Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đệ nhất tập đệ nhất tập chương thứ mười tám Tu luyện tại Huyền Cảnh.
“Quên đi, đàn ông chân chính không tranh đấu với phụ nữ, cứ xem ngươi là lãnh đạo, ta nghe theo ngươi là được chứ gì?”. Long Vũ vừa cười vừa nói tiếp:” Này bạn Hiểu Mai, hay là chúng ta tìm chút gì đó ăn, nghỉ ngơi một chút rồi đi tiếp, theo ta thấy chúng ta tạm thời chưa tìm thấy nơi có người đâu... ngươi thấy đề nghị của ta thế nào?”.
Vừa nghe đến ăn uống, bụng Mã Hiểu Mai liền vang lên vài tiếng “Ột ột”, tính ra hai người đã đi suốt đêm, bây giờ lại đói khát, nếu có thể ăn chút gì thì thật là tốt. Nhưng vấn đề là ở nơi hoang dã như thế này biết đi đâu mà tìm thức ăn.
“ Đằng kia có gà rừng...”. Ánh mắt Long Vũ sắc bén, hắn phát hiện trên một nhánh cây cổ thụ có một con vật rất giống gà rừng, chỉ có điều so với loại hắn từng thấy thì con này to hơn gấp đôi.
Do dự một chút, hắn nhặt một cục đá ném về phía con gà kia.
“Bịch...!”. Một âm tiếng thanh thúy vang lên, con gà bị ném trúng rơi xuống đất, Long Vũ thấy vậy lập tức chạy đến nhặt lên.
Đang lúc Long Vũ hí hửng đi tới nhặt con gà thì nó đột nhiên nhảy dựng lên, lao thẳng vào mặt Long Vũ với khí thế hung hãn dị thường. Long Vũ căn bản không hề phòng bị, bởi vì hắn cho rằng mình đã dùng đủ lực đạo ném con gà chết thẳng cẳng. Nhất thời hoảng hốt, Long Vũ ngây dại, không biết nên phản ứng như thế nào.
“Xoẹt... xoẹt...”. Ngay lúc này, vài đạo kiếm quang chém tới, đem con gà đang công kích Long Vũ xả thành hai mảnh làm máu tươi của con gà vấy đầy lên mặt hắn.
“ Sinh vật của Huyền cảnh khác với thế giới thật, gần như mọi sinh vật đều có năng lực tấn công, ngươi thật quá sơ suất, nếu ta ra tay chậm một chút, nói không chừng mắt ngươi đã bị mù...”. Mã Hiểu Mai đi tới, vẻ mặt lạnh lùng, nói:” Ngươi quên ước định với ta rồi sao? Ngươi phải nghe theo sự chỉ huy của ta. Nếu lần sau còn tự tiện hành động, ta tuyệt đối không ra tay cứu ngươi.”.
......
......
“Hơi…Ta đi nướng thịt không nên để mĩ nữ tức giận…!”. Long Vũ cũng không quan tâm đến thái độ của Mã Hiểu Mai, hắn nhanh chóng nhặt con gà đã bị xả làm hai kia, chuẩn bị đem con gà đi nướng làm một bữa no nê.
Từ khi còn bé Long Vũ đã ẩn cư nơi đồng quê với Long Thiên Trạch và Tuyết Cơ, đối với chuyện nướng thịt chính là món ruột của hắn. Hôm nay không ngờ lại có cơ hội dùng đến. Hắn nhặt ít cành củi khô trong rừng, sau đó thành thạo nhổ lông mổ bụng con gà (zh: đoạn trên nói là chém con gà thành hai đoạn nhưng không biết chém trúng chỗ nào? Chắc là chém rớt cái đầu.). Cuối cùng lấy một cành cây rắn chắc xiên lấy con gà.
Chuẩn bị xong xuôi, hắn dùng hỏa dị năng phóng ra ngọn lửa, đốt những cành củi bắt đầu nướng thịt. Điều đáng tiếc duy nhất ở đây là không có gia vị để dùng.
Mã Hiểu Mai âm thầm quan sát Long Vũ, nàng phát hiện Long Vũ không dùng bất cứ bùa chú nào mà có thể phóng ra lửa, trong lòng hơi kinh ngạc, không khỏi có chút tò mò với Long Vũ.
Theo hiểu biết của nàng, ngươi muốn phóng ra ngọn lửa đều phải dùng một loại chân hỏa phù nào đó. Trừ phi ngươi tu luyện thành Tam muội chân hỏa (zh: ngọn lửa này nghe nói không phải lửa thường mà được sinh ra từ Sinh, Khí, Thần trong cơ thể rồi xịt ra. ). Có điều, theo bộ dáng của Long Vũ xem ra tuổi hắn còn rất trẻ, dám khẳng định hắn chưa thể tu thành Tam muội chân hỏa.
Nhìn dống lửa càng lúc càng đượm,tâm lí Long Vũ thêm hưng phấn, mặc dù hỏa dị năng của hắn không có gì đặc biệt nhưng dùng để nhóm lửa thì không thành vấn đề.
