Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đệ nhất tập chương thứ ba đạt được tân sinh
Nhất thời, hai cái linh hồn, ngươi cắn ta một cái, ta liền táp ngươi một cái. Trong lúc nhất thời dĩ nhiên hai bên lực lượng cân bằng, ngang tài ngang sức, bất phân thắng bại.
La Hậu bắt đầu có chút hối hận, nếu sớm biết tên đáng thương này có can đảm phản kháng hắn như vậy, hắn sẽ không vội vã xuống tay. Sau khi đi xuyên qua thời không, linh hồn hắn đã trở nên hư nhược rất nhiều rồi. Chỉ là so với Long Vũ thì có mạnh hơn chút ít. Theo lí mà nói, cho dù là mạnh hơn một chút hắn cũng có thể thành công cắn nuốt linh hồn Long Vũ. Nhưng không may là tiểu tử này lại có một cỗ tín niệm phản kháng dữ dội, không ngờ lại có thể “cắn” ngang sức với hắn.
Hai cái linh hồn ở trong thân thể lăn qua lăn lại. Cơ thể vốn suy yếu rất nhanh nảy sinh phản ứng. Sắc mặt trở nên một mảnh xanh mét, trên trán chảy ra từng giọt mồ hôi to như hạt đậu.
Y sĩ trưởng đang kiểm tra Long Vũ nhất thời phát hiện ra tình trạng này, hắn vội vàng tiến hành cấp cứu, xem thiết bị giám sát nhịp tim chỉ thấy tim Long Vũ đập khi mạnh khi nhẹ, kiểm tra triệu chứng bệnh ba hồi ổn định ba hồi dao động. Tình huống này đúng là các thầy thuốc chưa từng gặp qua.
Bác sĩ cấp cứu cho Long Vũ cảm giác như mình đang trong cơn ác mộng, vẻ mặt hoàn toàn sợ hãi, toàn thân nhanh chóng bị mồ hôi thấm ướt. Bác sĩ cố gắng giúp Long Vũ tỉnh lại, thử đến lần thứ hai vẫn không có chút thay đổi nào.
“Hả…?” một tiếng, bác sĩ ngẩng đầu nhìn máy đo nhịp tim, trống ngực bệnh nhân như đã ngưng dao động, trên màn hình không còn thấy xuất hiện đường cong thể hiện sự sống.
Đối mặt với tình huống này, bác sĩ đành bỏ cuộc, lặng lẽ xoay người đi ra ngoài.
Nhưng thật tế, Long Vũ vẫn chưa chết… tim hắn vẫn đập chứ không hoàn toàn đình chỉ. Chỉ là tim hắn đập rất chậm, rất yếu, thế nên máy giám sát nhịp tim không cách nào phát hiện.
Trong thân thể Long Vũ lúc này, hai linh hồn vẫn điên cuồng cắn nuốt nhau như trước.
Trải qua một phen đánh nhau sống chết, hai người lúc này đều chỉ còn cái đầu. Dù vậy, hai người vẫn không có ý định dừng lại giảng hòa, đây là một cuộc đấu tranh tàn khốc, chỉ có kẻ kiên trì đến phút cuối cùng mới có thể độc chiếm thân thể này.
La Hậu không cam tâm chết trong tay kẻ lạc hậu so với mình hàng nghìn năm, Long Vũ lại không muốn bỏ qua cơ hội trời cao ban cho hắn được sống lần nữa.
Hai người đều có lí do để không muốn chết cho nên vẫn điên cuồng cắn nuốt như trước.
“Phốc…!” cuộc chiến linh hồn càng lúc càng khốc liệt, thân thể Long Vũ rốt cục không chịu nỗi áp lức được nữa, há miệng phun ra một ngụm máu tươi. Máu tươi vấy đầy thân thể hắn, trong đó có một ít chậm rãi chảy đến cánh tay hắn. Trên cánh tay trái máu tí tách rơi xuống mặt đất. Trong khi ở tay phải, máu chảy ra lại bị cái đồng hồ không rõ lai lịch kia chầm chậm hút lấy.
Ngay khi đồng hồ hấp thu hết số máu, đột nhiên phát ra một đạo hồng quang, cùng lúc đó Long Vũ cảm giác thấy linh hồn mình tràn ngập sức mạnh.
