đó.
Âm khí biến mất, cơn đau trong cơ thể Long Vũ cũng dần biến mất, có điều sắc mặt hắn vẫn còn chút tái nhợt, dù sau âm khí này cũng làm cơ thể hắn có chút tổn thương.
Long Vũ hai bàn tay nắm thành quả đấm chống trên mặt đất, nửa quỳ nửa ngồi trên mặt đất thở hổn hển, ánh mắt đầy giận dữ nhìn chằm chằm về phía đám khí đen, hắn hận không thể đem nữ quỷ kia bằm thây vạn đoạn.
“Ngươi không bị gì chứ...?”. Thấy Long Vũ hóa giải luồng âm khí kia, cô gái cũng hơi kinh ngạc. Theo nàng thấy, với tu vi hiện tại của Long Vũ vốn không thể nào hóa giải được âm khí của nữ quỷ mới đúng.
“ Không xong rồi, Huyền cảnh hắc động đã mở ra....”. Đột nhiên cô gái cảm ứng được một luồng khí tức hắc ám, gần mặt hồ, trong không khí chợt xuất hiện một lỗ đen trông như một cửa động. Không kịp suy nghĩ, nàng vội kéo tay Long Vũ, quay đầu bỏ chạy.
Mà Long Vũ lại nghe thấy chỉ dẫn của La Lâm, phải nhằm hướng cái động kia chạy đến, bởi vì sau cái động đó linh khí rất sung túc. Long Vũ rất hưng phấn, cũng không kịp suy nghĩ, lập tức chạy thẳng đến cái động.
“Không... chủ nhân, ta chưa muốn về... ta muốn ở lại đây báo thù....”. Từ trong đám hắc khí vọng ra tiếng kêu gào thảm thiết, giống như nàng đang chống lại cái gì đó.
“Làm gì vậy, nguơi điên rồi, đó là cánh cửa dẫn vào Huyền cảnh đó...”. Cô gái liều mạng giãy khỏi tay Long Vũ (zh: rõ ràng ở đoạn trên con bé lôi thằng Long Vũ mà), nàng không muốn bị tên điên này lôi kéo vào Huyền cảnh.
Nhưng đã quá trễ, hắc động càng lúc càng lớn, bên trong có một lực hút cực lớn, đem cả Long Vũ và cô gái hút vào trong.
Vào trong hắc động, trong nháy mắt Long Vũ cảm thấy trước mắt tối sầm rồi mất đi ý thức. Tình hình của cô gái kia cũng tương tự, áp lực trong hắc động quá lớn, đạo lực của nàng không đủ chống đỡ, cũng dần dần ngất đi.
Gần như ngay lúc đó, đồng hồ trên cổ tay Long Vũ cũng phát ra một luồng ánh sáng màu trắng, rất thanh khiêt, nhanh chóng bao lấy hai người....
Cũng không biết trải qua bao lâu, Long Vũ dần tỉnh lại, lập tức hoảng hốt, hắn cảm thấy đầu mình dựa vào một nơi rất mềm mại, hơn nữa trong không khí còn phảng phất mùi thơm phụ nữ.
Nếu như đây là mộng, Long Vũ hi vọng có thể ở lâu hơn một chút.
“Á....!”. Ngay lúc Long Vũ đang chảy nước miếng, một tiếng hét bén nhọn như dao của cô nữ sinh bên cạnh đâm vào tai hắn.
“Đồ lưu manh, đồ háo sắc...”
Long Vũ lập tức bừng tỉnh, vội vàng đứng dậy, hắn phát hiện cô bé kia đang mở to mắt nhìn hắn trừng trừng, xem vẻ mặt có lẽ nàng rất tức giận. Hắn có cảm giác giống như mình thiếu cô nàng mấy trăm vạn không trả.
“Này, cô dựa vào cái gì mà mắng người....?” Bởi vì xung quanh đầy đủ ánh sáng, hai người lại cách xa nhau không quá hai thước, Long Vũ có cơ hội quan sát nàng tỉ mỉ. Tất nhiên, nàng và Tuyết Cơ đều là dạng siêu cấp mĩ nữ, có điều giữa hai người có chút khác biệt. Tuyết Cơ là dạng phụ nữ quyến rũ thành thục, còn cô gái trước mặt lại thuộc dạng hồn nhiên, ngây thơ.