Chỉ trong chốc lát, bốn phía xuất hiện một mùi thơm nức mũi, khi ngọn lửa hơi yếu một chút, mặt ngoài của con gà đã vàng ươm, mỡ chảy xuống đống than phát ra những tiếng “xèo xèo”, lúc này yết hầu Long Vũ đã bắt đầu “khởi động”.
Đợi đến khi ngọn lửa chỉ còn riu riu, Long Vũ xé một miếng ăn thử, mặc dù không có tí gia vị nào, nhưng mùi vị không hề tệ, có thể nói là phi thường ngon.
Lại đợi thêm lát nữa, con gà đã hoàn toàn nướng xong, Long Vũ không đợi nguội, lập tức cắn ngay một miếng lớn, một mạch ăn sạch nửa con gà, lúc này mới tạm hết đói.
Cơm no rượu say, lười biếng vặn eo vươn vai, Long Vũ nghiêng đầu nhìn nữ thiên sư xinh đẹp đang ngồi nghiêm chỉnh đằng kia, trong lòng thầm bật cười, hừm…, ta xem ngươi còn có thể chịu đến khi nào.
Thật ra, Mã Hiểu Mai đã sớm ngửi thấy mùi gà nướng, chỉ là xấu hổ không biết mở miệng nói thế nào cho phải. Khi Long Vũ bắt đầu ăn, nước miếng của nàng đã chảy ra không ít.
Thấy Long Vũ ngấu nghiến ăn sạch nửa con gà, trong lòng nàng âm thầm lo lắng, người này không phải quỷ đói chứ, chẳng lẽ muốn ăn sạch con gà?
Chạy suốt một đêm, Mã Hiểu Mai đã sớm đói cồn cào. Nàng len lén liếc Long Vũ một cái, phát hiện hắn đang dùng một cái tăm tự chế xỉa răng. Ăn no là mới xong một chuyện thôi, còn phải xỉa răng nữa. Hít sâu một hơi, nàng thậm chí có thể ngửi được mùi thịt nướng lan truyền trong không khí.
Nhìn Mã Hiểu Mai nuốt nước miếng, Long Vũ bật cười, hắn đứng dậy đem nửa con gà đến bên mĩ nữ thiên sư, trên môi lộ ra nụ cười chân thành:” Ăn đi… có ăn no mới có thể chạy tiếp…”.
Mã Hiểu Mai nghe vậy, không thèm nói tiếng nào, nhanh chóng nhận lấy con gà, hung hăng căn một cái, lúc này nàng hoàn toàn không để ý đến hình tượng của mĩ nữ, phải lấp đầy bụng mới là vương đạo.
Lau khóe miệng dính mỡ, Mã Hiểu Mai ngẩng đầu nhìn Long Vũ, lạnh lùng nói:” Đừng mơ ta cảm kích ngươi, ta từng cứu mạng ngươi đó.”.
Long Vũ cười khổ một tiếng, không nói gì nữa quay đầu bước đi. Phụ nữ đôi khi hẹp hòi vậy đó, đừng nói Mã Hiểu Mai chỉ là một tiểu cô nương, ngay cả Tuyết Cơ cũng đôi khi như vậy.
Tìm một tảng đá lớn bằng phẳng, Long Vũ ngồi xếp bằng, ngưng thần tĩnh khí, chậm rãi vận thiên sư kiếm quyết, hắn lợi dụng thời gian nghỉ ngơi này tranh thủ tu luyện một chút, hi vọng có thể nhanh chóng khôi phục La Lâm.
Sau khi ăn sạch con gà, Mã Hiểu Mai cẩn thạn quan sát xung quanh, phát hiện Long Vũ đang tu luyện, nàng nhất thời không biết nói gì. Người này cũng thật là, không biết là khờ thật hay giả ngốc nữa. Không ngờ trong hoàn cảnh như thế này cũng dám tu luyện, không sợ đang tu luyện bị quấy nhiễu mà Tẩu hỏa nhập ma sao?
Do dự một chút, cuối cùng Mã Hiểu Mai đi qua một tảng đá cách Long Vũ không xa, cảnh giác nhìn bốn phía, làm hộ pháp cho hắn.
Mặc dù nàng không có chút cảm tình với Long Vũ, nhưng ở nơi này có thể hai người cùng chung cảnh ngộ. Nếu như hắn tiêu, một mình nàng sinh tồn sẽ có chút khó khăn.
Hơn nữa, nàng mới ăn xong món gà quay của Long Vũ, phát hiện tay nghề nấu nướng của hắn cũng không tệ. Giữ hắn lạ, có rất nhiều tác dung. Tối thiểu sau này cũng không lo đói bụng nữa.
Mã Hiểu Mai tuy là con gái, nhưng lại không biết nấu cơm. Nhất là tại nơi hoang dã như thế này, nàng càng không có khả năng tự làm ra cái ăn.
Kì thật Long Vũ cũng không ngu, mà là quá thông minh. Hắn tính toán Mã Hiểu Mai nhất định không mặc kệ hắn, cho nên mới có can đảm tu luyện ở nơi này.
Linh khí của Huyền Cảnh nhiều gấp 10 lần so với thế giới thật, hơn độ thuần khiết rất cao, rất ít tạp chất, vì vậy nếu tu luyện ở đây tốc độ tiến bộ sẽ tăng lên rất nhanh.