“máy tính hình người… không ngờ máy tính hình người của La Lâm lại nhận ngươi làm chủ nhân…”Nhìn thấy sự biến hóa của Long Vũ, La Hậu kinh hô một tiếng, hắn tựa hồ nhận ra gì đó. Khí tức trên ngươi Long Vũ chính là linh hồn khế ước lực do thành tựu khoa học cao nhất của đế quốc nhận chủ mà phát sinh.
Nguồn sức mạnh từ đâu đến, Long Vũ không biết. Hắn cũng không để tâm tìm hiểu, 2 linh hồn giờ chỉ còn cái đầu, ai có thể ăn ai đó mới là vấn đề.
Long Vũ không đợi La Hậu tấn công, áp dụng thế chủ động công kích, mở to cái miệng nhằm La Hậu cắn tới. Thực lực hắn rõ ràng đã mạnh hơn La Hậu rất nhiều, La Hậu căn bản không còn là đối thủ của hắn nữa, nên chỉ trong vài ba hiệp, Long Vũ đã hoàn toàn cắn nuốt toàn bộ linh hồn La Hậu.
Lúc trước hắn vốn bị La Hậu ăn tươi tứ chi thân thê trong khoảnh khắc liền dài ra. Cùng lúc đó trong ý thức của hắn đột nhiên xuất hiện nhiều thông tin quái dị.
La Hậu lúc sắp chết phát sinh hối hận điên cuồng, hắn vạn lần không ngờ mình nhất thời ngứa tay trộm máy tính hình người chưa nhận chủ của La Lâm, kết quả lại tiện nghi cho tên tiểu tử thúi Long Vũ kia. Cái này đành xem như báo ứng đi.
Thiên địa huyền hoàng, nhân quả luân hồi, đây mãi mãi là vũ trụ pháp tắc không thể thay đổi.
Linh hồn Long Vũ ngơ ngác đứng tại chỗ, hồi tưởng lại những chuyện đã qua, thoáng thấy giống như nằm mơ. Nếu không phải có những thông tin kì quá trong ý thức, hắn thật sự không thể tin được ngay trong cơ thể mình hắn đã ăn tươi nuốt sống một linh hồn khác.
“Ta rốt cục đã thắng rồi…!” khóe miệng Long Vũ lộ vẻ mỉm cười.
Rất nhanh hắn phát hiện một vấn đề đau đầu, linh hồn hắn tựa hồ cùng thân thể chia lìa, mấy lần thử dung hợp đều không được.
Đang lúc thúc thủ vô sách, đột nhiên một cỗ hấp lực thật lớn đem hắn xé rách. Ngay thời điểm này, linh hồn và thân thể hắn một lần nữa dung hợp lại.
.......
......
“Tuyết Cơ, tình hình tiểu Vũ thế nào rồi?” trong Thiên Hải thị cẩm viên tiểu khu nơi Long Vũ ở, Long Thiên Trạch mang theo tâm trạng cực kì khẩn trương, cẩn thận hỏi.
Bên cạnh Tuyết Cơ vừa mới làm phép xong, trên trán đầy mồ hôi, nàng lau sơ mồ hôi rồi mới nói:”Không việc gì… linh hồn tiểu Vũ chỉ xuất khỏi thân xác thôi, ta đã giúp hắn ổn định linh hồn, chỉ cần nghỉ ngơi 4 5 ngày, phỏng chừng sẽ không có việc gì….”
“phỏng chừng?” Long Thiên Trạch khẽ nhíu mày:”Ta muốn ngươi khẳng định rõ ràng chứ không phải ngươi phỏng chừng…Tuyết Cơ ngươi có nắm chắc 10 phần không, nếu không chúng ta đưa tiểu Vũ đi bệnh viện?”
“Không được…!”nghe đến bệnh viện, Tuyết Cơ tức giận nói:”Bọn lang băm ngươi cũng thấy rồi đấy, tiểu Vũ rõ ràng còn sống, bọn chúng không ngờ lại gửi giấy báo tử đến, nếu không phải chúng ta đến kịp, tiểu Vũ nói không chừng đã bị đưa vào kho lạnh của nhà xác rồi… ngươi yên tâm đi, huyền môn kì hoàng thuật của ta cũng không phải hàng dỏm đâu, ta cam đoan với ngươi, vài ngày sau sẽ trả lại cho ngươi một tiểu Vũ sinh long hoạt hổ…”
“Ha ha…!” Long Thiên Trạch nghe vậy cười to vài tiếng, nỗi buồn bực uất nghẹn mấy ngày qua nhất thời tan biến. Hắn hưng phấn nói với Tuyết Cơ:”Ta nói rồi, tiểu Vũ chúng ta cát nhân thiên tướng…chó má số mệnh, chó má thiên thọ đại nạn… hôm nay đã là 3/10, tiểu Vũ chúng ta vẫn không việc gì…ông trời ban phúc a, ông trời ban phúc a…”
Tuyết Cơ nghe vậy, nhíu mày nhìn đồng hồ trên tay Long Vũ, nàng chung quy cảm giác được, đằng sau chuyện này hẳn còn ẩn chứa bí mật gì đó.
Về phần cụ thể là chuyện gì, trong thời gian ngắn nàng không tìm hiểu rõ ràng.
Tuyết Cơ cùng Long Thiên Trạch tìm được Long Vũ vào xế chiều hôm qua, lúc ấy hắn đang nằm tại bệnh viện, toàn thân đều là vết máu, bác sĩ cũng đã chuẩn bị gửi giấy báo tử về gia đình, thiếu chút nữa đã đem hắn cất vào kho lạnh ở nhà xác.
May mà Tuyết Cơ kịp thời xem xét tình trạng của Long Vũ, phát hiện hắn chỉ bị linh hồn lìa khỏi xác thôi, lập tức từ bệnh viện cướp hắn về nhà, dùng huyền môn đạo pháp ổn định linh hồn Long Vũ. Căn cứ theo suy đoán của nàng , trong 3 4 ngày tới Long Vũ sẽ tỉnh lại.
“ Long Thiên Trạch … ngươi tới bệnh viện điều tra xem ai đã cứu được Long Vũ từ trên núi xuống, chúng ta nhất định phải hậu tạ họ cẩn thận. Nếu không phải họ kịp thời phát hiện, ta nghĩ Long Vũ trên núi đã sớm bị sói ăn mất rồi...”
“Không cần ngươi nhắc đâu, chuyện này ta sớm đã muốn làm rồi... Tuyết Cơ mấy ngày này ngươi đừng quan tâm chuyện khác, chuyên tâm chiếu cố tiểu Vũ đi. Khi tiểu Vũ tỉnh lại, chúng ta cũng đừng hỏi chuyện này chuyện kia, chỉ cần biết hiện tại nó đã đào thoát số mệnh, thành công tiếp tục sống...” Nói tới đây, Long Thiên Trạch ngẩng đầu nhìn Tuyết Cơ,nói:”khi Long Vũ tỉnh lại nếu thân thể hắn ổn định không có việc gì, ta nghĩ ta phải rời Thiên Hải... ta phải đi điều tra chuyện sinh tử của đại ca ta và đại tẩu ngươi... mấy năm nay nếu không phải vì tiểu Vũ, ta đã sớm không nhịn được đã bắt đầu điều tra rồi. Bây giờ tiểu Vũ đã an toàn rồi, ta không còn vướng mắc nữa, hy vọng ngươi có thể tiếp tục ở bên cạnh chiếu cố hắn...”
“Chiếu cố tiểu Vũ là chuyện ta nghĩa bất dung từ... năm đó sư tỉ đem hắn phó thác cho ta, ta đã thề sẽ chiếu cố hắn cả đời. Nhưng ngươi đừng quên, chiếu cố tiểu Vũ ngươi cũng có phần trách nhiệm. Như vầy đi, trước khi đi ngươi hãy để lại 10 vạn tiền học phí và sinh hoạt, được không?” Tuyết Cơ vừa cười vừa nói.
“10 vạn?” Long Thiên Trạch lại một phen buồn bực, mấy năm nay vì phải chiếu cố Long Vũ, hắn gần như đã thoát li dị năng công hội rồi, chỉ thỉnh thoảng nhận một vài nhiệm vụ, kiếm chút đỉnh tiền thuê nhà, căn bản hắn không có tiền dự phòng. Thoáng một cái bắt hắn xuất ra 10 vạn, quả thật là đang đùa hắn mà.
“Không có cũng được... sau này ta để tiểu Vũ làm việc ngoài giờ, hắn sẽ nuôi sống chình mình, ngươi không được phản đối đó.” Tuyết Cơ nhân cơ hội nói.
“Không được...!” Long Thiên Trạch phản đối nói:”tiểu Vũ còn nhỏ như vậy, hơn nữa sức khỏe lại không tốt, hắn làm sao có thể làm đi làm... hơn nữa các ngươi là thiên sư bắt quỷ luôn phải xông pha nguy hiểm, như vậy đi, ngươi cứ nuôi tiểu Vũ trước, mỗi tháng ta sẽ gửi cho ngươi 1000 làm sinh hoạt phí cho tiểu Vũ, được chứ?”
“Không thành vấn đề...!” Tuyết Cơ sảng khoái trả lời. Kì thật, Tuyết Cơ không phải loại người coi trọng tiền bạc, chỉ là nàng đối với chuyện Long Thiên Trạch chối bỏ gánh nặng mà bất mãn,đồng thời, nàng cũng hy vọng có thể thuyết phục Long Thiên Trạch để Long Vũ đi theo nàng làm thiên sư tróc quỷ.
Long Vũ tỉnh dậy so với dự đoán của Tuyết Cơ còn sớm hơn đến 2 ngày. Sáng sớm 2 ngày sau, ánh mặt trời buổi sáng chiếu vào mặt hắn làm hắn chậm rãi mở mắt.
“tiểu Vũ, ngươi tỉnh lại rồi a...” Tuyết Cơ mấy ngày nay cơ hồ đều cực nhọc ngày đêm, không thể yên tâm nghỉ ngơi suốt 24h đều bên cạnh chăm sóc Long Vũ. May là nàng là huyền môn thiên sư, nếu là người bình thường, một ngày một đêm đã muốn chịu không nổi rồi.
Mắt thấy Long Vũ tỉnh lại, Tuyết Cơ vẻ mặt hưng phấn thêm phần kích động, vội vàng đỡ lưng Long Vũ để hắn từ từ ngồi dậy.
“Tuyết Cơ tỷ tỷ, ta không sao ...... Ta đã đào thoát số mệnh......” Long Vũ nhìn vài lần, phát hiện mình đã về nhà từ lau, mà Tuyết Cơ tỉ tỉ mình yêu thương nhất lại ở ngay bên cạnh, lòng nhất thời vui vẻ.
“Hảo hài tử, ngươi thật sự đã đào thoát số mệnh...... Ngươi không có việc gì , từ nay về sau, ngươi sẽ không còn chịu áp lực phải chết nữa...” Tuyết Cơ có chút kích động, đem Long Vũ ôm vào lòng, đôi mắt chảy ra những giọt nước mắt hạnh phúc.
“Thân thể thật mềm mại... ngực thật lớn a...”không biết tại sao khi hai người ôm nhau, Long Vũ cảm giác trong lòng ngoài vui vẻ, hạnh phúc còn mơ hồ có một tia hưng phấn. Hơn nữa cảm giác hưng phấn lại đến từ phản ứng sung sướng của cơ thể.
Rất nhanh, cơ thể hắn liền có phản ứng sinh lí.
Tuyết Cơ phát hiện tiểu phúc mình bị một vật cứng đâm vào, nhất thời lặng đi một chút. Sau đó, nàng liền hiểu rõ ràng một việc...
18 tuổi, Long Vũ đã là một người lớn, hắn đã hoàn toàn trưởng thành. Những cử chỉ thân mật trước kia có lẽ giờ phải thu liễm một chút.
“Tiểu tử thúi, không biết xấu hổ......” nhẹ nhàng đẩy Long Vũ ra, Tuyết Cơ tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, trên đôi mắt hiện lên một tia ngượng ngùng, theo bản năng bảo trì một khoảng cách nhất định với Long Vũ.
“ha ha...” Long Vũ cười khan một tiếng, vội vàng nói lảng sang chuyện khác tránh tình cảnh đáng xấu hổ vừa rồi:” Tuyết Cơ tỉ tỉ, mấy ngày nay đã xảy những chuyện gì? Tỉ nói ta nghe một chuyết đi.”